XtGem Forum catalog
Bách Thủ Thư Sinh - Ngọa Long Sinh

Bách Thủ Thư Sinh - Ngọa Long Sinh


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 50
5 sao 5 / 5 ( 63 đánh giá )

Bách Thủ Thư Sinh - Ngọa Long Sinh - Hồi 16 - Long cơ bà bà

↓↓
Khoác vẻ mặt như đưa đám vì để vụt mất giai nhân Mộng Diệp Hoàn, Lâm Qui vừa hậm hực, vừa tiếc nuối chắc lưỡi. Thỉnh thoảng gã lại lầu bầu chửi đổng :


- Gã chết tiệt đó rồi sẽ biết tay ta.


Long Cơ bà bà ngước mắt nhìn gã. Mặc dù đã ngoài lục tuần, tóc đã rụng lộ cả làn da đầu, mi mắt chảy xệ xuống, nhưng Long Cơ bà bà vẫn vận xiêm y bằng loại lụa Hàng Châu khá mỏng cứ như những thiếu nữ mới đến tuổi dậy thì.


Nghe Lâm Qui nói, Long Cơ bà bà nhìn sang gã :

bạn đang xem “Bách Thủ Thư Sinh - Ngọa Long Sinh” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Đệ đệ nghĩ tới gã nào mã bực tức vậy? Nói cho tỷ biết... Tỷ sẽ trừng trị gã cho.


Lâm Qui lườm Long Cơ bà bà gã nhíu mày nghĩ thầm:


"Ta đang bực bội vì mất giai nhân nghe mụ quỷ cái này nói càng bực bội hơn".


Gã thở hắt ra một tiếng :


- Còn ai vào đây nữa... Chính là bọn Cái bang đốn mạt dám trêu ngươi Lâm Qui.


- Đệ đệ muốn nói bọn chúng đã điểm huyệt đệ tại cổ miếu?


- Không chỉ điểm huyệt thôi còn sỉ nhục ta nữa.


- Bọn ăn mày dám sỉ nhục đệ đệ là muốn xóa tan Cái bang trên cái giang hồ rồi.


Lâm Qui hừ nhạt một tiếng :


- Chỉ biết nói thôi chứ có làm gì được đâu.


Long Cơ bà bà nhíu mày.Tuổi tác của Long Cơ bà bà đã ngoài lục tuần, với đầy những nếp nhăn trên trán, nay lại nhăn mày trông càng già hơn.


Long Cơ bà bà nghiêm giọng nói :


- Tỷ sẽ bắt gã Bang chủ Cái bang Khấu Mục phải quì dưới chân đệ tạ lỗi. Đệ chịu không?


Lâm Qui lườm Long Cơ bà bà :


- Sợ làm không được thôi. Nếu tỷ làm được như vậy mới đúng là trọn tình với Lâm Qui đó.


Long Cơ bà bà cười khẩy rồi nói :


- Đệ muốn là được thôi. Chuyện Long Cơ này làm không được. Miễn sao cục cưng của Long Cơ vui vẻ là ta chịu rồi. Ta và đệ sẽ cùng đến Tổng đàn Cái bang hỏi tội gã Bang chủ Khấu Mục.


Long Cơ bà bà vừa thốt dứt câu thì bất thình lình từ trong tửu điếm ven đường, một gã đại lực vận trang phục tiều phu sầm sập lao ra chận đường Long Cơ bà bà và Lâm Qui. Gã chỉ mặt Lâm Qui :


- Tên tiểu nhân bỉ ổi... Ngươi nhận ra ta chứ?


Lâm Qui lắc đầu :


- Ngươi không có gì để Lâm thiếu gia nhận ngươi cả.


Y hất mặt :


- Ngươi là ai bắt ta phải nhận chứ?


Gã đại hán nghiến răng nói :


- Ta chính là Tạ Thốn đây... Ta là tướng công của Mục Khâm...


Lâm Qui cau mày :


- Tạ Thốn... Mục Khâm...


