80s toys - Atari. I still have
Bảo kiếm kỳ thư - Vô Danh

Bảo kiếm kỳ thư - Vô Danh


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 37
5 sao 5 / 5 ( 57 đánh giá )

Bảo kiếm kỳ thư - Vô Danh - Hồi 12 - Ngũ hành bảo kiếm đột nhiên xuất hiện. Nảy kế mưu an trí Lão Vương

↓↓

Đang cười, Tri Bất Nguyên chợt dừng ngang.

bạn đang xem “Bảo kiếm kỳ thư - Vô Danh” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Y đưa mắt nhìn khuôn mặt đang tái nhợt của Xuân Mai :


- Nàng sao rồi phải chăng rượu Trúc Diệp Thanh này có điều bất ổn thật?


Xuân Mai lắc đầu, miệng cố mỉm cười :


- Tri thiếu gia chớ ngờ oan cho rượu của bổn viện. Chỉ tại người của tiểu nữ hôm nay không được ổn thôi.


Tri Bất Nguyên lo lắng :


- Thật thế sao?


Hạ Lan hiểu ý Xuân Mai, vội đáp thay :


- Xuân Mai tỷ có điều không ổn thật. Tri thiếu gia bất tất phải bận tâm.


Y đưa mắt nhìn Hạ Lan :


- Có đúng như lời nàng nói không? Đừng kẻ tung người hứng hòng dối gạt ta.


Xuân Mai lắc đầu lên tiếng :


- Bọn tiểu nữ nào dám! Hạ Lan muội hãy thay ta, lo lắng cho Tri thiếu gia chu tất.


Ta không chịu nổi nữa rồi, phải vào trong đây.


Tri Bất Nguyên đưa tay giữ Xuân Mai lại :


- Không được! Nếu nàng bảo rượu ở đây không có gì bất ổn, hãy uống hết bát này, ta mới cho nàng đi.


Hạ Lan cau mày :


- Tri thiếu gia sao lại chuốc tửu Xuân Mai tỷ?


Tri Bất Nguyên mỉm cười :


- Ta không chuốc tửu! Ta chỉ lấy làm lạ là tại sao hôm nay, hết ta lại đến Xuân Mai cảm thấy có điều không ổn. Có lẽ là do rượu thôi.


Xuân Mai cố gượng nhận lấy bát rượu vẫn được Tri Bất Nguyên đưa trước mặt :


- Tiểu nữ bất ổn vì nguyên nhân khác, tuyệt nhiên không liên quan gì đến loại rượu này. Thôi được, để chìu ý Tri thiếu gia tiểu nữ xin uống vậy. Nhưng sau đó, Tri thiếu gia phải để tiểu nữ được vào trong, không được ngăn tiểu nữ.


Tri Bất Nguyên gật đầu đáp ứng :


- Chỉ cần nàng uống xong, ta còn cớ gì để ngăn cản nàng? Nào cầm lấy!


Uống hết bát rượu, Xuân Mai lại gượng cười :


- Tiểu nữ uống xong rồi, mong Tri thiếu gia giữ lời.


Thản nhiên nhìn Xuân Mai bước đi, Tri Bất Nguyên lẩm bẩm :


- Có lẽ ta đã ngờ oan cho bầu rượu Trúc Diệp Thanh này.


Hạ Lan cười thật tươi :


- Còn gì nữa mà không oan? Nào, để tiểu nữ rót bát rượu khác hầu Tri thiếu gia.


Tri Bất Nguyên bất ngờ đưa tay ngăn lại :


- Không cần nữa đâu. Ta hết nhã hứng rồi.


Y đứng lên và đặt lên bàn một nén bạc thật nặng.


Y vội bỏ đi bất chấp Hạ Lan đang cố nói lời giữ khách.


Sau khi Tri Bất Nguyên đi khuất, Hạ Lan cũng vội vã đi vào trong, thái độ thập phần kỳ lạ.


Đi xuyên qua ba lần cửa hình bán nguyệt, Hạ Lan dừng lại trước khung cửa thứ tư và gọi vọng vào :


- Cửu Ma Ma!


Lập tức từ bên trong có âm thanh đáp lại :


- Hạ Lan đó sao? Gã họ Tri đâu?


Hạ Lan vội thuật lại việc bỏ đi bất ngờ của Tri Bất Nguyên, không chậm hơn so với Xuân Mai.


