Disneyland 1972 Love the old s
Bán Thế Anh Hùng - Tần Hồng

Bán Thế Anh Hùng - Tần Hồng


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 22
5 sao 5 / 5 ( 26 đánh giá )

Bán Thế Anh Hùng - Tần Hồng - Hồi 15 - Bộ bộ nghi vấn bộ bộ truy

↓↓

- Nếu đi lên bằng tam cấp, e rằng sẽ bị phát hiện.

bạn đang xem “Bán Thế Anh Hùng - Tần Hồng” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Cảnh Huệ Khanh :


- Vậy chúng ta đi lên bằng ngõ khác.


Nhạc Hạc chỉ vào cánh rừng :


- Đi theo hướng này xem sao!


Dứt lời đi sâu vào trong rừng, đến một nơi của chân núi đưa mắt nhìn lên, chỉ thấy núi đá lổm chổm, cây cối trùng điệp, leo trèo không khó lắm, hai người liền nắm vào những cành cây, bắt đầu trèo lên.


Lên cao khoảng hai chục trượng, đi ngang qua một đoạn tam cấp, rồi tiếp tục trèo lên, vách núi càng ngày càng đứng, nhưng may là cây cối rất nhiều nên việc leo trèo không khó khăn lắm.


Không bao lâu đã trèo cao hơn trăm trượng, đã đến đỉnh núi và nhìn thấy những chấm sáng lúc nãy.


Đó là những ánh đèn phát ra từ khu rừng rậm đối diện, khoảng cách chỉ hơn chục trượng.


Cảnh Huệ Khanh nhìn chung quanh một lượt, khẽ nói vào tai của Nhạc Hạc :


- Ta dám đánh cuộc với người, chắc chắn đây Là Thạch Cổ Phong!


Nhạc Hạc :


- Sao lại nhận xét như vậy?


Cảnh Huệ Khanh :


- Đỉnh núi này rất bằng phẳng giống như mặt trống.


Nhạc Hạc cười :


- Cái tên thật cổ, có thể có một nguồn gốc khác chưa hẳn vì mang hình dạng cái trống mà gọi như vậy.


Cảnh Huệ Khanh :


- Ta cảm giác được chắc chắn đây là Thạch Cổ Phong!


Nhạc Hạc :


- Đệ lại hy vọng tỷ tỷ đã đoán lầm, nếu như Thiên Ma xuất phát từ phái Huỳnh Sơn thì thật khiến người ta đau lòng, phái Huỳnh Sơn là một trong những danh môn chánh phái, trung tâm của võ lâm.


Cảnh Huệ Khanh :


- Rất nhiều người trông bề ngoài là một chánh nhân quân tử, nhưng bên trong làm trăm chuyện mờ ám.


Nhạc Hạc :


- Nhưng Bạch Đầu Ông Đồng Thiên Cầu cũng là một trong kẻ bị hại, điều này giải thích thế nào?


Cảnh Huệ Khanh :


- Đã giải thích như vậy!


- Nếu hai chữ Thiên Ma đúng là để chỉ người, chắc là một cao thủ nào đó trong phái Huỳnh Sơn.


Rồi hai người khum xuống bò tới, đến gần khu rừng rậm liền thấy một tòa trang viện lớn.


Tòa trang viện lớn này quy mô không thua gì Bạch Hạc sơn trang của phái Bạch Hạc, trong trang cũng có hơn trăm nóc gia, chỉ khác là tường rào chung quanh không cao lắm và cũng không có vẻ trang nghiêm lắm.


Bây giờ Nhạc Hạc cũng đã tin rằng quả thật tòa trang viện lớn này là của phái Huỳnh Sơn vì ngoài phái Huỳnh Sơn ra không ai lại xây một tòa trang viện lớn như vậy trên một đỉnh núi, hắn phóng mình lên một cây tùng già, quan sát toàn trang một phen rồi nhảy xuống nói khẽ :


- Tỷ tỷ, tỷ vẫn canh giữ bên ngoài, để tiểu đệ một mình vào trong được rồi.


