Bất Tử Thần Long - Cổ Long

Bất Tử Thần Long - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 33
5 sao 5 / 5 ( 133 đánh giá )

Bất Tử Thần Long - Cổ Long - Hồi 33 - Quân gian thọ tội (Hết)

↓↓

- Ngu phu phụ vì hẹn với nhị đệ nên mới đến muộn, xin tiên sinh đừng trách.

bạn đang xem “Bất Tử Thần Long - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Còn Tiêu đại hiệu có bảo là sẽ chờ tiên sinh ở một nơi khác nên không đi cùng.


Soái Thiên Phàm mặt thoáng lộ vẻ ngạc nhiên, liền tức mỉm cười mời ba người ngồi.


Nam Cung Thường Thứ sau khi yên vị lại cất tiếng nói:


- Đại hội hôm nay phát triển thế nào ? Ngu phu phụ và nhị đệ có phải ra sức không ?


Soái Thiên Phàm nghiêm mặt:


- Lẽ ra thì không phải làm phiền đến ba vị, song vì người của bảy đại môn phái đã lâm trận thoái lui, nên khiến lệnh công tử cùng với môn hạ Chỉ Giao càng thêm gây trở ngại cho đại cuộc, bổn tọa vì vị nể ba vị nên không muốn động đến can qua, chẳng hay ba vị có thể ...


Đoạn buông hai tiếng đằng hắng rồi nín lặng.


Nam Cung Thường Thứ cười:


- Chút việc vặt vãnh ấy, ngu phu phụ lẽ phải ra sức để báo đáp đại ân của tiên sinh !


Soái Thiên Phàm mừng rỡ:


- Đâu dám, đại hiệp đã quá nặng lời, sự hiểu lầm hôm trước, bổn tọa thành thật tạ lỗi.


Đoạn ôm quyền thi lễ, Nam Cung Thường Thứ cũng liền đáp lễ, đoạn quay sang Nam Cung Bình đang đứng ngơ ngẩn trước sảnh đường, cất tiếng gọi:


- Bình nhi, lại đây !


Nam Cung Bình tuy hết sức không muốn, song biết hành động của phụ thân ắt có dụng ý, bèn khẽ dặn các sư huynh tỷ lưu ý đề phòng, sau đó bước xuống bậc thềm, đi về phía chỗ ngồi của song thân, quỳ xuống nói:


- Bình nhi khấu kiến phụ mẫu thân !


Nam Cung Thường Thứ nghiêm mặt trầm giọng:


- Soái tiên sinh đã sắp thống nhất võ lâm, tại sao ngươi lại ngoan cố như vậy ?


Nam Cung Bình cúi đầu lúng búng:


- Hài nhi ...


Nam Cung Thường Thứ trầm giọng quát:


- Không được nói nhiều, đứng dậy mau, lại đây bái kiến Soái tiên sinh rồi đi bàn bạc với những bằng hữu của ngươi, ta còn có điều cần nói với đại sư huynh ngươi nữa.


Nam Cung Bình vốn định phân trần, song nghe đến những lời sau cùng, liền vỡ lẽ, vâng lời đứng lên, quay sang Soái Thiên Phàm vòng tay nói:


- Xin chào Soái tiên sinh.


Soái Thiên Phàm không ngờ sự việc lại được giải quyết dễ dàng như vậy, liền tươi cười gật đầu nói:


- Công tử thấu hiểu đại nghĩa, bổn tọa hẳn sẽ ưu đãi.


Nam Cung Bình cảm tạ xong, liền đi vào trong đám đông, lần lượt bắt tay thăm hỏi Diệp Mạn Thanh, Địch Dương, và Y Lộ.


Nam Cung Thường Thứ quay sang Long Phi nói:


- Chỉ Giao sơn trang hiện đang lâm nguy, các người thân cô thế yếu sao còn chưa biết tỉnh ngộ, vâng lời của Soái tiên sinh ?


Long Phi trợn tròn mắt cao giọng:


- Bá phụ là một bậc đại hiệp, sao lại thốt ra những lời nói như vậy. Tiểu điệt lòng đã quyết, thà làm ngọc nát chứ không làm ngói lành, bá phụ bất tất phải nói nhiều !


