XtGem Forum catalog
Bích nhãn thần quân - Ưu Đàm Hoa

Bích nhãn thần quân - Ưu Đàm Hoa


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 21
5 sao 5 / 5 ( 80 đánh giá )

Bích nhãn thần quân - Ưu Đàm Hoa - Chương 13

↓↓

- Tiền bối là bậc cao nhân, lẽ nào lại ỷ võ công mà bức người thái quá.

bạn đang xem “Bích nhãn thần quân - Ưu Đàm Hoa” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Họ Địch tôi dù chết cũng không phục.


Kiếm Ma mặt lạnh như sương cười nhạt:


- Được, ta sẽ khiến ngươi phải tâm phục! Trận này ta chỉ đứng xem không xuất thủ, nếu ngươi thoát được các môn đồ của ta thì cứ việc đem vàng đi.


ThúcSơn thấy kế khích tướng của mình thành công liền phấn khởi nói:


- Quân tử không nói hai lời. Tại hạ xin phép được phá vòng vây.


Lão giơ cao bảo kiếm, thét bọn giáo chúng tấn công. Nhưng dù có xuất toàn bộ nhân mã cũng không thể chiếm thượng phong. Bốn tên bịt mặt đến sau, người nhỏ nhắn nhưng kiếm pháp vô cùng lợi hại. Một người đón đánh Địch Tích Hương, còn lại ba người xông vào đám giáo chúng Thiên Ma như cọp vồ dê.


Bách Lý Hồng cầm chân Thúc Sơn, bất phần thắng bại. Người đấu với Địch Tích Hương chính là Phi Hà. Nàng vẫn mang mối hận ngày nào nên quyết lấy mạng gã.


Kiếm pháp của môn đệ Kiếm Môn rất quái dị, nửa đao, nửa kiếm nên vô cùng lợi hại. Giáo đồ Thiên Ma chết và bị thương đã gần hai mươi tên.


Thiên Hương thấy phụ thân chưa hạ được Thúc Sơn liền múa kiếm chém vào lưng lão. Hắc Ưng bang chủ bị hai mặt giáp công nên lâm vào hiểm cảnh.


Địch Tích Hương là kẻ lăn lóc chốn lầu xanh nên chỉ đấu vài chục chiêu đã nhận ra đối thủ là nữ nhân. Gã nổi tính dâm tà, buông lời chọc ghẹo:


- Ối chà! Thơm quá! Lát nữa ta sẽ lột khăn xem nàng xinh đẹp cở nào.


Phi Hà căm giận, hét lớn xuất chiêu Lôi Điện Tương Giao, kiếm quang như sấm sét bủa vây lấy đối phương. Tích Hương bất ngờ nên không còn cách nào tránh né, chỉ cố vận toàn lực múa thiết phiến che kín toàn thân.


Nhưng đấy lại là tuyệt học trong Giáng Ma chân giải biến hóa khôn lường, nên chỉ trong chớp mắt, lưỡi kiếm đã len qua màn phiến ảnh, đâm xuyên tâm thất Lân Hoa công tử. Gã gào lên một tiếng thảm thiết. Thúc Sơn thấy con trai yêu quý bị giết chấn động tâm thần, tay chân rụng rời nên bị Bách Lý Hồng chém một kiếm vào vai trái, lão kinh hoàng tung mình đào tẩu. Đám giáo chúng Thiên Ma thấy vậy cũng lập tức bôn đào.


Vân Long không cho truy sát. Môn đồ Kiếm Môn mau chóng chia nhau dồn vàng vào túi vải, chạy vào rừng mặc thêm áo ngoài rồi tức khắc phân tán, trở thành những khách thương hồ bình thường. Hướng đi của họ là Đào gia trang.


Phu thê Vân Long ghé vào tổng đà Cái Bang bàn bạc với Hạ Khánh Dương một lúc rồi cùng đăng trình.


Mấy ngày sau, trong các trà đình, tửu quán, khách giang hồ xôn xao bàn luận về việc Kiếm Ma cướp vàng của Thiên Ma Giáo.


