Insane
Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 51
5 sao 5 / 5 ( 64 đánh giá )

Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh - Chương 47 - Vấn vương tình càng cao

↓↓

- Đúng không?

bạn đang xem “Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Đúng.


Tiếng nói của Đổng Kỹ Thượng chẳng khác nào một tiếng sấm nổ rền bên tai Mộng Di Hoa, đồng nghĩa với một tia sét vỗ thẳng vào đỉnh đầu. Người nàng run lên bần bật.


Đổng Kỹ Thượng quay lại nhìn nàng.


- Đổng Kỹ Thượng đã đưa muội vào cung để làm tài nhân cho tiên đế.


- Đặng tạo cơ hội để huynh lấy Ngọc ấn.


- Ta nghĩ nếu tựu thành bá nghiệp, thì cũng bồi đáp lại cho muội tất cả. Họ Đổng của chúng ta sẽ trở thành thiên hạ đệ nhất gia, phụ thân luôn tâm niệm điều đó.


Hai hàm răng của Mộng Di Hoa nghiến vào với nhau. Nàng từ từ buông tay khỏi vai Đổng Kỹ Thượng :


- Thảo nào có lúc huynh đối xử với Mộng Di Hoa như một thành viên, đúng hơn là chủ nhân của Đổng phủ.


- Nàng còn hơn cả Đổng Ngọc Lan.


- Vậy tại sao huynh biến Mộng Di Hoa thành Độc nhân?


- Đổng Kỹ Thượng yêu Mộng Di Hoa. Nhưng Di Hoa là cốt nhục của Kỹ Thượng.


Ta không muốn Di Hoa là của ai cả.


Di Hoạ trừng mắt nhìn Kỹ Thượng.


- Di Hoa đã là Độc nhân, sao Kỹ Thượng còn đẩy Di Hoa xuống Tử cốc? Đổng Kỹ Thượng hành động như vậy không nghĩ đến cốt nhục à?


Đổng Kỹ Thượng buông tiếng thở dài rồi nói :


- Mặc dù Mộng Di Hoa là độc nhân nhưng trái tim Di Hoa đã thuộc về Ngạn Kim Tiêu. Ta không khỏa lấp được khoảng cách giữa ta và Di Hoa, nên buộc phải để nàng đi.


Đổng Kỹ Thượng buông tiếng thở dài một lần nữa.


Mộng Di Hoa nghe tiếng thở dài của Kỹ Thượng.


Nàng khẽ lắc đầu nói :


- Tại sao hôm nay Đổng Kỹ Thượng mới nói sự thật này.


- Khi phụ thân chết, người đã nói với ta... Phải tạo lập Đổng gia thành thiên hạ đệ nhất gia.


Y nhìn vào mắt nàng.


- Mộng Di Hoa là người của họ Đổng, Di Hoa phải cùng một chí hướng với huynh.


Huynh muội ta phải thực hành tâm huyết của phụ thân. Muội phải vì Đổng gia.


Mộng Di Hoa mím môi vào với nhau.


Đổng Kỹ Thượng nắm tay nàng.


- Di Hoa... Huynh và muội sẽ có tất cả. Muội sẽ là bậc mẫu nghi thiên hạ.


Mộng Di Hoa nhìn chăm chăm vào mắt Đổng Kỹ Thượng.


- Đổng Ky Thượng đã có Ngọc ấn, nay lại có thêm Địa chủ U Linh Thạch Ỷ Nương.


Huynh đã có thể với tay đến ngai vị Thiên tử rồi... Còn muốn gì ở Mộng Di Hoa nữa.


Đổng Kỹ Thượng buông tiếng thở dài rồi nói :


- Đúng ra huynh đã có thể chễm chệ ngồi vào ngai vàng Thiên tử, và muội đã có thể đội vương miện mẫu nghi thiên hạ, nhưng Ngạn Kim Tiêu đã làm hỏng tất cả mọi kế sách của ta.


Mộng Di Hoa cau mày.


- Kim Tiêu làm gì?


Buông một tiếng thở dài, Đổng Kỹ Thượng nhìn Mộng Di Hận từ tốn nói :


- Kim Tiêu đã hóa giải thuật dị dung bí truyền của huynh. Huynh cần có gã tiểu tử đó để khôi phục lại thuật dị dung của mình.


