Old school Swatch Watches
Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 51
5 sao 5 / 5 ( 124 đánh giá )

Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh - Chương 47 - Vấn vương tình càng cao

↓↓
Mộng Di Hoa bước vào gian đại sảnh. Nàng thấy Đổng Kỹ Thượng đứng trước chiếc ngai vàng trên có chiếc tráp Ngọc ấn.


Y có vẻ trầm tư suy tưởng.


Mộng Di Hoa nhìn Đổng Kỹ Thượng nghĩ thầm :


- "Y đang nghĩ gì?"

bạn đang xem “Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Nàng thả bước đến sau lưng Đổng Kỹ Thượng rồi nói :


- Đổng thiếu gia hẹn Mộng Di Hoa đến đây có điều gì muốn nói?


Đổng Kỹ Thượng từ từ quay lại nhìn nàng. Hai người đối nhãn với nhau. Chân diện thư sinh, đôn hậu của Đổng Kỹ Thượng đập vào mắt nàng, nhưng Mộng Di Hoa lại nghĩ thầm :


- "Phía sau cái bộ mặt nho nhã kia là một bộ mặt khác. Một bộ mặt của kẻ nhẫn tâm vô tình".


Ý niệm đó lướt qua, nàng miễn cưỡng nói :


- Bây giờ Mộng Di Hoa không biết nên gọi người bằng Đổng huynh hay phải đụng đến lối xưng hô tôn giá hoặc chủ nhân.


Đổng Kỹ Thượng buông tiếng thở dài :


- Di Hoa hãy gọi ta là Đổng huynh.


- Chỉ sợ Mộng Di Hoa mạo phạm đến người.


- Không... Hãy gọi ta là Đổng huynh.


- Tôn giá muốn như vậy à? Sự thật Di Hoa quá ư bất ngờ khi biết Tà Nhân Vô Diện là Đổng Kỹ Thượng. Một trang thư sinh nho nhã mà Mộng Di Hoa từng nghĩ tốt, lại là kẻ nhẫn tâm đẩy Mộng Di Hoa xuống Tử cốc.


Đổng Kỹ Thượng dấn đến một bộ nhìn vào mắt Di Hoa.


- Huynh biết Di Hoa hận huynh lắm.


- Nếu nói không hận thì không đúng. Đến bây giờ Di Hoa mới biết vì sao Đổng Kỹ Thượng chỉ xem Mộng Di Hoa như một cánh hoa đẹp mà chẳng bao giờ có ý định sở hữu nào. Bởi vì Đổng Kỹ Thượng là Tà Nhân Vô Diện, biết Di Hoa là độc nhân. Mộng Di Hoa đã không còn là độc nhân. Đổng Kỹ Thượng không còn sợ nữa chứ? Không còn sợ Mộng Di Hoa là độc nhân nên Đổng Kỹ Thượng mới hẹn Mộng Di Hoa đến đây.


Nàng nhướng đôi chân mày vòng nguyệt.


- Có đúng như vậy không. Nếu Mộng Di Hoa nói đúng thì Đổng thiếu gia đã lầm rồi. Mộng Di Hoa đã thuộc về Địa chủ U Linh Thạch Ỷ Nương. Bất cứ ai muốn đoạt Mộng Di Hoa từ tay Thạch Ỷ Nương, người đó phải lường trước sự phẫn nộ của Địa chủ U Linh. Một khi Địa chủ U Linh phẫn nộ, Mộng Di Hoa nghĩ Đổng Kỹ Thượng không gánh nổi đâu.


Đổng Kỹ Thượng lắc đầu.


- Mộng Di Hoa đừng nhắc đến mụ già biến thái đó. Cho dù mụ có phẫn nộ thì võ công của mụ chỉ sánh ngang với ta mà thôi. Mộng Di Hoa cũng đừng hiểu lầm, ta hẹn muội đến đây cũng không vì dục tình. Ta hẹn muội đến gian mật sảnh này vì một điều khác hơn, thiêng liêng hơn.


Y buông một tiếng thở dài nữa rồi nói :


- Nếu muội nghĩ Địa chủ U Linh cần muội thì muội lầm. Ta không phủ nhận Mộng Di Hoa là trang giai nhân đẹp nhất trên đời này, nhưng với Địa chủ U Linh, thì mụ ta đâu cần cái đẹp, mà chỉ cần cảm giác dục tình mà thôi. Dục tình của mụ thì ta có thể đáp ứng được mà. Trong Đổng phủ không thiếu những nữ nhân phù hợp với sở thích của mụ già biến thái đó.