Cảnh Huệ Khanh :


- Hành động cẩn thận một chút, trước hết hãy nghe lén lời trò chuyện của họ rồi nắm lấy thời cơ, xuất hiện vạch rõ âm mưu của họ.


Nhạc Hạc gật đầu :


- Tiểu đệ hiểu rõ, nhưng vạn nhất tiểu đệ gặp nạn không thể thoát ra được thì tỷ tỷ vẫn theo kế hoạch đã định, nhanh chóng về báo cáo với Ngũ Lão hội.


Cảnh Huệ Khanh :


- ...


Nhạc Hạc thấy nàng chưa dứt khoát trả lời liền nói tiếp :


- Bây giờ việc tiểu đệ hy vọng nhất là điều tra được hung thủ đã giết hại Ngũ lão là ai, để rửa sạch nỗi oan. Chỉ cần để Ngũ Lão hội biết được tiểu đệ vô can, dù tiểu đệ vì thế mà chết đi cũng không có gì hối tiếc, nếu tỷ tỷ thấy tiểu đệ gặp nạn cũng đừng bao giờ vào trang cứu giúp, mà nên nhanh chóng đến Ngũ Lão hội.


Cảnh Huệ Khanh :


- Được!


Nhạc Hạc liền bước tới chân tường, dùng hai tay đu mình lên thò đầu quan sát tình hình trong trang thấy gần đó không một bóng người, liền tung mình nhảy vào trong trang.


Cúi xuống quan sát lần nữa thấy mọi nơi trong trang đều có người đi lại muốn lẻn vào trang viện chỉ còn cách leo lên nóc nhà nên hắn liền nhắm ngay một gian nhà gần đó, hai chân nhún một cái phóng mình bay lên.


Khinh công của hắn đã luyện đến cảnh giới đạp tuyết vô tích nên hai chân chạm vào nóc nhà mà không gây một chút tiếng động.


Hắn lại cúi xuống quan sát một hồi, rồi khum mình chậm rãi tiến vào trong trang.


Vượt qua vài nóc nhà cuối cùng lặng lẽ đến trước nóc nhà của một đại sảnh.


Tòa đại sảnh này là kiến trúc cao nhất toàn trang xung quanh đều khắc tranh vẽ trông giống như một điện các, rõ ràng là một khách sảnh để chiêu đãi tân khách.


Bây giờ trong sảnh ánh đèn sáng chói, nhưng yên lặng không một tiếng động.


Nhạc Hạc thầm nghĩ Bách Bộ Phi Bạt đi vào trong trang chưa hơn nửa giờ, phán xét theo lẽ thường tình bây giờ hắn và Trang chủ phải ngồi trò chuyện trong khách sảnh mới đúng, nhưng hắn nằm trên nóc nhà lắng nghe một hồi vẫn không nghe được một ít âm thanh, trong lòng cảm thấy kỳ lạ, liền lén bò đến mái hiên, thò đầu xuống quan sát tình hình ở khách sảnh.


Tầm mắt của hắn đi qua một cánh cửa sổ, chỉ thấy trong sảnh bày trí rất bóng loáng, nhưng không một bóng người.


Kỳ lạ sao họ không ở trong khách sảnh.


Hắn ngược đầu nhìn xung quanh, phát hiện ở sân sau có một tòa lầu đèn đuốc cũng rất sáng, nghĩ rằng Bách Bộ Phi Bạt có thể ở đó, liền quyết định qua đó xem thử.


Nào ngờ vừa định đứng lên bỗng nghe phía sau có tiếng nói lạnh lùng :


- Bằng hữu, tệ phái hoan nghinh bất cứ vị bằng hữu giang hồ nào đến thăm, nhưng không thích những nhân vật lén lút như thế này.


Giọng nói mang vẻ rất uy nghiêm.


Nhạc Hạc rùng mình nhanh chóng lộn người nhảy lên, định thần nhìn kỹ thì phát hiện một vị lão nhân áo xanh đứng sững trên nóc nhà.


Ông lão tuổi khoảng trên sáu mươi, mày ngay mắt sáng, dưới cằm có để một chùm râu, thần thái thanh dật, khiến người ta kính nể.


