XtGem Forum catalog
Bạch Ngọc Lão Hổ - Cổ Long

Bạch Ngọc Lão Hổ - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 11
5 sao 5 / 5 ( 82 đánh giá )

Bạch Ngọc Lão Hổ - Cổ Long - Chương 3 - Đổ bác

↓↓

Tiêu Thất thái gia lạnh lùng hỏi :

bạn đang xem “Bạch Ngọc Lão Hổ - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Bọn chúng tại sao lại động thủ? Có phải vì người ta thắng tiền? Không chịu để người ta đi?


Giả lão bản đáp :


- Những huynh đệ đó nghĩ là hắn gian lận.


Tiêu Thất thái gia sắc mặt giận dữ, cười lạnh :


- Cho dù hắn có nhanh chân nhanh tay, một khi các ngươi nhìn không ra, đó là chuyện của các ngươi, các ngươi bằng vào cái gì mà không để người ta đi?


Trong mắt ông ta bắn ra tinh quang, trừng trừng nhìn Giả lão bản :


- Ta hỏi ngươi, chỗ của các người là đổ trường? Hay là ổ cường đạo?


Giả lão bản cúi thấp đầu, không dám mở miệng nữa, mồ hôi chảy rồng rồng trên mặt.


Tiêu Thất thái gia rất mau chóng bình tâm trở lại.


Điểm cần thiết nhất của dân cờ bạc không những là "hạnh vận", mà còn phải cần "lãnh tĩnh".


Một người cờ bạc từ lúc mới lên mười, hơn nữa đã đạt tới ngôi vị "Đổ Vương", đương nhiên rất có thể khống chế lấy mình.


Những có những câu nói lão không thể không nói :


- Cũng giống như mở kỹ viện vậy, bọn ta cũng là đang làm nghề sinh nhai, tuy thứ nghề sinh nhai đó tịnh không được người ta tôn kính, lại vẫn là nghề sinh nhai, hơn nữa là nghề sinh nhai rất cổ xưa!


Những câu nói đó ông ta đã nói rất nhiều lần.


Từ lúc ông ta thu những người đó làm môn hạ, đã giúp cho bọn họ có quan niệm đó.


Thứ nghề nghiệp đó tuy không cao thượng, lại rất ôn hòa.


"Bọn ta đều là người buôn bán, không phải là cường đạo".


Người làm thứ nghề nghiệp đó nên dùng kỹ xảo, không nên dùng bạo lực.


Chuyện Tiêu Thất thái gia bình sinh thống hận nhất là bạo lực.


Ông ta lại hỏi :


- Hiện tại ngươi đã minh bạch ý tứ của ta chưa?


Giả lão bản đáp :


- Dạ.


Tiêu Thất thái gia thốt :


- Vậy ngươi nên mau mau đi gọi Liêu lão bát về.


Giả lão bản cúi đầu, cười bồi :


- Hiện tại chỉ sợ không còn kịp nữa.


Tiêu Thất thái gia hỏi :


- Tại sao?


Giả lão bản đáp :


- Bởi vì lão đã dẫn ba anh em Quách gia đi theo.


Tiêu Thất thái gia hỏi :


- Ba anh em Quách gia là ai?


Giả lão bản đáp :


- Là ba người "nhảy" nhất trong đám huynh đệ của bọn tôi.


Lão lại giải thích :


- Bọn chúng không giống những huynh đệ khác, đã không thích cờ bạc, cũng không thích tửu sắc, bọn chúng chỉ thích đánh người, chỉ cần có người giao cho bọn chúng đánh, bọn chúng tuyệt không bỏ qua.


* * * * *


Ý tứ của "nhảy" không những là bạo tàn, xung động, khoái đánh đấm, mà còn có một chút "điên".


Ý tứ của "điên" rất khó giải thích.


Đó tịnh không phải là điên thật, mà là thường hay hành động quái đản, bất chấp mọi thứ đi liều mạng.


