Disneyland 1972 Love the old s
Bạch Nhật Quỷ Hồn - Ưu Đàm Hoa

Bạch Nhật Quỷ Hồn - Ưu Đàm Hoa


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 16
5 sao 5 / 5 ( 117 đánh giá )

Bạch Nhật Quỷ Hồn - Ưu Đàm Hoa - Chương 16 - Mật thất phùng thân quyến - Bắc Kinh trảm ác ma (Hết)

↓↓
Trên đường ra, Hãn Thanh lại nhặt được một chiếc nón tre rộng vành của ai đó bỏ lại, vàng bạc vẫn còn nguyên trong túi vải, chàng ghé gần đấy mua ngựa, ăn uống.


Hãn Thanh gọi cho Hồ Ly một con cá chép sống nặng ba cân và món này đã làm hài lòng con vật.


Trưa hôm sau, Hãn Thanh chỉ còn cách Thạch gia trang vài chục dặm.


Thấy ngựa đã mệt mỏi, chàng dừng cương nơi bìa rừng để nó gặm nốt những cọng cỏ chưa bị tuyết lấp kín.

bạn đang xem “Bạch Nhật Quỷ Hồn - Ưu Đàm Hoa” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Kim Mao Hồ Ly dường như phát hiện độc xà, liền lao vút vào rừng. Hãn Thanh đứng dưới tàn cây, ngắm những bông tuyết rơi lất phất, chạnh lòng nhớ đến người thân.


Chợt từ trong rừng vọng ra tiếng kêu cấp bách giận dữ của Hồ Ly, chàng vội phi thân về hướng ấy. Được vài mươi trượng, Hãn Thanh nhìn thấy Kim Mao Hồ Ly đang bị một con rắn khoang trắng to lớn quất chặt. Nó tuyệt vọng dùng đôi móng vuốt chân trước và hàm răng sắc bén, để chống trả với những cú táp của độc xà.


Hãn Thanh chẳng dám kiên trì, rút kiếm lao đến, chỉ một nhát đã chặt phăng chiếc đầu con rắn. Hồ Ly thoát chết, mừng rỡ nhảy vào lòng chàng. Khi thấy kẻ thủ nằm im bất động mới dám đến moi gan mật ra ăn.


Hãn Thanh bỗng nghe tiếng người rên rỉ phát ra từ sau bụi rậm cách đấy hơn trượng, vội bước rảo đến xem.


Nạn nhân là một lão già tuổi thất tuần, áo gấm sang trọng. Gương mặt lão xương xương, khá uy nghiêm, nhưng giờ đây đã tím bầm, miệng sùi bọt trắng.


Quần của lão tuột hẳn khỏi hạ thể, chứng tỏ lão vào đây đại tiện và bị độc xà cắn phải. Hãn Thanh ngồi xuống, điểm nhanh vào sáu huyệt trước ngực rồi dựng lão lên truyền công trục độc. Nhưng đã quá muộn vì nọc rắn lan vào phủ tạng và sắp làm nghẽn tâm mạch.


Nạn nhân chỉ hơi khỏe lại một chút lão nhìn chàng, thều thào:


- Phải chăng các hạ là Mộ Dung Tiểu Hầu Gia? Lão phu là Dạ Thần Chu Huy Diện, phó bang chủ Bá Dương Bang. Trong người lão phu có nhánh sâm trường bạch, mong Hầu gia khai ân mang về Nam Xương để cứu mạng Diệp bang chủ. ¢n này, lão nguyện kiếp sau đền đáp!


Nói xong, thất khiếu lão rỉ máu đen chết tốt. Hãn Thanh bùi ngùi vung chưởng quạt bay đất đá, đào hố để chôn xác Dạ Thần.


Chàng cẩn thận lục soát y phục và bọc hành lý tìm nhánh Tuyết Sâm.


Ngoài hộp gỗ dài nhỏ, chàng còn thấy một ngân bài, mấy chục nén vàng và ba chiếc mặt nạ da người.


Hãn Thanh đặt sang một bên, rồi bỏ hết quần áo của lão xuống hố, chôn chung với thi hài. Chàng cẩn thận lăn đá chặn lên để đánh dấu và ngăn không cho thú rừng đào bới. Trên tảng đá lớn nhất, Hãn Thanh dùng kiếm khắc mấy chữ:


"Dạ Thần Chu Huy Diện chi mộ".


