Bảo kiếm kỳ thư - Vô Danh

Bảo kiếm kỳ thư - Vô Danh


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 37
5 sao 5 / 5 ( 35 đánh giá )

Bảo kiếm kỳ thư - Vô Danh - Hồi 2 - Vào rừng mục kích chuyện kỳ quái. Tỷ kiếm giữa người với áo quan

↓↓

Bộp!

bạn đang xem “Bảo kiếm kỳ thư - Vô Danh” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Thanh kiếm do không được Mộc Quan Linh thò tay chụp lấy nên lẽ đương nhiên phải cắm phập vào phần nắp áo quan.


Chuôi kiếm còn đang rung động do lực đạo được nhân vật nọ ném đi khá mạnh, thanh kiếm chợt gãy đôi sau tiếng hừ lạnh của Mộc Quan Linh vang ra từ trong cỗ áo quan :


- Hừ!


Cạch!


Bằng nội lực truyền qua cỗ áo quan, Mộc Quan Linh đã chấn gãy thanh kiếm.


Điều đó chứng tỏ thanh kiếm của nhân vật nọ quả nhiên không phải bảo kiếm.


Và nếu không là bảo kiếm thì kết quả vừa rồi Mộc Quan Linh bị đối phương đoạn kiếm là một kết quả không thể phủ nhận Mộc Quan Linh hậm hực :


- Các hạ thắng! Nhưng ta không phục!


Nhân vật nọ bật cười, sắc mặt vẫn vậy :


- Bản nhân tạm dùng lời của các hạ đã nói, bản nhân không cần ai khâm phục! Vả lại...


Mộc Quan Linh giận dỗi ngắt lời :


- Còn gì nữa?


- Ha... ha... ha..! Ngoài việc có nội lực uyên thâm hơn, khiến kiếm của các hạ phải bị chấn gãy, chẳng phải trên cỗ mộc quan của các hạ vừa bị bản nhân lưu một dấu vết sao?


Mộc Quan Linh ngỡ ngàng :


- Dấu vết nào? Không lẽ là...


- Phải! Người và người có khi hơn nhau là nhờ chút ít tâm cơ thô thiển! Sao các hạ không bảo bản nhân đưa kiếm cho xem, lại dùng cỗ mộc quan để đón kiếm, đó chính là vệt kiếm chứng tỏ sự hơn hẳn của bản nhân. Ha... ha... ha...


Đứa bé ngấm ngầm thán phục mưu mẹo như thần của nhân vật có diện mạo hoàn toàn không phù hợp với lời nói kia.


Không sai, chính là nhờ mưu lược, cuối cùng nhân vật không những đã chứng tỏ sự cao thâm về kiếm pháp qua việc chấn gãy thanh kiếm của Mộc Quan Linh mà còn nhờ chút tâm cơ đã thản nhiên lưu lại dấu vết rành rành trên mộc quan qua việc ném kiếm vừa rồi.


Mộc Quan Linh một lúc sau đó phải nói :


- Được! Lần này ta nhận bại. Nhưng một kiếm này, nhất định ta sẽ trả lại cho các hạ sau bốn năm! Hừ!


Nhân vật nọ đắc ý :


- Điều đó thì bản nhân sẵn sàng. Ha... ha.. ha...!


Dứt tràng cười, nhân vật nọ ung dung hạ lệnh :


- Bây giờ các hạ phải tùy vào sự sai xử của bản nhân. Cỗ mộc quan kia các hạ bất tất phải lưu lại.


Thế là Mộc Quan Linh tuy không thể không đáp ứng nhưng vẫn hỏi :


- Đó là mệnh lệnh?


- Đương nhiên!


Lập tức cỗ áo quan này sau đó tự lao vào một thân cây thật to cạnh đó.


Đứa bé thật sự nôn nao đang chờ xem cho biết diện mạo của nhân vật ẩn sau lớp áo quan là thế nào.


Ầm!


Cỗ áo quan vỡ thành trăm mảnh vụn, chúng bay tung tóe khắp nơi.


Vút! Vút! Vút!


Và có một mảnh, chẳng hiểu là do tình cờ hay được cố ý, chợt bay thẳng vào chỗ nấp của đứa bé.


Bộp!


Bị mảnh này va thật mạnh vào người, đứa bé đau nhói lên rồi ngất lịm hoàn toàn, mất đi cơ hội nhìn rõ diện mạo của Mộc Quan Linh.


Chương trước | Chương sau

↑↑
Bài học lớn

Bài học lớn

Có làm thì mới có ăn Không dưng ai dễ đem phần đến cho. *** Một người đàn bà ăn

26-06-2016
Ngân hàng ngôi sao

Ngân hàng ngôi sao

Thiên Vũ định đưa cho tôi ô rồi chạy về một mình. Nhưng giờ đã khác, tôi không

25-06-2016
Làng tôi

Làng tôi

Con bé ngước nhìn từng đàn cò đang chấp chới bay trong trời chiều, bóng đàn cò in

25-06-2016
Mưa tháng 8

Mưa tháng 8

Thế đấy, tình đầu tan vỡ, mới tình đơn phương tuổi 17 yên lặng nhưng tươi đẹp

24-06-2016
Nhật ký mùa chia tay

Nhật ký mùa chia tay

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Chuyện đời sinh viên") Bước trên

24-06-2016
Xe đạp ơi

Xe đạp ơi

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không") Tôi và

25-06-2016

Polaroid