Đổng Kỹ Thượng nắm tay Mộng Di Hoa.


- Huynh nói ra sự thật này để muội nghĩ đến phụ thân, mẫu thân. Muội phải nghĩ đến Đổng gia. Thực lực huynh đã có chỉ còn thiếu một thứ.


- Khuôn mặt của Thiên tử?


Đổng Kỹ Thượng gật đầu.


Mộng Di Hoa rít giọng nói :


- Thực ra huynh muốn chờ gì ở Mộng Di Hoa?


- Muội sẽ đưa Ngạn Kim Tiêu tiểu tử về cho huynh.


Gã vừa nói dứt lời thì nhận ngay một cái tát của Mộng Di Hoa.


Bốp...


Dấu ấn thủ đỏ ửng hiện trên má Đổng Kỳ Thượng.


Y cắn răng trên vào môi dưới, đưa tay vuốt mật. Y nhìn nàng từ tốn nói :


- Bá nghiệp tựu thành, huynh để cho muội trừng phạt.


Mộng Di Hoa thối liến ba bộ rồi vụt bỏ chạy ra cửa.


Đổng Kỹ Thượng bối rối gọi theo.


- Di Hoa...


Thạch môn đóng sập lại, Đổng Kỹ Thượng khẽ lắc đầu, nhìn lại chiếc ngai vàng có hình đầu rồng.


Y nhẩm nói :


- "Ngạn Kim Tiêu... Ta không tin ngươi cãi lại ý trời. Ngươi sẽ không cản được bước chân Đổng Kỹ Thượng."


Thạch môn lại dịch mở.


Đổng Kỹ Thượng quay mặt nhìn lại.


Y hoàn toàn bất ngờ khi thấy Mộng Di Hoa quay trở vào. Nhưng nàng quay vào mà trên người chẳng có lấy mảnh trang phục nào cả.


Tấm thân nàng lõa lồ phơi ra trước mặt Đổng Kỹ Thượng.


Đôi chân mày Đổng Kỹ Thượng nhíu lại, miễn cưỡng nói :


- Di Hoa... Muội...


Mộng Di Hoa bước đến trước mặt Đổng Kỹ Thượng.


Nàng nhìn vào mắt gã.


- Đổng huynh... Có thoát khỏi khoảng cách cốt nhục, Mộng Di Hoa mới có thể giúp huynh.


Nàng vừa nói vừa lần tay cởi trang phục cửa Đổng Ky Thượng. Đổng Kỹ Thượng nhìn Mộng Di Hoa chăm chăm mà không thốt được lời nào.


Bốp.


Sự biến quá bất ngờ và Kỹ Thượng không hiểu Di Hoa đang nghĩ gì trong đầu ngoại trừ một ánh mắt ngây ngô khó hiểu.


Mộng Di Hoa kéo Đổng Kỹ Thượng về phía chiếc ngai bằng vàng ròng. Nàng cố ý ngồi xuống rồi trườn lên trên. Đổng Kỹ Thượng hoàn toàn thụ động trước sự điên rồ cuồng bạo của nàng.


Những tiếng gừ gừ phát ra từ cửa miệng của Mộng Di Hoa. Đó không phải là tiếng rên biểu thị trạng thái khoái cảm mà là tiếng mèo hoang gầm gừ trong sự bực tức thì đúng hơn.


Nàng ngấu nghiến hai cánh môi của Kỹ Thượng rồi ghé miệng vào tai hắn rù rì nói :


- Di Hoa không là cốt nhục của huynh. Không là cốt nục của Đổng Kỹ Thượng mới chìu theo ý của Kỹ Thượng.


* * * * *


Mộng Di Hoa rời khỏi gian mật sảnh cùng với nỗi đau buốt giá cả tâm hồn. Nàng cảm thấy toàn thân mình thật là nhơ nhớp và đáng kinh tởm tột cùng. Cùng với cảm nhận nhơ nhớp đáng kinh tởm đó, là sự trống rỗng dàn trải trong nội thức. Một sự trống rỗng hụt hẫng và ghê sợ. Nàng nhớ lại khoảnh khắc sau cùng trong cuộc mây mưa vừa rồi, vòng tay Đổng Kỹ Thượng ngấu nghiến lấy nàng trong sự bùng nổ dữ dội. Nghĩ đến điều đó, Di Hoa rùng mình.