Ba anh em Quách gia đều rất "điên", đặc biệt là sau khi uống rượu.


Hiện tại bọn chúng đều đã uống rượu, không những chỉ vài chén, mà đã uống rất nhiều chén.


Lão nhị trong ba huynh đệ Quách gia tên là Quách Báo, lão ngũ tên là Quách Lang, gã út là Quách Cẩu.


Cái tên Quách Cẩu thật khó nghe, chính gã cũng không thích gì mấy, nhưng cha của gã đã đặt cái tên đó cho gã, gã cũng chỉ còn nước nhận lấy.


Cha của bọn chúng là một người rất hung tàn, luôn luôn hy vọng có thể đặt cho mấy đứa con một cái tên rất hung, một thứ tên tuổi của dã thú hung mãnh.


Chỉ tiếc chữ nghĩa lão ta biết tịnh không nhiều, con trai sinh ra lại không ít.


Ngoại trừ Hổ, Báo, Hùng, Sư, Lang ra, lão nghĩ đi nghĩ lại cũng nghĩ không ra còn có dã thú hung mãnh nào khác.


Cho nên lão ta chỉ còn nước đặt cái tên "Cẩu" cho đứa con út, bởi vì chó ít ra còn có thể cắn người.


Quách Cẩu quả thật có thể cắn người, hơn nữa rất thích cắn người, cắn rất hung, không dùng răng cắn, mà dùng đao của gã.


Trên người gã luôn mang theo một thanh "miến đao" dùng sắt mỏng luyện đúc trăm lần đả thành, quấn vòng quanh hông như thắt lưng.


Đao pháp của gã tịnh không phải là được danh gia chân chính truyền thụ, lại rất hung ngoan, rất mãnh liệt.


Cho dù là danh gia chân chính, khi giao thủ với gã, cũng thường thường chết dưới đao của gã.


Bởi vì gã thường hay liều mạng với người ta một cách quái đản.


Bởi vì gã rất "nhảy".


Hiện tại bọn chúng đều đã đến Bình An khách sạn, Triệu Vô Kỵ đang trú trong Bình An khách sạn.


Bình an là phước, người đi xa càng hy vọng có thể một đường bình an, cho nên mỗi một địa phương đều cơ hồ có một Bình An khách sạn.


Người trú trong Bình An khách sạn tuy vị tất ai ai cũng đều có thể bình an, mọi người vẫn thích cầu xin điềm cát lợi như vậy.


Bình An khách sạn đó không những là một khách sạn lớn nhất trong thành, hơn nữa còn là lão điếm thanh thế nhất.


Liêu lão bát cưỡi ngựa đi đầu, lúc dẫn đám tay chân của lão đến đó, đang có người lạ mặt chắp tay sau lưng đứng dưới mái hiên ngoài cửa nhìn chiêu bài bốn chữ vàng to lớn cười lạnh.


Người đó khoảng ba mươi, vai rộng hông thon, trên người y phục bố xanh, chân mang giày cỏ, thắt một dải bố trắng trên đầu.


Liêu lão bát chỉ muốn đi đối phó gã họ Triệu, vốn không chú ý đến người đó.


Người đó lại đột nhiên cười lạnh, lẩm bẩm :


- Theo ta thấy, Bình An khách sạn này chỉ sợ không bình an chút nào, người đi vào nếu muốn bình bình an an đi ra, chỉ sợ không dễ dàng gì.


Liêu lão bát quay đầu lại, chằm chằm nhìn hắn, hét lớn :


- Ngươi lầm bầm trong miệng gì đó?


Tráng hán thắt dải bạch bố trên đầu thần sắc bất biến, lạnh lùng quét mắt nhìn lão :


- Ta nói với ta, mắc mớ gì tới ngươi?


