pacman, rainbows, and roller s
Bán Thế Anh Hùng - Tần Hồng

Bán Thế Anh Hùng - Tần Hồng


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 22
5 sao 5 / 5 ( 11 đánh giá )

Bán Thế Anh Hùng - Tần Hồng - Hồi 13 - Như nhập bảo sơn không thủ hồi

↓↓

- Được, được!

bạn đang xem “Bán Thế Anh Hùng - Tần Hồng” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Đặng Phúc :


- Cơm sắp chín rồi, lão đệ hãy đến cái giếng phía sau để rửa mặt rồi vào dùng cơm!


Nhạc Hạc :


- Đa tạ, tại hạ không thấy đói, định đến Long Môn trấn mua một ít thuốc.


Đặng Phúc :


- Ở đó có một đại phu, lão đệ hãy dùng cơm trước đi rồi đến đó mời đại phu về khám bịnh cho tỷ tỷ của ngươi.


Nhạc Hạc :


- Long Môn trấn cách đây bao xa?


Đặng Phúc :


- Khoảng một dặm.


Nhạc Hạc :


- Vậy thì tại hạ sẽ đi mời đại phu trước, khám bịnh cho tỷ tỷ xong rồi mới dùng cơm.


Dứt lời quay đầu bước đi. Nhưng vừa tới cửa nhà bếp, hắn quay lại hỏi :


- À! Vị đại phu đó tên gì vậy?


Đặng Phúc :


Nhạc Hạc :


- Hắn thường xuyên ở nhà chứ?


Đặng Phúc :


- Không, đôi lúc cũng đi ra ngoài để khám bịnh.


Nhạc Hạc :


- Bịnh của tỷ tỷ tại hạ không thể kéo dài được, nếu như không gặp được đại phu, tại hạ sẽ tự đi mua thuốc, trễ lắm sẽ về lúc giữa ngọ, nhờ lão trượng chăm sóc dùm tỷ tỷ của tại hạ.


Đặng Phúc :


- Được!


Nhạc Hạc quay về phòng đánh tiếng với Cảnh Huệ Khanh rồi rời khỏi trang viện, tiến về Long Môn trấn.


Sau khi hắn đi khỏi không bao lâu thì Đặng Phúc đem cơm sáng vào phòng, thấy Cảnh Huệ Khanh vẫn nằm trên giường liền bước tới hỏi :


- Lý cô nương có đỡ không?


Cảnh Huệ Khanh :


- Tôi mệt lắm, cảm thấy chóng mặt...


Đặng Phúc :


- Có thấy sốt không?


Cảnh Huệ Khanh :


- Không có, chỉ thấy chóng mặt muốn mửa...


Đặng Phúc :


- Ngồi dậy dùng chút cơm đi, có thể sẽ dễ chịu một chút.


Cảnh Huệ Khanh :


- Đa tạ lão trượng, bây giờ tôi ăn không nổi đâu, để chút nữa sẽ ăn sau.


Đặng Phúc :


- Tướng công của cô nương là...


Cảnh Huệ Khanh :


- Tiên phu đã qua đời cách đây vài năm, hiện giờ ta sống với đứa em trai lúc nãy.


Đặng Phúc :


- Võ công của lịnh đệ cũng khá, hắn là môn hạ của môn phái nào vậy?


Cảnh Huệ Khanh :


- Tôi cũng không rõ lắm, lúc nhỏ hắn có theo một võ sư luyện võ, sau đó làm việc ở một tiêu cục, không biết lý do gì lại không làm nữa, lần này hắn muốn dẫn tôi đến Lạc Dương để tìm một người dì.


Đặng Phúc :


- Ồ!


Cảnh Huệ Khanh hỏi :


- Quý Trang chủ thức dậy chưa?


Đặng Phúc :


- Chưa, chắc chủ nhân phải ngủ đến trưa mới dậy được, lúc nãy lịnh đệ có nhắc nhở cô nương điều gì không?


Cảnh Huệ Khanh :


- Việc gì?


Đặng Phúc :


- Mong hai vị đừng đến thăm chủ nhân nữa, nếu chủ nhân có đến phòng này cũng mong đừng hỏi bất có điều gì?


Cảnh Huệ Khanh :


- Được, tôi sẽ không hỏi nữa.


Đặng Phúc :


- Cô nương hãy nghỉ ngơi đi, lão còn nhiều việc phải làm.


Dứt lời định bước ra khỏi phòng.


Đột nhiên lão đứng lại.


Bởi vì có một người xuất hiện trước cửa!


Người này khoảng hơn bốn mươi tuổi, thân thể cường tráng, tướng mạo uy nghi, nhưng giữa đôi mày ẩn giấu một chút sát khí, mình vận thanh bào, lưng thắt dây đen, trông rất hùng dũng hào khí.


Đặng Phúc chưng hửng giây lát :


- Là ngươi!


Người trung niên cười ha hả để lộ một hàm răng trắng đều :


- Đúng vậy, lão Đặng đã lâu không gặp.


Đặng Phúc hơi biến sắc :


- Ngươi đến đây làm gì?


Người trung niên mỉm cười :


- Đi ngang qua đây, nhân tiện ghé vào.


Đặng Phúc nghe vậy cảm thấy không vui :


- Hừ! Thì ra chỉ là đi ngang qua đây!


Lão cố tình lập lại bốn chữ "Đi ngang qua đây" như là lời chế nhạo phát ra từ một trái tim tràn đầy phẫn nộ.


Nhưng người trung niên không hề để ý, mỉm cười :


- Gần đây lão ra sao?


Đặng Phúc miễn cưỡng :


- Vẫn như xưa.


Người trung niên bước vào phòng thấy Cảnh Huệ Khanh nằm trên giường liền hỏi :


- Vị phu nhân này là ai?


Đặng Phúc :


- Đến xin tá túc một đêm.


Người trung niên thấy Cảnh Huệ Khanh chỉ là một phụ nhân có dung mạo bình thường nên chẳng hỏi tiếp nữa :


- Ta đến thăm lão một chút.


Dứt lời quay lưng bước thẳng ra khỏi phòng.


Đặng Phúc lẩm bẩm :


- Hừ! Đi ngang qua đây! Hừ! Chỉ là đi ngang qua đây thôi.


Cảnh Huệ Khanh hỏi :


- Hắn là ai?


Đặng Phúc :

Chương trước | Chương sau

↑↑
Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Văn án: Mưa càng lúc càng nặng hạt. Đêm đã khuya, trên đường cũng đã vắng khách

10-07-2016 20 chương
Thằng đĩ

Thằng đĩ

- Ta nói mi nghe: một khi tình yêu có nguy cơ tan vỡ, thì tìm cớ chuồn đi, đừng để bị

24-06-2016
Đàn ông tốt ở đây

Đàn ông tốt ở đây

Phụ nữ hay than phiền đàn ông tốt ở đâu? Tìm hoài chẳng thấy. Đàn ông tốt còn

24-06-2016
Ngã ba đường

Ngã ba đường

Trọn đời là gì? Ràng buộc hay là một loại hình khác của ràng buộc?  *** - Anh yêu

24-06-2016
Thỏ và rùa

Thỏ và rùa

Ngày xửa ngày xưa, có một con Rùa và một con Thỏ cãi nhau xem ai nhanh hơn. Chúng quyết

24-06-2016