Xong xuôi, Hãn Thanh cạo sạch râu, lựa chiếc mặt nạ trung niên mang vào! Thúc ngựa vao thành Thạch Gia Trang. Trong dung mạo của một kiếm thủ tứ tuần lịch lãm. Chàng nóng lòng muốn biết tin nhà nên ghé vào Hà Bắc Đệ Nhất tửu lầu, hy vọng sẽ nghe ngóng được điều gì đó.


Hãn Thanh ngạc nhiên nhận ra Bạch Đà của Tây Hạ Ma Đao đang đứng trước cửa tửu lầu, kêu lên những tiếng não lòng và vòng ngoài là một đám đông đủ mọi hạng người. Họ xôn xao bàn tán, chỉ trỏ lên tầng trên.


Hãn Thanh hỏi thăm thì có một gã mặc áo tiểu nhị đáp rằng:


- Bẩm đại hiệp! Cao thủ đại nội đang vây bắt gã cường đạo, chủ nhân của con lạc đà này!


Chàng lắng tai nghe quả nhiên có tiếng của Uông Vô Hồi. Hãn Thanh lập tức ấn mạnh vào khấu yên, bốc thẳng lên lan can lầu, trước những cặp mắt tò mò và thán phục.


Chàng hạ thân êm ái, nhìn vào trong thì thấy Tây Hạ Ma Đao đang ngồi uống rượu và quanh đấy là Kim Khánh Song Tiên cùng tám gã Cẩm y thị vệ!


Hãn Thanh đứng sau một chậu thiên tuế nên không ai phát giác ra.


Chàng lắng tai nghe cuộc đối thoại. Dường như song tiên đang cố thuyết Ma Đao, Đại Tiên cố tình gằn giọng:


- Nếu Uông các hạ chịu đem ngàn dũng sĩ Tây Hạ qui phục Ngũ Long Bang để phò tá Ngũ Hoàng Tử thì sau này sẽ được hưởng vinh hoa phú quí.


Bằng không sẽ phải chết ở chốn này!


Uông Vô Hồn buông đũa, vỗ bụng:


- Tại hạ đã ăn no, có thể trả lời dứt khoát rồi đấy! Tiểu Hầu Gia Hãn Thanh là bằng hữu của Uông mỗ. Nếu quả thực y đã chết ở Thạch Chỉ Sơn thì Hồi này sẽ đem ngàn tay đao đến làm cỏ Ngũ Long Bang để báo thù. Làm gì có chuyện Uông mỗ qui phục Vu Sơn Sơn Chủ?


Dứt lời, gã rút đao lao vào bọn Cẩm y thị vệ. Ngay chiêu đầu họ Uông đã giết ngay hai tên. Nhưng Kim Khánh Song Tiên đã gầm lên, xông đến tấn công Vô Hồi.


Kiếm pháp của họ đã hiểm độc lại thêm tiếng khánh vàng quỉ dị, khiến họ Uông bủn rủn tứ chi. Hãn Thanh cũng nghe khí huyết sôi sục, lòng thầm khiếp sợ Ma ém.


Nhưng Kim Mao Hồ Ly đã phản ứng trước tiếng khánh quỉ dị. Nó kêu lên lảnh chót, chói tai như tức giận, kỳ diệu thay tác dụng của đôi khánh vàng lập tức bị vô hiệu.


Uông Vô Hồi bừng tỉnh, múa đao phản kích bằng một chiêu rất bá đạo.


Song Tiên đắc ý, đâu ngờ ma âm bị giải phá, đối phương đột ngột hồi tỉnh, nên đỡ mất tiên cơ.


Búa đao của họ Uông lập tức chém đứt đôi chiếc khánh vàng của Nhị Tiên và đẩy lùi Đại Tiên.


Hai lão già giận dữ gầm vang, cùng ập đến, quyết phân thây Tây Hạ Ma Đao, nhưng tử thần đã đến từ sau lưng họ! Hãn Thanh tuy được sự giáo huấn nhân từ của Bất Biệt Cư Sĩ nhưng chàng là con của Mông Diện La Sát nên cũng có phấn giống mẹ. Đối với những kẻ đại ác, mưu đồ phản nghịch như Song Tiên chàng chẳng bao giờ chịu nương tay! Chiêu Võng Trảo Thiên Ngư như chiếc lưới rộng, bủa lấy cả hai kẻ địch.


Hơi lạnh thấu xương của Hàn Băng Kiếm đã khiến Song Tiên phát hiện ra rằng có người tập hậu, nhưng không giúp họ thoát chết. Cả hai rú lên thảm thiết vì lưng đã bị đâm thủng lỗ chổ.


