XtGem Forum catalog
Bất Tử Thần Long - Cổ Long

Bất Tử Thần Long - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 33
5 sao 5 / 5 ( 132 đánh giá )

Bất Tử Thần Long - Cổ Long - Hồi 17 - Chuông vàng hộ hoa

↓↓

Nam Cung Thường Thứ vuốt râu cười:

bạn đang xem “Bất Tử Thần Long - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Ca ca cũng nào đã già !


Lỗ Thiên Tiên cười rộ:


- Hay lắm !


Bỗng vỗ vào bên hông, lập tức vang lên một tiếng chuông reo, cười nói:


- Ngay bây giờ ?


Nam Cung Thường Thứ gật đầu:


- Tất nhiên !


Nam Cung phu nhân cười khẽ:


- Hay lắm ! Hộ Hoa Linh của hai anh em vẫn còn, còn cánh hoa này thì đã già rồi.


Bên ngoài lại có tiếng hô to:


- Hai !


Lỗ Thiên Tiên cười vang:


- Hai anh em bọn này chưa già, tam muội già thế nào được ? Đại ca, tiên phong vẫn là tiểu đệ chứ ?


Nam Cung Thường Thứ gật đầu:


- Được !


Tiếng "được" vừa thốt ra khỏi miệng, Lỗ Thiên Tiên bỗng tung mình vọt lên, lộn nhào một vòng trên không, đáp xuống trên hai cánh tay đưa ra của Nam Cung Thường Thứ.


Nam Cung Thường Thứ quát lớn:


- Đi !


Hai tay co vào rồi hất mạnh, Lỗ Thiên Tiên liền như mũi tên rời dây cung bay vút đi.


Chỉ nghe "bình" một tiếng, cửa sảnh mở toang, liền thì "keng" một tiếng, một sợi dây vàng từ ngoài cửa bay vào, và một sợi dây vàng khác từ trong tay Nam Cung Thường Thứ bay ra.


Lại một tiếng "keng" vang lên, hai sợi dây vàng quấn vào nhau, Nam Cung Thường Thứ lại quát:


- Về !


Lập tức bên ngoài vang lên một tiếng la hoảng, dư âm chưa dứt đã thấy Lỗ Thiên Tiên bay vút trở về, trên bàn tay trái có quấn một sợi dây vàng, tay phải thì thộp cổ một người cao to.


Lỗ Thiên Tiên vung tay, ném mạnh người đó xuống đất, thì ra là Nhậm Cuồng Phong trong Phong Vũ Song Tiên.


**** mất trang **** - Trong kia có phải là Phong Trần Tam Hữu không ?


Nam Cung Thường Thứ và Lỗ Thiên Tiên cùng nhìn nhau cười, chỉ thấy Nhậm Cuồng Phong đã gắng gượng bò dậy, mặt mày trắng nhợt đầy kinh hãi, run giọng nói:


- Quả đúng là Phong Trần Tam Hữu !


Lỗ Thiên Tiên cười:


- Cách biệt bao năm, khá khen các hạ còn nhận ra được anh em bọn này.


Nhậm Cuồng Phong tiu nghĩu thở dài, gật đầu nói:


- Tại hạ dù không còn nhận ra được ba vị nhưng môn tuyệt kỹ "Đoạt mệnh kim linh" này, tại hạ không bao giờ quên được.


Lỗ Thiên Tiên cười rộ:


- Chuông vàng reo, tiêu hồn ngươi ... Ha ha ! Đại ca, thật không ngờ trò chơi mà hai ta đã tình cờ luyện thành lại được giới giang hồ cho là tuyệt kỹ võ lâm.


Bỗng ngưng cười, ngoảnh lại nói:


- Các hạ còn nhận ra huynh đệ bọn này, vậy chả lẽ đã quên mất lời trọng thệ với huynh đệ bọn này khi xưa rồi sao ?


Nhậm Cuồng Phong cúi đầu thở dài:


- Nếu tại hạ mà biết trang chủ Nam Cung sơn trang chính là Lãnh Diện Thanh Xam Khách trong Phong Trần Tam Hữu khi xưa, dù có gan trời cũng không dám tiến vào Nam Cung sơn trang một bước.


Lỗ Thiên Tiên lạnh lùng:


- Nay các hạ đã biết rồi thì sao đây ?


Bên ngoài dưới bậc tam cấp vẫn còn rối loạn, Nhậm Cuồng Phong quay đầu lại quát lớn:


- Tần lão nhị, mau đưa các huynh đệ lui ra sơn trang ngoài một dặm, Phong Trần Tam Hữu ở đây.


Vừa dứt tiếng, Tần Loạn Vũ đã phóng vụt lên, đảo mắt nhìn, lập tức biến sắc:


- Quả nhiên là ba vị đại hiệp, thật không ngờ anh em tại hạ khổ luyện hai mươi năm vẫn không chống đỡ nổi lăng không nhất kỹ của Lỗ đại hiệp.


Trong tiếng mưa gió thét gào, chỉ nghe dưới bậc cấp có người gằn giọng quát:


- Phong Trần Tam Hữu nào ? Huynh đệ bọn này lặn lội ngàn dặm đến đây, chả lẽ một câu ấy cam chịu quay về tay không sao ?


Mười mấy bóng người cùng ùa lên. Phong Trần Tam Hữu mặt nghiêm nặng lặng thinh.


Tần Loạn Vũ quay phắt lại gắt:


- Ai nói đó ?


Hai hán thủ nhỏ thó áo vàng xăm xăm tiến vào, người bên trái lạnh lùng nói:


- Muốn bằng hữu rời khỏi ít nhất cũng phải có chút hàng thật, chỉ lời nói suông thì làm được gì chứ ?


