XtGem Forum catalog
Bảo kiếm kỳ thư - Vô Danh

Bảo kiếm kỳ thư - Vô Danh


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 37
5 sao 5 / 5 ( 80 đánh giá )

Bảo kiếm kỳ thư - Vô Danh - Hồi 12 - Ngũ hành bảo kiếm đột nhiên xuất hiện. Nảy kế mưu an trí Lão Vương

↓↓
Không thể ngờ gã nọ lại độc tâm đến vậy, chàng định tung người lao đến.


Nhưng chàng lập tức phải dừng lại vì có tiếng quát tiếp theo của gã :


- Ngươi còn loạn động đừng trách lão sẽ mất mạng dưới Ngũ Hành bảo kiếm!


Chàng biến sắc động dung :

bạn đang xem “Bảo kiếm kỳ thư - Vô Danh” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Ngũ Hành bảo kiếm? Kiếm của ngươi chính là bảo kiếm Ngũ Hành sao?


Gã cười vang :


- Ha... ha... ha...! Không sai! Ngươi khỏi phải cất công đi đến Tây Vực xa xôi. Ta đã đến đây rồi!


Chàng lại biến sắc thêm một lần nữa :


- Bọn ngươi là người Thánh Kỳ giáo?


Gã giương giương tự đắc :


- Không là Thánh Kỳ giáo sao ta có bảo kiếm Ngũ Hành? Và nếu không phải ta thì ai khác có thể biết đây là Thánh địa của Ngũ Kỳ giáo, nơi phản đồ của bổn giáo hai trăm năm trước đã ly khai Tây Vực?


Chàng bàng hoàng :


- Hóa ra nơi này là Thánh địa của Ngũ Kỳ giáo?


Gã nọ cười lạnh :


- Ngươi chớ vờ vĩnh! Đến được nơi này không lẽ ngươi không biết đó là Thánh địa?


Chàng dần dần trấn tĩnh :


- Thảo nào nơi này chỉ có Giáo chủ và năm vị Đường chủ của Ngũ Kỳ giáo mới được biết. Phải chăng ngươi cũng vì tàng thư võ học của bảo kiếm Ngũ Hành nên tìm đến đây?


Gã thản nhiên :


- Không sai! Ngươi nên ngoan ngoãn đưa ta vào Thánh địa thì hơn! Nếu ngươi muốn lão ca ca của ngươi toàn mạng.


Bất chấp lời đe dọa của gã, chàng ngẩng mặt cười dài :


- Ha... ha... ha...


Gã biến sắc :


- Câm! Ngươi tưởng ta không dám hạ thủ sao? Ngươi nên nhớ ta không phải hạng người ngại việc nhuộm máu người đâu.


Chàng ngưng cười, giễu cợt gã :


- Điều đó ta thừa biết. Nhưng thật tiếc cho ngươi, ngươi đã hạ thủ lầm người rồi.


Gã bĩu môi :


- Lầm ư? Hừ! Ta không tin ngươi có trái tim sắt đá, nhẫn tâm nhìn lão ca ca chết lần chết hồi dưới tay ta!


Chàng cố dằn sự phẫn nộ :


- Ta thừa nhận ta không nỡ nhẫn tâm đúng như ngươi nói. Tuy nhiên, lúc ta nói không hề ám chỉ vào ta.


Gã kinh ngạc :


- Ngươi không ám chỉ ngươi? Nghĩa là thế nào?


Chàng cười nhẹ :


- Người duy nhất còn lại có thể đưa ngươi vào Thánh địa, ta e rằng đó chính là người đã bị ngươi biến thành phế nhân!


Gã há hốc mồm, hết nhìn chàng lại nhìn vào lão Ngũ Âm Trảo Vương Toàn đang bị gã uy hiếp.


Chàng bồi thêm, tạo hoang mang cho gã :


- Không tin, ngươi cứ giữ lão! Chờ sau khi ngươi tìm được danh y chữa trị cho lão, ngươi sẽ biết lời ta vừa nói là đúng hay là sai. Cứ như thế nhé! Tạm thời ta phải cáo biệt đây! Ha... ha... ha...


Vừa buông tràng cười ngạo nghễ, Liễu Hận vừa chậm rãi bỏ đi.


Gã sợ trúng kế của chàng nên không dám buông bỏ lão Vương Toàn và đuổi theo chàng.


Gã vội hạ lệnh :


- Đại hộ pháp! Mau ngăn tiểu tử lại!


Bốn nhân vật nọ vội động thân lao đến.


Liễu Hận bất ngờ dịch người xuất kiếm :


- Đứng lại! Đã hai lần ta cố tình tha chết cho lão. Lão đừng bức bách ta phải hạ thủ.


Thất kinh vì đường kiếm tuyệt luân của chàng, chỉ trong nháy mắt đã ghìm đúng vào tâm thất của lão. Đại hộ pháp hoàn toàn nhợt nhạt thần sắc.


Ba nhân vật còn lại vì lo sợ cho sinh mạng của lão cũng phải đứng yên, không dám động cựa.


Gã nọ bật thét lên :


- Đại hộ pháp đừng quên giáo quy nghiêm khắc của bổn giáo! Lão tham sanh úy tử thế sao?


Lão Đại hộ pháp rúng động ngay khi nghe xong lời đề cập đến giáo quy của gã Thiếu giáo chủ. Cả ba nhân vật còn lại cũng có chung một tâm trạng.


Điều đó khiến Liễu Hận sợ bọn họ sinh liều. Chàng hạ thủ trước :


- Đắc tội!


