XtGem Forum catalog
Bảo kiếm kỳ thư - Vô Danh

Bảo kiếm kỳ thư - Vô Danh


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 37
5 sao 5 / 5 ( 21 đánh giá )

Bảo kiếm kỳ thư - Vô Danh - Hồi 19 - Tháo cũi sổ lồng dựng kế mưu. Kiếm pháp cao minh chưa là đủ

↓↓
Cạch!


Một tiếng động khô khan bỗng vang lên. Sau đó Liễu Hận phát hiện gã bệnh hoạn đã biến mất cùng với cánh cửa tịnh phòng đang rộng mở bỗng đóng chặt lại.


Mơ hồ nhận ra tình trạng bị giam giữ, Liễu Hận vội chạy bay đến cánh cửa.


Binh... Binh...

bạn đang xem “Bảo kiếm kỳ thư - Vô Danh” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Chàng gõ, vỗ, lay động... cánh cửa không những vẫn đóng chặt mà còn phát ra thanh âm cho biết đó là một cánh cửa được làm bằng đá khá dầy.


Đưa mắt quan sát khắp gian tịnh phòng vừa được gã bệnh hoạn tuân lệnh Đinh Nhất Hải đưa vào, chàng lập tức có kết luận: Đinh Nhất Hải đúng là cố ý giam giữ chàng!


Tại sao?


Chàng tự giải thích :


- Lão vẫn muốn cùng ta trao đổi. Nhưng do lão có tin cấp bách đưa về từ Nhạn Môn Quan nên việc trao đổi phải chậm lại! Trong lúc chưa có sự trao đổi, lão không muốn ta gặp bất kỳ ai để cáo giác về hai nhân vật bí ẩn nọ. Lão phải nghĩ cách để giữ riêng ta. Như thế, giả sử đã có sự trao đổi, không lẽ lão không ngại ta đem điều bí ẩn của lão nói cho mọi người biết? Và nếu ngại, lão phải làm gì để ngăn cản ta? Hay là...! Hừ!


Hoặc lão sẽ giam ta mãi mãi dưới địa lao như hai nhân vật nọ, hoặc lão sẽ dùng thủ đoạn sát nhân diệt khẩu! Chắc chắn lão sẽ làm như thế! Xảo quyệt thật!


Minh định được sự việc, chàng vội nghĩ cách thoát thân.


Suy nghĩ thật lâu, chàng khấp khởi mừng rỡ vì một ý nghĩ :


- "Ha... ha... ha...! Ta vẫn giữ bốn hoàn Tuyết Liên Tử của lão! Lão hoặc không nhớ, hoặc có nhớ nhưng nghĩ ta không có tâm pháp nội công nên không cần thu hồi. Lão sẽ phải bất ngờ đấy! Ha... ha... ha..."


Tự cười thầm, sau đó cũng tự chàng dằn lòng nén lại.


Chàng không thể dùng bốn hoàn Tuyết Liên Tử ngay bây giờ. Rất có thể lão Đinh Nhất Hải sẽ cho người lén giám sát chàng. Và như thế, hành vi tọa công của chàng lập tức sẽ bị phát hiện. Đang tọa công mà bị phát hiện, chàng sẽ gặp hậu quả như lần chàng bất phòng bị Hạ Lan xuất hiện khống chế.


Chàng đâu dễ mắc sai lầm lần thứ hai?


Chàng kiên tâm chờ thời cơ...


Cạch!


Một vuông đá chợt mở ra sau một tiếng động khẽ. Liễu Hận giật mình tỉnh giấc.


Từ vuông đá, một giỏ thức ăn được đưa vào bằng một cây sào.


Một thanh âm giễu cợt cũng theo vuông đá đưa vào :


- Vật thực của ngươi đây! Được ngủ đủ rồi đấy!


Chàng đi đến và đưa thấy nhận lấy vật thực, không có một hành vi nào tỏ ý phản kháng.


Thanh âm nọ có vẻ hài lòng :


- Ngoan ngoãn như ngươi là biết điều đấy! Bằng không, theo ta nghĩ, kiếm pháp của ngươi dù có nhanh nhưng vẫn không có ích gì một khi không có nội lực hoặc trông thấy ta.


