Ring ring
Bán Thế Anh Hùng - Tần Hồng

Bán Thế Anh Hùng - Tần Hồng


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 22
5 sao 5 / 5 ( 102 đánh giá )

Bán Thế Anh Hùng - Tần Hồng - Hồi 10 - Mê ly mơ hồ nhân nhược quỷ

↓↓
Cảnh Huệ Khanh :


- Hãy xem sao.


Vừa nói đến tiếng "sao" tay phải vươn lên thanh phi đao đã như sao xẹt, phóng thẳng vào sau ót của đối phương.


"Tưng" trúng ngay vào ót của đối phương.

bạn đang xem “Bán Thế Anh Hùng - Tần Hồng” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Nhưng cái đầu của ông lão như được làm bằng sắt, tuy thanh phi đao đã trúng đích, nhưng không ghim được vào đầu của lão, vừa đụng vào đầu đã rớt xuống đất!


Ông lão trong sảnh cười ha hả :


- Ngươi còn bao nhiêu thanh phi đao cứ phóng hết đi, cái đầu của ta dư sức chịu đựng đống sắt vụng đó!


Cảnh Huệ Khanh biến sắc đành phải bó tay.


Nhạc Hạc không tin rằng đối phương đã luyện được thần công đao thương bất nhập, nên cũng rút một thanh trủy thủ ra :


- Để ta thừ xem sao.


Dứt lời, vận đủ mười thành công lực vung tay phóng thanh trủy thủ ra, cũng nhắm vào sau ót của đối phương.


"Tưng!" thanh trủy thủ cũng trúng ngay sau ót của ông lão nhưng cái đầu của ông lão chỉ nhích tới phía trước một chút, rồi lại trở về tư thế cũ.


Thanh trủy thủ cũng rớt xuống đất.


Nhạc Hạc thở một hơi dài :


- Lão tặc, ngươi có thần công cái thế như vậy sao không dám ra đây đấu với bọn ta một phen?


Ông lão trong sảnh cười :


- Các ngươi còn chưa đủ tư cách động thủ với lão phu.


Nhạc Hạc :


- Nếu bây giờ bọn ta rút lui, ngươi cũng không đứng dậy?


Ông lão trong sảnh :


- Đúng vậy, nếu như các ngươi bỏ ý định trả thù, lão phu cũng không dám làm khó dễ các ngươi, để các ngươi được sống sót trở về, nhưng mà này... Cảnh Huệ Khanh, ngươi không phải luôn tìm lão phu để trả thù hay sao? Bây giờ đã tìm được lão phu chẳng lẽ đành bỏ về?


Cảnh Huệ Khanh quát :


- Không, hôm nay giữa ngươi và ta phải có một người chết!


Ông lão trong sảnh :


- Tốt!


Cảnh Huệ Khanh :


- Nhưng trước tiên ta muốn hỏi ngươi một việc?


Ông lão trong sảnh :


- Ngươi cứ hỏi?


Cảnh Huệ Khanh :


- Mười năm trước Kiếm Quân Tử Nhạc đại hiệp bị năm kẻ gian giả danh Ngũ lão giết hại, ngươi có phải là một trong năm kẻ đó không?


Ông lão trong sảnh :


- Không sai.


Nhạc Hạc nghe vậy, tức thì máu huyết sôi lên, trừng mắt quát lớn :


- Vì lẽ gì tại sao ngươi sát hại phụ thân ta?


Ông lão trong sảnh chậm rãi :


- Vì hắn hay xen vào chuyện của kẻ khác, đã làm hư một việc mà lão đang tiến hành nên lão đành phải giết hắn!


Nhạc Hạc phẫn nộ :


- Phụ thân không hề quen biết với ngươi, đâu thể nào làm hư việc của ngươi?


Ông lão trong sảnh :


- Muốn giải thích việc này thì rất dài dòng, thôi không nói nữa!


Nhạc Hạc giận quát :


- Ngươi phải nói!


Ông lão trong sảnh :


- Không! Lão phu không có hứng thú ngồi kể chuyện cho ngươi nghe, nhưng nếu ngươi có khả năng tóm được lão phu thì lão phu đành phải cung khai.


Nhạc Hạc cắn răng :


- Ta hỏi người một điều nữa, cái chết thê thảm của Ngũ lão trong đại sảnh của Quỷ bảo cũng là kiệt tác của người?


Ông lão trong sảnh lạnh nhạt :


- Chẳng qua lão phu trả thù dùm ngươi mà thôi!


Nhạc Hạc không kìm chế nổi cơn lửa giận trong lòng, quát to một tiếng "Đồ khốn!" Rồi cầm kiếm định xông vào trong sảnh.


Cảnh Huệ Khanh liền kéo hắn lại, lúc đầu ra hiệu không được nóng nảy, sau đó kéo hắn xịch ra ngoài nói khẽ :


- Nãy giờ hắn vẫn xử dụng kế khích tướng muốn dụ chúng ta vào trong đại sảnh, chẳng lẽ ngươi không biết sao?


Nhạc Hạc tức giận :


- Nhưng hắn không chịu ra ngoài, chúng ta đành phải vào trong.


Cảnh Huệ Khanh gật đầu, bình tĩnh :


- Không sai, nhưng phải xác định trong sảnh không có cơ quan rồi mới vào trong.


Nhạc Hạc :


- Làm thế nào để xác định trong sảnh không có cơ quan?


Cảnh Huệ Khanh quan sát xung quanh thấy dưới chân tường có mấy hòn sỏi liền chỉ vào hòn sỏi to nhất :


- Có rồi.