Đám huynh đệ ở vùng này Liêu lão bát biết không ít, người đó nhìn lại rất lạ, hiển nhiên là từ xa đến, khẩu âm nói chuyện đậm đặc giọng Tứ Xuyên.


Liêu lão bát trừng trừng nhìn hắn, Quách Cẩu đã xông tới chuẩn bị đánh người.


Người đó lại cười lại :


- Xương xẩu trước mặt không đi tìm, lại ra ngoài cắn bậy, bộ ngươi muốn tự cắn nát miệng mình sao?


Quyền đầu của Quách Cẩu đã vung ra, lại bị Liêu lão bát giữa lại, trầm giọng :


- Bọn ta trước hết đối phó tên họ Triệu rồi quay lại tìm tiểu tử này cũng không muộn!


Liêu lão bát tuy tính nóng như lửa, cũng là taylão luyện giang hồ, phảng phất đã nhìn ra người xa lạ này tịnh không giản đơn, trong lời nói cũng chừng như có thâm ý khác, cho nên lão cũng không muốn gây rắc rối thêm.


Quách Cẩu lại còn chưa phục, lúc trước khi đi còn trừng mắt nhìn người đó :


- Ngươi có ngon thì đợi đó.


Người đó chắp tay sau lưng ngửa mặt lên trời cười lạnh, căn bản không thèm nhìn đến gã.


Đợi đến khi bọn họ bước vào rồi, người đó không ngờ lại ngồi xuống trên dãy ghế dài trước cửa, một chân nhịp nhịp, lí nhí một bản dân ca Xuyên Trung.


Bài dân ca của hắn còn chưa hát xong, đã nghe thấy bên trong truyền ra tiếng la thảm, thậm chí cả tiếng xương cốt gãy đoạn cũng loáng thoáng nghe được.


Người đó nhíu mày, lắc lắc đầu, miệng lại lẩm bẩm :


- Một, hai, ba, bốn, năm, sáu.


Theo Liêu lão bát tiến vào tổng cộng có mười hai người, hiện tại quả nhiên chỉ còn dư lại sáu người còn có thể lê hai chân đi ra.


Liêu lão bát tuy còn có thể đi, tay lại chừng như đã gãy, dùng tả thủ cầm cổ tay phải, đau đớn đến toát mồ hôi lạnh.


Người đó liếc nhìn lão, lại lẩm bẩm tự nói với mình :


- Xem ra Bình An khách sạn quả nhiên không bình an chút nào.


Liêu lão bát chỉ còn nước giả như không nghe thấy.


Tên hạnh vận báo tử đó không những biết đổ xí ngầu, võ công cũng cao hơn xa so với trong tưởng tượng của lão.


Ba huynh đệ Quách gia vừa xuất thủ là lập tức bị người ta đánh như đánh chó, ba người ít nhất đã gãy hết mười cái xương sườn.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Trích đoạn: Dưới Địa Song, là một sơn cốc hình như cái bồn, từ miệng động nhìn

11-07-2016 72 chương
Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Trích đoạn: Dưới Địa Song, là một sơn cốc hình như cái bồn, từ miệng động nhìn

11-07-2016 72 chương
Âm mưu của sư tử

Âm mưu của sư tử

Âm mưu của sư tử Một con Sư tử đã già, cảm thấy việc kiếm ăn ngày càng tốn

24-06-2016
Phù thủy mèo

Phù thủy mèo

Tôi thấy mẹ (lại) lén lút thầm cười và mặt sáng chói niềm hạnh phúc. Tôi vẫn nhớ

26-06-2016
Những gì họ trải qua

Những gì họ trải qua

"Tại sao ông ta lại ngạo mạn thế chứ? Ông ta không thể chờ đợi một vài phút để

30-06-2016
Yêu Anh Không Hối Hận

Yêu Anh Không Hối Hận

Thẩm Bội Tuyền rất cảm động, không ngừng cảm ơn mọi người. Ân tình này dù cô có

22-07-2016 11 chương