Disneyland 1972 Love the old s
Bạch Ngọc Lão Hổ - Cổ Long

Bạch Ngọc Lão Hổ - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 11
5 sao 5 / 5 ( 45 đánh giá )

Bạch Ngọc Lão Hổ - Cổ Long - Chương 2 - Hung thủ

↓↓

- Ta không thể.

bạn đang xem “Bạch Ngọc Lão Hổ - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Chủ nhân lại hỏi Triệu Vô Kỵ :


- Con người của hắn có phải có rất nhiều tiền không?


Triệu Vô Kỵ chỉ còn nước thừa nhận :


- Phải.


Chủ nhân thốt :


- Hắn nhất định cũng không thể quên ngươi, người có thể quăng ra ba mặt xí ngầu đồng điểm tất càng không có nhiều.


Triệu Vô Kỵ nói theo :


- Người như vậy quả thật không có quá nhiều.


Chủ nhân thốt :


- Có thể tìm được ngươi đổ xí ngầu cho ta là vận khí của ta, ta đương nhiên cũng nên tưởng thưởng ngươi một chút.


Triệu Vô Kỵ cũng không phản đối.


Chủ nhân thốt :


- Những cây đòn gánh bên kia ngươi có thể tùy tiện chọn vài cây mà mang đi.


Triệu Vô Kỵ đáp :


- Được.


Chàng tịnh không hỏi :


- Ta không bán hoành thánh, tại sao lấy đòn gánh làm gì?


Chàng nghĩ thứ chuyện đó không cần thiết phải cự tuyệt, cũng không đáng để hỏi.


Chủ nhân nhìn chàng, trong ánh mắt lim dim có vẻ tán thưởng, lại nói :


- Ngươi có thể chọn năm cây.


Triệu Vô Kỵ đáp :


- Được.


Chàng lập tức bước qua, tùy tiện cầm một cây đòn gánh lên, vừa cầm lên, trên mặt đã lộ xuất nét kinh dị.


Cây đòn gánh đó nặng khủng khiếp, chàng cơ hồ cầm không nổi.


Chàng lại chọn một cây khác, biểu tình trên mặt càng kinh hãi, nhịn không được phải hỏi :


- Những cây đòn gánh này lẽ nào đều đúc bằng vàng?


Chủ nhân đáp :


- Tất cả.


Triệu Vô Kỵ hỏi :


- Là thuần kim?


Chủ nhân đáp :


- Thuần kim vàng mười.


Không những đòn gánh đúc bằng thuần kim, những thứ khác cũng vậy, cho dù không phải là thuần kim, cũng là thuần ngân.


Triệu Vô Kỵ bây giờ mới biết Hiên Viên Nhất Quang tịnh không điên, chủ nhân cũng không điên, điên chính là đám gánh hàng rong kia.


Chủ nhân cười cười :


- Kỳ thật bọn họ cũng không điên.


Triệu Vô Kỵ hỏi lại :


- Không?


Chủ nhân đáp :


- Bọn họ biết ta phải nuôi ba mươi tùy tùng và tám trăm thớt ngựa, cũng biết ta chỉ có chi mà hoàn toàn không có thu nhập, cho nên ngày hôm nay mỗi năm bọn họ đều dâng vài thứ cho ta.


Bọn họ đương nhiên không phải làm nghề bán hoành thánh, bán hoành thánh ba trăm năm cũng không đủ tiền đúc thành một cây đòn gánh như vầy.


Chủ nhân nói :


- Trước đây bọn họ đều là bộ hạ cũ của ta, hiện tại lại đã trở thành thương nhân hết.


Triệu Vô Kỵ thốt :


- Xem ra nghề bọn họ làm nhất định không tệ.


Chàng tịnh không muốn hỏi quá nhiều, cũng không muốn biết quá nhiều.


Chủ nhân lại hỏi chàng :


- Ngươi biết Hắc Bà Bà?


Triệu Vô Kỵ đáp :


- Nhận ra.


