The Soda Pop
Bạch Ngọc Lão Hổ - Cổ Long

Bạch Ngọc Lão Hổ - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 11
5 sao 5 / 5 ( 149 đánh giá )

Bạch Ngọc Lão Hổ - Cổ Long - Chương 2 - Hung thủ

↓↓

- Năm cây đòn gánh đó thậm chí có thể đè tôi chết!

bạn đang xem “Bạch Ngọc Lão Hổ - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Chủ nhân lại cười :


- Ngươi đương nhiên chưa muốn chết.


Triệu Vô Kỵ đáp :


- Cho nên tôi hiện tại chỉ còn nước lưu chúng lại ở đây, nếu quả đến lúc tôi cần dùng, tôi nhất định đến lấy.


Chủ nhân hỏi :


- Ngươi có thể tìm ra ta?


Triệu Vô Kỵ đáp :


- Cho dù tôi tìm không ra, ông cũng nhất định có cách có thể để tôi tìm ra.


Chủ nhân hỏi :


- Ngươi có phải luôn luôn rất ít khi cự tuyệt người khác?


Triệu Vô Kỵ đáp :


- Rất ít khi.


Chủ nhân thở dài :


- Vậy ta chừng như cũng không có cách nào cự tuyệt ngươi.


Triệu Vô Kỵ ngẩng đầu, ngưng thị nhìn ông ta :


- Cho nên ông nhất định phải nghĩ cách để cho tôi có thể lúc nào cũng tìm ra ông.


Chủ nhân lại cười, quay về phía Tư Không Hiểu Phong :


- Người trẻ tuổi đó xem chừng có vẻ thông minh như ngươi.


Tư Không Hiểu Phong mỉm cười :


- Hắn đích xác không khờ dại!


Chủ nhân nói :


- Ta thích người thông minh, ta luôn hy vọng người thông minh có thể sống lâu.


Câu nói của ông ta rất kỳ quái, trong đó phảng phất bao hàm thâm ý gì đó.


Triệu Vô Kỵ cũng nghe không hiểu cho lắm.


Chủ nhân chợt lấy cái chuông vàng đặt trên chỗ dựa tay xuống, trao cho chàng :


- Lúc ngươi muốn tìm ta, chỉ cần rung cái chuông đó, rung bảy lần, sẽ có người dẫn ngươi đến gặp ta.


Triệu Vô Kỵ không hỏi nữa, lập tức đem chuông vàng cất kỹ trong người.


Trên mặt Tư Không Hiểu Phong lộ xuất nụ cười mỉm mãn nguyện.


Lúc đó, xa xa có tiếng trống canh truyền đến, là canh hai.


Triệu Vô Kỵ lại chừng như cảm thấy rất kỳ quái.


Tiếng trống canh đó tuy rất xa, nhưng lọt vào tai lại ngân vang, nghe chừng như có người đang gõ chiêng ngay sát tai.


Chàng nhịn không được phải hỏi :


- Hiện tại thật còn chưa đến canh ba sao?


Không có ai trả lời chàng.


Tất cả ánh đèn đều đã hoàn toàn tắt phụt.


Cánh rừng lại lập tức biến thành một màn hắc ám, từ tánh đèn trong thùng xe hắt ra, ẩn ước có thể nhìn thấy có một đoàn người bước tới, còn khiêng theo một cái rương rất lớn.


Nhìn từ xa, đó có phải là một cái rương? Hay là một cỗ quan tài?


Chủ nhân chợt thở dài, lẩm bẩm :


- Y chung quy cũng đã đến.


Triệu Vô Kỵ hỏi :


- Ai đến?


Trên mặt chủ nhân lộ xuất một biểu tình rất kỳ quái, qua một hồi rất lâu mới đáp từng tiếng :


- Là người chết.


Người chết thông thường đều nằm trong quan tài.


Cái rương đó quả nhiên không phải là rương, mà là một cỗ quan tài.


Tám hắc y nhân vừa gầy vừa cao khiêng cỗ quan tài đen sì đó bước đến.


Trên quan tài không ngờ còn có một người ngồi, một tiểu hài tử mới mười mấy tuổi, vận y phục trắng như tuyết.


Đợi đến khi ánh đèn rọi trên mặt đứa bé, Triệu Vô Kỵ thất kinh.


Đứa bé đó không ngờ chính là đứa bé hồi nãy dẫn chàng đến, chỉ bất quá đã thay y phục trắng như tuyết!


Nó tại sao lại đột nhiên ngồi trên quan tài? Triệu Vô Kỵ còn chưa nghĩ ra, bên cạnh đã có người nắm chéo áo chàng, nhẹ nhàng hỏi :


- Ông nhìn đứa bé ngồi trên quan tài xem có phải giống tôi không?