Lâm Qui lắc đầu :


- Bổn thiếu gia chẳng biết Tạ Thốn hay Mục Khâm nào cả.


- Ngươi không biết ư?


Tạ Thốn vừa nói vừa nghiến răng. Y cố dằn cơn tức giận đến đỏ mặt tía tai, gằn giọng nói :


- Tạ Thốn ta đi cùng để hỏi tội ngươi.


Lâm Qui tròn mắt nhìn Tạ Thốn :


- Ý... Lâm thiếu gia tội gì nhỉ?


- Ngươi giả vờ vào trú trong nhà của Tạ mỗ rồi cưỡng hiếp Mục Khâm... Khiến nàng tự vận mà chết... Ngươi biết cái tội của ngươi chưa tên súc sinh đê tiện?


Lâm Qui nghe Tạ Thốn nói không giận còn cười phá lên. Tiếng cười của gã nghe thật chói tai và dâm dật. Gã cất ngang tràng tiếu ngạo nói :


- À. Ta nhớ ra rồi... Nếu ngươi không nhắc thật Lâm thiếu gia chẳng biết Mục Khâm, Tạ Thốn là ai.


Y nhìn Tạ Thốn :


- Ta nhớ Mục Khâm rồi... Nàng ấy cũng xinh đẹp...


Lâm Qui khẽ gật đầu :


- Nương tử của ngươi cũng hay lắm đó. Hôm đó ta cưỡng hiếp nàng... Thú lame... Nàng cứ giẫy giụa nhưng cuối cùng... Hà ha... Nghe ngươi nhắc đến Mục Khâm tự dưng Lâm thiếu gia cảm thấy rạo rực hẳn lên. Nàng chết rồi à...


Lâm Qui chắc lưỡi :


- Nàng chết rồi a... Tiếc thật... tiếc thật. Nếu Mục Khâm chưa chết nhứt định bổn thiếu gia sẽ ghé đến thăm nàng một lần nữa.


Đôi con ngươi của Tạ Thốn tưởng chừng lọt ra ngoài khi lời nói của Lâm Qui đập vào thính nhĩ gã. Những chỉ máu hằn đỏ trong hai con ngươi của họ Tạ.


Gã rít giọng gay gắt quát :


- Đồ tiểu nhân bỉ ổi... Tạ mỗ giết ngươi trả thù cho nương tử đây.


Tạ Thốn dấn bước đến thì Lâm Qui lách ra sau lưng Long Cơ bà bà. Y nhìn Long Cơ nói :


- Tỷ tỷ... Y định giết Lâm đệ kìa.


Long Cơ bà bà trừng mắt nhìn Tạ Thốn.


Tạ Thốn nhìn lại Long Cơ bà bà. Y rít giọng nói :


- Bà bà... mau tránh qua một bên để Tạ mỗ đập nát sọ tên tiểu nhân đốn mạt này.


- Chuyện nhỏ như vậy mà ngươi dám đòi lấy mạng đệ đệ của Long Cơ bà bà à?


Tạ Thốn trừng mắt nhìn Long Cơ bà bà :


- Chuyện như vậy mà chuyện nhỏ ư? Bà mau tránh ra bằng không...


Lâm Qui cướp lời Tạ Thốn :


- Tỷ tỷ giết gã đi... Gã chết đệ mới thấy hả lòng vì sự hỗn xược của gã. Nếu tỷ không lấy mạng gã thì đệ sẽ bỏ tỷ mà đi ngay.


Long Cơ nghiến răng nói :


- Ngươi đã làm cho đệ đệ của ta phẫn nộ rồi... Ngươi thật đáng chết.


Tạ Thốn nghiến răng nói :


- Ta thấy mụ cao niên nên nể mặt, không ngờ mụ...


