XtGem Forum catalog
Bảo kiếm kỳ thư - Vô Danh

Bảo kiếm kỳ thư - Vô Danh


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 37
5 sao 5 / 5 ( 145 đánh giá )

Bảo kiếm kỳ thư - Vô Danh - Hồi 2 - Vào rừng mục kích chuyện kỳ quái. Tỷ kiếm giữa người với áo quan

↓↓
Với suy nghĩ, kỳ nhân dị sĩ thường ẩn cư chốn thâm sơn cùng cốc, đứa bé vẫn mải miết băng rừng, bất chấp bóng tối thâm u của rừng sâu lúc nào cũng như đe dọa từng bước chân của nó.


Càng đi nó càng nghĩ ngợi nhiều về những gì đêm qua Liễu Tam đã nói.


Và càng nghĩ, sau cùng nó càng nhận chân một sự thật, tuy nó có quan điểm khác với Tam thúc thúc nhưng dẫu sao Tam thúc thúc vẫn vì muốn tốt cho nó nên mới phải chịu khổ chịu cực như vậy.


Bước chân nó vô tình chậm dần khi một ý nghĩ chợt đến :

bạn đang xem “Bảo kiếm kỳ thư - Vô Danh” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- "Tam thúc thúc ngoài việc cưỡng ép ta luyện kiếm, chưa một lần nặng lời với ta, phải chăng chính vì muốn thành toàn cho ta, muốn ta sau này báo được thù nên Tam thúc thúc phải cam tâm mai danh ẩn tích? Ta không chịu luyện kiếm đã phần nào phụ lòng kỳ vọng của Tam thúc thúc, lẳng lặng bỏ đi như thế này ta càng khiến Tam thúc thúc thất vọng? Ta xử sự như vậy có đúng không?"


Nó dừng lại hẳn và bất ngờ nghĩ đến việc rất có thể Tam thúc thúc đang tất tả ngược xuôi đi tìm nó!


Hối hận, nó nhanh chân đi ngược lại. Khu rừng vẫn dày đặc, vẫn thâm u, che khuất hoàn toàn một vóc hình nhỏ bé là đứa bé như nó!


Sư mỏi mệt bắt đầu thể hiện qua từng bước chân di chuyển nặng nề. Không ngủ suốt một đêm, lại phải di chuyển trong khu rừng dày đặc, việc này dường như đã vượt quá sức chịu đựng của một đứa bé.


Nó càng mệt lả càng lo lắng và mơ hồ nghĩ rằng nó đã lạc mất lối về!


Bởi khắp nơi xung quanh nó, nhìn về phương hướng nó đang đi có đúng là phương dẫn nó quay về chỗ ngụ cư không?


Nó càng thêm hốt hoảng, và càng hốt hoảng nó càng đi nhanh hơn.


Nó đi bừa về mọi hướng, mỗi khi có cảm nhận hướng đang đi là sai nó lập tức chuyển đổi phương hướng.


Tâm trạng bấn loạn càng làm cho thể xác mỏi rời, nó đi như kẻ mộng du.


Ầm!


Một tiếng chấn kình chợt náo động khu rừng khiến nó choàng tỉnh!


Và tỉnh để thêm sợ, thêm hốt hoảng, thêm lo âu, nó nhón từng bước chân khi cố ý di chuyển về phía phát ra tiếng chấn kình.


Ầm!


Lại một tiếng chấn kình nữa vang lên, giúp nó dễ dàng nhất định phương vị.


Nó di chuyển cẩn trọng hơn. Nhất là lúc nó bắt đầu nghe mẩu đối thoại kỳ quặc :


- Nội lực của Mộc Quan Linh các hạ thật đáng khâm phục!


Âm thanh đáp lại mang một âm sắc vừa khô khan vừa lạnh lùng, nó nghĩ nhân vật có âm thanh như thế này phải là nhân vật hoàn toàn không có cảm tính :


- Ta không cần ai khác khâm phục! Điều ta đang cần là các hạ đừng tìm cách quấy nhiễu ta! Các hạ đi đi!


Nhân vật bị đuổi không những không bỏ đi mà còn buông ra một tràng cười ngạo mạn :


- Ha... ha... ha! Tìm được một nhân vật có bản lãnh như các hạ là điều khó! Nay đã tìm được rồi, bản nhân sao dễ bỏ đi?


Âm thanh khô khan lại vang lên và lời nói tuy hàm ý bực tức nhưng âm sắc của câu nói không hề chứng tỏ điều đó. Âm thanh vẫn khô khan, bình tịch, là âm thanh của người đã từ lâu quên hết thất tình lục dục :


- Rốt cuộc các hạ muốn gì ở Mộc Quan Linh ta?


