Bạch Ngọc Lão Hổ - Cổ Long

Bạch Ngọc Lão Hổ - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 11
5 sao 5 / 5 ( 138 đánh giá )

Bạch Ngọc Lão Hổ - Cổ Long - Chương 6 - Bước bước nguy cơ

↓↓

Nàng ta lại nắm lấy tay Liên Nhất Liên:

bạn đang xem “Bạch Ngọc Lão Hổ - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Đi, bọn ta đi.


Liên Nhất Liên hỏi:


- Nàng muốn đi đâu ?


Cô nương mặc quần đỏ đáp:


- Đi tìm quỷ.


Liên Nhất Liên giật mình:


- Nàng ... nàng nói gì ?


Cô nương mặc quần đỏ đáp:


- Bọn ta đi tìm quỷ có mặt, kêu nó làm mặt quỷ cho bọn ta xem.


Liên Nhất Liên đơn giản đã ngẩn người, hai chân chừng như đã đóng đinh dưới đất, bảy tám con ngựa cũng kéo không nổi.


Cô nương mặc quần đỏ hỏi:


- Lẽ nào bây giờ chàng đã sợ ?


Liên Nhất Liên hỏi lại:


- Ta sợ ? Sao ta lại sợ ?


Nàng muốn cười, lại cười không nổi, hớp hai hơi nói:


- Chỉ bất quá quỷ có mặt tịnh không nhiều, rất khó tìm được.


Trong bóng tối bỗng lại phát lên tiếng cười âm trầm:


- Ngươi không cần phải đi tìm, ta đã dẫn một con đến cho ngươi nè.


Bóng quỷ không có mặt đó không ngờ vẫn âm hồn bất tán, không những đã quay trở lại, hơn nữa quả thật đã dẫn thêm đến một con.


Nó dẫn đến một con quỷ đầu tóc vừa đen nhánh vừa dài thượt, cơ hồ dài sắp chấm đất, che kín cả nửa bên mặt.


Cô nương mặc quần đỏ hỏi:


- Ngươi thật có mặt sao ?


Bóng quỷ tóc dài đáp:


- Ngươi có muốn xem không ?


Cô nương mặc quần đỏ đáp:


- Muốn.


Liên Nhất Liên muốn bịt miệng nàng ta lại mà không kịp, bóng quỷ tóc dài đã thò một bàn tay trắng nhợt ra, vén tóc che trước mặt lên.


Đó là một nữ quỷ, không những thật sự có mặt, mà còn rất đẹp, điểm đáng tiếc duy nhất là mặt ả chỉ còn phân nửa.


Phân nửa mặt bên trái giống như một cục thịt bị thiêu, lại giống như một cục đất bị đè bẹp, nửa mặt bên phải lại nhìn rất đẹp, càng làm gia tăng vẻ quỷ dị khủng bố.


Liên Nhất Liên chỉ cảm thấy tâm can ngũ tạng thay phiên nhau xào xáo, muốn ói mửa ra hết.


Nữ quỷ tóc dài cười khành khạch:


- Ta tuy chỉ có nửa mặt, cũng còn tốt hơn là không có mặt.


Bóng quỷ đó lại nói:


- Các ngươi nếu hiềm mặt ta không còn nguyên, ta đi tìm vài cái mặt tới nữa.


Trong bóng tối lập tức truyền ra tiếng quỷ cười quái dị:


- Ta đã đến rồi.


Lần này con quỷ vừa đến không những có mặt, mà mắt mũi tai miệng đều rất toàn vẹn.


Con quỷ đó thật còn dễ nhìn hơn xa hai con kia.


Nữ quỷ tóc dài cười lạnh:


- Ngươi nhìn thử xem sao.


Cô nương mặc quần đỏ đáp:


- Không tệ !


Nữ quỷ tóc dài cười khành khạch:


- Kỳ thật khuôn mặt của y vẫn không thể coi là tốt, y còn có một khuôn mặt khác dễ nhìn hơn.


Con quỷ vừa đến há miệng cười một cái, chầm chậm quay mình, phía sau không ngờ cũng như đằng trước.


Phía sau nó không ngờ còn có một khuôn mặt nữa.


Chỉ nhìn thấy thân hình nó xoay vòng vòng không ngừng, thật ra mặt nào là mặt trước, mặt nào là mặt sau, ai cũng không phân rõ được.


Con quỷ có mặt đó quả thật còn đáng sợ hơn nhiều so với quỷ không có mặt.


Cô nương mặc quần đỏ bỗng quay mình nắm tay Liên Nhất Liên:


- Bọn ta mau chạy đi.


