Polly po-cket
Bách Thủ Thư Sinh - Ngọa Long Sinh

Bách Thủ Thư Sinh - Ngọa Long Sinh


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 50
5 sao 5 / 5 ( 78 đánh giá )

Bách Thủ Thư Sinh - Ngọa Long Sinh - Hồi 9 - Sóng ngầm hoang mạc

↓↓

Tuệ Giác chắp tay. lần chuỗi bồ đề, từ tốn nói :

bạn đang xem “Bách Thủ Thư Sinh - Ngọa Long Sinh” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Phương trượng đại sư Tuệ Tỉnh của Thiếu Lâm tự muốn chuyển thư đến cho thí chủ.


Tuệ Giác nhìn sang Tuệ Minh.


Tuệ Minh đại sư niệm Phật hiệu :


- A di đà Phật... Đại sư huynh Tuệ Tỉnh nói với bần tăng phải trao bức thư này đến tận tay Hạ thí chủ.


Tuệ Minh đại sư vừa nói vừa lấy trong ống tay áo cà sa bức phong thư được niêm cẩn thận, trao qua tay Tuấn Luận. Nhận bức thư của Tuệ Minh đại sư, Tuấn Luận nói :


- Nơi hoang mạc này chẳng có mái nhà để tiếp nhị vị cao tăng, chỉ có tấm da thú kia, tại ha thỉnh nhị vị cao tăng đến nghỉ chân.


Nhị vị cao tăng Thiếu Lâm đồng niệm Phật hiệu :


- Thiện tai... Thiện tai...


Ba người bước đến tấm da thú. Khi đã yên vị, Tuấn Luận mới mở phong thư của Tuệ Tỉnh phương trượng đọc. Đôi chân mày của Tuấn Luận cau lại. Chàng gấp phong thư cho vào áo ngực, rồi hướng về Tuệ Giác và Tuệ Minh nói :


- Tuệ Tỉnh đại sư lo sợ võ lâm sẽ xảy ra kiếp họa trùng trùng một khi Thập nhị thần châu xuất hiện trên chốn võ lâm.


Hai vị cao tăng Thiếu Lâm đồng niệm Phật hiệu :


- A di đà Phật...


Tuệ Giác đại sư nói :


- Thiếu Lâm lo sợ võ lâm sớm xảy ra hiện tượng máu chảy đầu rơi như trăm năm trước nên mới gởi mật thư cho Hạ thí chủ. Vì đức của bá tính, xin thí chủ hãy nhớ những gì Tuệ Tỉnh đại sư đã nhắn gởi cho người.


- Tại hạ sẽ ghi nhớ Tuệ Tỉnh đại sư đã truyền đạt qua mật thư, nhưng tại hạ không thể bỏ lỡ cuộc du thám này.


Tuệ Minh nói :


- Mấy mươi năm nay, võ lâm Trung Nguyên yên tĩnh, đó là phúc của bá tánh. Mong thí chủ hiểu cho điều đó.


Buông một tràng thở dài, Tuấn Luận nói :


- Tại hạ quả là không có ý làm xáo trộn võ lâm, nhưng cũng không thể quên chức phận của mình. Tại hạ có điều khó nói mong nhị vị đại sư tấu trình với Tuệ Tỉnh phương trượng. Tại hạ sẽ không để cho Thập nhị thần châu gieo kiếp họa cho võ lâm.


Tuấn Luận với tay cầm bầu rượu. Chàng vừa mở nắp bầu rượu da dê thì Diệp Tình bước đến. Nàng nhìn nhị vị cao tăng Thiếu Lâm, nói :


- Thiếu Lâm vốn là bắc đấu võ lâm, tự hào là các cao tăng tránh tục phiền, thế mà hôm nay có ý tháp tùng với Hạ công tử lên Thiên Ma cổ bảo.


Mặt Tuấn Luận chau lại. Ngước nhìn Diệp Tình, Tuấn Luận nói


- Mộng cung chủ... Tuệ Giác đại sư, và Tuệ Minh đại sư thân hành từ Thiếu Lâm tự không quản bao khó nhọc đến tận hoang mạc này chủ đích chỉ muốn giúp cho tại hạ mà thôi.


Tuệ Giác buột miệng nói khi lời vừa dứt trên miệng Tuấn Luận :


- Thiện tai... Thiện tai... A di đà Phật... Đa tạ Hạ thí chủ đã đỡ lời cho bần tăng và sư đệ.


