Biên thành đao thanh - Cổ Long

Biên thành đao thanh - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 36
5 sao 5 / 5 ( 83 đánh giá )

Biên thành đao thanh - Cổ Long - Chương 2 - Thời gian đảo ngược

↓↓

- Ta đã chết ? Mười năm trước đã chết ?

bạn đang xem “Biên thành đao thanh - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


"Vân Tại Thiên mười năm trước đã chết". Phó Hồng Tuyết gằn từng tiếng.


"Chết ở đâu ? Chết dưới tay ai ?" Vân Tại Thiên hỏi:


"Chết dưới đao của ngươi ?" "Không phải". Phó Hồng Tuyết đáp:


"Chết dưới kiếm của Mã Không Quần".


"Tam lão bản Mã Không Quần ?" Vân Tại Thiên bỗng cười tươi:


"Phó công tử quả thật biết nói chơi quá, tại hạ xém bị các hạ lừa gạt".


Phó Hồng Tuyết còn muốn mở miệng, Diệp Khai chợt đã cười lớn, vừa cười vừa vỗ vai Vân Tại Thiên:


- Ngươi đã đi tiếp khách trễ, vị Phó huynh đó muốn trừng phạt ngươi một chút thôi.


Diệp Khai lại cười nói:


- Vân huynh không giận chứ ?


"Làm sao giận được ?" Vân Tại Thiên đáp:


"Tiếp khách trễ vốn đáng bị phạt mà".


Rõ ràng là sự thật, Diệp Khai vì sao lại phải che giấu ?


Vân Tại Thiên nhìn Diệp Khai cười nói:


- Các hạ nhất định là Diệp Khai, Diệp công tử.


"Ngươi đã gặp ta ?" Diệp Khai chú thị quan sát thần tình trên mặt Vân Tại Thiên.


"Chưa được hân hạnh". Thần sắc Vân Tại Thiên vẫn bình tĩnh.


-- Mười năm trước đã gặp qua, tại sao lại nói không nhận ra ?


- Đã chưa gặp, sao lại biết ta là Diệp Khai ?


"Các hạ niên kỷ tuy còn trẻ, lại đã một mình vạch trần bí mật của Thượng Quan Tiểu Tiên, phá tan Kim Tiền bang, chuyện đó có ai mà không biết không nghe chứ ?" Vân Tại Thiên cười đáp.


Những chuyện đó phát sinh vài năm trước, cũng là những chuyện phát sinh sau khi bọn Mã Không Quần đã chết, nếu quả mười năm trước Vân Tại Thiên đã chết, làm sao có thể biết những chuyện này ?


Gã rõ ràng đã chết, nhưng hiện tại Vân Tại Thiên này lại không giống người chết chút nào, cũng không giống người khác dịch dung hóa trang.


Nếu quả là dịch dung, nhất định không qua mắt được Diệp Khai và Phó Hồng Tuyết.


"Mời lên xe". Vân Tại Thiên thốt.


Diệp Khai mỉm cười đáp lễ, muốn leo lên xe, chợt quay đầu nhìn Phó Hồng Tuyết nói:


- Ngươi có phải cũng như mười năm trước, cũng đi bộ ?


Phó Hồng Tuyết không đáp, hắn dùng động tác để trả lời câu hỏi đó, chân trái của hắn bước tới một bước, chân phải chầm chậm lết theo, hắn lại dùng bộ pháp quái dị đặc biệt đó đi vào bóng đêm.


"Hắn không ngồi xe ?" Vân Tại Thiên hỏi.


"Hắn thích đi bộ". Diệp Khai cười đáp.


Nhìn bóng lưng dần dần đi xa, Vân Tại Thiên hỏi:


"Chân của hắn xem chừng có bệnh ?" "Đó là bệnh liệt chân, liệt từ nhỏ". Diệp Khai đáp:


"Cho nên gọi là bệnh liệt con nít ".


- Bệnh liệt con nít ?


Trong toa xe vừa thoải mái, vừa thoáng mát, ít ra có thể chứa tám người, hiện tại lại chỉ có Diệp Khai và Vân Tại Thiên hai người.


