Polly po-cket
Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long

Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 50
5 sao 5 / 5 ( 139 đánh giá )

Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long - Chương 33 - Diệt khẩu

↓↓

- Rồi sau đó ?

bạn đang xem “Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Triệu Đại Phương tiếp:


- Đương nhiên là Tiết Võ bất phục, phản kháng lại. Nhưng chiếc búa sáu mươi ba cân đối với vị đại hiệp đó chỉ là chiếc búa giấy...


Phó Hồng Tuyết lại một phen khích động.


Triệu Đại Phương thở dài tiếp:


- Nói thật đấy, bình sinh tại hạ chưa thấy một nhân vật nào có võ công cao như vị đại hiệp đó. Mà cũng chẳng có ai khẳng khái, trọng nghĩa khí bằng. Rất tiếc...


Phó Hồng Tuyết hỏi:


- Rất tiếc làm sao ?


Triệu Đại Phương thoáng lộ vẻ buồn:


- Người chết một cách bất minh, bất xứng, chết vì bọn tiểu nhân...


Y khóc.


Vừa khóc y vừa tiếp:


- Tại hạ không biết phần mộ của người ở chỗ nào cho nên cứ mỗi năm, vào ngày này, tại hạ lại đến đây tế điện một lần.


Phó Hồng Tuyết nắm chặt tay, run run giọng hỏi:


- Vị đại hiệp đó tên chi ?


Triệu Đại Phương lắc đầu:


- Dù tại hạ có noí ra thì các hạ còn trẻ tuổi quá, hẳn không biết được đâu.


Phó Hồng Tuyết trầm giọng:


- Các hạ cứ nói.


Triệu Đại Phương đáp:


- Người họ Bạch...


Phó Hồng Tuyết chận lời:


- Thần Đao Đường Bạch đường chủ ?


Triệu Đại Phương trố mắt:


- Sao các hạ biết ?


Phó Hồng Tuyết không đáp. Hai tay nắm chặt lại.


Một lúc lâu, hắn hỏi:


- Con người đó như thế nào ?


Triệu Đại Phương cao giọng:


- Tại hạ vừa nói đó. Một bậc đại hiệp không nhân vật nào sánh kịp, ngàn năm trước không, ngàn năm sau cũng sẽ không luôn.


Phó Hồng Tuyết hỏi:


- Có phải vì người thi ân đối với các hạ nên các hạ ca tụng hết lời chăng ?


Triệu Đại Phương trừng mắt:


- Sao các hạ lại nói thế ? Trong võ lâm, còn ai không nghe danh Thần Đao Đường Bạch đường chủ ? Còn ai không bội phục người ?


Phó Hồng Tuyết thốt:


- Tuy nhiên...


Triệu Đại Phương chận lời:


- Chỉ có bọn cùng hung cực ác mới không khâm phục vì Bạch đường chủ không bao giờ dung túng chúng hành hung tác ác. Người luôn luôn can thiệp vào những việc bất bình. Do đó mà có một số người oán hận.


Y tiếp luôn:


- Chẳng hạn như Tiết Võ. Lão ấy nhất định là có nói lén nói lút sau lưng Bạch đại hiệp. Dĩ nhiên lão nói xấu là cái chắc. Nhưng...


Con tim vốn lạnh, con tim của Phó Hồng Tuyết vụt sôi lên, sôi niềm cảm xúc.


Triệu Đại Phương nói gì, hắn không còn nghe nữa.


Hiện tại hắn chỉ còn nghĩ đến mội một việc là phục thù báo hận. Niềm báo phục bừng lên mãnh liệt hơn bao giờ hết.


Bây giờ hắn không còn hoài nghi nữa.


Bây giờ hắn tin phụ thân hắn là một nhân vật phi phàm, đáng được tôn kính. Bất quá một vài kẻ gian manh vì sợ phụ thân hắn, không dám hoạt động nên sanh hận mà nói xấu.


Bây giờ thì hắn minh bạch, nên ý chí báo cừu bừng dậy trở lại.


Hắn thống hận những ai phỉ báng phụ thân hắn. Hắn thống hận nhất là Mã Không Quần.


Hắn thề phải tìm cho được Mã Không Quần. Hắn thề không dung tha hung thủ.


Thấy thần sắc hắn, Triệu Đại Phương kinh hãi, tự hỏi so thiếu niên này bỗng nhiên biến đổi kỳ quái như vậy.


Phó Hồng Tuyết chợt hỏi:


- Các hạ từng nghe nói đến Mã Không Quần chứ ?


Triệu Đại Phương gật đầu.


Phó Hồng Tuyết hỏi:


- Các hạ có biết lão ta hiện giờ ở đâu chăng ?


Triệu Đại Phương lắc đầu. Đôi mắt thì nhìn chầm chập bàn tay nắm chuôi đao của hắn.


Bỗng y nhảy dựng lên hỏi:


- Các hạ... các hạ... có phải là...


