Old school Easter eggs.
Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long

Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 50
5 sao 5 / 5 ( 93 đánh giá )

Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long - Chương 33 - Diệt khẩu

↓↓
Diệp Khai sáng mắt lên.


- Tại sao y biết những người đến Mai Hoa Am đã đủ số rồi ? Tại sao y biết rõ số người tụ tập ? Việc đó chỉ có Mã Không Quần biết mà thôi.


Phó Hồng Tuyết đồng ý.


Diệp Khai tiếp:

bạn đang xem “Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Nhưng Mã Không Quần lúc đó hẳn là đang uống rượu trong Mai Hoa Am.


Phó Hồng Tuyết gật đầu:


- Tiết Võ có nói như vậy.


Diệp Khai cau mày:


- Thế thì người đó là ai ?


Phó Hồng Tuyết lắc đầu.


Diệp Khai hỏi:


- Tiết Võ không cho các hạ biết ?


Phó Hồng Tuyết nhìn ra xa xa, một lúc sau, đáp:


- Lão nói là dù lão biết cũng không thể tố cáo với ta.


Hắn còn hoang mang về câu nói của Tiết Võ:


" Bạch Thiên Vũ là một con người chẳng đáng giá là một con người"


Hắn không muốn nhớ đến câu đó nhưng làm sao hắn quên được, ít nhất cũng trong nhất thời.


Sau một lúc suy tư, Diệp Khai thốt:


- Người hạ độc trong rượu chắc chắn là người bí mật đã nói lên câu nói đó tại Mai Hoa Am.


Phó Hồng Tuyết nín lặng.


Đinh Vân Lâm chen lời:


- Đó là cái chắc rồi.


Diệp Khai tiếp:


- Y biết là Tiết Võ đã khám phá ra sự bí mật nên sợ Tiết Võ cáo tố với các hạ, do đó phải làm cái việc giết người diệt khẩu.


Đinh Vân Lâm thở dài:


- Nhưng y nhận xét lầm con người của Tiết Võ. Chúng ta phải công nhận là về nghĩa khí thì Tiết Võ là tay cao thượng.


Diệp Khai tiếp:


- Chỉ vì y là bằng hữu chí thân của Tiết Võ, cho nên dù y có bao mặt cẩn thận thì Tiết Võ cũng nhận ra được y qua âm thanh.


Đinh Vân Lâm gật đầu:


- Đúng là vậy trồi.


Diệp Khai tiếp:


- Nếu y đến đây thì đương nhiên là Tiết Võ phải hay biết.


Đinh Vân Lâm thốt:


- Có thể y nhờ một người nào đó hạ độc.


Diệp Khai trầm ngâm một lúc:


- Một việc như vậy có tính cách đặc biệt vô cùng. Khi nào y lại nhờ người khác làm hộ. Y phải sợ bí mật bị tiết lộ chứ.


Đinh Vân Lâm tiếp:


- Y có thể nhờ một người mà y tín nhiệm hoàn toàn.


Diệp Khai lắc đầu:


- Đến cả Tiết Võ mà y còn không tín nhiệm thì y tín nhiệm được ai.


Đinh Vân Lâm đáp:


- Bằng hữu dù thân cũng không thân bằng vợ chồng, cha con, huynh đệ. Ngươi nên nhớ như vậy. Tiết Võ dù thân với y nhưng bất quá cũng chỉ là một bằng hữu mà thôi.


Diệp Khai thở dài:


- Rất tiếc là người trong họ Tiết hiện nay chẳng còn một ai. Chúng ta không làm sao tra cứu được.


Đinh Vân Lâm tiếp:


- Người trong họ Tiết chỉ ly khai trang viện chứ chưa phải là chết. Chúng ta vẫn còn hy vọng gặp lại họ.


Diệp Khai gật đầu rồi nâng hồ rượu lên ngửi.


Chàng thốt:


- Rượu lâu năm lại vừa được mở nắp gần đây thôi.


Đinh Vân Lâm xì một tiếng:


- Khỏi cần phải tỏ ra mình là tay sành sỏi. Ta biết từ lâu là ngươi dày công nghiên cứu rượu lắm. Nhất là về cái việc bại hoại thì người nghiên cứu rất kỹ. Ta có phủ nhận công phu của ngươi đâu.


Diệp Khai cười khổ:


- Chẳng rõ kẻ giữ kho rượu của Tiết Võ là ai ?


Đinh Vân Lâm thốt:


- Chỉ cần kẻ đó chưa chết là một ngày nào đó chúng ta sẽ tìm ra, ngươi đừng đặt thêm vấn đề làm chi cho thêm rắc rối.