Hai người liền bước tới chân tường, mỗi người nhặt lấy hai hòn sỏi lớn, rồi trở về trước cửa đại sảnh. Cảnh Huệ Khanh lớn tiếng :


- Đặng Thịnh Long, bọn ta vào đây!


Vừa nói, vừa ném những hòn sỏi vào trong đại sảnh.


Mỗi hòn sỏi đều nặng hơn mười cân, lúc vừa rớt xuống đất phát ra những tiếng động lớn.


Nhưng không hề khởi động một cơ quan nào.


Ông lão trong sảnh :


- Ha hả, tiểu a đầu, phương pháp của ngươi không linh nghiệm rồi, hãy tự mình vào đây đi.


Nhạc Hạc cũng ném một hòn sỏi vào, hòn sỏi rớt xuống sau lưng đối phương.


Kết quả cũng vậy.


Ông lão trong sảnh cười :


- Nếu như các ngươi không dám vào đây, thì mau cút khỏi sơn trang, đừng ném sỏi nữa.


Nhạc Hạc càng giận, dùng hết sức lực ném luôn hòn sỏi còn lại nhắm vào chiếc ghế của ông lão.


Bụp! một tiếng hòn sỏi trúng ngay vào chiếc ghế ông lão và chiếc ghế tức thì ngã tới phía trước!


Sau khi ông lão ngã xuống lại không hề đứng dậy, nằm bất động dưới đất. Nhạc Hạc lấy làm ngạc nhiên, quay lại nói khẽ với Cảnh Huệ Khanh :


- Thế là thế nào?


Cảnh Huệ Khanh cười lạnh lùng :


- Giả chết mà thôi!


Nhưng Nhạc Hạc lại không tin rằng ông lão giả chết, cũng không tin rằng ông lão chết thật, liền lớn tiếng quát :


- Lão tặc, nếu ngươi còn muốn tiếp tục đi lại trên giang hồ thì đừng nên giở trò nữa, mau bước ra đây?


Ông lão không trả lời cũng không cử động.


Nhạc Hạc không kìm chế được nữa, liền nói với Cảnh Huệ Khanh :


- Tỷ tỷ hãy canh giữ ở đây để tiểu đệ vào trong.


Dứt lời người đã phóng vào trong sảnh.


Tuy hắn rất phẫn nộ nhưng hành động không chút lỗ mãng, lúc phóng vào trong sảnh hắn xử dụng khinh công thượng thừa, nên đôi chân vừa chạm đến mặt đất nhẹ nhàng như không có gì, dù đạp trúng bẫy gài, cũng không hễ hấn gì.


Hắn không những đề phòng bẫy gài trên mặt đất mà còn đề phòng có ám khí, nên vừa chạm gót hắn liền cúi xuống, tay trái che ngực, tay phải nắm kiếm chuẩn bị ứng biến, cặp mắt nhanh chóng quan sát mọi nơi.


Nhưng không ngờ trong sảnh vẫn bình lặng, không hề xảy ra sự cố gì.


Hắn quan sát giây lát, không hề thấy động tịnh gì, mới từ từ đứng dậy, vẫn dùng khinh công bộ pháp, hít một hơi dài, từ từ bước gần ông lão.


Còn cách ông lão vài trượng, hắn dừng bước, không tiến vào nữa, định thần quan sát, càng xem càng cảm thấy ông lão hơi kỳ lạ, ông lão nằm úp mặt xuống đất, nên không hề thấy diện mạo của lão, nhưng thân hình rất quái dị, cứng ngắt như người gỗ, tư thế nằm cũng rất thô kệch.


Nhạc Hạc quan sát kỹ, hắn cảm thấy đối phương hình như không phải là người thật, liền bước tới, mới bước đưa thanh bảo kiếm khều nhẹ đầu của đối phương, chỉ nghe một tiếng "crắc" từ dưới mái tóc bạc phơ khều ra một cái đầu lâu của người chết.


"Ồ!" trong lòng Nhạc Hạc kinh ngạc,chân khí liền bị phân tán bất giác ngã về một bước.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Giới thiệu: Lộc Đỉnh Ký là bộ truyện tranh hành động nói về một cậu bé sống

09-07-2016 248 chương
Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Giới thiệu: "Tru Tiên " là tiểu thuyết huyễn tưởng thuộc thể loại tiên hiệp của

09-07-2016 258 chương
Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Giới thiệu: Một căn nhà đơn độc trong nghĩa địa của Tô Châu hoa lệ, một mẹ góa

11-07-2016 24 chương
Cửa sổ tâm hồn

Cửa sổ tâm hồn

Hai người đàn ông, hai bệnh nhân trong bệnh viện. *** Trên chiếc giường ở sát khung

24-06-2016
Lỡ hẹn

Lỡ hẹn

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp hết yêu nhau

26-06-2016
Vào đời

Vào đời

Bài chia sẻ rất hay của Chủ tịch của Trường Việt Mỹ. Đặc biệt hữu ích cho các

26-06-2016
Mùa theo mùa đi mãi

Mùa theo mùa đi mãi

Tuổi nào nhìn lá vàng úa chiều nayTuổi nào ngồi hát mây bay ngang trờiTay măng trôi trên

23-06-2016
Sáng nay, Hà Nội vào thu

Sáng nay, Hà Nội vào thu

Cái nắng gay gắt của một mùa hè đã đi qua. Hà Nội giờ này chắc đang đắm mình trong

24-06-2016
Con đã lớn rồi

Con đã lớn rồi

Mẹ mặc áo sơ mi màu sẫm đứng trước gương. Mẹ đang soi gương nhưng cái cách mà mẹ

29-06-2016
Ba phút

Ba phút

Thế đấy, với một tình bạn như thế, người ta cũng chỉ cần ba phút để làm lành

28-06-2016