Véo...


Hự!


Với thủ pháp đủ nhanh, chàng vừa thu kiếm về lập tức đẩy trở ra. Lần này chàng cố tình cho kiếm chạm khẽ vào huyệt Định Thân của lão.


Bị chế trụ huyệt đạo, lão Đại hộ pháp càng thêm lo sợ khi nghe Thiếu giáo chủ thản nhiên hạ lệnh :


- Sĩ khả bất khả nhục. Vì thanh danh bổn giáo, hãy giúp Đại hộ pháp giữ trọn chữ trung.


Ba nhân vật nọ lập tức chớp động thân hình, đồng thời họ cũng chớp động hữu kiếm.


Véo...


Véo...


Hiểu rõ ý đồ của gã Thiếu giáo chủ, Liễu Hận lập tức vận toàn lực vào thanh kiếm.


Véo...


Véo...


Chàng lia nhanh mũi kiếm, thần tốc chế ngự cả ba tên kia, khiến bọn chúng phải đứng yên như hóa đá với tư thế đang múa kiếm.


Đưa mắt liếc nhìn gã Thiếu giáo chủ, chàng với chủ định riêng, mỉm cười với gã :


- Ta chưa lấy mạng ngươi vội đâu! Nhưng đừng để ta gặp lại ngươi lần nữa! Nhớ lấy!


Vút!


Chàng tung người bỏ đi, để lại gã Thiếu giáo chủ Thánh Kỳ giáo với tâm trạng cực kỳ hoang mang.


Gã không thể hiểu chàng làm như thế với ý định gì?


Gã thở dài và ngao ngán nhìn lũ thuộc hạ vô dụng...


o0o Sắc mặt của Tri Bất Nguyên vụt tái nhợt.


Hai ả kiều nữ đang ngồi cạnh y phải kinh ngạc hỏi :


- Tri thiếu gia sao có sắc diện khó coi vậy? Có điều gì bất an chăng?


Tri Bất Nguyên lỡ khóc lỡ cười, cúi gầm đầu xuống, vờ nói :


- Rượu Trúc Diệp Thanh của hai nàng hôm nay không được ngon lắm. Ta đang khó chịu đây này!


Miệng thì nói vậy nhưng hai mắt của y vẫn lấm lét nhìn về một phía.


Một trong hai ả tinh mắt nhìn thấy vội đưa mắt trông theo.


Ả tấm tắc khen :


- Ái chà! Vị thiếu gia có tư thái thật tao nhã. Tri thiếu gia sợ chiêu đãi bằng hữu nên tìm cách lánh mặt à?


Ả nọ nghe thế vụt hiểu. Ả nhìn ra bên ngoài và phát hiện người mà ả kia vừa đề cập đang đưa mắt nhìn vào trong, chân vẫn bước đi.


Ả vụt đứng lên :


- Biết có người đến nhưng để bỏ đi như thế này, Cửu Ma Ma hay được tất sẽ quở phạt. Xuân Mai tỷ hãy ngồi với Tri thiếu gia để muội gọi vị thiếu gia kia lại.


Tri Bất Nguyên bất ngờ động thủ, kéo ả nọ lại và ấn ngồi xuống :


- Không cần phải gọi y. Ngồi xuống.


Thái độ của Tri Bất Nguyên làm ả nọ kinh hãi. Ả nhăn mặt kêu đau :


- Nhẹ tay nào, Tri thiếu gia. Muốn tiểu nữ ngồi thì tiểu nữ ngồi, sao lại mạnh tay với tiểu nữ?


Lúc đó nhân vật mà Tri Bất Nguyên cố tình lánh mặt đã đi khuất, y cười sảng khoái :


- Nào phải ta muốn mạnh tay? Thôi nào! Nàng lại rót rượu hầu bổn thiếu gia nào, Hạ Lan!


Hạ Lan là ả vừa bị Tri Bất Nguyên kéo lại, gượng cười, tay rót rượu :


- Chẳng phải Tri thiếu gia vừa chê rượu của bổn viện không được ngon đấy sao?


Tri Bất Nguyên thản nhiên bưng bát rượu lên :


- Không ngon cũng phải uống. Bằng không Cửu Ma Ma lại trách hai nàng không khéo chiều khách, oan cho hai nàng lắm! Hà... hà... hà...

Chương trước | Chương sau

↑↑
Liên Thành quyết - Kim Dung

Liên Thành quyết - Kim Dung

Giới thiệu: Liên thành quyết là câu chuyện kể về chàng trai Địch Vân thật thà,

08-07-2016 49 chương
Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Giới thiệu: Lộc Đỉnh Ký là bộ truyện tranh hành động nói về một cậu bé sống

09-07-2016 248 chương
Trở về và chào nhau

Trở về và chào nhau

Ngày mai Nghi đi? Bao giờ tôi sẽ gặp lại Nghi? Mà, gặp lại để làm gì nữa? *** Chúng

24-06-2016
Khoảng Trời Thơ Dại

Khoảng Trời Thơ Dại

Khoảng Trời Thơ Dại là một truyện teen của tác giả Việt Nam Dạ Hương.Trích

22-07-2016 10 chương
Giá mà...

Giá mà...

“Chỉ một phút duy nhât nó biết được một sự thật phũ phàng. Người mà nó yêu

29-06-2016
Một chút mỗi ngày

Một chút mỗi ngày

Bạn đã bao giờ thích một cô gái ngay lần đầu tiên gặp mặt? Tôi như thế, chỉ từng

26-06-2016