Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 51
5 sao 5 / 5 ( 98 đánh giá )

Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh - Chương 6 - Phù dung phúc thủy

↓↓
Tống Thừa Ân vừa bưng chén rượu thì Ngạn Kim Tiêu xồng xộc bước vào.


Y bước nhanh đến bàn Tống Thừa Ân với vẻ mặt phấn khích cực kỳ. Kim Tiêu giả lả cười vừa nói :


- Tống đại ca, có tin mừng dành cho Tống huynh đây.


Thừa Ân nhìn Kim Tiêu.

bạn đang xem “Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Ta biết Kim Tiêu ngươi định nói gì?


Kim Tiêu giả lả cười rồi nói :


- Đây là một cái tin hoan hỷ cho Tống đại ca. Một cái tin mà tiểu đệ phải uống mừng với Tống huynh.


Nói dứt lời Kim Tiêu bưng lấy tịnh rượu chuốc ra chiếc chén thứ hai, rồi bưng chén nhìn Tống Thừa Ân.


- Ngạn Kim Tiêu đệ chúc mừng Tống huynh.


Nói dứt lời Kim Tiêu dốc chén rượu uống cạn trong khi Thừa Ân vẫn không uống.


Chàng đặt chén xuống bàn.


- Tin gì mà Kim Tiêu phấn khích mừng như vậy.


- Sát Thủ Vô Diện đã bị Song Tàn Lãnh Diện xé xác làm hai rồi. Chuyện này không đáng mừng đáng vui sao. Xem như gã hung thủ giết tân nương Dương Đình Tuyết Anh của huynh đã đền tội. Tống huynh không cần phải ra tay thì cũng có người khác ra tay lấy lại sự công bằng cho Dương Đình Tuyết Anh tỷ tỷ.


Kim Tiêu rít một luồng chân khí, chắt lưỡi rồi nói tiếp :


- Đúng là ác giả ác báo. Gieo nhân nào gặp quả nấy. Sát Thủ Vô Diện cuối cùng cũng phải đền tội ác mà thôi.


Kim Tiêu nhìn Thừa Ân.


Vẻ mặt Thừa Ân chẳng biểu lộ chút cảm xúc gì mà như có một lớp sáp được trét lên trên vừa lạnh lùng vừa vô cảm cực kỳ.


Thấy vẻ mặt bất nhẫn của Tống Thừa Ân, Ngạn Kim Tiêu giả lả hỏi :


- Nghe tin này, Tống huynh không vui à?


Kim Tiêu nói vừa dứt câu thì Thừa Ân đập tay xuống bàn.


Chát...


Chén rượu đầy của Tống Thừa Ân bật lên cao ngang tầm mắt. Ngay lập tức một đạo chỉ phát tác điểm vào chén rượu. Chén rượu lao vụt đi, lướt qua búi tóc của Ngạn Kim Tiêu. Âm thanh xé gió đập vào thính nhĩ của Kim Tiêu, khiến chàng đờ đẫn.


Kim Tiêu buột miệng nói :


- Tống đại ca.


Thừa Ân nhìn vào mắt Kim Tiêu nhạt nhẽo nói :


- Ngạn Kim Tiêu! Thật ra ngươi đang có ý gì. Phải chăng ngươi muốn thoái thác những gì mà Thừa Ân kỳ vọng vào ngươi.


Kim Tiêu lắc đầu khoát tay :


- Không không. Đệ đâu có thoái thác những kỳ vọng của huynh đã gắn cho đệ chứ.


- Hừ... Thừa Ân biết Kim Tiêu có thể nhận ra tấm hài kịch trơ trẽn của Song Tàn Lãnh Diện nhưng vờ không biết.


Buông một tiếng thở dài, Thừa Ân từ từ ngồi trở lại ghế. Y chuốc rượu ra chén Kim Tiêu rồi bưng uống với vẻ mặt trầm tư suy tưởng. Đặt chén xuống bàn, Thừa Ân nhìn Kim Tiêu, ôn nhu nói :


- Sát Thủ Vô Diện chết dễ dàng vậy sao? Lại chết bởi tay hai gã kiếm môn khách của Mạc Cự Kiếm trang Trang chủ. Hai gã đó nếu so với Mạc Cự thì chỉ đáng là những hình nhân để lão dụng kiếm, thế mà Sát Thủ Vô Diện lại đường đường chính chính bị xé xác bởi Song Tàn Lãnh Diện ngay trước mặt bao nhiêu người. Sát Thủ Vô Diện chết dễ dàng như vậy thì đâu có bản lĩnh giết sư kiếm Mạc Cự.


