80s toys - Atari. I still have
Bích nhãn thần quân - Ưu Đàm Hoa

Bích nhãn thần quân - Ưu Đàm Hoa


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 21
5 sao 5 / 5 ( 108 đánh giá )

Bích nhãn thần quân - Ưu Đàm Hoa - Chương 18

↓↓
Xong việc chàng dặn dò Vương Hàng chú tâm đối phó với bọn Thiên Ma Giáo ở Lương Sơn rồi lên đường trở về đế đô.


Hai mươi ngày sau, Vân Long và nương tử đã đến Bắc Kinh. Ngay tối hôm đó, chàng bí mật vào điện Cần Chính gặp Minh Thành Tổ. Hoàng thượng vô cùng mừng rỡ, bảo hai thái giám đem thêm rượu và thức ăn ra rồi truyền lệnh cấm cửa, không cho bất cứ ai vào.


Ngài bảo chàng ngồi xuống rồi phán:


- Hai tháng nay khanh bôn ba ngàn dặm, công việc thế nào mau tấu trình cho trẫm rõ.

bạn đang xem “Bích nhãn thần quân - Ưu Đàm Hoa” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Chàng liền dâng hai tấu biểu của Sơn Hải Trấn và Sơn Đông, kèm theo hai danh sách kiểm kê tài sản của Tô Trí, Tô Xuyên.


Thấy khoảng tịch biên của Tô Trí là tám mươi vạn lượng và của Tô Xuyên là một trăm hai mươi vạn, Minh đế căm giận vỗ bàn:


- Hai tên cẩu quan này hút cạn máu thịt của ba quân và lê thứ nhà Đại Minh ta. Chúng chết đi còn chưa hết tội. Vậy mà, tối qua hoàng hậu được tin còn khóc lóc, trách móc trẫm nữa.


Vân Long biết ngài có chỗ khổ tâm nên lấy ra một bình thuốc dâng lên:


- Khởi tâu thánh thượng, như đã hứa, thần xin dâng thần dược để cửu trùng đối phó với hoàng hậu nương nương. Nhưng xin người điều độ để giữ gìn long thể.


Hoàng thượng cực kỳ hoan hỉ. Cũng chỉ vì không thỏa mãn được vị hoàng hậu trẻ đẹp, nõn nà nên ngài nhụt chí, đâm ra nể nang quá mức.


Ngài xiết chặc tay chàng, thân ái nói:


- Trẫm nhờ hồng phúc tiên đế nên lúc tuổi già có được một vị trung thần tài trí như khanh để cậy nhờ.


Vua tôi cùng đối ẩm, luận bàn kế sách tiêu diệt thái sư và loạn đảng.


Lát sau, ngài bước ra bảo Dương công công đi triệu ngay Tưởng Minh Luân ở Ngự Sử Đài.


Họ Tưởng chấp chưởng Ngự Sử Đài là người nổi tiếng thanh liêm, chính trực, đã nhiều lần can gián thánh thượng và dàn hạch cả thái sư.


Minh đế không dám chạm đến quốc trượng, nhưng vẫn trọng dụng bậc trung thần. Kể ra, ngài cũng là một vị vua tốt.


Tưởng Minh Luân không có gia quyến nên ở luôn tại Ngự Sử Đài trong cấm thành. Nữa đêm được lệnh vua đòi vội vã ứng hầu.


Dương thái giám đã được hoàng thượng dặn dò nên không dám bước vào mà chỉ mở cửa mời họ Tưởng:


- Thánh thượng đang đợi trong ngự thư phòng, đại nhân cứ tùy tiện.


Tưởng ngự sử đa tạ rồi tiến thẳng vào. Qua thêm một lần cửa nữa mới đến nơi cửu trùng phê duyệt tấu chương. Lão sững sờ khi thấy ngài đang đối ẩm với một chàng công tử lạ mặt. Họ Tưởng vén áo sụp xuống lạy:


- Hạ thần Tưởng Minh Luân khấu kiến long nhan.


Minh đế hoan hỉ bước đến đỡ lão dậy, dắt vào ngồi chung. Ngài chỉ Vân Long giới thiệu:


- Vị này là Tiêu Long Vân, minh chủ võ lâm Trung thổ. Cũng chính là người đã cứu giá trẫm hai tháng trước. Hiện được phong tước Hổ Uy Hầu.