Mộng Di Hoa cau mày.


- Vây công tử hẹn Mộng Di Hoa đến đây vì cái gì?


- Vì Đổng gia và vì mẫu thân muội.


Mộng Di Hoa lắc đầu.


- Đổng công tử đừng gọi Mộng Di Hoa bằng từ muội. Hãy gọi Mộng Di Hoa là cô nương được rồi. Cái từ muội mà công tử ban cho Di Hoa, ta nghe không lọt lỗ tai. Mộng Di Hoa cũng không muốn lần thứ hai rơi xuống Tử cốc.


- Muội hận ta à?


- Bổn cô nương không là muội của công tử đâu. Còn nói về hận có lẽ bổn cô nương hận người nhất trên đời này. Làm sao Mộng Di Hoa quên được Tà Nhân Vô Diện mà cuối cùng Tà Nhân Vô Diện lại là người Mộng Di Hoa ngưỡng mộ. Ta phải thừa nhận một điều, Đổng công tử khéo ngụy trang lắm đó.


Đổng Kỹ Thượng buông tiếng thở dài, rồi nói :


- Mộng Di Hoa... Lúc đó ta rất yêu nàng... Nhưng tại vì sao ta buộc phải đẩy nàng xuống Tử cốc.


- Bởi vì Mộng Di Hoa là Độc nhân. Mà đã là Độc nhân thì Mộng Di Hoa không thể nào gần gũi với công tử.


Đổng Kỹ Thượng lắc đầu.


- Còn một uẩn khúc nữa mà Mộng Di Hoa không biết. Ta biết Mộng Di Hoa rất hận ta nhưng nếu Mộng Di Hoa biết uẩn khúc này, ta không biết tâm trạng của Mộng Di Hoa sẽ như thế nào.


Đổng Kỹ Thượng buông tiếng thở dài với vẻ ngao ngán rồi nói tiếp :


- Mộng Di Hoa có vì mẫu thân của mình không?


- Câu hỏi đó công tử có cần Di Hoa trả lời không. Di Hoa đã làm tất cả chấp nhận tất cả để trả thù cho mẫu thân mà. Thậm chí Di Hoa còn trao sự trinh trắng cho Tà Nhân Vô Diện, cũng như chấp nhận biến thành Độc nhân chỉ để rửa mối thù cho mẫu thân.


- Mẫu thân của Di Hoa còn muốn hơn thế nữa.


Vừa nói Đổng Kỹ Thượng vừa lấy trong ống tay áo ra một mảnh lụa. Y đặt mảnh lụa vào tay Mộng Di Hoa.


- Chiếc tã của muội đó.


Mộng Di Hoa nhìn chiếc tã thêu hoa và bướm cùng dòng chữ: "Mộng Di Hoa". Nét thêu cực kỳ tinh xảo, đúng là những nét thêu của mẫu thân nàng.


Mộng Di Hoa nhìn Đổng Kỹ Thượng dò hỏi :


- Sao công tử có mảnh lụa này?


Đổng Kỹ Thượng thở ra nhìn nàng rồi nói :


- Mộng Di Hoa còn nhớ trước khi mẫu thần bị Mạc Cự cưỡng bức, và bỏ nàng đi một thời gian dài chứ. Mộng Di Hoa ở lại thảo trang với nghĩa mẫu.


Mộng Di Hoa gật đầu.


- Mộng Di Hoạ không biết mẫu thân đi đâu.


- Mẫu thân nàng về Đổng gia.


Đổng Kỹ Thượng nhìn chăm chăm vào mắt Mộng Di Hoa.


Mộng Di Hoa buột miệng hỏi :


- Sao mẫu thân về Đổng gia?


Đổng Kỹ Thượng nắm tay Mộng Di Hoa, nhưng nàng rút tay lại. Mộng Di Hoa đanh giọng nói :


- Đổng công tử đừng chạm đến Di Hoa. Hãy xem Di Hoa là độc nhân như hôm nào.


Đổng Kỹ Thượng buông tiếng thở dài, miễn cưỡng chắp tay sau lưng, trang trọng nói :


- Mộng Di Hoa là xá muội của Đổng Kỹ Thượng đó.


Mộng Di Hoa cau mày với vẻ sửng sốt.


- Đổng công tử nói sao?


- Ta nói nàng chính là bào muội của ta đó.


Mộng Di Hoa lắc đầu.


- Bổn cô nương không tin.


- Đó là sự thật... Bởi vì Đổng Kỹ Thượng và Mộng Di Hoa là huynh muội cốt nhục.