Chàng vẫn lặng lặng nhìn cây sào được người bên ngoài thu lại.


Trước khi vuông đá được đóng lại, chàng nghe gã ở bên ngoài lẩm bẩm :


- Tiểu tử như thế này nào có gì đáng ngại? Thật hoài phí nếu bảo ta luôn giám sát tiểu tử.


Cạch!


Nhìn vuông đá vừa bị phong bế, chàng thừ người suy nghĩ :


- "Lão đã định trước việc giam giữ ta! Tịnh phòng này được lão cố ý sắp đặt dành cho ta! Hừ! Lão không bỏ sót dù là chi tiết nhỏ! Lão biết ta không có nội lực, chỉ có lối xuất kiếm cực nhanh cũng vô dụng, đúng như gã nọ bảo! Gã giám sát ta bằng cách nào? Sao lão vẫn biết ta ngủ, cho dù vuông đá bị đóng chặt?"


Quan sát khắp tịnh phòng một lần nữa, chàng thất vọng vì không tìm thấy vị trí nào có vẻ khả nghi, cho biết gã kia ở bên ngoài có thể từ đó giám sát chàng.


Tuy vậy chàng vẫn có một tia hy vọng. Gã nọ bắt đầu có ý nghĩ chàng không phải phần tử đáng ngại.


Phải củng cố ý nghĩ này thêm cho gã. Nghĩ như thế, chàng thản nhiên dùng bữa.


Và sau đó thản nhiên nằm nghỉ lưng như chàng là người vô ưu vô tư, không có chuyện gì đáng phải bận tâm...


Cạch!


Vuông đá lại mở với một cây sào đưa vật thực vào :


- Bữa tối của ngươi đây! Úy! Sao ngươi không thắp đèn?


Chàng không thể không đáp :


- Thắp đèn làm sao tại hạ ngủ được? Tại hạ không quen!


Gã thu cây sào, sau khi chàng đã nhận xong vật thực. Gã bảo :


- Tùy ngươi! Chí ít ngươi cũng thắp đèn để biết ngươi đang ăn món gì chứ?


Chàng gật đầu :


- Được! Tại hạ sẽ làm như vậy! Đa tạ huynh đài đã chỉ giáo!


Gã ậm ừ :


- Ta không chỉ giáo! Ngươi muốn làm thế nào tùy ngươi!


Cạch!


Vuông đá vừa đóng lại, chàng lập tức cho vào miệng cả bốn hoàn Tuyết Liên Tử.


Thật khẩn trương, chàng ngồi ngay bên cạnh giỏ vật thực để tọa công.


Nếu gã có mục lực tinh tường và vẫn còn có ý định ngấm ngầm giám sát chàng, gã nhìn thấy như vậy sẽ nghĩ chàng đang dùng bữa.


Tuyết Liên Tử quả nhiên có công năng đúng như Đinh Nhất Hải bảo.


Và Đinh Nhất Hải đã tiên lượng đúng, với chỗ chân nguyên chàng vừa có nếu không được tâm pháp nội công dẫn lưu, chàng cũng không biết phải làm gì với chỗ chân nguyên đó.


Chỉ có điều, không một ai, kể cả lão biết chàng đã được lão Vương Toàn truyền thụ nội công tâm pháp.


Sau khi bị Mỹ phụ trung niên cố tình hãm hại, chàng nghĩ như thế, khiến toàn bộ chân nguyên được lão Vương Toàn trút sang bị hóa giải, cũng may là chàng không một lời đề cập đến nỗi niềm thất vọng đó. Do đó, nếu không kể lão Vương Toàn là một phế nhân, chỉ có bản thân chàng biết chàng thật sự có một nội công tâm pháp.


Chàng chìm dần vào vô thức...


Cạch! Vuông đá hé mở, tạo cơ hội cho chàng xả công kịp lúc.


- Úy! Đêm qua ngươi không dùng vật thực sao?