Tưởng ngự sử vòng tay chào rồi chăm chú quan sát. Lão là người thông minh xuất chúng, mười bảy tuổi đã đậu tiến sĩ, lại tinh thông tướng pháp nên nhận ra điều khả nghi. Lão cung kính tâu rằng:


- Muôn tâu thánh thượng, họ Tiêu dù có công cứu giá nhưng chẳng phải là người trung thực.


Minh đế sững sờ hỏi lại:


- Tại sao khanh dám quả quyết như vậy?


Họ Tưởng ung dung nói:


- Tướng mạo của y hiện tại chỉ đáng làm hạng chăn trâu, hoặc tiều phu nơi rừng thẳm, suốt kiếp tôi đòi chứ làm gì vươn lên đến cương vị lãnh tụ võ lâm. Vì vậy, hạ thần biết ngay rằng y mang mặt nạ.


Vân Long hết lòng khâm phục, chàng dơ ngón cái lên khen ngợi:


- Hảo nhãn quang, Tưởng huynh quả là người tài cao, học rộng, tiểu đệ xin bái phục.


Nói xong, chàng lột bỏ mặt nạ, lộ ra dung mạo anh tuấn, chính khí đường đường.


Minh đế kinh ngạc hỏi rằng:


- Sao khanh lại phải che dấu chân diện mục xinh đẹp của mình?


- Khởi tâu thánh thượng! Giang hồ đầy cạm bẫy, nguy hiểm trùng trùng.


Hạ thần đem thân chống lại quần ma, không thể lúc nào cũng lộ mặt ra cho người biết mà mưu hại. Minh thương d tránh, ám ti n khó phòng.


Mong thánh thượng lượng thứ! Minh đế thấy chàng tướng mạo hiên ngang tiêu sái lại quân tử lẫm lẫm nên càng sủng ái hơn:


- Không sao, có điều từ nay không cần phải cải trang nữa.


Tưởng Minh Luân lặng lẽ ngắm nhìn rồi hỏi:


- Phải chăng túc hạ không có chí làm quan?


Vân Long giật mình gật đầu:


- Tưởng huynh chính là tri âm của tiểu đệ. Người giang hồ vốn không màng danh lợi, khi cần bảo vệ cương thổ, trừ gian diệt nịnh thì sẵn sàng liều mình rút gươm. Nhưng khi xã tắc thanh bình thì dứt áo mà đi.


Họ Tưởng rung đùi ngâm hai câu thơ trong bài Hiệp Khách Hành:


Sự li u phất y khứ Thâm tàng thân lữ danh....


Lão thấm ý, vòng tay vái:


- Hầu gia cốt cách anh hùng, họ Tưởng tôi vô cùng khâm phục! Minh Thánh Tổ ngậm ngùi than:


- Tiêu khanh không chịu làm quan thì sau này ta biết nhờ cậy vào ai?


Chàng mỉm cười tâu rằng:


- Triều đình đầy rẫy nhân tài, chỉ e thánh thượng chẳng chịu dùng thôi.


Ví như Tưởng ngự sử đây. Phần hạ thần, lúc nào thánh thượng muốn triệu kiến, chỉ việc truyền chỉ cho đệ tử Cái Bang, thần sẽ lập tức ứng hầu.


Họ Tưởng trấn an đức vua:


- Xin thánh thượng yên tâm, Tiêu hầu tướng mạo tôn quý, lo gì không kề cận dưới trướng.


Ngài hài lòng gật gù, thầm toan tính việc đem danh lợi ràng buộc bậc kỳ hiệp.


Minh đế đưa tấu biểu và chứng cứ khép tội cho họ Tưởng xem rồi phán:


- Khanh nghiên cứu cho kỹ, ngày mai lâm triều ắt thái sư sẽ bắt bẻ trẫm. Lúc đó khanh tùy nghi đối phó.


Tưởng Minh Luân xem qua, phấn khởi tâu:


- Với chứng cớ này, thái sư dù có trăm miệng cũng khó bề biện bạch cho hai cháu.