Hãn Thanh không dừng tay, lao vào đám cẩm y thị vệ, giết liền ba gã.


Uông Vô Hồi ngẩn người một lát cũng xông vào tàn sát, giúp Hãn Thanh làm cỏ ba gã cuối cùng.


Hãn Thanh tra kiếm không hề vấy máu vào vỏ rồi nói:


- Tại hạ là Hãn Thanh đây! Chúng ta đi thôi!


Tây Hạ Ma Đao hoan hỉ nghẹn lời, cùng Hãn Thanh nhẩy qua lan can. Kẻ ngựa, người lạc đà mau chóng phi nước đại rời Thạch Gia để không vướng víu với bọn sai nha trong thành.


Mãi sẩm tối, hai người mới ghé vào quán bên đường ăn uống và tâm sự.


Hãn Thanh hỏi ngay:


- Uông huynh có biết tình hình Hầu Phủ thế nào không?


Họ Uông lắc đầu:


- Tại hạ vâng lệnh ân sư đi Bắc Kinh tế mộ Hoàng Thân Chu Kích. Về đến Bảo Định mới nghe đồn đãi việc Hầu Gia bị Vu Sơn Sơn Chủ đánh rơi xuống vực thẳm. Sau đó đến Thạch Gia Trang thì bị Kim Khánh Song Tiên và tám thị vệ Đông Xưởng đuổi kịp!


Hãn Thanh bèn kể sơ qua việc mình rơi xuống vực, thoát chết và thu phục được Kim Mao Hồ Ly!


Chàng nóng ruột nên đề nghị:


- Tại hạ rất lo lắng cho an nguy của Hầu Phủ, muốn lợi dụng ánh trăng mà đi cả ban đêm!


Ma Đao tán thành:


- Tại hạ cũng có ý định đến thăm Hầu Gia. Nay gặp được tất chẳng chịu xa ngay. Chúng ta cùng đi!


Hai người rời quán, lên ngựa phóng nhanh. Trưa hôm sau nữa họ đến An Dương, Bạch Đà vẫn sung sức nhưng ngựa của Hãn Thanh đã kiệt sức. Chàng phải đội ngựa khác mà đi tiếp. Trước khi rời An Dương, Hãn Thanh tìm đến Phân Đà Cái Bang để hỏi thăm.


Nhận ra trúc phù, gã hóa tử sáu túi ngần ngại nói:


- Tướng mạo các hạ không hề giống Tiểu Hầu Gia sao lại có trúc phù của bổn bang?


Thì ra Cái Bang đã thận trong thông báo cho các địa phương biết trúc phù đang nằm trong tay ai! Hãn Thanh vội gỡ mặt nạ và nhận được câu phúc đáp:


- Bẩm Hầu gia! Đệ tử nghe ngóng được rằng đêm đầu tháng, Phù Dung phu nhân và các hộ pháp Độc Giáo tập kích một tòa gia trang cách Hầu phủ hai dặm, bị trúng mai phục bỏ mạng đương trường.


Gã phân đà chỉ ngập ngừng một lúc rồi nói tiếp:


- Nhưng hôm qua, tổng đà đã gửi mật lệnh báo động toàn bang:


Nếu gặp Hầu Gia thì bảo người đừng về Lạc Dương nữa phải cải trang trốn xuống phương Nam ngay!


Hãn Thanh kinh hãi hỏi:


- Vì sao vậy?


- Bẩm Hầu gia! Chiều ngày mười ba vừa rồi! Tổng Trấn Quân Vụ Hà Nam đã cầm thánh chỉ và dẫn ba ngàn quân đến vây chặt Hầu Phủ. Tổng Trấn tuyên đọc lệnh tru lục toàn gia và bị khép tội âm mưu phản nghịch! Các cao thủ của Hầu Phủ đã phá vòng vây đưa lão Hầu Gia và các vị phu nhân thoát đi, hiện nay không biết đang ẩn trốn ở đâu?


Hãn Thanh nghe như sét đánh bên tai, ngồi chết lặng ít lâu. Ma Đao vội an ủi:


- Mọi người vẫn còn sống là tốt lắm rồi! Trời đất mênh mông lẽ nào không có chỗ để sinh sống. Hay là Hầu Gia tìm cho ra họ rồi đưa về Tây Hạ?