Tạ Thốn chưa kịp nói hết câu thì Long Cơ bà bà chớp xuất thủ. Khác hẳn với vẻ bề ngoài lọm cọm già nua, khi Long Cơ bà bà xuất thủ thân pháp của mụ ta nhanh đến không ngờ. Ngọn thiền trượng vụt tới nện thẳng vào đầu Tạ Thốn mà tuyệt nhiên gã chẳng hề có được chút phản ứng gì.


Bộp...


Hứng trọn ngọn trượng của Long Cơ bà bà, cổ họng Tạ Thốn thụt hắn xuống, thủ cấp vỡ toang như một quá dưa hấu trông thật khủng khiếp. Đập nát đầu Tạ Thốn rồi Long Cơ bà bà thu hồi thiền trượng nhìn lại Lâm Qui :


- Đệ vừa ý chứ?


Lâm Qui toét miệng cười :


- Vừa...Vừa...


Long Cơ bà bà lườm Lâm Qui gằn giọng nói :


- Gã này chết oan uổng và tức tưởi.


Thở hất ra một tiếng, Long Cơ bà bà lườm Lâm Qui. Lâm Qui biết ngay vì sao Long Cơ bà bà lại giận dữ. Y cười giả lả :


- Tỷ giận đệ à?


- Cố tật của đệ làm sao ta không biết. Đệ muốn làm gì cũng được, miễn chung thủy với ta mà thôi. Giữ sự chung thủy với Long Cơ, đệ cũng không giữ được.


Lâm Qui nhăn mặt :


- Tỷ trách oan đệ rồi... Lúc nào đệ cũng nghĩ đến một mình tỷ tỷ mà thôi. Chỉ có mình tỷ là đệ yêu thương nhất, còn những ả kia chẳng qua đệ tìm chút hứng thú qua đường đấy mà.


Y nắm tay Long Cơ bà bà :


- Tỷ tỷ đừng có giận đệ được không. Xem kìa... tỷ giận đệ khiến cho Lâm đệ áy náy lắm đó.


Long Cơ bà bà điểm nụ cười mỉm :


- Ta không muốn mất đệ đâu đó.


- Thì đệ lúc nào cũng ở bên tỷ mà. Đệ lúc nào cũng muốn tỷ tỷ vui vẻ cả.


- Đệ đừng thốt những lời chót lưỡi đầu môi với ta đấy. Nếu đệ bỏ rơi ta thì cho dù đệ có trốn xuống Âm ty hay bay lên trời Long Cơ cũng sẽ tìm ra đệ.


Lâm Qui liếc Long Cơ nghĩ thầm:


"Một khi ta toại thành đại nghiệp đỉnh thiên lập địa sẽ thuốc cho mụ chết ngay lập tức".


Trong đầu thì nghĩ như vầy, nhưng lại ôn nhu từ tốn nói :


- Đệ không bao giờ bỏ tỷ đâu, chì sợ tỷ bỏ rơi đệ.


- Ta đã từng trải qua bao cuộc tình rồi... Giờ mới có được đệ, làm sao ta bỏ rơi đệ được.


Long Cơ bà bà nắm tay Lâm Qui :


- Đệ đừng bao giờ bỏ ta nghen.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Trích đoạn: Dưới Địa Song, là một sơn cốc hình như cái bồn, từ miệng động nhìn

11-07-2016 72 chương
Chiếc vé cuối cùng

Chiếc vé cuối cùng

Không phải là người đàn ông ngồi chòng chành trên bức tường kỷ niệm thơ dại.

26-06-2016
Bảy ngày hạnh phúc

Bảy ngày hạnh phúc

Em không phải là người đầu tiên tôi rung động nhưng em thực sự mới là mối tình

25-06-2016
Sa Mạc và Xương Rồng

Sa Mạc và Xương Rồng

Audio - Ngày xửa ngày xưa, Sa Mạc cũng như những vùng đất xanh tươi khác, có cây cỏ

30-06-2016
Ai bảo nói không nghe

Ai bảo nói không nghe

(khotruyenhay.gq) - Tao đang yêu mày à – Hương thẹn thùng đáp. - Hả, cái gì, thôi cho tao

24-06-2016