Vân Long biết là họ Tưởng là bậc trung thần nên kể cho lão nghe chuyện thái sư âm mưu soán nghịch. Lão căm phẫn, râu tóc dựng ngược định xin hoàng thượng cho chém họ Tô.


Chàng dịu giọng vỗ về:


- Tưởng huynh bình tâm. Thánh thượng cũng có nỗi khổ trong lòng.


Chúng ta là tôi thần phải thể tất điều ấy. Chờ tiểu đệ diệt xong Thiên Ma Giáo, tìm được tang chứng rõ ràng, mới có thể khép tội Tô tặc được.


Trước mắt là phải tiêu diệt vây cánh của lão, tiến cử bậc trung lương thay thế. Nếu khinh động e bất lợi, họ Tô cùng đường tạo phản ngay, thánh thượng sẽ gặp nguy.


Tưởng ngự sử tỉnh ngộ:


- Hầu gia thâm mưu vi n lự, ta xin nghe theo. Nhưng đúng luật triều đình, ngày mai Hầu gia phải có mặt thì những tấu chương, chứng cứ này mới có hiệu lực.


Chàng nhận lời rồi cáo biệt.


* * * Sáng sớm hôm sau, bá quan tề tựu đông đủ tại điện Thái Hòa, chờ đợi hoàng thượng lâm triều.


Gương mặt của Tô thái sư lạnh lẽo như băng khiến mọi người chẳng dám lại gần chào hỏi. Họ đã biết tin thánh thượng sai khâm sứ chém đầu hai tên tham quan, cháu của họ Tô. Bá quan ai nấy đều hoan hỉ nhưng không để lộ ra.


Tiếng rao lảnh lót của Dương thái giám vang lên:


- Thánh thượng và nương nương giá lâm! Quần thần đồng quỳ xuống tung hô.


Minh Thành Tổ hôm nay long nhan hớn hở, râu mép vểnh ngược trông vô cùng oai vệ. Hoàng hậu theo sau ra dáng thẹn thùng. Hoàng thượng đưa tay mi n lễ rồi ngồi xuống long ngai. Tô nương nương khép nép một bên, mặt đỏ hồng, đôi mắt phượng hơi trũng sâu vì mệt mỏi.


Các quan lớn nhỏ thầm ngạc nhiên trước cảnh tượng khác thường này.


Họ có biết đâu rằng nương nương đêm qua không hề chợp mắt, vì đấng quân vương đột nhiên dũng mãnh phi thường, liên tiếp thương mã, phá thành, đoạt lũy. Cho đến gần sáng, nàng vì quá kiệt sức nên đành phải lên tiếng quy phục. Vậy mà thân rồng vẫn không hề tỏ ra mệt mỏi, thúc giục nàng ra ngự chầu. Từ ngày tiến cung đến nay, chưa đêm nào hoàng hậu lại nhận được những khoái cảm mãnh liệt đến thế, nên sanh lòng kính ngưỡng đức vua.


Tô thái sư không chờ được nữa liền quỳ trước bệ rồng kêu oan:


- Khởi tấu thánh thượng, chẳng hay hai đứa cháu của lão thần mắc tội gì mà lại bị khâm sứ chém đầu như vậy? Lão thần một đời tận trung với nước, nay còn mặt mũi nào nhìn các đồng liêu. Mong thánh thượng minh xét.


Lão tấu xong, đứng dậy đưa mắt liếc Tô Mỹ Nhân, ý muốn nhờ nàng tác động đến hoàng thượng. Nhưng Tô nương nương đang mơ màng ôn lại chuyện đêm qua nên đâu để ý gì đến phụ thân.


Bá quan hồi hộp chờ đợi xem thánh thượng có đưa ra được bằng cớ xác đáng hay không? Họ Tô đang nắm binh quyền trong tay, chẳng d gì ức hiếp được.


Minh Thành Tổ nghiêm giọng phán:


- Trẫn thừa mệnh nối nghiệp tiên đế, những mong xã tắc vững bền, bá tánh an cư lạc nghiệp. Nhưng trong các bề tôi hưởng bổng lộc triều đình lại có những kẻ sâu dân, mọt nước. Nếu không trừng trị làm sao thỏa dạ muôn dân? Tội nghiệt của hai tên cẩu quan Tô Trí, Tô Xuyên không liên quan gì đến quốc trượng, mong khanh đừng quá bận tâm. Tang chứng và tấu chương của lê dân Sơn Đông đã được giao cho Ngự Sử Đài xem xét.