Hãn Thanh gượng cười:


- Cảm ơn thịnh tình của Uông huynh! Tại hạ không hề xem tước hầu ra gì cả, nhưng việc này tất phải có bàn tay của Ngũ Long Bang nhúng vào. Nếu không thì Kim Khánh Song Tiên đâu chiêu dụ Uông huynh về với Vu Sơn Sơn Chủ?


Ma Đao gật gù:


- Chắc là không sai được! Nhưng chúng ta phải về Lạc Dương trước đã.


Có thể nhờ Cái Bang truy tìm tung tích của lão Hầu gia!


Hãn Thanh gật đầu nhưng lúc lên ngựa lại nói:


- Tại hạ đoán rằng họ đang ở Vận Thành. Chỉ có Thần Ngưu Giáo mới dám chứa chấp trọng phạm của triều đình mà thôi!


Hai người phi mau về hướng Tây Nam. Họ đi cả đêm, nhờ ánh trăng mười bẩy soi đường. Kim Mao Hồ Ly ngủ chập chờn trong lòng Hãn Thanh, không thèm để ý đến vầng trăng mờ nhạt trong mưa tuyết kia!


Trưa hôm sau, Hãn Thanh và họ Uông đến ngã ba Bình Sơn. Chàng dừng cương nói với Ma Đao:


- Tại hạ mong Uông huynh khai ân giúp cho một việc!


Họ Uông nhăn mặt:


- Đôi ta là sinh tử chi giao hà tất Hầu Gia phải khách sáo như vậy?


Hãn Thanh bèn kể cho gã nghe việc mình tình cờ nhận sự ký thác trước lúc lâm chung của Dạ Thần Chu Huy Diện. Nay Bang chủ Bá Dương Bang đang khắc khoải ngóng trông nhánh Tuyết Sâm,chàng muốn nhờ Ma Đao đưa giùm kỳ dược đến Nam Xương.


Uông Vô Hồi khẳng khái nói:


- Tại hạ xin đi ngay và sẽ sớm trở lại sát cánh với Hầu gia báo thù!


Hãn Thanh trao hộp tuyết sâm và ngân bài Bá Dương Bang cho họ Uông.


Chàng hẹn gã sau này sẽ liên lạc bằng đường dây của Cái Bang.


Tây Hạ Ma Đao đi về hướng Nam còn Hãn Thanh giục ngựa nhắm hướng Tây thẳng tiến!


Sáng ngày mười chín, Hãn Thanh có mặt trong cánh rừng rậm Vận Thành. Chàng chết lặng vì cảnh điêu tàn đổ nát và mùi máu tanh nồng nặc.


Hàng trăm xác người nằm rải rác khắp vùng trọng địa của Thần Ngưu Giáo. Phần lớn là những đệ tử mũ sắt của Quân giáo chủ.


Hãn Thanh nghiến răng lướt nhanh cố nhận mặt những người hy sinh.


Cả Tam, Tứ Phán Quan lẫn U Linh Tứ Vệ đều chết thảm vì Tiên Thiên Tam Muội chưởng pháp của Bộc Ly Bôi. Hãn Thanh không cầm được nước mắt, hận mình đã không giử được lời hứa cưới vợ cho Tứ Vệ để chúng chết đi như một kẻ cô quả!


Tiến sâu vào trong, Hãn Thanh phát hiện thêm thi thể của Đại Bạch và Tiểu Bạch. Chỉ có Vu Sơn Sơn Chủ mới đủ sức giết đôi thần vật này!


Quanh các tử thi còn có xác rắn, xác ong chứng tỏ Độc Giáo chủ Mạc Khải Thiều cũng tham gia cuộc tấn công.


Ngay cả con vật hiền lành thân thiết nhất với Hãn Thanh là Quái Mã Đà Nhi cũng không thoát chết. Hãn Thanh không còn chịu đựng được nữa, phục xuống khóc vùi.

Chương trước

↑↑
Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Mở đầu: Bốn đại cao thủ Thiên giáo vận y phục bó chẽn, màu xám ngoét sầm sập

12-07-2016 50 chương
Chiếc rương kính vụn

Chiếc rương kính vụn

- Em thấy hổ thẹn quá! - Người con út rơm rớm nước mắt. - Chính chúng ta đã ép bố

30-06-2016
Hãy nắm lấy tay tớ

Hãy nắm lấy tay tớ

Ngày đầu gặp cậu, tớ không mấy ấn tượng về cậu bạn "lạnh như băng"ngồi ngay

23-06-2016
Siết tay

Siết tay

Đã sáu năm cô và anh không gặp nhau. Cô không thích anh như trước nữa. Nhưng cũng không

27-06-2016