Kim Tiêu buột miệng thốt :


- Ơ...


Thừa Ân khoát tay.


- Ngạn Kim Tiêu! Ta biết tâm tưởng của ngươi lúc này không muốn nhúng tay vào chuyện này nên bất cứ điều gì có liên quan đến Sát Thủ Vô Diện cũng là điều để ngươi lợi dụng đặng thoái thác những gì Thừa Ân đặt vào ngươi. Có đúng như vậy không?


Kim Tiêu vuốt cằm, nhìn Thừa Ân nói :


- Kim Tiêu vốn dĩ không có sự thông minh thâm sâu như Tống đại ca, nên không nghĩ được như đại ca.


Thừa Ân lắc đầu :


- Không! Ngạn Kim Tiêu thừa trí thông minh nhận ra điều đó. Nếu Ngạn Kim Tiêu không thông minh thì không phải là Đạo Soái Dương Châu.


Buông một tiếng thở dài, Thừa Ân nói tiếp :


- Kim Tiêu còn biết, nếu như bị lôi kéo vào chuyện, chẳng khác nào tự treo sinh mạng dưới đao kiếm trùng trùng.


Kim Tiêu im lặng không đáp lời Thừa Ân, mãi một lúc mới nói :


- Hình như điều gì huynh cũng nghĩ ra cả, biết trước được tất, thế nhưng huynh lại không biết Sát Thủ Vô Diện là ai.


- Chính vì vậy, Thừa Ân mới nhờ đến Ngạn Kim Tiêu.


Kim Tiêu miễn cưỡng :


- Nếu biết Sát Thủ Vô Diện, Ngạn Kim Tiêu sẽ nói Tống huynh ngay.


Nói rồi Kim Tiêu nặn nụ cười xởi lởi với bộ mặt thật nực cười.


Kim Tiêu ôm quyền :


- Kim Tiêu có chuyện phải đi đây. Tống đại ca có cùng đi với Kim Tiêu không. Nếu như Tống đại ca sợ Kim Tiêu bỏ trốn thì cứ theo Kim Tiêu. Còn như tin Ngạn Kim Tiêu không bỏ trốn thì cứ ở đây chờ Kim Tiêu.


- Một khi Tống Thừa Ân đã biết ngươi rồi... Ngươi không bỏ trốn khỏi Thừa Ân được đâu.


- Ngạn Kim Tiêu thừa biết điều đó mà.


Vừa nói Kim Tiêu vừa bưng chén rượu không nhưng rồi lại đặt xuống bàn.


Nhìn vào mắt Thừa Ân, Kim Tiêu nói :


- Tống huynh tin Kim Tiêu chứ?


- Có thể tin và cũng có thể không.


Điểm nụ cười gượng, Kim Tiêu giả lả nói :


- Nếu không tin thì Tống huynh đã không tìm đến Ngạn Kim Tiêu.


Nói rồi, Ngạn Kim Tiêu quay bước đi thẳng ra cửa. Thừa Ân nhìn theo từng bước chân của Ngạn Kim Tiêu với vẻ trầm mặc suy tư.


Rời khỏi thư phòng của Thừa Ân trong phòng khách điếm, Kim Tiêu vừa đi vừa nghĩ :


- "Đồ ôn dịch.. Tại sao tự dựng bổn công tử vướng vào chuyện này chứ. Thừa Ân.... Huynh đã biết Kim Tiêu vướng vào chuyện này chẳng khác nào tự treo mình dưới đao kiếm trùng trùng, lành thì ít dữ thì nhiều, tâm chí không biết sống chết lúc nào. Biết như vậy rồi, Thừa Ân huynh vẫn đặt Ngạn Kim Tiêu vào tử lộ. Tổ cha huynh."


Kim Tiêu buông tiếng thở dài, dừng bước ngay trước sân khách điếm. Kim Tiêu lầu bầu nói :


- Kim Tiêu cũng thương cảm với huynh, nhưng đây là chuyện trả thù hận của huynh. Tại sao cứ phải buộc Ngạn Kim Tiêu chen chân vào. Xét cho cùng cũng tại lão huynh ôn dịch của Kim Tiêu. Tại sao lại thố lộ thân phận của Kim Tiêu cho Tống Thừa Ân biết. Chắc chắn lão huynh phải biết Tống Thừa Ân là người của Cơ Mật viện chứ. Đúng là kẻ hại mình chính là người thâm giao với mình. Trời tru đất diệt lão huynh đi.