"Không biết còn có khách nhân khác không ?" Diệp Khai khoanh tay dựa vào thành xe.


"Đáng lẽ còn có ba vị". Vân Tại Thiên đáp:


"Không biết Hoa đường chủ đã thỉnh được chưa".


"Hoa đường chủ ?" Mắt Diệp Khai phát sáng:


"Hoa Mãn Thiên Hoa đường chủ ?" "Ngươi đã gặp hắn ?" "Vốn đáng lẽ đã gặp". Diệp Khai cười cười:


"Chỉ tiếc ta đã đến trễ mười năm".


- Nói vậy là sao ?


"Nếu quả ta đã đến sớm mười năm, có phải đã gặp không ?" Diệp Khai cười cười nheo nheo mắt nhìn gã.


"Cuối cùng cũng hội kiến", Vân Tại Thiên đáp:


"Sớm muộn gì cũng như nhau".


"Có lý, câu nói đó rất có lý". Diệp Khai hỏi:


"Không biết trên xe có mỹ tửu không ?" "Có, đương nhiên là có". Vân Tại Thiên cười đáp:


"Có vị khách như ngươi, sao lại có thể không có rượu ?" Vân Tại Thiên lấy trong thùng ra hai cái chén thủy tinh, và một bình rượu, phảng phất là trúc diệp thanh.


Vừa tháo nút bình, hương rượu lập tức lan tỏa, Diệp Khai hít một hơi sâu, mãn nguyện thốt:


- Đó là trúc diệp thanh cất bốn mươi năm.


"Mới ngửi mùi đã biết tuổi đời, hay, xem ra Diệp công tử nhất định là cao thủ về rượu". Vân Tại Thiên vừa rót rượu vừa nói.


"Thích uống là thật, cao thủ sợ vị tất đã là". Diệp Khai đáp.


Tiếp chén rượu, Diệp Khai tịnh không uống liền, chàng trước tiên đưa chén rượu tận sát mũi hít hà, đợi hương rượu thâm nhập vào cổ họng, mới uống cạn chén.


Đó là phương pháp uống rượu tiêu chuẩn của tửu quỷ, cũng là một phương pháp tiêu chuẩn để uống rượu mạnh.


Trước hết để cho hơi rượu hít từ mũi vào cổ họng, đợi đến lúc cổ họng đã quen với vị rượu mới uống cạn chén, tránh không bị vị cay nóng của rượu làm nghẹn thở.


Đêm đã khuya, tiếng vó ngựa như sấm sét xông phá tịch mịch vô biên.


Từ trong cửa sổ xe nhìn ra cảnh tượng bên ngoài, Diệp Khai chợt thở dài:


- Đêm nay không biết cũng có người ngâm ca trợ hứng hay không ?


"Ngâm ca trợ hứng ?" Vân Tại Thiên hỏi:


"Nguyên lai nếu Diệp huynh cũng thích ca hát, tại hạ có thể an bài cho Diệp huynh".


"Đa tạ Vân huynh". Diệp Khai đáp:


"Chỉ tiếc ta muốn nghe tịnh không phải là thứ Vân huynh muốn nói tới".


- Diệp huynh muốn nghe cái gì ?


Diệp Khai vẫn dựa mình vào thành xe, chợt giơ tay gõ vào song cửa, thì thào:


- Thiên hoàng hoàng, địa hoàng hoàng, nhãn lưu huyết, nguyệt vô quang, nhất nhập Vạn Mã Đường, đao đoạn nhân, nhân đoạn trường .


Nghe đến đó, Vân Tại Thiên phảng phất cảm thấy chướng tai, lại vẫn miễn cưỡng cười cười, Diệp Khai lại phảng phất không cười, chàng lại tiếp tục ngâm nhỏ:


- Thiên hoàng hoàng, địa hoàng hoàng, lệ như huyết, nhân đoạn trường, nhất nhập Vạn Mã Đường, hưu tưởng hồi cố hương.