Đào gia trang bày tửu yến đón mừng công tử trở về. Xích Long Quái Y cũng đã có mặt, ông chuẩn bệnh cho Hoàng Nghị rồi cho bắt gã không sao.


Thì ra Hồng Phát Vô Thường trước khi bị kẻ tử thù là Tiếu Diện Nhân Ma giết chết đã than thở rằng, nếu lão không bị công tử của Đào gia trang dùng Niêm Hoa Chỉ đả thương thì không thể bại vong được.


Nhân Ma về đầu nhập Thiên Ma Giáo, có kể lại cho Ma Diện Tú Sĩ nghe chuyện này. Yêu Lão quyết định bắt Phạm công tử về tra khảo cho ra sự thật. Ai ngờ, Hoàng Nghị là kẻ cương cường trang liệt. Dù bị Thiên Ma dùng cực hình phân cân thác cốt cũng không chịu khai. Đến nỗi Yêu Lão phải nghĩ rằng Hồng Phát Vô Thường chỉ nói vậy để chữa thẹn. Lão đành đem Hoàng Nghị đổi lấy mười vạn lạng vàng để làm vốn thực hiện dã tâm tranh bá.


Pháp Cái Hà Quyết nghe tin đồn đồ đệ trở về cũng mau chóng tới Bắc kinh hội diện. Hoàng Nghị thấy sư phụ liền quỳ xuống thi lễ. Pháp Cái thấy hắn xanh xao, mệt mỏi, không khỏi thương tâm, đỡ đồ đệ dậy và khen rằng:


- Ngươi đã làm rạng danh Cái Bang, ta rất cao hứng. Ngươi cứ việc nghỉ ngơi và tiếp tục trọng trách của mình. Bang chủ và hội đồng trưởng lão không bao giờ quên công trạng cũng ngươi.


Xích Long Quái Y gắt gỏng:


- Hai thầy trò ngươi tâm sự như thế là đủ rồi. Mau ngồi vào bàn tiệc, vừa ăn uống vừa nói chuyện cũng được.


Mọi người cười xòa, mau chóng an tọa. Họ gồm có tám người.


Thần Tài rót rượu rồi bưng lên nói:


- Chung này mừng cho Hoàng điệt nhi thoát nạn trở về.


Quái Y ăn vài miếng, uống vài ly rồi mở lời hỏi Vân Long:


- Long nhi! Ngươi có nghĩ đến chuyện Kiếm Ma thật nghe tin có người giả dạng mình, liền xuất hiện hỏi tội không?


Chàng gật đầu:


- Thưa có! Tiểu tôn đã nghĩ đến chuyện này. Nhưng lão đã ẩn cười nơi thâm sơn cùng cốc, khó mà bắt được chuyện giang hồ. Hơn nữa, tiểu tôn nhớ lại gia sư Huyền Hạc Thượng Nhân có nói Kiếm Ma không phải là người tà ác. Chỉ vì tính tình cô độc, quái dị nên bị võ lâm xa lánh. Nếu lão xuất hiện, tiểu tôn tin rằng có thể đem chính đạo ra thuyết phục được lão.


Bách Lý Hồng buông đũa hỏi con rể:


- Bước tới, hiền tế định sách lược thế nào?


Vân Long kính cẩn đáp:


- Có lẽ tiểu tế phải đến ngay Nga Mi Sơn xem việc xây dựng tổng đàn Kiếm Ma đã làm đến đâu. Sau đó sẽ huy động lực lượng bạch đạo, già làm môn đồ Kiếm Môn, bất ngờ tập kích Thiên Ma Cốc và các phân đà ở Ba Thục. Như vậy, một mặt tiêu hao lực lượng của địch, mặt khác chặn đứt đường trở về căn cứ cũ, giải thoát cả một vùng miền tây rộng lớn khỏi sự khống chế của Thiên Ma Giáo.