Kim Tiêu dợm bước thì có người gọi :


- Công tử...


Đang suy nghĩ mông lung, Ngạn Kim Tiêu giật mình. Chàng miễn cưỡng quay lại.


Chân diện lẫn nhân dạng của Đổng Ngọc Lan đập vào mắt Kim Tiêu, khiến chàng thẫn thờ. Kim Tiêu nhìn Ngọc Lan với ánh mắt ngơ ngẩn như đang được chứng kiến một nàng tiểu thư kiều diễm từ trên thượng giới, bất thình lình hạ thân xuống sau lưng chàng.


Thấy ánh mắt của Kim Tiêu quá lạ lùng, Ngọc Lan cũng sượng sùng.


Nàng từ tốn hỏi :


- Công tử có thể cho bổn cô nương hỏi thăm được không?


Vuốt cằm Kim Tiêu nói :


- Được được... Cô nương muốn hỏi gì tại hạ cùng sẽ trả lời, rất sẵn lòng trả lời cho cô nương bất cứ điều gì cô nương muốn.


Ngọc Lan nhướng mày :


- Điều gì công tử cũng biết à?


Kim Tiêu giả lả cười rồi nói :


- Ở Dương Châu này, cái gì mà tại hạ không biết. Cô nương muốn hỏi gì?


Ngọc Lan chau mày, rồi từ tốn nói :


- Nghe công tử nói điều gì cũng biết, Ngọc Lan tự dưng hoài nghi công tử.


- Hê... tại hạ và cô nương mới gặp nhau, tại sao lại hoài nghi tại hạ chứ.


Nàng nhìn Kim Tiêu giả lả cười, nói :


- Tại công tử nói ở Dương Châu này cái gì công tử cũng biết thà trong kinh thư thì lại có câu, kẻ biết nhiều lại chính là người chẳng biết gì. Do đó Ngọc Lan phải hoài nghi công tử.


Kim Tiêu mở to đôi mắt hết cỡ, những tưởng hai con ngươi sẽ lọt khỏi hốc mắt.


Chàng gượng cười nói :


- Ngọc Lan cô nương nói chí lý. Nhưng với Ngạn Kim Tiêu thì khác. Nhưng thôi được rồi, tại hạ sẽ minh chứng cho cô nương biết tri thức kiến văn của tại hạ.


Ngọc Lan nhìn vào mắt Kim Tiêu.


Nàng chấp tay sau lưng.


- Thật chứ?


- Tất nhiên là rất thật rồi.


Nàng mỉm cười rồi ôn nhu nói :


- Công tử có thể Ngọc Lan biết Đạo Soái Dương Châu là ai không?


Kim Tiêu giật thót ruột. Chàng nhìn Ngọc Lan rồi lắc đầu :

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Trích đoạn: Dưới Địa Song, là một sơn cốc hình như cái bồn, từ miệng động nhìn

11-07-2016 72 chương
Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Giới thiệu: Trung Nguyên Tứ Tuyệt là bốn người có võ công siêu tuyệt trong võ

11-07-2016 40 chương
Bạn cùng bàn

Bạn cùng bàn

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Truyện kinh dị số 1") Vụ án bốn học

27-06-2016
Hoàng hôn màu lửa

Hoàng hôn màu lửa

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Chị và

25-06-2016
Ba tôi là bác sĩ thú y

Ba tôi là bác sĩ thú y

Ba từng nói nghề của ba cũng chỉ là cán bộ thôi, ba muốn con gái được người ta yêu

25-06-2016
Trăng bạc

Trăng bạc

(khotruyenhay.gq) Thanh chợt nhận ra lí do em trai luôn chờ đợi để nghe cái âm thanh ồn ã

28-06-2016
Một ngày thường

Một ngày thường

Hơn hai mươi năm trước tôi đã hỏi anh: "Rồi sau này trong cuộc sống chung sẽ không ai

24-06-2016
Tôi và em

Tôi và em

Quán Tịnh nằm sâu trong một con hẻm nhỏ, quán chuyên về trà cung đình, có tới 70 loại

28-06-2016
Chỉ cần bên cạnh nhau

Chỉ cần bên cạnh nhau

Tôi bắt đầu thấy khó chịu với tình yêu của em, nó sâu sắc và chân thành đến khó

01-07-2016

Old school Swatch Watches