Giọng nói ngạo mạn trỗi lên :


- Bản nhân muốn gì, các hạ rồi sẽ rõ! Bản nhân chỉ muốn hỏi các hạ một câu!


- Mộc Quan Linh này đã từ lâu không hỏi đến chuyện giang hồ. Các hạ nếu muốn hỏi ta điều gì đó, các hạ đã tìm sai đối tượng rồi.


Cung cách ngạo mạn vẫn được chủ nhân của giọng nói kia giữ nguyên :


- Nếu các hạ có chút hứng thú nào đối với Bạch Cốt Kiếm thì bản nhân hoàn toàn không tìm lầm đối tượng.


Lần đầu tiên âm sắc khô khan của Mộc Quan Linh phải thay đổi :


- Các hạ vừa nhắc đến Bạch Cốt Kiếm?


- Không sai! Các hạ có quan tâm?


Âm thanh của Mộc Quan Linh toát đầy hận thù :


- Y đang ở đâu?


- Y? Các hạ muốn ám chỉ ai?


- Bạch Cốt Kiếm!


Sự vờ vĩnh của giọng nói ngạo mạn càng được thể hiện rõ qua lời đáp hàm hồ :


- Bạch Cốt Kiếm? Bản nhân không phải người đưa tin cho các hạ và càng không có phận sự bẩm báo tất cả những gì các hạ cần biết!


Giọng của Mộc Quan Linh chùng lại :


- Ta hiểu rồi! Các hạ cần yêu sách gì để đổi lấy những thông tin liên quan đến Bạch Cốt Kiếm?


Giọng nói ngạo mạn bắt đầu lộ rõ mưu đồ :


- Dù đã lâu tuyệt tích giang hồ, nhưng xem ra Mộc Quan Linh vẫn am tường cách đối nhân xử thế! Không sai, bản nhân đang muốn các hạ đáp ứng một điều.


- Các hạ nói đi! Phải chăng các hạ muốn biết nơi cất giấu Tử Kim bài, di vật của Đại nguyên nhung Hàn Tín?


Như luật có vay có trả, giọng nói ngạo mạn ngay lập tức mất đi sự ngạo mạn sau khi nghe Mộc Quan Linh đề cập đến Tử Kim bài :


- Các hạ biết nơi cất giấu Tử Kim bài?


Mộc Quan Linh khô khan đáp lại :


- Ta có biết! Và nếu đó chính là yêu sách của các hạ, ta sẽ...


Giọng nói ngạo mạn kia vội vàng vang lên ngăn lại :


- Sai rồi! Bản nhân tuy cùng quan tâm đến Tử Kim bài, nhưng điều đó không phải điều mà bản nhân cần các hạ đáp ứng.


- Các hạ không có hứng thú đối với Tử Kim bài?


Thở dài nuối tiếc, giọng nói ngạo mạn bảo :


- Dù có h ng thú cũng vô ích. Vị tất Tử Kim bài là báu vật như lời đồn đại.


- Sao các hạ lại nói như vậy?


- Hừ! Vì nếu Tử Kim bài đúng là báu vật, Mộc Quan Linh các hạ là người duy nhất biết nơi cất giấu sao không tự tay chiếm hữu? Các hạ không chiếm hữu đủ để minh chứng điều ngược lại.


Mộc Quan Linh nói bằng giọng khô khan đều đều :


- Các hạ nghĩ như thế cũng được. Vậy ý các hạ là thế nào?


Quay trở lại chính đề, giọng ngạo mạn lập tức trở lại sự ngạo mạn cố hữu :


- Ý của bản nhân dù có nói ra vị tất các hạ có lời đáp ứng ngay! Nhưng các hạ cũng đừng vì thế mà tỏ ra nóng nảy. Trái lại, hãy chờ bản nhân nói hết đã.


Mộc Quan Linh vẫn lạnh lùng :


- Nếu biết ta sẽ không đáp ứng, hà tất các hạ phải phí lời! Các hạ càng rào đón kỹ càng chứng tỏ đây là điều nghiêm trọng, ta sẽ không nóng nảy đâu! Nói đi!


Tràng cười ngạo mạn lại vang lên :


- Ha... ha... ha! Quả nhiên Mộc Quan Linh là hạng có khí phách! Bản nhân tuyệt đối không chọn lầm người!


- Chọn? Lời nói này có ý nghĩa gì?