Hà trưởng lão ngắt lời chàng:


- Ta rất tán thành kế hoạch ấy. Nhưng nếu Yêu Lão đã quyết định bỏ hẳn miền Tây Thục, xuất quân thu phục các phái ở gần, như Hoa Sơn ở An Huy, Điểm Thương ở Sơn Đông và Không Động ở Hồ Nam, thì chúng ta phải đối phó thế nào?


Vân Long thở dài đáp:


- Lão ca bàn rất phải, tiểu đệ quên mất điểm này. Giả như có Kiếm Ma tiền bối xuất hiện cùng hợp tác với tiểu đệ thì hay biết mấy. Rất tiếc là không chừng lão đã qua đời.


Bỗng có tiếng cười nhạt và một giọng nói lạnh lẽo vang lên:


- Hừ! Tiểu tử kia, ngươi trù ẻo lão đấy phải không?


Mọi người giật bắn mình lo sợ, chỉ có Vân Long vẫn điềm nhiên. Chàng cất tiếng mời:


- Tiền bối đến đã lâu, xin mời vào dùng rượu! Một bóng người từ trên nóc sảnh bay vào êm ái như chiếc lá rụng. Diện mục không mấy khác so với sự mô tả của Lăng Viên. Đó là Kiếm Ma chính hiệu.


Vân Long và mọi người đồng đứng ay vòng tay thi lễ. Chàng tươi cười nói:


- Tiểu bối biết trước sau gì lão tiền bối cũng đến hỏi tội. Xin mời an tọa rồi tiểu bối sẽ phụng cáo sau.


Kiếm Ma thản nhiên ngồi xuống. Thị tỳ mau mắn đem lên chén đũa và thức ăn mới.


Xích Long Quái Y rót rượu mời khách:


- Công Tôn huynh tiêu dao thế ngoại đã mấy chục năm, nay vì Long nhi khuấy động khiến huynh phải lấm bụi giang hồ. Ta là tổ phụ hắn, xin chịu phạt thay. Xin mời cạn chén! Kiếm Ma uống cạn rồi tự rót thêm. Mọi người yên dạ chờ xem di n biến. Lão uống liền mấy chung, quay sang hỏi Vân Long:


- Nghe nói ngươi thắng được Ma Diện Tú Sĩ nửa chiêu.


Chàng gật đầu kính cẩn đáp:


- Dạ phải, công lực của Tú Sĩ cao thâm vô lường, tiểu bối phải vận dụng tâm cơ mới dành được chút phần hơn.


Kiếm Ma nhìn chàng gật gù:


- Ngươi thành thật lắm, bản thân ta muốn thắng Ma Diện cũng phải ngoài trăm chiêu.


Thần Tài không thuộc giới võ lâm nhưng tính tình quang minh. Ông vòng tay nói với Kiếm Ma:


- Tiểu đệ là Phi Vân, không biết võ công nhưng cũng liều để khuy n tử ra sức gánh vác giang hồ. Mong tiền bối hạ cố thành toàn cho Long nhi.


Lúc này thị tỳ đã bưng ra một vò Bách Hoa Tửu đã chôn hơn năm mươi năm dưới gốc mai già trong vườn. Vân Long đỡ lấy, mở nắp vò. Mùi rượu thơm bát ngát như trăm hoa đua nở. Chàng rót cho mọi người rồi nâng chung nói với Kiếm Ma:


- Công Tôn tiền bối, Long nhi tuổi non trẻ, trước lực lượng Thiên Ma Giáo quá hùng hậu, không khỏi rối trí làm càn, mạo phạm đến uy danh bậc trưởng thượng. Nay mượn chung rượu này xin người lượng thứ.


Kiếm Ma uống cạn rượu rồi cười bảo:


- Lúc đầu, ta định lấy mạng ngươi, vì tội mạo danh. Nhưng lúc đứng ở ngoài, nghe các ngươi lao tâm khổ trí tìm cách chống cự lại quần ma, ta lại cảm thấy đồng tình. Hơn nữa, ta cũng đã già, lẽ nào trước khi chết không góp một tay với đồng đạo võ lâm. Ta đồng ý đứng ra lãnh đạo Kiếm Môn để tiêu diệt bọn Yêu Lão.