- Đại sư đừng khách sáo, đó là sự thật. Tại hạ lại luôn trong sự thật.


Mộng Diệp Tình chau mày. Đôi lưỡng quyền của nàng ửng hồng, thẹn thùng.


Nàng nhìn Tuấn Luận :


- Hạ công tử quả là có phúc nên được nhị vị cao tăng Thiếu Lăm hỗ trợ. Trên võ lâm quả là hiếm có người được như Hạ công tử.


- Cung chủ nói quá rồi. Tuấn Luận được nhị vị đại sư hỗ trợ đến Thiên Ma cổ bảo do thịnh tình của nhị vị đại sư thôi chứ không dám nói mình là người có phúc phần.


Tuệ Minh đại sư nhìn lên Mộng Diệp Tình :


- A di đà Phật... Nữ thí chủ đây hẳn là Hương cung chủ Mộng Diệp Tình?


Diệp Tình gật đầu :


- Không sai. Bổn cung từ trước đến nay rất khâm phục Thiếu Lâm tự nhưng chưa có dịp đến. Nay gặp Nhị vị cao tăng Thiếu Lâm, quả là hạnh ngộ.


Bộ mặt phúc hậu của Tuệ Minh bất giác đanh lại. Mặc dù vẫn giữ những nét tao nhã thoát tục của Phật môn nhưng trong ánh mắt của Tuệ Minh vẫn toát ra cái nhìn nẩy lửa, và bất nhẫn.


Tuệ Minh đại sư phải buông một tiếng thở dài :


- A di đà Phật.


Sau khi niệm Phật hiệu. Tuệ Minh đại sư quay mặt chỗ khác như thể muốn tránh ánh mắt của Mộc Diệp Tình đặng đè nén sự bực bội đang trào dâng trong tâm tưởng người.


Tuệ Minh đại sư phải lên tiếng :


- A di đà Phật... Thiếu Lâm tự cũng có nghe đến danh của Hương cung nữ thí chủ, nhưng chưa một lần thấy thí chủ quá vãng Thiếu Lâm, nay biết thí chủ mới hiểu ra sự việc hai năm trước.


Diệp Tình mỉm cười nói :


- Nhị vị đại sư... Hai năm trước sự việc gì đã xảy ra với Thiếu Lâm tự?


- A di đà Phật.. Nữ thí chủ không biết hay giả vờ không biết.


Đôi chân mày vòng nguyệt của Diệp Tình nhíu lại. Nàng cáu gắt nói :


- Chuyện của Thiếu Lâm tự sao lại nói bổn cung biết chứ? Các vị có ẩn ý gì khi hỏi bổn cung câu đó?


Tuệ Minh đại sư nhìn Diệp Tình :


- A di đà Phật... Vị sư đệ của bần tăng là Tuệ Thanh, hẳn không phải do Cung chủ hại?


Diệp Tình hừ nhạt một tiếng :


- Tuệ Thanh nào... Không ngờ những vị cao tăng Thiếu Lâm lại luôn luôn mở miệng ngậm máu phun người. Sự kính trọng của bổn cung đối với Thiếu Lâm xem như vơi bớt một nửa rồi đó


Tuệ Minh đại sư mím môi :


- A di đà Phật... Không có chứng cớ, bần tăng khó ông thể nào vạch được bộ mặt thật của dâm nữ... Nếu có chứng về sự mất tích của Tuệ Thanh sư đệ thì bần tăng không để yên cho Hương cung của nữ thí chủ đâu.


Câu nói này của Tuệ Minh đại sư khiến cho mặt hoa của Mông Diệp Tình lộ rõ vẻ đanh ác, tàn nhẫn. Nàng rít giọng đay nghiến nói :


- Hồ đồ.. Bọn trọc các ngươi dám cho bổn cung là Dâm nữ. Quả là hồ đồ...


- A di đà Phật...


Tuệ Minh đại sư vừa niệm Phật hiệu vừa đứng bật lên.


Tuấn Luận vội đứng theo Tuệ Minh đại sư :


- Đại sư, Cung chủ... Có thể giữa Cung chủ và Thiếu Lâm có sự hiểu lầm. Sau này tất sẽ có minh bạch... Còn ở đây mong nhị vị bình tâm. Bởi chúng ta đang phải đối mặt với một gã thần chết vô hình.