Chủ nhân hỏi :


- Ngươi có biết bà ta làm nghề gì không?


Triệu Vô Kỵ đáp :


- Không biết.


Chủ nhân hỏi :


- Ngươi cũng không muốn biết?


Triệu Vô Kỵ đáp :


- Không muốn!


Chủ nhân hỏi :


- Tại sao không muốn?


Triệu Vô Kỵ đáp :


- Mỗi người đều có quyền bảo vệ chuyện riêng tư của mình, tôi tại sao lại muốn biết?


Chủ nhân lại cười :


- Bọn họ cũng không muốn để người ta biết, cho nên bọn họ mỗi năm lúc đến nơi, hành tung đều rất bí mật.


Triệu Vô Kỵ thốt :


- Tôi đã thấy.


Chủ nhân nói :


- Chỗ bọn ta mỗi năm tụ hội cũng rất ổn mật, hơn nữa mỗi năm đều đổi chỗ.


Triệu Vô Kỵ trầm tư, chợt thốt :


- Nhưng Hiên Viên Nhất Quang mỗi năm đều tìm ra ông.


Chủ nhân nói :


- Đó là canh bạc lớn hàng năm của hắn, hắn chưa từng bỏ lỡ!


Triệu Vô Kỵ mỉm cười :


- Nghề thua tiền của hắn thật không tệ.


Chủ nhân thốt :


- Đâu chỉ là không tệ, đơn giản là thiên hạ đệ nhất.


Triệu Vô Kỵ nói :


- Nghề tìm người của hắn cũng là thiên hạ đệ nhất.


Chủ nhân đáp :


- Tuyệt đối.


Ánh mắt của Triệu Vô Kỵ phát sáng, lại cúi đầu tùy tiện chọn năm cây đòn gánh, dùng hai tay ôm lấy bước tới.


Năm cây đòn gánh nặng quá nặng.


Chủ nhân nhìn chàng, điềm đạm cười :


- Nếu quả Hiên Viên Nhất Quang muốn tìm một người, tùy tiện người đó có trốn ở đâu, hắn cũng có cách tìm ra, chỉ tiếc người khác muốn tìm hắn lại rất khốn khó.


Triệu Vô Kỵ chừng như căn bản không nghe thấy ông ta nói gì, chầm chậm đem đòn gánh để xuống, chợt nói :


- Ngựa của tôi tuy không phải là thứ Đại Uyển danh chủng, nhưng tôi cũng không muốn đè nó chết.


Chủ nhân lập tức hiểu ý chàng :


- Năm cây đòn gánh này có thể đè nó chết?


Triệu Vô Kỵ đáp :

Chương trước | Chương sau

↑↑
Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Giới thiệu: "Tru Tiên " là tiểu thuyết huyễn tưởng thuộc thể loại tiên hiệp của

09-07-2016 258 chương
Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Nếu mọi nhà ở thành Lạc Dương nao nức chờ đến một ngày mới trong cái Tết ròng

11-07-2016 51 chương
Mưa Bruxelles

Mưa Bruxelles

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Bruxelles

25-06-2016
Ghen...

Ghen...

Trên đời này, nếu có cuộc thi coi ai ghen tuông dữ nhất thì chắc vợ tôi thể nào cũng

29-06-2016
Thiên đường sụp đổ

Thiên đường sụp đổ

(khotruyenhay.gq) - Đây chẳng phải lần đầu tiên và em thì cũng không phải người đàn

27-06-2016
Bạn trai tôi là Sói

Bạn trai tôi là Sói

P/s: Với sự trở lại, truyện ngắn của tớ nhân vật nam luôn có tên là Ju, nữ luôn

28-06-2016
Chỉ cần được yêu

Chỉ cần được yêu

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp yêu nhau

26-06-2016
Thành Phố Mùa Tuyết Tan

Thành Phố Mùa Tuyết Tan

Đây là một truyện teen nói về cuộc sống và con đường tìm kiếm tình yêu của Liễu

22-07-2016 20 chương