Bạch Ngọc Lão Hổ - Cổ Long

Bạch Ngọc Lão Hổ - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 11
5 sao 5 / 5 ( 40 đánh giá )

Bạch Ngọc Lão Hổ - Cổ Long - Chương 5 - Hẻm lạc tiêu

↓↓

Nhưng hôm nay lão gọi hai tiếng, không ngờ còn chưa hồi ứng.

bạn đang xem “Bạch Ngọc Lão Hổ - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Tuổi tác của Bảo Phước cũng không nhỏ, tai cũng không còn linh mẫn như trước.


dù gì đi nữa cũng nên để cho lão ta hưởng vài năm yên phước.


"Bảo Phước, Bảo Phước", một người phải biết làm sao để bảo vệ phước khí của mình mới là chân chính có phước khí.


Kiều Ổn thở dài trong tâm, chầm chậm đi đến trước cửa, lại gọi lớn hai lượt.


Bên ngoài quả nhiên có tiếng trả lời.


"Đến liền".


Lão vừa nghe thấy hai tiếng đó, đã có người vụt bay vào.


Không phải là bước vào, cũng không phải là chạy vào, mà giống như một khúc gỗ vậy, tà tà bay vào, sau đó "bịch" một tiếng, rơi xuống đất giống hệt như một khúc gỗ.


Người đó quả thật là Bảo Phước, chỉ bất quá đã không còn thở, bởi vì cổ của lão ta đã bị người ta bẻ gãy.


Kiều Ổn toàn thân băng lãnh, chừng như bất chợt lọt vào một hầm nước đá.


Lại nghe một tiếng sấm nổ, một tia chớp xẹt xuống.


Lão nhìn thấy một người, trong tay đỡ một cây dù giấy dầu, đang đứng đối diện dưới mái hiên.


Nhưng đợi đến lúc tiếng sấm thứ nhì vang lên, người đó bất chợt đã đến trước mặt gã.


Một người rất trẻ, my thanh mục tú, da thịt trắng hồng, nhìn giống như một cô gái.


Lão đương nhiên chưa biết người đó là Đường Ngọc, tâm ngoan nhất, tay lạt nhất trong Đường gia.


Nhưng bằng vào kinh nghiệm nhiều năm của lão, lão đã có cảm giác con người đó vừa đến, mọi sinh hoạt an lành của lão đã hoàn toàn đông kết lại.


Lão nhìn người đó chầm chập xếp dù, đặt sau cửa, gã một mực đang tận lực khống chế lấy mình, tận lực bảo trì vẻ trấn định.


Đường Ngọc chung quy đã ngẩng đầu nhìn lão cười cười:


- Bảo Phước đã đến rồi, ngươi còn muốn tìm ai ?


Y cười rất khoái trá:


- Bốn mươi ba vị huynh đệ trong phân đà của ngươi đều đã đến, đều đang ở ngoài sân đợi chờ, ngươi đi ra xem được, chỉ bất quá bọn chúng đương nhiên không thể tự mình tiến vào.


Tâm Kiều Ổn chìm hẳn.


Người đó tuy mặt mày tươi cười, lời lẽ êm dịu, lại mang theo một sát khí đâm thấu tận xương cốt.


Thứ người đó nếu quả nói rằng y đã giết chết bốn mươi ba người, tuyệt đối có đủ bốn mươi ba cái thây đang nằm ngoài sân, tuyệt không thiếu một cái.


Kiều Ổn biết toàn thân mình đều đã đẫm mồ hôi lạnh, thậm chí cả cơ bắp trên mặt cũng vô phương khống chế.


Bốn mươi ba người, bốn mươi ba cái mạng, đều là những huynh đệ sát cánh chung vai với lão bấy lâu nay.


Người đó là ai ? Tại sao lại phải hạ độc thủ đối với đám môn hạ của lão vậy ?


Đường Ngọc mỉm cười:


- Ngươi không nhận ra ta là ai bởi vì trên tay ta không có đeo bao tay da nai, ám khí của ta cũng không chứa trong bọc da, ta không muốn để người ta vừa nhìn là biết lai lịch của ta.


Kiều Ổn hỏi:


- Ngươi là người của Đường gia ?


Đường Ngọc đáp:


- Ta là Đường Ngọc.


Kiều Ổn đã từng nghe qua cái tên đó, nghe qua không phải chỉ một lần.


Nghe nói người đó từng lập kỷ lục giết người nhiều nhất nội trong một đêm. Một trăm lẻ ba huynh đệ "Phủ Đầu Bang" hùng cứ Xuyên Đông bao năm, nội trong một đêm đều toàn bộ chết trong tay y.