Diệp Tình buông một tiếng thở dài :


- Nể lời Hạ công tử. Bổn cung không bàn đến chuyện này nữa, nhưng sẽ có lúc bên cung sẽ tự rửa cái nhục hôm nay.


Diệp Tình thốt dứt câu quay bước trở về lều của mình.


Tuấn Luận thở phào một tiếng nhẹ nhõm liếc trộm về phía Độc Cô Nhân Dương Tùng và Tử Kiếm Nghị Bất Vọng.


Chàng thấy hai người đó vẫn ngồi bất động nhưng mắt thì đã hướng về phía nhị vị cao tăng Thiếu Lâm tự.


Tuấn Luận nghĩ thầm:


"Nếu như cuộc giao thủ giữa Dương Tùng, Nghị Bất Vọng và nhị vị cao tăng Thiếu Lâm xảy ra, không biết ai sẽ thắng. Nhưng chắc sẽ có hai người chết và hai người trọng thương. Điều đó thì Tuấn Luận chẳng muốn chút nào".


Ngồi trở lại bên Tuệ Giác và Tuệ Minh, Tuấn Luận liếc trộm về phía Băng Lệ...


Nàng ngồi một mình trên cát, hai tay bó gối, trông như thể đã chấp nhận sự cô độc của mình.


Thấy nàng, Tuấn Luận cũng phải xúc động. Tuấn Luận rời tấm da thú bước đến bên Băng Lệ :


- Tô cô nương không đi nghỉ à?


Nàng miễn cưỡng lắc đầu nói :


- Băng Lệ không ngủ được.


- Chuyện gì đã khiến cô nương không ngủ được?


- Băng Lệ cũng không biết... Có lẽ quá gần với cõi chết nên mới thấy quí mạng của mình.


- Tô cô nương nghiệm ra điều đó ư?


- Hạ huynh không nghiệm được à?


- Lúc nào tại hạ cũng cảm nhận cõi sống đáng quí cả.


Băng Lệ mỉm cười :


- Hạ huynh không nghĩ..


Tuấn Luận dí dỏm đáp lời nàng :


- Cô nương không đi nghỉ thì tại hạ cũng không đi nghỉ.


- Hạ huynh có chỗ ấm êm trong lều Mộng cung chủ sao không đi nghỉ?


- Tại hạ không quen cuộc sống chăn êm của Mộng cung chủ.


Nói dứt câu, Tuấn Luận nhìn lên bầu trời đêm. Chàng sực nhớ lại quãng đời ấu thơ của mình. Vô hình trung, Tuấn Luận buột miệng thốt :


- Ân sư...


Băng Lệ ngơ ngác nhìn qua Tuấn Luận


- Ân sư của Hạ huynh là ai?


Nhìn lại Băng Lệ, Tuấn Luận từ ổn nói :


- Ân sư cửa tại hạ là một người hoàn hảo.


- Người tên gì?


Tuấn Luận mỉm cười nhưng không đáp lời nàng mà lảng sang chuyện khác :

Chương trước | Chương sau

↑↑
Liên Thành quyết - Kim Dung

Liên Thành quyết - Kim Dung

Giới thiệu: Liên thành quyết là câu chuyện kể về chàng trai Địch Vân thật thà,

08-07-2016 49 chương
Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Nếu mọi nhà ở thành Lạc Dương nao nức chờ đến một ngày mới trong cái Tết ròng

11-07-2016 51 chương
Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Trích đoạn: Dưới Địa Song, là một sơn cốc hình như cái bồn, từ miệng động nhìn

11-07-2016 72 chương
Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Nếu mọi nhà ở thành Lạc Dương nao nức chờ đến một ngày mới trong cái Tết ròng

11-07-2016 51 chương
Khói và nắng

Khói và nắng

Không hiểu sao Lam vẫn hay bị khói ám ảnh. Mỗi lần cầm cái gì nong nóng lên uống, Lam

29-06-2016
Cafe

Cafe

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") Có những

27-06-2016
Hai người vợ hờ

Hai người vợ hờ

(khotruyenhay.gq) Ai nói Thím không biết ghen! Thím ghen suốt 20 năm qua rồi còn gì? Bây giờ

30-06-2016
Trân trọng cuộc sống

Trân trọng cuộc sống

Khi đến với thế giới này, điều trước tiên chúng ta làm đó là hít vào, khởi đầu

24-06-2016