Liên Nhất Liên tuy đã ngây người, chữ "chạy" đó lại là cái nàng muốn nghe nhất.


Nàng đã sớm muốn bỏ chạy.


Cô nương mặc quần đỏ không những khinh công không tồi, khí lực không ngờ cũng không nhỏ, kéo Liên Nhất Liên chạy như gió, chừng như cuối cùng đã chạy thoát khỏi ba con quỷ đằng sau.


Tiếng cười âm trầm quỷ dị hiện tại cuối cùng đã cách rất xa bọn họ.


Hai người vẫn không dám dừng lại.


Nơi này bọn họ căn bản không quen thuộc, trong bóng tối cũng không nhận ra phương hướng, cứ cắm đầu chạy, bọn họ bỗng phát giác đã bị lạc đường.


Nơi nào cây cỏ hoa lá cũng rậm rạp loạn xạ, nhìn chừng như hoàn toàn giống hệt nhau.


Chạy thêm nữa không chừng lại chạy trở về chỗ cũ, thêm oan uổng.


Hai người đền nghĩ đến điểm đó, đảm lượng của hai vị cô nương có lẽ nhỏ xíu, nhưng không khờ dại chút nào.


Liên Nhất Liên dừng chân, thở hổn hển:


- Hiện tại bọn ta làm gì đây ?


Cô nương mặc quần đỏ hỏi ngược:


- Chàng nói coi nên làm gì ?


Liên Nhất Liên đáp:


- Ta không phải sợ quỷ thật, chỉ bất quá ... chỉ bất quá ...


Hiện tại quỷ đã không còn nhìn thấy, nàng lại muốn lấy lại chút mặt mũi, lại khơi khơi không nghĩ ra nên nói gì.


Cô nương mặc quần đỏ nói:


- Tôi biết chàng không sợ quỷ, cả tôi cũng không sợ.


Liên Nhất Liên lại muốn cười, nguyên lai vị cô nương kia cũng giống như nàng, cũng thích nói khoác.


Nàng nhìn không được hỏi:


- Nàng đã không sợ, hồi nãy sao lại kéo ta chạy ?


Cô nương mặc quần đỏ đáp:


- Bởi vì tôi đã nhìn thấy bọn chúng không phải là quỷ, mà là người.


Liên Nhất Liên ngẩn người:


- Ba tên hồi nãy đều là người ?


Cô nương mặc quần đỏ đáp:


- Phải.


Liên Nhất Liên hỏi:


- Đã đều là người, nàng còn sợ gì nữa ?


Cô nương mặc quần đỏ đáp:


- Ba người đó vô luận chỉ cần có một cũng đã đủ đáng sợ rồi, ba người cộng lại một nơi càng đáng sợ hơn, nếu không phải bọn ta hồi nãy mau bỏ chạy, hiện tại bọn ta chỉ sợ đã biến thành quỷ rồi.


Nàng ta thở dài, nói tiếp:


- Quỷ tối đa chỉ có thể hù bọn ta, ba người đó lại có thể lấy mạng bọn ta.


Liên Nhất Liên hỏi:


- Nàng biết bọn chúng là ai ?


Cô nương mặc quần đỏ đáp:


- Nếu tôi nói ra tên họ bọn chúng, chàng nhất định cũng biết.


Liên Nhất Liên thốt:


- Nàng cứ nói.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Trích đoạn: Mặt trời sắp lặn, đàn quạ đang bay về tổ. Trên con đường cái quan

11-07-2016 1 chương
Gió, mưa, em và yêu...

Gió, mưa, em và yêu...

Có ai trách Nhỏ đâu, Nhỏ chỉ xem hắn là bạn thôi – chí ít là vậy. Còn hắn

24-06-2016
Tuổi thơ trong tôi

Tuổi thơ trong tôi

Hồi đó, khoái nhất là cả đám tụ tập lại nghe kể chuyện ma, thịnh hành nhất thì

30-06-2016
Anh yêu em bao nhiêu?

Anh yêu em bao nhiêu?

Ném những lời cay đắng nhất có thể nghĩ ra trong lúc ấy vào mặt anh bằng cái giọng

30-06-2016
Amour

Amour

Một người đuổi theo một người. Còn một người mải đuổi theo một người khác. Họ

24-06-2016
Toilet

Toilet

1. Tôi đang ngồi ở Toilet. Đó là một quán bar. Khi đỗ xe, cậu bảo vệ hỏi: "Anh chị

01-07-2016

Teya Salat