Chàng cười gượng, đưa tay chỉ vào chỗ thức ăn vẫn còn đầy ắp :


- Ăn không ngồi rồi như tại hạ, đâu cần phải ăn đến hai bữa! Tại hạ có thể đổi thức ăn đêm qua để nhận lấy thức ăn hôm nay không?


Gã nọ cáu bẳn :


- Ta đang vội, có đổi thì đổi nhanh lên!


Từ tốn, chàng một tay cầm sào một tay nhận lấy giỏ thức ăn mới!


Qua sự động chạm này, chàng ước lượng cây sào dài ngót trượng!


Sau đó, chàng vẫn cầm sào khi đặt giỏ thức ăn đêm qua lên đấy!


Qua lần động chạm lần thứ hai này, chàng biết gã nọ đang hờ hững cầm cây sào bằng một tay.


Đó là điều chàng không muốn!


Vì thế chàng giả vờ lôi mạnh cây sào vào trong.


Lập tức gã nọ kêu lên :


- Úy! Ngươi định làm gì?


Vừa kêu gã vừa chộp mạnh vào cây sào lôi ngược lại.


Đúng như dự định, chàng nhanh nhẹn truyền lực qua thân cây sào, thúc mạnh.


- Hự! Ngươi...


Không để gã có thêm phản ứng, chàng lôi cây sào vào trong.


Vút!


Đầu gã nọ lập tức chui vào vuông đá và mắc kẹt ở đấy.


Dưới một chỗ bầm tím ngay trên trán là đôi mắt trợn trừng kinh hãi của gã.


Liễu Hận vẫy tay, đưa thanh kiếm vào Mi Tâm huyệt của gã :


- Ngươi muốn chết hay muốn sống?


Gã lắp bắp :


- Ta... Ta...


Chàng cười lạnh :


- Khi nãy, nếu ta mạnh tay hơn, ngươi đã chết ngay thay vì chỉ bị đau ở đầu! Ta nói như thế có ý nghĩa gì, hẳn ngươi phải tự hiểu.


Gã gật đầu và nếu Liễu Hận không khẽ lùi kiếm một ít, huyệt Mi Tâm của gã có lẽ đã bị mũi kiếm bén nhọn đâm thủng.


Chàng nhẹ nhàng hỏi :


- Phát động cơ quan bằng cách nào?


Gã trấn tĩnh vì biết cơ hội được sống vẫn còn :


- Trên vách đá đối diện với thạch môn có một chỗ phát động.


Chàng gật đầu :


- Ta sẽ không phiền ngươi nữa nếu ngươi cho ta biết ở dưới địa đạo ngầm có bao nhiêu gian thạch thất đang giữ người?


Gã kinh ngạc vì không nghe chàng nhờ gã phát động cơ quan hộ chàng. Vì thế, gã không đáp.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Giới thiệu: Trung Nguyên Tứ Tuyệt là bốn người có võ công siêu tuyệt trong võ

11-07-2016 40 chương
Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Giới thiệu: Trung Nguyên Tứ Tuyệt là bốn người có võ công siêu tuyệt trong võ

11-07-2016 40 chương
Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Giới thiệu: Một căn nhà đơn độc trong nghĩa địa của Tô Châu hoa lệ, một mẹ góa

11-07-2016 24 chương
Lá Bài Cuối Cùng

Lá Bài Cuối Cùng

Lá Bài Cuối Cùng là một trong 2 tiểu thuyết ngôn tình của tác giả Trương Đỉnh Đỉnh

23-07-2016 94 chương
Hai con người

Hai con người

Hai con người, hai dòng suy nghĩ, tưởng rằng khác biệt nào ngờ trùng ngay tại một

23-06-2016
Cảm ơn cậu nhé, Nobita

Cảm ơn cậu nhé, Nobita

(truyenngan. com. vn - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không trở lại") Chưa bao

27-06-2016
Sinh linh xóm nghèo

Sinh linh xóm nghèo

"Phá nó đi. Ngày mai đi phá liền cho tao." "Nhưng nó là con ông mà?" "Làm sao tao biết nó

23-06-2016