Mọi người vui mừng vỗ tay hoan hô nồng nhiệt. Vân Long sụp xuống lạy tạ.


Kiếm Ma hài lòng nhưng cũng nói kháy:


- Tiểu tử ngươi có đủ tư cách đại diện võ lâm chăng?


Hà trưởng lão đỡ lời:


- Tiền bối đừng coi thường, Long đệ là trưởng lão Cái Bang, sư đệ của chưởng môn hai phái Võ Đang, Thiếu Lâm và còn là phò mã đất Miêu Cương.


Quái Y đỡ lời nói tiếp:


- Trong ngày Thiên Ma Giáo khai tông, tên tiểu tử này đã cứu thoát chưởng môn các phái bạch đạo và mấy trăm hào kiệt bốn phương.


Kiếm Ma không ngờ lai lịch chàng lại phức tạp và rộng rãi đến thế. Lão cười bảo:


- Nếu thế thì chức minh chủ võ lâm không thoát khỏi tay ngươi rồi.


Vân Long nghiêm mặt thưa:


- Tiểu bối vì ứng vận mà ra sức giángười mặt vệ đạo chứ không phải vì chút hư danh. Sau này giang hồ ổn định còn cần gì đến ai làm minh chủ nữa.


Kiếm Ma bật cười ha hả như vô cùng cao hứng trước ý kiến của chàng:


- Giỏi lắm! Năm mươi năm nay ta mới nghe được một câu nói hay.


Mọi người ăn uống nói cười rất vui vẻ. Hà trưởng lão bỗng hỏi:


- Long đệ, nay đã có Công Tôn tiền bối chủ trì, sách lược của ngươi biến hóa thế nào?


Vân Long thầm tính toán rồi đáp:


- Tiểu đệ xin đề nghị một vài ý kiến. Thứ nhất, Công Tôn tiền bối sẽ cùng ngoại tổ và nhạc phụ xuôi nam đến tổng đàn Kiếm Môn gặp La lão ca, huy động thêm đệ tử hai phái Côn Luân, Nga Mi tăng cường cho Kiếm Môn. Dùng binh thần tốc đánh phá Thiên Ma Cốc và các phân đà Tây Thục. Thứ hai, tiểu đệ Ở đây dò xét Tỏa Thiên Sơn trang và bảo vệ các phái bạch đạo. Nếu cần sẽ tập kích căn cứ này để cầm chân Yêu Lão. Khi đã xong việc ở Ba Thục, lực lượng Kiếm Môn sẽ kéo hết về Tỏa Thiên sơn trang để đánh trận cuối cùng.


Kiếm Ma gật đầu tán đồng. Lúc tan tiệc, lão truền âm dặn chàng những đêm nay ra vườn luyện kiếm.


Chàng trở về phòng chuyện trò cùng bốn mỹ nhân. Thấy trăng ngoài sân đã lên cao liền xách kiếm định đi phó ước, cả bốn nàng đều đòi đi theo để thưởng thức kiếm thuật của Kiếm Ma. Chàng thầm nghĩ mình cũng nên để họ đến bái kiến Công Tôn Sửu nên bằng lòng.


Ra đến vườn đã thấy Kiếm Ma chắp tay sau lưng, đứng nhàn nhã ngắm trăng. Lão quay lại hơi ngỡ ngàng vì thấy sau lưng chàng có đến bốn nữ nhân kiều di m. Vân Long vội chắp tay nói:


- Các nàng đều là nội tướng của tiểu bối, vì ngưỡng mộ kiếm pháp vô thượng của lão tiền bối nên đòi được đến đây.


Bọn Ngọc Yến đồng sụp xuống thi lễ , Kiếm Ma bật cười:


- Hay lắm, ta suốt đời chưa một lần múa kiếm dưới trăng mà lại có đến bốn giai nhân quan chiêm. Quả là một thiên cố sự.