Nhạc Hạc nhìn kỳ liền biết ông lão này có địa vị rất cao trong phái Huỳnh Sơn, bèn chắp tay thi lễ :


- Tại hạ Nhạc Hạc, bất đắc dĩ lén vào quý phái, nhân đây tạ lễ!


Giọng nói rất khách sáo, nhưng thái độ rất kiên cường.


Ông lão nghe hắn báo danh là Nhạc Hạc mặt liền biếc sắc :


- Ồ... ngươi là Nhạc Hạc!


Nhạc Hạc đáp :


- Đúng vậy!


Đôi mắt của ông lão liền lộ địch ý, chăm chú nhìn hắn hồi lâu rồi nói :


- Được lắm, mời ngươi xuống đây!


Dứt lời thân hình nhún lên, nhẹ nhàng đáp xuống phòng khách.


Nhạc Hạc thấy tung tích đã bại lộ, liền quyết định công khai đối diện với đối phương nên cũng nhẹ nhàng đáp xuống khách sảnh.


Ông lão hình như biết hắn sẽ không trốn chạy liền bước vào giữa khách sảnh :


- Đi theo ta.


Nhạc Hạc liền đi theo lão.


Trong sảnh bày trí rất hào hoa tinh xảo, không chút bụi bặm, đứng ở giữa sảnh khiến con người rất thoải mái.


Ông lao áo xanh :


- Mời ngồi!


Nhạc Hạc không chút khách sáo, chậm rãi ngồi xuống.


Ông lão áo xanh :


- Dâng trà.


Dứt lời liền có một hán tử ăn mặc theo lối tráng đinh bưng mâm trà đi vào trong sảnh, hai ly trà trên mâm vẫn còn bốc khói, rõ ràng vừa được pha xong.


Nhạc Hạc thầm nghĩ :


- Thật là xấu hổ, thì ra ta vừa vào trong trang đã bị họ phát hiện, người của phái Huỳnh Sơn quả nhiên không phải tầm thường.


Tên tráng đinh bưng mâm trà đến trước mặt, hắn rất lễ phép :


- Mời dùng trà.


Nhạc Hạc đa tạ rồi cầm một tách trà lên, để sang trước bàn bên cạnh.


Tráng đinh cầm tách trà nóng còn lại, mời ông lão áo xanh rồi lui ra.


Sau khi tráng đinh lui ra, Nhạc Hạc liền chấp tay :


- Xin hỏi tiền bối tôn tánh đại danh?


Ông lão áo xanh thần sắc nghiêm nghị :


- Lão phu họ là Tư Mà, tiện danh Thanh Nguyên là Phó chưởng môn của tệ phái.


Nhạc Hạc vừa nghe lão là Phó chưởng môn của phái Huỳnh Sơn, vội vàng đứng dậy thi lễ :

Chương trước | Chương sau

↑↑
Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Giới thiệu: "Tru Tiên " là tiểu thuyết huyễn tưởng thuộc thể loại tiên hiệp của

09-07-2016 258 chương
Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Giới thiệu: Một căn nhà đơn độc trong nghĩa địa của Tô Châu hoa lệ, một mẹ góa

11-07-2016 24 chương
Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Trích đoạn: Mặt trời sắp lặn, đàn quạ đang bay về tổ. Trên con đường cái quan

11-07-2016 1 chương
Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Giới thiệu: Lộc Đỉnh Ký là bộ truyện tranh hành động nói về một cậu bé sống

09-07-2016 248 chương
Con chó xấu tính

Con chó xấu tính

Có một con chó nọ cứ hay lao vào tấn công bất cứ ai mà nó gặp, nhưng nó làm điều

24-06-2016
Những kẻ ăn mày

Những kẻ ăn mày

Bây giờ, thấy người ta đi chùa khác quá, người ta chẳng khác gì người ăn xin đi tìm

23-06-2016
Những ngón tay

Những ngón tay

Một hôm, những ngón tay tranh luận với nhau xem những ngón nào là quan trọng hơn cả.

24-06-2016
Diều hâu và cú mèo

Diều hâu và cú mèo

Diều Hâu và Cú Mèo lúc nào cúng gây sự với nhau, không con nào chịu nhịn con nào.

24-06-2016