Sắc mặt Vân Tại Thiên đã dần dần biến đổi, Diệp Khai lại nheo nheo mắt mỉm cười, chàng đợi cho lời ca tan biến trong bóng đêm mới mỉm cười hỏi Vân Tại Thiên:


- Bài ca đó, không biết Vân huynh trước đây có nghe qua chưa ?


- Giai khúc kỳ diệu như vậy, ngoại trừ Diệp huynh ra, người khác chỉ sợ ...


"Chỉ tiếc lời ca đó không phải là ta viết, khúc nhạc đó cũng không phải ta sáng tác". Diệp Khai cười thốt:


"Ta chỉ bất quá phiên bản hát lại một lần thôi".


"Ồ ?" Vân Tại Thiên hỏi:


"Không biết vị huynh đài đó là ai ?" "Đã chết". Diệp Khai đáp.


- Đã chết ?


"Phải, mười năm trước đã chết". Diệp Khai đáp:


"Người đã chết, Vân huynh đại khái cũng không trách tại hạ hát lại bài hát đó chứ ?" "Khó có lúc được nghe Diệp huynh cất giọng, cao hứng còn không kịp, sao trách tội gì được chứ ?" Vân Tại Thiên đáp:


"Về lời ca đó, tiếng đồn mà Vạn Mã Đường nhận được cũng tương tự như vậy".


"Vân huynh quả nhiên cởi mở phóng khoáng phi thường". Diệp Khai mỉm cười thốt.


Vân Tại Thiên cười nhẹ, đang tính mở miệng nói, Diệp Khai bỗng lại hỏi:


- Không biết đêm nay Tam lão bản có phải thỉnh khách đến nơi tiếp tân không ?


Có thể cho biết không ?


"Diệp huynh sao lại biết ?" Vân Tại Thiên mặt lộ vẻ kinh nghi.


"Vạn Mã Đường từ cực đông tới cực tây, cho dù dùng khoái mã phóng nhanh, từ sáng sớm đã xuất phát, nhanh nhất cũng phải đến hoàng hôn mới đến được". Diệp Khai thốt:


"Vạn Mã Đường nếu không có nơi tiếp tân, làm sao Tam lão bản có thể mời bọn ta ăn sáng ?" "Các hạ niên kỷ còn trẻ, nhưng không những kiến thức siêu nhân, cả chuyện nhỏ cũng đều liệu toán như thần, tại hạ thật sự bội phục". Vân Tại Thiên thốt.


"Nơi đó", Diệp Khai lẩm bẩm nói một mình:


"Ta chỉ bất quá đã đến qua một lần mười năm trước".


- Ngươi nói gì vậy ?


"Không có gì". Diệp Khai lập tức cười nói:


"Ta chỉ muốn hỏi nơi nghênh tân đại khái có phải sắp đến không".

Chương trước | Chương sau

↑↑
Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Giới thiệu: Lộc Đỉnh Ký là bộ truyện tranh hành động nói về một cậu bé sống

09-07-2016 248 chương
Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Văn án: Mưa càng lúc càng nặng hạt. Đêm đã khuya, trên đường cũng đã vắng khách

10-07-2016 20 chương
Đi tìm ký ức

Đi tìm ký ức

Nhưng rồi thời gian có để ai sống mãi với tuổi thơ đâu, đứa nào cũng phải lớn,

26-06-2016
Lợn đi chợ

Lợn đi chợ

Ông chủ lùa một con Lợn béo, một con Dê và một con Cừu lên xe ngựa mang ra chợ.

24-06-2016
Nó là em con

Nó là em con

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Tôi còn

25-06-2016
Giá mà...

Giá mà...

“Chỉ một phút duy nhât nó biết được một sự thật phũ phàng. Người mà nó yêu

29-06-2016
Căn nhà trọ ma ám

Căn nhà trọ ma ám

(khotruyenhay.gq) Tôi sợ quá đạp cửa chạy tót vô phòng, tôi lay hai thằng bạn đang ngủ

28-06-2016

Pair of Vintage Old School Fru