Nàng nhìn Diệp Khai, gằn từng tiếng, tiếp:


- Vấn đề là ngươi quá quan tâm đến sự tình. Tại sao hả ? Sự tình có liên quan gì đến ngươi ?


Phó Hồng Tuyết quay đầu trừng mắt nhìn Diệp Khai, trầm giọng thốt:


- Việc này hoàn toàn không liên quan gì đến ngươi. Ta đã từng nói với ngươi là đừng can dự vào việc của ta.


Diệp Khai điểm một nụ cười.


Rồi chàng đáp:


- Tại hạ đâu có can dự vào việc này. Bất quá tại hạ thấy có cái gì kỳ kỳ vậy thôi.


Phó Hồng Tuyết cười lạnh.


Hắn không buồn nói thêm tiếng gì, quay mình bước đi.


Đinh Vân Lâm vụt gọi:


- Chờ một chút, ta có chuyện này muốn nói với ngươi.


Phó Hồng Tuyết vẫn đi song bước chậm hơn trước.


Đinh Vân Lâm hỏi:


- Nàng đâu ?


Phó Hồng Tuyết chợt đứng lại hỏi:


- Nàng là ai ?


Đinh Vân Lâm tiếp:


- Nàng là người luôn luôn cúi đầu, luôn đi sau ngươi, nàng là thiếu nữ đáng yêu.


Phó Hồng Tuyết cau mặt, gân giật thấy rõ.


Hắn không đáp, bước đi luôn.


Đêm đã qua được nửa phần. Trên cao có vầng trăng sáng, không gian như vào lúc hoàng hôn.


Đinh Vân Lâm nhìn theo bóng Phó Hồng Tuyết từ từ xa dần xa dần.


Nàng cảm thấy hắn cô độc quá chừng.


Bất giác, nàng thở dài, thốt:


- Ngươi nói đúng. Thúy Bình không nên trở lại tìm hắn mới phải. Bây giờ thì quả thật hắn đã ly khai nàng.


Nàng lắc đầu, tiếp:


- Ta có nói là hắn dần dần biến đổi, biến thành một cá nhân. Nào ngờ đâu hắn vẫn như trước. Chung quy hắn chẳng thành một cái quái gì cả.


Diệp Khai điềm nhiên:


- Đích xác là hắn chẳng là cái quái gì. Bởi hắn là con người.


Đinh Vân Lâm hừ một tiếng:


- Giả như hắn là con người, với một điểm nhỏ thôi thì hắn đã không bỏ rơi một nữ nhân đáng thương như thế.


Diệp Khai mỉm cười:


- Bởi hắn là con người nên không thể không ly khai nữ nhân đó.


Đinh Vân Lâm cau mày:


- Tại sao ?

Chương trước | Chương sau

↑↑
Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Mở đầu: Bốn đại cao thủ Thiên giáo vận y phục bó chẽn, màu xám ngoét sầm sập

12-07-2016 50 chương
Liên Thành quyết - Kim Dung

Liên Thành quyết - Kim Dung

Giới thiệu: Liên thành quyết là câu chuyện kể về chàng trai Địch Vân thật thà,

08-07-2016 49 chương
Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Trích đoạn: Mặt trời sắp lặn, đàn quạ đang bay về tổ. Trên con đường cái quan

11-07-2016 1 chương
Như chưa bắt đầu

Như chưa bắt đầu

"Có phải chia tay một người mình vẫn còn yêu, thì còn đau khổ hơn gấp nhiều lần

26-06-2016
Hương cỏ may

Hương cỏ may

Nhiều năm rồi tôi mới về thăm quê ngoại- nơi tuổi thơ tôi suốt một thời rong ruổi.

25-06-2016
Bây giờ ba ở đâu?

Bây giờ ba ở đâu?

Mẹ làm thư ký văn phòng nên dễ bị lôi cuốn. Tôi hơi khó chịu vì chiếc váy đầm mẹ

30-06-2016
Này em, có phải em...

Này em, có phải em...

Tôi thấy anh vào một buổi tối tháng tư trời chi chít những sao, khi tôi đang ngước

01-07-2016
Tình yêu Unfriend

Tình yêu Unfriend

Gặp nhau vào một chiều đông lạnh, cổng trường không ai nhóm lửa cớ sao tim ấm áp.

24-06-2016
Bên khung cửa sổ

Bên khung cửa sổ

Đôi khi, người ta hay chạy theo hạnh phúc xa xôi mà không biết rằng. Được sống và có

25-06-2016