Nam Cung Thường Thứ nghiêm giọng:


- Hiền điệt cố chấp như vậy, chả lẽ không lo nghĩ cho Chỉ Giao sơn trang hay sao ?


Long Phi gằn giọng:


- Soái Thiên Phàm có dã tâm lang sói, chúng tiểu điệt dù có qui thuận thì Chỉ Giáo Sơn Trang cũng khó thể bảo toàn, chẳng hạn như bá phụ, dám bảo đảm mai sau không bị Soái tặc hãm hại chăng ?


Soái Thiên Phàm thoáng biến sắc mặt.


Nam Cung Thường Thứ "à" lên một tiếng, chậm rãi quay sang Soái Thiên Phàm nói:


- Nếu y không nhắc nhở thì tại hạ đã quên mất, dám hỏi tiên sinh sau khi thống nhất võ lâm, địa vị của ngu phu phụ và nhị đệ sẽ như thế nào ?


Soái Thiên Phàm thoáng trầm ngâm, đoạn cười nói:


- Lúc ấy bổn tọa sẽ đối đãi các vị như khách quý, giúp đại hiệp khôi phục lại cơ nghiệp !


Nam Cung Thường Thứ cười:


- Gia đình tại hạ khi trước giàu trùm thiên hạ, tiên sinh liệu có đủ khả năng chăng ?


Soái Thiên Phàm nghiêm giọng:


- Bổn tọa sau khi nhất thống võ lâm, tiếp đến sẽ nhất thống thiên hạ, bấy giờ bổn tọa đã có tất cả, khôi phục cơ nghiệp cho đại hiệp thật dễ như trở bàn tay.


- À ra vậy ! Nhưng khi nãy tại hạ đã gặp người của bảy đại môn phái rút lui toàn bộ, tình hình ấy dường như hết sức bất lợi cho hùng mưu thống nhất võ lâm của tiên sinh, chẳng hay tiên sinh có thiện sách gì chăng ?


Soát Thiên Phàm cười âm hiểm:


- Tính mạng của chúng sớm đã nằm trong tay bổn tọa, chờ khi nào xong việc ở đây, chỉ cần cất tay là có thể khiến chúng răm rắp thần phục ngay.


Nam Cung Thống Thứ nhướng mày:


- Hẳn là tính mạng của họ đã bị dược vật của tiên sinh khống chế phải không ?


- Đúng vậy !


Nam Cung Thường Thứ nghiêm mặt:


- Hành động của tiên sinh như vậy, tại hạ thật không dám tán đồng.


Soái Thiên Phàm thoáng ngạc nhiên:


- Tại sao ?


Nam Cung Thường Thứ nghiêm giọng:


- Tiên sinh có biết muốn nhất thống võ lâm và thiên hạ phải cần có những đều kiện gì chăng ?


Soái Thiên Phàm đảo tròn mắt, chậm rãi nói:


- Bổn tọa nông cạn, mong đại hiệp chỉ giáo cho !


Nam Cung Thường Thứ trầm giọng:


- Muốn thống nhất võ lâm thiên hạ, trước tiên phải có đức khiến người khâm phục, sau đó phải nắm được nhân tâm, thì mới có thể mưu đồ đại sự.


Bỗng đổi giọng gay gắt nói tiếp:


- Hành vi của tiên sinh hiện nay không một điều phải lẽ, làm sao thành được đại sự ?


Soái Thiên Phàm vụt tái mặt, xô ghế đứng lên, chòng chọc nhìn Nam Cung Thường Thứ quát:


- Các hạ nói vậy nghĩa là sao ?


Nam Cung Thường Thứ phá lên cười, cũng xô ghế đứng lên, gằn giọng nói:


- Lão phu tưởng đâu tiên sinh mưu đồ lãnh đạo Trung Nguyên hẳn là có chỗ hơn người, ai ngờ chỉ là hạng đê tiện cậy vào dược vật và lợi dụng nhược điểm của cá nhân để giở trò uy hiếp, hành vi như vậy thật đáng tội nghiệp và nực cười biết bao !


Soái Thiên Phàm giận tái mặt:


- Các hạ tưởng bổn tọa nếu không cậy dược vật thì không thể làm nên đại sự ư ?