Tưởng Minh Luân bước ra:


- Khởi tấu thánh thượng, hạ thần xin tấu trình để cửu trùng và bá quan được rõ. Tô Trí trong năm năm làm tổng đốc Sơn Hải Quan đã xén bớt ngân quỷ quan ải, gom góp được một tài sản lên đến tám mươi vạn lượng bạc. Đó là tội thứ nhất. Tội thứ hai là hắn có thư từ qua lại với Sách Lạp Đồ, thủ lãnh đạo quân bạch kỳ của Mãn Châu. Hai tội đó, chiếu theo vương pháp Đại Minh, chém đầu e còn nhẹ.


Họ Tưởng dừng lại, trao chứng cứ cho Vương thừa tướng và bá quan xem rồi nói tiếp:


- Tô Xuyên trong sáu năm nhậm chức tuần phủ Sơn Đông, ra sức vơ vét của dân, ỷ thế ức hiếp bá tánh, cướp đoạt ruộng vườn. Hàng tháng còn bắt hơn trăm hiệu buôn lớn nhỏ tỉnh Sơn Đông phải hối lộ. Tài sản của y tính tròn là một trăm hai mươi vạn lượng.


Quần thần ồ lên kinh ngạc còn thái sư thì tái mặt, tay chân run rẩy chẳng nói nên lời. Tô nương nương rủa thầm hai đứa em họ tham lam, ngu xuẩn làm liên lụy đến nàng.


Thái sư dập đầu tấu rằng:


- Lão thần không biết dạy con cháu, làm ô nhục triều đình và tông môn họ Tô. Xin đê đầu nhận tội.


Minh Thành Tổ xua tay phán:


- Tội ai người nấy chịu, không liên quan gì đến quốc trượng. Chẳng lẽ vì chúng là con cháu họ Tô mà ta phải khép tội luôn cả ái hậu hay sao?


Tô nương nương hài lòng, chắp tay cảm tạ:


- Thánh thượng anh minh, thần thiếp xin đội ơn. Kẻ nào tham lam phản nghịch xin người cứ thẳng tay trừng trị. Dù là người trong họ Tô, thần thiếp cũng chẳng dám nói nửa lời.


Bá quan đồng thanh khen ngợi. Vương thừa tướng sang sảng nói:

Chương trước | Chương sau

↑↑
Liên Thành quyết - Kim Dung

Liên Thành quyết - Kim Dung

Giới thiệu: Liên thành quyết là câu chuyện kể về chàng trai Địch Vân thật thà,

08-07-2016 49 chương
Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Văn án: Mưa càng lúc càng nặng hạt. Đêm đã khuya, trên đường cũng đã vắng khách

10-07-2016 20 chương
Nhỏ Bọ Cạp

Nhỏ Bọ Cạp

Cậu ấy nói thích em, vậy mà mấy ngày sau em phát hiện ra là cậu ấy cũng

23-06-2016
Thông Điệp Cuối Cùng

Thông Điệp Cuối Cùng

Thông Điệp Cuối Cùng là tác phẩm xoay quanh câu chuyện giữa hai người bạn thân Dương

19-07-2016 23 chương
Đi về phía biển

Đi về phía biển

Tặng Khoa. Con sóng lớn ngoài biển khơi. Em không cần một vị trí có thể gọi tên trong

24-06-2016
Cô gái lúc nửa đêm

Cô gái lúc nửa đêm

Cô yêu anh, yêu từ ánh mắt đầu tiên, từ câu chào hỏi ban đầu. Anh vô tư, anh ra đi

26-06-2016
Me hài ola ngày 30-06-2016

Me hài ola ngày 30-06-2016

Có những câu nói vô cùng đơn giản nhưng nó luôn khiến chúng ta, những người hằng

30-06-2016
Em rơi

Em rơi

Có những lúc em đứng chông chênh trên gờ đá bằng một chân, tự thích thú khi chìm vào

24-06-2016
Em còn yêu anh

Em còn yêu anh

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp yêu nhau

26-06-2016