Sau đó Hạ Lan tiếp :


- Cửu Ma Ma có nghĩ gã họ Tri tuy lánh mặt gã kia nhưng vẫn cố tình theo sau dò xét không?


Người được Hạ Lan gọi là Cửu Ma Ma có lẽ đang suy nghĩ về điều nghi ngờ của Hạ Lan nên có một thoáng im lặng.


Nhưng sau đó, lúc Cửu Ma Ma lên tiếng âm thanh có phần khẩn trương :


- Người có thể làm cho Thiếu trang chủ nổi danh là Tam Nhãn Khoái Kiếm phải lánh mặt chắc chắn phải là hạng không có lai lịch tầm thường. Việc gã họ Tri sau đó cố tình bám theo càng củng cố thêm nhận định này của ta. Xuân Mai rất có thể gặp nguy hiểm, ngươi mau đuổi theo tiếp ứng cho Xuân Mai.


Hạ Lan lộ ý nghi ngờ :


- Gã đó có niên kỷ không cao lắm, vị tất đã có bản lãnh hơn Xuân Mai tỷ.


Có tiếng thở dài của Cửu Ma Ma vang ra :


- Hà...! Hạ Lan! Ngươi và Xuân Mai theo hầu ta đã lâu, chớ vội quên lời ta vẫn thường nhắc nhở. Muốn lượng định bất kỳ ai nào chỉ dựa vào hình dáng bên ngoài?


Chân nhân thường bất lộ tướng. Vả lại, gã kia tuy kém niên kỷ nhưng chẳng phải ngươi và Xuân Mai cũng nhìn thấy phong thái của gã thật đĩnh đạc sao? Huống chi, nếu gã là hạng không ra gì, đâu dễ gì làm cho Tri Bất Nguyên phải sợ đến vội lánh mặt?


Nghe Cửu Ma Ma phân tích hồi lâu, Hạ Lan thật sự lo ngại cho Xuân Mai :


- Cửu Ma Ma nói đúng lắm, Hạ Lan xin lập tức đi tìm Xuân Mai tỷ.


Dứt lời, bằng một động tác bất phàm, Hạ Lan tung bổng người lên cao, lập tức lao vọt qua đầu tường có chiều cao xấp xỉ ba trượng :


Vút!


Ngay khi hạ thân ở bên ngoài, Hạ Lan khẽ mỉm cười vì mục quang vừa nhìn thấy một dấu vết tuy mờ nhạt nhưng rất quen thuộc đã hiển hiện ở một góc khuất.


Hạ Lan không cần chọn phương hướng, cứ theo lối đi ngay bên cạnh dấu vết nọ để thi triển khinh công.


Vút!


Hầu như lần nào cũng vậy, mỗi khi đến những chỗ quan đạo giao nhau, Hạ Lan đều nhìn thấy sự xuất hiện của dấu vết mờ nhạt nọ. Từ đó mà suy, dấu vết đó là do kẻ đi trước cố tình lưu lại làm ám ký cho kẻ đi sau. Và kẻ đi sau đã dễ dàng nhận ra dấu vết này là Hạ Lan thì kẻ đi trước chính là Xuân Mai.


Dấu vết đã dẫn Hạ Lan đi hết một bìa rừng. Trong khi Hạ Lan lo ngại Xuân Mai đã bị địch nhân dẫn dụ vào rừng thì một dấu vết khác xuất hiện, cho biết lối phải đi là men theo ven rừng mà thôi.


Khấp khởi mừng cho Xuân Mai, Hạ Lan nhẹ nhàng men theo sự chỉ dẫn và bắt đầu nhìn thấy ở phía xa thấp thoáng ẩn hiện một ngôi sơn miếu.


Đoán chắc ngôi sơn miếu đó là nơi cần phải đến, Hạ Lan thả thật nhẹ cước bộ và gần như là rón rén, tìm cách tiến đến thật âm thầm.


Bất ngờ, bao cẩn trọng của Hạ Lan vụt biến mất khi từ ngôi sơn miếu bỗng vang lên một tràng cười đắc ý :


- Ha... ha... ha...!


Kinh tâm động phách, Hạ Lan vội đứng yên và ngưng thần nghe ngóng. Và khi không nghe được bất kỳ thanh âm nào của Xuân Mai vang ra, Hạ Lan so sánh tràng cười đắc ý nọ với sự câm lặng hoàn toàn của Xuân Mai để phải thất thần kinh hãi.