Nam Cung Thường Thứ cười:


- Đúng vậy !


Soáì Thiên Phàm cười hăng hắc, trầm giọng hô:


- Diệp Mạn Thanh, Địch Dương, Y Lộ ! Lại đây nhận lệnh !


Ba người liền ứng tiếng tiến lên, cùng khom mình nói:


- Tiên sinh có điều chi dặn bảo ?


Soái Thiên Phàm mắt nhìn ba người, giọng sắc lạnh nói:


- Hãy lấy thủ cấp của Nam Cung Thường Thứ nộp đây mau lên !


Diệp Mạn Thanh, Địch Dương và Y Lộ dáng vẻ đờ đẫn, khom mình nhận lệnh, cùng tuốt trường kiếm ra, tung mình lao tới quát:


- Cẩu tặc nạp mạng ngay !


Ba luồng kiếm quang chớp lên rồi vụt tắt.


Nam Cung Thường Thứ vẫn bình an vô sự đứng yên cười tủm tỉm.


Soái Thiên Phàm hai tay ôm ngực, mặt đầy vẻ sửng sốt lẫn đau khổ, môi mấp máy, song chẳng thốt nên lời, máu tươi từ nơi kẽ tay phun ra ...


"Bình" một tiếng, ngã sóng soài dưới đất, im lìm bất động.


Đột biến ấy lập tức khiến bọn tay chân của Soái Thiên Phàm kinh hoàng thất sắc, nhất thời thảy đều đứng thừ ra tại chỗ !


Nam Cung Bình quát vang:


- Các huynh đệ động thủ !


Ngay khi ấy bỗng nghe tiếng cười khảy của Nhâm Phong Bình vang lên trong bóng tối, lập tức thấy mười mấy luồng khói trắng từ dưới đất bốc lên, thoáng chốc đã lan tỏa khắp quảng trường.


Nam Cung Bình đã từng thấy qua loại sương độc này, rất hiểu sự lợi hại của nó, bất giác kinh hãi vội quát:


- Đó là sương độc, mọi người lui mau !


Đồng thời đã tung mình vọt lên không.


Mọi người thấy vậy không khỏi sửng sốt, chẳng màng đến việc tiêu diệt thủ hạ của Soái Thiên Phàm, cùng theo Nam Cung Bình phóng vọt lên không ...

Chương trước

↑↑
Phong Vân - Đan Thanh

Phong Vân - Đan Thanh

Giới thiệu: Bạn là người yêu thích truyện kiếp hiệp? Bạn là người yêu thích đến

09-07-2016 70 chương
Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Nếu mọi nhà ở thành Lạc Dương nao nức chờ đến một ngày mới trong cái Tết ròng

11-07-2016 51 chương
Vịt và cá rô

Vịt và cá rô

Cá rô lóc lách lên bờ, đến khi nước rút, bị mắc cạn trên một vũng khô. Tưởng

24-06-2016
Yêu Nhầm Chị Họ

Yêu Nhầm Chị Họ

Tên truyện: Yêu Nhầm Chị HọTác giả: khovigaitheoThể loại: Truyện VOZ, Tâm Sự - Nhật

18-07-2016 75 chương
Kí ức hôn

Kí ức hôn

Cả đời này tớ thương cậu. Cả đời này có khi tớ sẽ không tìm được ai yêu tớ,

24-06-2016
Đi bụi

Đi bụi

"Ở đâu cũng được, nhà là nơi có người thương..." *** Ngồi ở ngoài hiên có thể

24-06-2016
Nó và hắn

Nó và hắn

Nó Tóc tém, cao 1.56m ,chuyên mặc quần Jeans, áo sơ mi đủ loại. Nó mạnh mẽ, cá tính,

23-06-2016
Nhưng tôi không yêu em...

Nhưng tôi không yêu em...

Người đến và đi vốn dĩ là quy luật. Cảm xúc với từng người là duy nhất. Lúc còn

29-06-2016
Nụ hôn thoáng qua

Nụ hôn thoáng qua

Lâm Hạ Vy đang trong chuyến dã ngoại cùng với lớp đại học. Năm nay cô đã là sinh

23-06-2016

XtGem Forum catalog