Mộng Di Hoa thét lên.


- Không thể như vậy được.


Đổng Kỹ Thượng quay mặt nhìn lại chiếc ngai vàng.


- Ta phải nói sự thật này. Mộng Di Hoa chính là cốt nhục của Đổng gia.


- Mộng Di Hoa là người của Đổng gia, sao lại mang họ Mộng mà không mang họ Đổng như Đổng Ngọc Lan, Đổng Kỹ Thượng?


- Bởi mẫu thân xem đời người như một giấc mộng. Một giấc mộng phù phiếm hoặc ở trong mộng mẫu thân luôn thấy tình lang của mình là Vương Tự Khan.


Đổng Kỹ Thượng buông tiếng thở dài nhìn lại Mộng Di Hoa.


- Khi mẫu thân có mang Di Hoa, thì bị phụ thân đuổi đi. Bởi lẽ người đã bắt gặp phu nhân của mình hẹn với tình lang là Vương Tử Khan. Phụ thân không tin vào giọt máu trong bụng mẫu thân là giọt máu của mình. Nhưng mẫu thân thì biết.


Đổng Kỹ Thượng chỉ mảnh lụa.


- Trên mảnh lụa đó, mẫu thân đã hòa máu của ta và muội để chứng minh sự trong sạch của mình với phụ thân.


Mộng Di Hoa nhìn lại mảnh lụa.


Nàng lắc đầu.


- Không thể như vậy được.


Nàng nói rồi nhìn sững Đổng Kỹ Thượng.


- Vậy Đổng Kỹ Thượng đã biết tường tận sự thật này.


Đổng Kỹ Thượng lưỡng lự rồi gật đầu.


Mộng Di Hoa cắn răng trên vào môi dưới đến rướm máu. Nàng ngập ngừng rồi nói :


- Đổng Kỹ Thượng biết... Tại sao còn...


Hai cánh môi của Mộng Di Hoa mấp máy mãi chẳng thể nào thốt được ra lời.


Mộng Di Hoa cảm giác cả sàn gạch đại sảnh đang rung chuyển dữ dội và có một con trốt vô hình cuốn xoáy nàng vào tâm của nó để vùi dập. Nàng nhìn Đổng Kỹ Thượng với hai con ngươi ráo hoảnh.


Đổng Kỹ Thượng buông tiếng thở dài.


- Khi ta học được toàn bộ võ công và tiếp nhận nội lực của Vương Tử Khan, mới tìm đến thảo trang của muội. Ta không cưỡng được trước nhan sắc của Mộng Di Hoa.


Huynh và muội mặc dù là cốt nhục nhưng lại không ở bên nhau, thì làm sao ta còn đủ suy nghĩ trước vẻ đẹp kiêu sa của Mộng Di Hoa.


Mộng Di Hoa lắc đầu :


- Trước khi huynh đòi hỏi thể xác của Mộng Di Hoa, huynh đã biết Mộng Di Hoa là cốt nhục của huynh.


Đổng Kỹ Thượng quay mặt nhìn lại chiếc ngai để tránh ánh mắt nàng.


Mộng Di Hoa bước tới ghì lấy vai Đổng Kỹ Thượng.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Tặng em hoa hồng trắng

Tặng em hoa hồng trắng

Tôi và em, hai con người khác xa nhau về hoàn cảnh và tính cách. Em tự do sống trong căn

30-06-2016
Cỏ may mắn

Cỏ may mắn

Tôi chậm chạp rời khỏi nhà và lê dài từng bước tiến về nơi hẹn. Đôi chân nặng

24-06-2016
Thiên thần không cánh

Thiên thần không cánh

Tôi giấu trong lòng những giọt nước mắt, sau những nụ cười hiền tôi dành cho Em - Em

25-06-2016
Trúng lô

Trúng lô

Hắn rẽ đám người đứng lố nhố trước cửa Hội Đồng Xổ Số tỉnh cố len vào

23-06-2016
Khoảnh khắc

Khoảnh khắc

Cô đáp không do dự. Cả người lảo đảo bước qua, giọng nói cũng đã ngà ngà say. Gió

30-06-2016
Quên và mất

Quên và mất

Mười năm trước, bạn không bao giờ gặp một nỗi mất mát mang tên "hư ổ

01-07-2016
Giọt mưa thôi rơi

Giọt mưa thôi rơi

Tôi nhắm mắt, nghe gió lùa qua tóc, nghe tiếng chim kêu từ những bụi cây, nghe tiếng dế

01-07-2016