pacman, rainbows, and roller s
Bán Thế Anh Hùng - Tần Hồng

Bán Thế Anh Hùng - Tần Hồng


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 22
5 sao 5 / 5 ( 142 đánh giá )

Bán Thế Anh Hùng - Tần Hồng - Hồi 11 - Hừng hừng hỏa hải hiện thù tung

↓↓

- Hung thủ phóng hỏa chỉ có thể đốt cháy phòng ốc ở phía trên, chỉ cần nửa ngày đã cháy rụi, chỉ cần chúng ta cầm cự đến lúc đó, thì có thể ra ngoài rồi.

bạn đang xem “Bán Thế Anh Hùng - Tần Hồng” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Cảnh Huệ Khanh :


- Nhưng chúng ta có thể cầm cự đến lúc đó không?


Nhạc Hạc :


- Chắc được mà!


Cảnh Huệ Khanh lắc đầu :


- Hung thủ thấy phòng ốc bị cháy lụi, chắc chắn sẽ thêm vào chất dễ cháy, đừng quên rằng xung quanh tòa sơn trang này đều là rừng.


Nhạc Hạc đến trước cánh cửa sắt thông với đại sảnh đưa tay sờ vào cảm thấy phỏng tay, liền buồn bã nói :


- Tỷ tỷ nói đúng, chúng ta khó mà cầm cự lâu như vậy...


Cảnh Huệ Khanh khẩn trương :


- Cánh cửa sắt bắt đầu phát nóng rồi!


Nhạc Hạc gật đầu :


- Đúng vậy cánh cửa kín trên đại sảnh đang mở mà, cho nên hơi nóng luồng qua địa đạo ập thẳng vào cánh cửa này.


Cảnh Huệ Khanh cắn răng :


- Ta không cam tâm chết ở đây!


Nhạc Hạc yên lặng không nói nên lời.


Nổi bi phẫn trong lòng hắn cũng không kém gì nàng, thù cha chưa trả lại hàm oan tội danh giết hại Ngũ lão. Nếu chết ở đây, không kể những điều vừa rồi hắn đã không nhắm mắt được, vì ân sư sẽ bị giam cầm suốt cuộc đời ở Ngũ Lão hội, vì mẫu thân sẽ chịu nỗi đau khổ tột cùng vì cái chết yểu của hắn.


Cảnh Huệ Khanh thấy hắn im lặng đã lâu, ngước mắt lên chăm chú nhìn hắn :


- Hạc đệ?


Nhạc Hạc :


- ...


Cảnh Huệ Khanh :


- Tại sao ngươi không lên tiếng?


Nhạc Hạc buồn rầu :


- Tiểu đệ cảm thấy xấu hổ bất an.


Cảnh Huệ Khanh :


- Xấu hổ?


Nhạc Hạc :


- Đúng vậy, tiểu đệ đã liên lụy tỷ tỷ và gia sư, tỷ tỷ không thể chết cùng tiểu đệ ở đây!


Cảnh Huệ Khanh :


- Không, chúng ta phải liên kết với nhau, vì ta cảm thấy Đặng Thịnh Long rất có thể là kẻ thù chung của chúng ta, nếu cho rằng liên lụy, thì phải nói rằng tỷ tỷ đã liên tụy đến ngươi.


Nhạc Hạc lắc đầu :


- Không đúng, là tiểu đệ liên lụy đến tỷ tỷ, hung thủ sai người lấy cắp "Ngũ Lão lịnh tiễn" đã có thể chứng minh rằng hắn chính là hung thủ giết hại gia phụ và Ngũ lão, đây là việc riêng của tiểu đệ không liên quan đến tỷ tỷ.


Cảnh Huệ Khanh :


- Nếu hung thủ là Đặng Thịnh Long thì có liên quan rồi.


Nhạc Hạc lại trầm ngâm rồi bỗng nhiên than thở :


- Tiểu đệ mong rằng gia mẫu sẽ không nhận được hung tin của đệ, nếu không chắc gia mẫu không thể...


Bỗng nhiên Cảnh Huệ Khanh giậm chân :


- Chúng ta không thể ngồi đây chết, phải trở lại địa đạo để xem xét tình hình.


Trong phòng điều khiển tổng cộng có bốn lối ra, lối thông với tiền sảnh đã không còn hy vọng, muốn tìm lối thoát chỉ còn lại ba lối mà lúc nãy họ đã đi qua.


Nàng cầm ngọn đèn lên, đến mở cánh cửa thứ nhất.


Đâu ngờ cánh cửa sắt vừa mở, một luồng hơi nóng đã tràn vào như nước thủy triều!


Nhạc Hạc vội vàng :


- Không xong, mau đóng cửa lại.


Cảnh Huệ Khanh vẫn bước nhanh vào.


Nhạc Hạc đành phải bước theo, vừa vào địa đạo thì như đến gần một cái lò lửa lớn, nóng đến khó chịu, liền lên tiếng :


- Không được đâu tỷ tỷ, không thể xông ra được đâu?


Cảnh Huệ Khanh cương quyết :


- Ta không muốn chết ở đây, ta thà bị lửa đốt cũng phải ra ngoài liều mạng với hắn một phen!


Nói đến đây đã chạy tới cuối địa đạo.


Đưa mắt nhìn lên, sự nông nổi nhứt thời của nàng bỗng nhiên biến mất, chưng hửng chết đứng không nói nên lời. Thì ra cánh cửa sắt đã bị nung đến ửng đỏ, có thể biết được bên ngoài chắc chắn là một vùng biển lửa không thể nào mở cửa xông ra được.