Phó Hồng Tuyết gật đầu:


- Chính tại hạ.


Hắn không nói gì nữa. Hắn quay mình bước ra khỏi khu rừng.


Triệu Đại Phương ngơ ngác nhìn théo hắn. Bất thình lình y vọt mình theo, quỳ xuống trước mặt hắn.


Đoạn y cao giọng thốt:


- Bạch đại hiệp có cái ơn lớn như trời, rộng như biển. Dù người đã quy tiên nhưng công tử... ngàn vạn lần xin công tử cho tại hạ một cơ hội báo ân.


Phó Hồng Tuyết lắc đầu:


- Bất tất.


Triệu Đại Phương tiếp:


- Nhưng tại hạ...


Phó Hồng Tuyết chận lời:


- Các hạ vừa rồi nói như vậy là cũng đủ lắm rồi. Nói được như vậy là kể như đủ báo ân.


Triệu Đại Phương kèo nài:


- Nhưng biết đâu tại hạ lại dọ dẫm được Mã Không Quần hiện hạ lạc phương nào.


Phó Hồng Tuyết trố mắt:


- Các hạ làm được việc đó ?


Triệu Đại Phương tiếp:


- Hiện tại thì tại hạ không hành nghề bảo tiêu nữa, song bằng hữu của tại hạ vẫn sinh hoạt với nghề đó. Mà nghề bảo tiêu thì bắt buộc phải đi khắp bốn phương trời. Nếu cần dò la một tin tức gì thì hông ai hơn những tiêu sư.


Phó Hồng Tuyết cúi đầu, tay nắm cứng đốc đao.


Đột nhiên hắn hỏi:


- Các hạ cư ngụ tại đâu ?


Hôm nay là hôm thứ tư.


Phó Hồng Tuyết về ở tại nhà của Triệu Đại Phương được bốn hôm rồi.


Trong bốn hôm hắn vẫn tịch mịch như bất cứ lúc nào, bởi Triệu Đại Phương đưa hắn về nhà rồi liền ra đi, dò la tin tức của Mã Không Quần.


Giữa nhà có bàn thờ, có bức tượng một người, dáng tuấn nhã, râu lún phún, hông mang đao, chuôi đen, vỏ đen. Trên bàn thờ có bài vị đều mấy chữ: "Ân công Bạch đại hiệp chi thần vị".


Nhìn bức ảnh cha, nét vẽ không khéo lắm song là một bức truyền thần, Phó Hồng Tuyết bồi hồi man mác...


Dòng tâm tư đưa hắn trở lại với một bóng hình. Thúy Bình.


Nhưng hắn gạt bỏ ngay ý tưởng về nàng vì cho rằng trước linh vị chà mà hắn còn mơ hoài đến nàng thì quả thật hắn không xứng đáng là con một bậc đại hiệp.


Hắn cảm thấy mình cô độc quá.


Vừa lúc đó, có tiếng chân người vang lên trên đường. Ở đây là khu vắng vẻ, không có người qua lại, cho nên tiếng chân đó phải là của Triệu Đại Phương.


Đúng vậy, Triệu Đại Phương đã về.


Phó Hồng Tuyết hỏi liền:


- Có tin tức gì chăng ?

Chương trước | Chương sau

↑↑
Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Giới thiệu: Giọng ca của ca nữ, điệu múa của vũ giả, kiếm của kiếm khách, bút

11-07-2016 20 chương
Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Giới thiệu: Lộc Đỉnh Ký là bộ truyện tranh hành động nói về một cậu bé sống

09-07-2016 248 chương
Tình trôi

Tình trôi

Cô bước thật nhanh về phía anh, dang hai cánh tay mảnh dẻ ôm siết lấy cổ anh. Cô nghe

25-06-2016
Ba thằng Hải

Ba thằng Hải

Quá nửa đêm, lão Tam lại bò sang nằm cạnh thằng Hải. Y như rằng, sáng dậy bị nó

27-06-2016
Rơi tự do

Rơi tự do

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện " Chuyện đời sinh viên") Tôi đang thích

24-06-2016
Ba giỏ khoai lang

Ba giỏ khoai lang

Ngày xưa, có một lần Gấu, Thỏ và Khỉ rủ nhau cùng tới thăm nhà bác Dê. Trước khi

24-06-2016
Lừa và hổ

Lừa và hổ

Thời xưa, ở vùng Quý Châu không có Lừa. Có một người hay làm việc tốt đã chở

24-06-2016
Một lời khen

Một lời khen

Tôi lờ mờ hiểu rằng ở đây chẳng ai ưa một đứa trẻ da đen con nhà nghèo, gầy gò

30-06-2016
Mầm non không lớn

Mầm non không lớn

Vậy đấy, rốt cuộc ở ngoài kia ta tranh đấu vì điều gì, ta mải miết khẳng định

23-06-2016