Triệu Vô Kỵ lại giật mình. Đứa bé nắm áo chàng mới là tiểu hài tử hồi nãy dẫn chàng đến, trên người vẫn vận bộ y phục đỏ tươi.


Hai đứa bé không ngờ lại giống hệt nhau.


"Tung! Tung!"


Tiếng trống canh lại vang lên, Triệu Vô Kỵ chung quy đã nhìn thấy người đánh trống canh, khuôn mặt trắng nhợt, áo xanh quần trắng giày bố, trong tay cầm cái chiêng nhẹ, khúc tre gõ chiêng, và một đoản trượng màu trắng.


"Đoạt Mệnh Canh Phu" Liễu Tam Canh cũng đã đến!


Y không nhìn thấy Triệu Vô Kỵ, y cái gì cũng không thấy.


Y còn đang chuyên tâm gõ chiêng canh.


Hiện tại tuy còn chưa đến canh ba, nhưng đã quá canh hai, canh ba đâu còn xa mấy.


Phải đợi đến lúc nào mới là canh ba?


Lần này y chuẩn bị đoạt hồn ai?


Tiểu hài tử vận bạch y đoan đoan chính chính ngồi thẳng như ngọn bút trên quan tài, cả động cũng không động.


Tiểu hài tử vận hồng y đang cười cười nhìn nó.


Nó làm mặt nghiêm, không thèm để ý đến.


Tiểu hài tử vận hồng y xông đến trước mặt nó làm mặt xấu.


Nó quay đầu đi, cả nhìn cũng không nhìn.


Hai đứa bé tuy giống hệt nhau, nhưng tính khí chừng như hoàn toàn bất đồng.


Triệu Vô Kỵ chung quy nhịn không được, len lén hỏi :


- Ngươi biết nó?


"Đương nhiên là biết". Tiểu hài tử vận hồng y đáp.


Triệu Vô Kỵ lại hỏi :


- Nó là huynh đệ của ngươi?


- Nó là đối đầu của tôi.


Triệu Vô Kỵ càng kinh hãi :


- Các ngươi còn là con nít, làm sao lại biến thành đối đầu?


Tiểu hài tử vận hồng y đáp :


- Bọn tôi là đối đầu trời sinh, vừa sinh ra là đã đối đầu.


Triệu Vô Kỵ lại hỏi :


- Trong quan tài là người nào vậy?


Tiểu hài tử thở dài :


- Ông sao càng lúc càng khờ vậy, trong quan tài đương nhiên là người chết, ông lẽ nào cả chuyện như vậy mà cũng không biết?


Quan tài đã đặt xuống, đặt bên ngoài cửa xe, quan tài đen sì, đang lấp lánh phát sáng dưới ánh đèn.


Không phải là ánh sáng của lớp sơn bóng!


Cỗ quan tài đó lẽ nào cũng giống như mấy cây đòn gánh? Cũng là dùng hoàng kim đúc thành?


Tám hắc y nhân khiêng quan tài tuy mặt mày lạnh như sắt, hoàn toàn không có một chút biểu tình, nhưng trên trán lại lấm tấm mồ hôi.


Cỗ quan tài đó hiển nhiên rất nặng, chừng như thật là dùng vàng ròng đúc thành.


Bọn họ dùng một cỗ quan tài hoàng kim khiêng một người chết đến đây làm gì?


Tiểu hài tử vận bạch y vẫn đang ngồi trên quan tài, đột nhiên hướng về phía Liễu Tam Canh vẫy tay.


Liễu Tam Canh giống như có thể nhìn thấy vậy, lập tức đi tới, rùn hông xuống.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Giới thiệu: "Tru Tiên " là tiểu thuyết huyễn tưởng thuộc thể loại tiên hiệp của

09-07-2016 258 chương
Lạc đầu mùa

Lạc đầu mùa

Anh Hân và chị hình như vừa hái lạc xong, tất tưởi chạy ra. Vừa đến nơi là vồ

30-06-2016
Trời Xanh, Biển Cũng Xanh

Trời Xanh, Biển Cũng Xanh

Truyện ngôn tình hoàn Trời Xanh, Biển Cũng Xanh, câu chuyện kể về chuyện tình cảm của

23-07-2016 38 chương
Đam mê xác chết

Đam mê xác chết

(khotruyenhay.gq) Tôi đã nhìn người bạn thân nhất của mình nhảy từ hành lang lớp học

28-06-2016
Rẽ trái - Rẽ phải

Rẽ trái - Rẽ phải

Cô sống trong một căn phòng trên một toà chung cư cũ kỹ phía ngoại ô thành phố, mỗi

27-06-2016
Chị/Cô! Anh yêu em!

Chị/Cô! Anh yêu em!

Tôi tát cậu ta, lần đầu tiên trong đời tôi tát một người và đó lại là cậu Sinh

23-06-2016