Nàng dừng bước nghĩ thầm :


- "Kỹ Thượng còn là con người không. Y không là con người nên y mới nhuốm bẩn sự trong trắng của xá muội mình. Y biết được tất cả sự thật nhưng y chẳng màng đến sự thật đó. Y bất cần tất cả, mà chỉ nghĩ đến bản thân mình."


Mộng Di Hoa lắc đầu, rồi rùng mình một lần nữa trước khi nôn thốc nôn tháo bất cứ thứ gì có trong bụng. Miệng nàng đắng ghét như mật từ bao tử trào cả lên trên. Mặc dù đã nôn ra như vậy, nhưng cảm giác tởm lợm vẫn còn âm ỉ trong từng thớ thịt và vùng sâu kín của nàng. Mộng Di Hoa vuốt mặt, như muốn lột bỏ khuôn mặt kiều diễm, liêu trai của mình rồi mới bước vào Nghinh Phong Vọng Nguyệt lầu.


Nàng nghe tiếng cười the thé của Địa chủ U Linh Thạch Ỷ Nương. Tiếng cười càng tạo ra trong nàng những cảm giác ê chề và nhơ nhuốc Mộng Di Hoa nhủ thầm :


- "Ông trời ban cho ta một nhan sắc, nhưng nhan sắc này chỉ là món đồ tiêu khiển của người đời".


Tiếng cười của Địa chủ U Linh Thạch Ỷ Nương lại trỗi lên khi những ý niệm kia còn tồn đọng trong tâm thức Mộng Di Hoa. Nghe tiếng cười với vẻ đắc ý của Ỷ Nương, Mộng Di Hoa không khỏi tò mò. Nàng tự nhủ trong đầu :


- Cái gì khiến mụ đắc ý như vậy nhỉ?


Nàng nhẹ bước tiến về phía gian biệt sảnh. Khi Di Hoa bước qua cửa biệt sảnh, một hoạt cảnh đầy chất dung tục, nhơ nhớp đập vào mắt nàng.


Địa chủ U Linh Thạch Ỷ Nương cùng với một trung phụ dáng người nhỏ nhắn trong tư thế lõa lồ quấn chặt lấy nhau. Di Hoa đã từng bị Thạch Ỷ Nương buộc phải bày cuộc mây mưa trái với lẽ đạo tự nhiên. Nàng đã biết sự ân ái của Địa chủ U Linh đối với mình như thế nào, nên lúc nào cũng có ý né tránh, nhưng vị phu nhân kia xem ra lại thích thú với những gì thì đang được hưởng từ Địa chủ U Linh.


Người trung phụ với vóc dáng nhỏ nhắn quấn chặt lấy Địa chủ U Linh như một ả tình nhân nặng tình.


Mộng Di Hoa không thể chứng kiến cảnh tượng dung tục đó. Nàng quay bước toan bỏ đi để không phải thị chứng hoạt cảnh nhơ nhuốc nọ.


Nhưng Mộng Di Hoa vừa dợm bước thì Thạch Ỷ Nương gọi lại :


- Mộng Di Hoa...


Mộng Di Hoa dừng bước nhỏ nhẻ nói :


- Thạch nương gọi Di Hoa?


- Đến đây.


- Thạch nương đang vui vẻ... Di Hoa...

Chương trước | Chương sau

↑↑
Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Mở đầu: Bốn đại cao thủ Thiên giáo vận y phục bó chẽn, màu xám ngoét sầm sập

12-07-2016 50 chương
Một đồng tiền vàng

Một đồng tiền vàng

Được, nếu bà đã nói thế thì bà hãy bảo nó thử đi kiếm tiền đi ! Dù chỉ kiếm

24-06-2016
Em sẽ cưa chị

Em sẽ cưa chị

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp hết yêu nhau

26-06-2016
Ám dục (18+) - Thánh Yêu

Ám dục (18+) - Thánh Yêu

Giới thiệu: Anh, sở hữu một cuộc sống đẳng cấp, phụ nữ đẳng cấp, quyền lực

09-07-2016 147 chương