Người bên phải ngoái lại lớn tiếng:


- Có đúng không các vị huynh đệ ?


Mọi người cùng cất tiếng tán thành ầm ĩ, Nhậm Cuồng Phong cười nói:


- Thì ra là Bạch trại chủ !


Đoạn mỉm cười đi đến trước mặt hai người nói tiếp:


- Vậy thì hai vị muốn gì nào ?


Người bên trái thấp giọng:


- Các huynh đệ ngàn dặm đến đây, ít ra cũng phải có chừng ngàn lạng bạc để tiêu pha, hai vị tuy là bậc tiền bối, nhưng cũng phải chiếu cố đến những vị huynh đệ khổ sở này chứ ?


Nhậm Cuồng Phong cười ha hả:


- Ngàn lạng bạc là đủ ư ? ... Cầm lấy ...


Song chưởng bất thần vung lên, chỉ nghe "bình bình" hai tiếng, hai anh em họ Bạch rú lên thảm thiết, phún ra một vòi máu tươi và lăn xuống bậc cấp.


Nhậm Cuồng Phong mỉm cười nói:


- Còn vị huynh đệ nào cần lấy bạc nữa không ?


Mọi người đều lặng thinh, chỉ nghe tiếng rên rỉ yếu dần, cuối cùng im bặt, chỉ còn lại tiếng gió mưa gào thét, mười mấy đại hán cùng đứng xúm vào nhau, thậm chí không dám thở mạnh.


Nhậm Cuồng Phong đanh mặt quát:


- Lui ra mau !


Mười mấy đại hán người nào cũng mặt mày xám ngắt, cùng quay người đổ xô phóng xuống bậc cấp, không một ai dám ngoái đầu lại nhìn.


Phong Vũ Song Tiên cùng quay người lại, Nam Cung Thường Thứ thở dài:


- Chúng ta quen biết đã lâu, nhị vị cũng chưa quên huynh đệ bọn này, kể ra chúng ta cũng là cố nhân, ngặt vì trong lúc này tại hạ đang gặp biến cố phi thường, không thể bày tiệc khoảng đãi nhị vị, nếu như nhị vị cần, tại hạ cũng còn có khả năng giúp một ít.


Nhậm Cuồng Phong cúi đầu:


- Nếu được trang chủ không trách tội, huynh đệ tại hạ đã vô vàn cảm kích ...


Nam Cung Thường Thứ vòng tay thi lễ:


- Nếu vậy thì tại hạ cũng không khách sáo nữa, xin tạm biệt !


Nhậm Cuồng Phong và Tần Loạn Vũ cung kính khom mình thi lễ, vừa định quay đi, Lỗ Thiên Tiên bỗng nói:


- Hãy khoan, nhị vị khi nãy vào đây có gặp đệ tử Điểm Thương chăng ?


Tần Loạn Vũ gật đầu:


- Môn nhân Điểm Thương đã thương tàn hơn nửa số, ngoài Điểm Thương Yến và Hắc Thiên Nga, số còn lại khả năng chiến đấu không còn nhiều nữa.


Y thoáng ngẫm nghĩ, liền hiểu ra thâm ý của Lỗ Thiên Tiên, nói xong lập tức khom mình cáo lui, hai người này quả không hổ là tay lão luyện giang hồ, chỉ qua ánh mắt đã hiểu ra tâm ý người khác.


Lỗ Thiên Tiên quay trở vào sảnh, đưa tay vuốt nước mưa trên mặt, trầm giọng nói:


- Bên ngoài đã trống, đại ca sao không thừa cơ chuyển những chiếc rương này ra ngoài ?


Nam Cung Thường Thứ nhếch môi cười:


- Chư Thần sứ giả đã có đến một lần nhưng chưa nói rõ địa điểm giao tiền, chuyển ra ngoài rồi biết đưa đi đâu ?


Lỗ Thiên Tiên thừ ra một hồi, bỗng ngửa cổ cười dài:


- Bất luận có bao nhiêu người ngăn cản vào lúc này, chẳng lẽ với mấy người chúng ta đây mà không thoát ra được hay sao ?


Người ông vừa động đậy, chuông vàng trong tay lập tức reo vang thánh thót, trong mưa gió vẫn vọng đi rất xa.


Nam Cung Bình đưa mắt nhìn chiếc chuông vàng trong tay Lỗ Thiên Tiên, nghĩ đến oai phong vừa qua của ba người, lòng không khỏi sôi sục hào khí, ánh mắt cũng rực lên vẻ vui sướng.


Lỗ Thiên Tiên thấy vậy bèn cười nói:


- Hiền điệt có nghe ra được tiếng chuông này có gì kỳ dị hay không ?


Nam Cung Bình mỉm cười lắc đầu.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Liên Thành quyết - Kim Dung

Liên Thành quyết - Kim Dung

Giới thiệu: Liên thành quyết là câu chuyện kể về chàng trai Địch Vân thật thà,

08-07-2016 49 chương
Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Giới thiệu: Giọng ca của ca nữ, điệu múa của vũ giả, kiếm của kiếm khách, bút

11-07-2016 20 chương
Tuyệt chiêu giữ chồng

Tuyệt chiêu giữ chồng

Hình như dạo này chồng không còn yêu tôi như hồi mới cưới nữa. Anh ấy hay về muộn,

24-06-2016
Gió, mưa, em và yêu...

Gió, mưa, em và yêu...

Có ai trách Nhỏ đâu, Nhỏ chỉ xem hắn là bạn thôi – chí ít là vậy. Còn hắn

24-06-2016
Nụ Hôn Của Quỷ

Nụ Hôn Của Quỷ

Nụ Hôn Của Quỷ là một truyện rất teen nhí nhảnh nhiều lúc gây cười phù hợp cho

22-07-2016 8 chương