Kiều Ổn chợt hỏi:


- Ngươi thật nội trong một đêm giết chết một trăm lẻ ba người ?


Đường Ngọc đáp:


- Đó là lời nói láo.


Y hững hờ nói tiếp:


- Ta chỉ giết chín mươi chín người, bốn người còn lại sợ quá mà chết.


Kiều Ổn thở dài:


- Xem ra ta hình như cũng không phải là đối thủ của ngươi.


Đường Ngọc đáp:


- Ngươi tuyệt không phải.


Kiều Ổn hỏi:


- Ngươi chuẩn bị giết ta cách nào ?


Đường Ngọc đáp:


- Ta tịnh không nhất định phải giết ngươi.


Kiều Ổn hỏi:


- Con người của ta có phải còn có chỗ hữu dụng đối với ngươi ?


Đường Ngọc đáp:


- Có chút ít.


Kiều Ổn hỏi:


- Ngươi muốn ta làm gì ngươi mới chịu tha mạng cho ta ?


Đường Ngọc hỏi lại:


- Ngươi có thể làm gì cho ta ?


Kiều Ổn đáp:


- Người của Đại Phong Đường đều rất tín nhiệm ta, hiện tại huynh đệ của ta tuy đều đã chết, nhưng ta sắp xếp đầu đuôi câu chuyện, bọn họ vẫn sẽ không hoài nghi ta, cho nên ta vẫn có thể giữ chức vụ Đà chủ ở phân đà này, có thể đem chuyện cơ mật của Đại Phong Đường cung ứng cho các ngươi, có người của các ngươi đến, ta cũng có thể nghĩ cách chiếu ứng.


Đường Ngọc thốt:


- Quá hay.


Kiều Ổn nói:


- Ta thậm chí có thể dụ Triệu Vô Kỵ đến đây cho các ngươi, ta biết các ngươi nhất định rất muốn giết hắn, trảm thảo trừ căn.


Đường Ngọc thốt:


- Hoàn toàn chính xác.


Kiều Ổn nói:


- Ta tuy đã già, nhưng người càng già càng sợ chết.


Đường Ngọc thốt:


- Ta hiểu.


Kiều Ổn nói:


- Ta rất thích hoàn cảnh hiện tại, quả thật không thể chết đi được, ta thường hay nghĩ ngợi, nếu quả ta đụng vào tình huống như hôm nay, nên làm cách nào ?


Đường Ngọc hỏi:


- Ngươi nói thử coi ?


Kiều Ổn đáp:


- Võ công của ta đã hoang phế từ lâu, cho dù có động thủ với ngươi cũng chỉ là chuốc nhục vào thân.


Đường Ngọc thốt:


- Ngươi rất sáng suốt.


Kiều Ổn nói:


- Cho nên ta đã quyết định từ sớm, nếu quả đụng phải tình huống như vầy, ta chỉ còn nước bán đứng Đại Phong Đường, bảo toàn tính mạng của mình.


Lão chầm chậm nói tiếp:


- Một người chỉ có một cái mạng, vô luận ra sao đều phải trân quý tính mạng của mình.


Đường Ngọc thốt:


- Hoàn toàn chính xác.


Kiều Ổn nói:


- Cho nên một người nếu quả vì chuyện gì đó mà cả tính mạng của mình đều không quan thiết đến, người đó nhất định là một tên khờ.


Đường Ngọc mỉm cười:


- Ngươi đương nhiên không phải là kẻ khờ.


Kiều Ổn đáp:


- Ta là kẻ khờ .

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Trích đoạn: Dưới Địa Song, là một sơn cốc hình như cái bồn, từ miệng động nhìn

11-07-2016 72 chương
Anh đây...

Anh đây...

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không trở lại") Ngoài kia

27-06-2016
Ghim lòng

Ghim lòng

Những lỗi lầm, bội phản, nỗi đau qua năm tháng ta có thể dần xóa nhòa. Thế còn vết

29-06-2016
Ánh Hồng Hạnh Phúc

Ánh Hồng Hạnh Phúc

Từ nãy giờ, Hoa Phượng quan sát gã thanh niên. Trông hắn lạ quá, cô chưa từng thấy

22-07-2016 23 chương
Mùa hoa tigon

Mùa hoa tigon

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tuyển tập truyện ngắn "Ai cũng có một chuyện tình

28-06-2016
Cá nhỏ ngược dòng

Cá nhỏ ngược dòng

18 tuổi con đi, quên câu hỏi hôm nào mẹ bỏ ngỏ nơi trụ đá bến sông, mười năm sau

28-06-2016

Snack's 1967