Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long

Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 50
5 sao 5 / 5 ( 38 đánh giá )

Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long - Chương 31 - Huyết quỷ

↓↓
Diệp Khai gật đầu:


- Chắc vậy.


Đinh Vân Lâm thốt:


- Xem ra ngươi có vẻ hiểu hắn quá rõ.

bạn đang xem “Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Diệp Khai thở dài:


- Trên đời này không ai hiểu hắn hơn tại hạ.


Đinh Vân Lâm hỏi:


- Tại sao ?


Diệp Khai bỗng trầm nhâm.


Đinh Vân Lâm hỏi tiếp:


- Có phải là ngươi giống hắn, cũng từ trong cừu hận sinh ra, cùng lớn lên trong cừu hận ?


Một lúc lâu, Diệp Khai thốt:


- Có thể là như vậy, song tại hạ khác hẳn.


Đinh Vân Lâm hỏi:


- Khác làm sao ?


Diệp Khai nhìn lên khung trời, nơi đó có một ngôi sao to đang chớp sáng.


Rồi chàng tiếp:


- Tại vì tại hạ từng gặp một người.


Đinh Vân Lâm hỏi:


- Người đó ra sao ?


Diệp Khai tiếp:


- Một nhân vật thần kỳ. Nếu trên đời có các vị thần như huyền thoại thì nhân vật đó là một vị thần.


Đinh Vân Lâm chớp mắt:


- Nhân vật đó cải biến ngươi thành con người hiện tại ?


Diệp Khai gật đầu.


Đinh Vân Lâm cắn môi.


Lâu lắm nàng mới hỏi:


- Là nam nhân hay nữ nhân ?


Diệp Khai mỉm cười.


Đinh Vân Lâm trừng mắt:


- Nhát dịnh là nữ nhân rồi. Ngươi hãy nói cho ta biết nữ nhân đó như thế nào ?


Diệp Khai mỉm cười.


Chàng đáp:


- Nếu nhân vật đó là nữ nhân thì thế gian này chỉ có một hạng người. Hạng nữ nhân.


Đinh Vân Lâm gắt:


- Ý tứ gì thế ?


Bỗng Diệp Khai lộ vẻ tôn kính cực độ, thốt:


- Tại hạ gặp đủ hạng người nhưng chỉ có nhân vật đó mới xứng đáng cho tại hạ gọi là nam tử hán. Chân chính nam tử hán.


Đinh Vân Lâm bật cười.


Diệp Khai tiếp:


- Chưa bao giờ tại hạ gặp một người vĩ đại như nhân vật đó.


Đinh Vân Lâm tặc lưỡi:


- Chắc là người đó cực kỳ hào sảng, tràn đầy nghĩa khí.


Diệp Khai tiếp:


- Nếu chỉ có thế thôi thì đâu đáng nói. Tất cả bao nhiêu người đại hữu danh trên đời hợp lại, cấu thành một sự vĩ đại thì cái vĩ đại liên hợp đó vẫn không sánh được cái vĩ đại của cá nhân nhân vật đó.


Đinh Vân Lâm hỏi:


- Ngươi bội phục y ?


Diệp Khai thở dài:


- Nào chỉ bội phục mà thôi. Giả như người đó bảo tại hạ chết tức khắc thì tại hạ vui mà chết liền.


Chàng thở dài tiếp mấy lượt nữa, rồi cười tiếp:


- Đương nhiên là không bao giờ người đó bảo tại hạ chết, bởi suốt đời người đó chỉ biết có việc tự hy sinh cho đồng loại.


Đinh Vân Lâm sáng mắt lên:


- Mà người đó là ai ?


Diệp Khai đáp:


- Nhân vật đó hẳn là cô nương có nghe nói đến.


Đinh Vân Lâm chớp mắt:


- A.


Diệp Khai tiếp:


- Nhân vật đó họ Lý...


Đinh Vân Lâm giật mình:


- Tiểu Lý Thám Hoa ?


Diệp Khai mỉm cười:


- Tại hạ nói đúng. Cô nương có nghe nói đến người đó.


Niềm tôn kính hiện lên nơi ánh mắt của Đinh Vân Lâm. Nàng thở dài thốt:


- Đương nhiên là ta có nghe nói đến con người đó. Trên giang hồ có ai mà không nghe nói đến người đó.


Diệp Khai tiếp:


- Việc làm của người đích xác là thiên hạ khó mà quên được.


Đinh Vân Lâm phụ họa:


- Nhất là vì cuộc chiến giữa người và Thượng Quan Kim Hồng. Những người không may mắn được mục kích, chỉ nghe giang hồ truyền thuyết cũng đều cho là một câu chuyện thần kỳ hơn thần thoại.


Diệp Khai điểm một nụ cười:


- Ít nhất tại hạ cũng có nghe năm trăm người nhắc đến cuộc chiến đó. Dĩ nhiên kẻ nói thế này, người nói thế khác.


Đinh Vân Lâm gật đầu:


- Ta cũng thế. Những người kể chuyện lại thì mỗi người nói một cách và người này chê tất cả những người kia đều nói sai sự thật.


Diệp Khai tiếp:


- Câu chuyện do nhiều người thuật lại thì tự nhiên là có chỗ bất đồng, song tất cả đều không thể không thừa nhận một điểm.


Đinh Vân Lâm hỏi:


- Điểm nào ?


Diệp Khai đáp:


- Phi đao của Tiểu Lý phát ra là trúng đích. Vô luận là ai cũng không thể phủ nhận tuyệt kỷ đó của lão. Và dưới gầm trời này chưa có một ai tránh được ngọn phi đao của lão phóng ra.


Đinh Vân Lâm thở dài:


- Rất tiếc môn phóng phi đao đó thất truyền rồi. Chúng ta không còn cái hân hạnh được mục kích.


Diệp Khai hỏi:


- Ai nói thế ?


Đinh Vân Lâm đáp:


- Nghe nói sau khi giết Thượng Quan Kim Hồng rồi, lão treo đao, thoái xuất giang hồ, tìm nơi quy ẩn. Lão không còn tha thiết chi đến sự việc trên đời nữa.


Diệp Khai mỉm cười.


Đinh Vân Lâm cau mày:


- Nếu lão không ẩn cư ở chốn hoang vắng thì tại sao trên giang hồ không còn ai nhắc nhở đến lão nữa ?


Diệp Khai lại mỉm cười.


Đinh Vân Lâm hừ một tiếng:

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Trích đoạn: Dưới Địa Song, là một sơn cốc hình như cái bồn, từ miệng động nhìn

11-07-2016 72 chương
Một nửa Sài Gòn

Một nửa Sài Gòn

Em ở đâu, trong nỗi nhớ rất mực trầm lắng còn mãi trên tóc mai của nhân loại. Vuốt

29-06-2016

80s toys - Atari. I still have