Lão quay sang bảo chàng:


- Đêm nay, ta với ngươi chiết chiêu, nếu có gì sai sót ta sẽ chỉ điểm thêm.


Vân Long phụng ý rút kiếm bắt đầu tấn công, chiêu thức chàng nhẹ nhàng hời hợt nhưng vô cùng ảo diệu. Hai người thay nhau công thủ, ánh kiếm loang loáng dưới trăng vàng trông vô cùng đẹp mắt. Kiếm Ma thấy chàng còn trẻ tuổi mà đã bước vào kiếm đạo, chiêu thức tinh kỳ, rộng rãi, không hề gò bó. Sở học của chàng bác tạp, nhưng chiêu nào cũng lanh lẹ phi thường. Công Tôn Sửu một đời nghiên cứu kiếm thuật, quên cả chuyện vợ con, danh lợi. Mấy chục năm nay mới gặp được địch thủ xứng tay. Lão vô cùng cao hứng đem những kiếm chiêu kỳ ảo ra thử tài đối phương, Vân Long là người thông tuệ tuyệt luân, gặp chiêu thức càng tuyệt diệu càng thích thú giải phá. Cuộc luyện kiếm này đã giúp chàng thống nhất lại toàn bộ sở học của mình. Đến chiêu thứ một ngàn, Kiếm Ma vận công đè lưỡi kiếm chàng rồi bảo:


- Đủ rồi, ngươi quả là đóa kỳ hoa trong kiếm đạo. Chỉ vài năm nữa ngươi sẽ là thiên hạ đệ nhất kiếm. Ta không có để dạy thêm cả, chỉ có nửa chiêu kiếm duy nhất mà ta tự thẹn không bao giờ bổ xung được, nay ta truyền lại cho ngươi, may ra với thiên tư xuất chúng ngươi có thể làm được điều mà ta mong mỏi.


Vừa dứt lời, lão chậm rãi biểu di n nửa chiêu ấy. Chàng biết Kiếm Ma là người giỏi kiếm thuật nhát giang hồ nên nổi tính hiếu kỳ cố học cho được. Công Tôn Sửu tận tình chỉ bảo, cuối cùng chàng đã luyện xong.


Bốn nàng đứng xem ngáp ngắn, ngáp dài. Vân Long cáo từ rồi đưa họ về phòng.


Chàng muốn chọc ghẹo các nàng nên làm bộ mệt mỏi, đặt Vô Cực Kiếm lên bàn, để nguyên võ phục nằm phịch xuống giường than rằng:


- Ối chà! Sao gân cốt ta rũ rượi cả ra?

Chương trước | Chương sau

↑↑
Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Giới thiệu: Giọng ca của ca nữ, điệu múa của vũ giả, kiếm của kiếm khách, bút

11-07-2016 20 chương
Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Giới thiệu: Một căn nhà đơn độc trong nghĩa địa của Tô Châu hoa lệ, một mẹ góa

11-07-2016 24 chương
Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Giới thiệu: Một căn nhà đơn độc trong nghĩa địa của Tô Châu hoa lệ, một mẹ góa

11-07-2016 24 chương
Chờ ngày mai đến

Chờ ngày mai đến

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Ai cũng có một chuyện tình để

28-06-2016
Thư gửi má

Thư gửi má

(khotruyenhay.gq) Nhiều lúc nghe má cằn nhằn con bực tức nên lấy tai phone gắn vào, đôi

29-06-2016
Răng của chúng mình

Răng của chúng mình

"Không phải tự nhiên mà tôi nghĩ chị đã không yêu chính chị. Có yêu ngón tay đứt

24-06-2016
Mặt trời tĩnh lặng

Mặt trời tĩnh lặng

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện ''Tháng năm không trở lại''.) Có người

27-06-2016
Cái chén gáo dừa

Cái chén gáo dừa

Ngày xưa, ở một vùng nọ, có vợ chồng kia hiền lành và chăm chỉ, hai người lấy

24-06-2016
Lỡ hẹn

Lỡ hẹn

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp hết yêu nhau

26-06-2016