Nhạc Hạc cố gắng kéo nàng lui lại, lớn tiếng :


- Mau lui lại.


Cảnh Huệ Khanh không phản kháng, theo hắn trở lại phòng điều khiển, nước mắt giàn giụa :


- Ta không sợ chết nhưng chưa giết được kẻ thù, bảo ta làm sao cam tâm chết được!


Nhạc Hạc an ủi :


- Bây giờ chúng ta chỉ có thể cố thủ ở đây, nếu trời cao có mắt có thể chúng ta sẽ thoát được tai kiếp này.


Cảnh Huệ Khanh lắc đầu chỉ biết rơi nước mắt.


Nhạc Hạc lẩm bẩm :


- Nếu trong phòng này có nước thì tốt biết mấy.


Cảnh Huệ Khanh :


- Nước?


Nhạc Hạc :


- Đúng vậy, nếu có nước chúng ta có thể lấy nước tưới lên không ngừng các cánh cửa sắt để giảm bớt sức nóng trong phòng.


Cảnh Huệ Khanh :


- Nhưng ở đây làm gì có nước?


Nhạc Hạc :


- Ta tìm thử xem!


Hai người đều cầm đèn lục soát khắp phòng.


Lúc bấy giờ, nếu họ có thể thoát ra ngoài thì họ có thể nhìn thấy cả tòa sơn trang đang chìm đắm trong biển lửa.


Cả sơn trang có tất cả bảy gian phòng đồng loạt phát hỏa, lửa càng cháy càng mạnh từ từ lan ra những gian phòng khác, ngọn lửa hừng hừng, cao đến mấy trượng trên không khói đen mịt mù.


Cơn lửa này từ giữa khuya bắt đầu cháy, mãi đến sáng hôm sau khi cả sơn trang đã bị sang bằng bình địa, ngọn lửa mới dần dần yếu đi.


Đến trưa ngọn lửa mới hoàn toàn tắt liệm, nhưng trên những đống tro tàn vẫn không ngừng bốc khói.


Rồi đến sáng ngày thứ ba ngọn lửa mới thật sự chấm dứt, đống tro tàn đã từ từ nguội lần.


Lúc đó bỗng xuất hiện một quái khách!


Tên quái khách này đầu trùm một cái khăn đen, chỉ chừa hai lổ ở hai con mắt, mình vận một chiếc bào đen tay rộng, vóc dáng trông khá cường tráng.


Cử chỉ của hắn rất ung dung, sau khi xem xét hiện trường một lượt rồi như vừa quyết định điều gì, bắt đầu công việc đào bới.


Khơi đống tro tàn ở phía dưới xuất hiện những bậc tam cấp.


Trên những bậc tam cấp cũng còn rất nhiều tro tàn, hắn cố gắng thu dọn xong, nhưng không vội đi xuống địa đạo, mà ở ngoài quan sát một hồi lâu thấy không có động tịnh gì mới cẩn thận bước vào.


Trong địa đạo vì không khí không thể lưu thông vẫn tràn đầy hơi nóng khiến người ta cảm thấy ngột ngạt, hai bên vách đá của địa đạo, rờ vào vẫn còn nóng hổi.


Quái khách cẩn thận, bước đến trước cánh cửa sắt của địa đạo, tìm được cần kéo để mở cửa, xê dịch nó một cái nhưng cánh cửa không mở ra, hắn thử xê dịch cần kéo vài lần nữa, nhưng cánh cửa vẫn bất động liền lẩm bẩm :


- Chắc cơ quan đã bị hư rồi!


Hắn thử rờ vào cánh cửa sắt, cảm thấy còn rất nóng liền mở miệng cười :


- Chúng đã bị thiêu đốt hai ngày, nếu vẫn không chết thì chắc là có ma!


Dứt lời hắn dùng chân đạp mạnh vào cánh cửa!


"Đùng!" cánh cửa liền ngã xuống.


Một luồng hơi nóng từ trong ùa ra!


Quái khách liền lui lại, đứng chờ một lát, rồi mới bước vào trong.


Vì những phòng ốc trên mặt đất đã bị thiêu trụi nên ánh sáng có thể rọi thẳng vào địa đạo nên trong phòng điều khiển không tối lắm, miễn cưỡng có thể nhìn thấy bên trong.


Quái khách đến giữa phòng quan sát xung quanh một lượt không thấy thi thể của Nhạc, Cảnh hai người, liền nổi lòng nghi ngờ nhặt một thanh sắt lên chuẩn bị ứng phó.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Nếu mọi nhà ở thành Lạc Dương nao nức chờ đến một ngày mới trong cái Tết ròng

11-07-2016 51 chương
Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Giới thiệu: Giọng ca của ca nữ, điệu múa của vũ giả, kiếm của kiếm khách, bút

11-07-2016 20 chương
Anh đào thiếu niên

Anh đào thiếu niên

Lần đầu tiên của mỗi người đàn ông, đều sẽ có một cô gái như hoa anh đào, phiêu

30-06-2016
Lấy vợ sát thủ

Lấy vợ sát thủ

Audio - Cả nhà tôi ai cũng ghét nàng, khắp mọi người trong họ hàng ai cũng thất vọng

30-06-2016
Thôi đợi

Thôi đợi

Hạ đợi gì ư? Hạ giật mình. Cô đợi gì giữa những khoảng trống vắng? Là đợi

24-06-2016
Người cha mù

Người cha mù

Tôi gạt tay bố ra và chạy lên gác, lúc ấy tôi ghét bố lắm, chỉ vì bố không còn

30-06-2016