- Nghĩa là Mộc Quan Linh các hạ đã được bản nhân chọn làm người tùy tùng thân cận!


- Làm người tùy tùng? Ngươi...


Giọng nói ngạo mạn thản nhiên cắt ngang sự giận dữ của Mộc Quan Linh :


- Các hạ vừa nói sẽ không nóng nảy mà, các hạ quên rồi sao?


- Ta...! Hừ!


- Các hạ yên tâm! Bản nhân không dùng bất kỳ thủ đoạn nào để hiếp các hạ. Trái lại, giữa chúng ta sẽ có sự trao đổi công bằng.


Mộc Quan Linh cao giọng :


- Như vậy mà không gọi là dùng thủ đoạn à? Các hạ nên nhớ, cho dù Mộc Quan Linh ta rất cần biết tung tích của Bạch Cốt Kiếm nhưng nếu vì thế mà phải làm nô bộc cho người, ta không bao giờ chấp nhận.


- Bản nhân cũng không hề có ý đó!


- Ý của các hạ đã rõ là như thế, ta đâu hiểu sai!


- Hoàn toàn sai!


- Sai? Hừ!


Giọng nói ngạo mạn có phần từ tốn :


- Các hạ hãy chờ nghe bản nhân nói xong, sau muốn phản ứng cũng không muộn.


- Hừ!


- Phần ấn chứng nội lực đã diễn ra, bây giờ bản nhân muốn cùng các hạ ấn chứng kiếm pháp.


- Tỷ kiếm? Để làm gì?


Giọng nói ngạo mạn giải thích :


- Đó chính là điều bản nhân đang muốn nói: trao đổi công bằng! Cứ lấy ba chiêu kiếm làm hạn định, nếu các hạ thắng, bả nhân lẽ đương nhiên cần phải có phận sự thông báo tung tích Bạch Cốt Kiếm cho các hạ. Ngược lại...


- Ngược lại nếu kẻ bại là ta, ta sẽ làm tùy tùng cho các hạ? Đồng thời sẽ không bao giờ được hỏi đến Bạch Cốt Kiếm?


- Ha... ha... ha...! Không nghiêm trọng đến thế. Bản nhân giữ làm gì tung tích Bạch Cốt Kiếm khi Mộc Quan Linh đã hơn ba mươi năm ước ao truy tìm?


- Nói sao? Ta bại, các hạ vẫn nói cho ta biết tung tích Bạch Cốt Kiếm?


- Đúng vậy! Chỉ có điều bản nhân không phải nói ngay bây giờ.


- Nghĩa là...


- Là thế này! Bản nhân lập lại, nếu các hạ thắng, bản nhân sau khi nói rõ tung tích của Bạch Cốt Kiếm sẽ lập tức bỏ đi ngay, quyết không quay lại hoặc làm phiền nhiễu đến các hạ! Còn nếu là ngược lại, các hạ phải chấp thuận tùy theo sự sai xử của bản nhân trong một thời gian! Sau thời gian đó, chúng ta sẽ chia tay và các hạ sẽ được biết và thỏa sức đi truy tìm Bạch Cốt Kiếm để báo thù! Thế nào?

Chương trước | Chương sau

↑↑
Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Giới thiệu: "Tru Tiên " là tiểu thuyết huyễn tưởng thuộc thể loại tiên hiệp của

09-07-2016 258 chương
Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Mở đầu: Bốn đại cao thủ Thiên giáo vận y phục bó chẽn, màu xám ngoét sầm sập

12-07-2016 50 chương
Bạn sẽ ôm khi nào?

Bạn sẽ ôm khi nào?

Một cô gái nhắn tin cho một người bạn rằng: "Khi bị stress, người ta thường làm

28-06-2016
Anh Bư

Anh Bư

Còn Nhiên, Nhiên mang trong mình nhiều vết nhơ. Nhiên không có quyền bước vào thế giới

24-06-2016
Nước mắt rơi chung

Nước mắt rơi chung

Bạn rơm rớm nói, ông tặng cái chết của mình cho người dân như một cơn mưa phúc

28-06-2016
Cáo Sa Bẫy Cáo

Cáo Sa Bẫy Cáo

Tên truyện: Cáo Sa Bẫy CáoTác giả: SâuThể loại: Truyện TeenTình trạng: Hoàn ThànhCông

23-07-2016 29 chương
Đắp mền mùa đông

Đắp mền mùa đông

 Một ngày cuối năm, nhóm hùn tiền lại, ra Chợ Lớn mua hơn trăm cái mền để tặng

28-06-2016