Điều đó chứng tỏ hoặc Xuân Mai đã bị địch nhân hạ thủ hoặc chưa mất mạng nhưng đang bị khống chế.


Sự lo ngại của Cửu Ma Ma không ngờ lại hóa thành sự thật, Hạ Lan lập tức tung người lao nhanh đến ngôi sơn miếu.


Vút!


Đang lao đi Hạ Lan giật thót mình dừng lại vì có một tiếng quát bất ngờ vang lên :


- Dừng lại!


Để rồi sau đó Hạ Lan ngơ ngẩn thần tình khi nghe từ ngôi sơn miếu có tiếng kêu sợ hãi vang lên :


- Là ngươi, Liễu tiểu tử?


Hạ Lan chỉ vỡ lẽ tỉnh ngộ khi nghe một câu nói tiếp, theo với âm sắc giống với thanh âm đã phát ra hai chữ "dừng lại" khi nãy.


- Không sai! Thủ đoạn của ngươi thật đê tiện ta hoàn toàn không ngờ.


Hạ Lan hiểu tất cả. Tiếng quát mới rồi là dành cho người đã cười bên trong miếu, không phải mệnh lệnh buộc Hạ Lan dừng lại.


Và căn cứ vào câu nói vừa nghe, Hạ Lan tin rằng người trước đó đã cười chắc hẳn đang bị người mới xuất hiện phát giác ra hành vi ám muội nào đó, khiến y phải lúng túng chống chế :


- Ta đã làm gì để ngươi bảo là thủ đoạn đê tiện?


Tính luôn câu chống chế này, người đã cười kể như có đến ba lần phát âm. Lần đầu tiên chỉ là giọng cười đắc ý, Hạ Lan khó thể nhận ra y là ai. Lần thứ hai là câu quát hỏi âm thanh của tiếng quát vì quá lớn nên Hạ Lan cũng không nhận ra được y. Chỉ ở lần thứ ba này do là câu chống chế bình thường nên Hạ Lan vừa nghe đã biết đó là nhân vật nào.


Hạ Lan kêu khẽ :


- Sao lại là Tri Bất Nguyên? Tràng cười của y phải chăng vì y đã hạ thủ được gã đã làm y lánh mặt? Còn Xuân Mai tỷ đâu?


Sự hoang mang lo lắng của Hạ Lan hầu như lên đến tột đỉnh khi nghe âm thanh lạ tai kia vang lên :


- Ngươi đường đường là Thiếu trang chủ một Kiếm trang, việc phục độc hại người chẳng phải là hành vi đê tiện sao?


Có tiếng Tri Bất Nguyên cười khẩy :


- Hừ! Ta dụng độc khi nào? Ngươi không tận mắt mục kích, chớ nên nói bừa.


- Còn không phải ư? Cứ nhìn sắc diện của vị cô nương này, ta thừa biết đó là do độc dược?


Lời đề cập dù là mơ hồ của nhân vật nọ, nhắc đến một vị cô nương, lập tức tạo sự hoảng loạn cho Hạ Lan.


Hạ Lan lập tức lao vào ngôi sơn miếu.


Vút!


Và Hạ Lan với tâm trạng cực kỳ phẫn nộ nhanh chóng lao bổ vào gã đang đứng bên cạnh nơi Xuân Mai đang nằm để phát chiêu :


- Cuồng đồ sao dám hại người? Đỡ!


Vù...

Chương trước | Chương sau

↑↑
Liên Thành quyết - Kim Dung

Liên Thành quyết - Kim Dung

Giới thiệu: Liên thành quyết là câu chuyện kể về chàng trai Địch Vân thật thà,

08-07-2016 49 chương
Thiên Văn

Thiên Văn

Những bí ẩn chưa được tháo gỡ, những nhân vật kì lạ xuất hiện trong tập một seri

20-07-2016 16 chương
Đông này không có anh

Đông này không có anh

Có sai không khi em cứ mãi yêu anh, yêu một người đã có người để thương, yêu như

23-06-2016
Cứ để nó mưa đi!

Cứ để nó mưa đi!

"Có những người cảm mến nhau vì ánh mắt, yêu thương nhau vì nụ cười, nhưng

23-06-2016
Chờ đợi để yêu

Chờ đợi để yêu

Cuộc đời quả thật khó đoán. Một anh chàng từng làm "cấp trên" của tôi trong quán ăn

23-06-2016