Old school Easter eggs.
Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 51
5 sao 5 / 5 ( 31 đánh giá )

Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh - Chương 17 - Thượng vân nghinh phong

↓↓

- Hông ngon ta đâu có uống.

bạn đang xem “Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Lão vuốt râu rồi nói :


- Ta suy nghĩ kỹ rồi... thật ra ta cũng có một thức chưởng rất hay. Nếu ngươi học lỏm được thức chưởng này, ta bảo đảm ngươi sẽ là một đại cao thủ kỳ tuyệt.


Kim Tiêu nhăn mặt :


- Nói có quá lời không được.


- Hây.. ta nói thật đó, chính vì uy lực của chưởng pháp mà ta gọi nó là "Vô Địch chưởng".


- Eo ôi... Vô Địch chưởng. Võ công chưởng pháp của lão huynh là Vô Địch chưởng thế mà lại bị Đổng gia xếp vào hạng nhân du thủ du thực mới lạ chứ.


- Thì ta cũng như ngươi vậy mà.


Kim Tiêu mỉm cười :


- Thôi được rồi, lão huynh thi thố đi. Nhưng nhớ đừng làm bể vật dụng nào trong gian mộc xá này. Bởi tất cả vật dụng ở đây là của Đổng gia.


- Ngươi yên tâm?


Nói rồi Lão Ngoan Đồng Nhi hướng mắt nhìn vào vò rượu.


- Ngươi xem nhé và nhớ học lóm. Ngươi không học được, thì những lời ngươi nói đều là xảo ngôn.


- Chưa cho Kim Tiêu thấy Vô Địch chưởng của lão huynh mà đã vội nói rồi. Sao ham nói thế nhỉ.


- Thế thì ngươi hãy nhìn đây, để đừng nói ta là kẻ ham nói.


Nói dứt lời Lão Ngoan Đồng Nhi áp song thủ chồng lên nhau. Chân diện của lão trang trọng cực kỳ, rồi từ từ đấy đôi thủ pháp về phía vò rượu. Kim Tiêu nhíu mày, bởi chẳng thấy một đạo kình nào phát ra, nhưng vò rượu thì biến dạng. Vò rượu bị uốn cong đi như bị nắn cong. Khi Lão Ngoan Đồng Nhi xoay tròn đôi bản thủ rút trở về thì vò rượu trở lại nguyên dạng như lúc ban đầu.


Lão bưng vò rượu tu một hơi dài đặt xuống bàn, nhìn Ngạn Kim Tiêu :


- Tiểu tử... ngươi thấy thế nào. Cái hay của ảo diệu Vô Địch chưởng là gì?


Kim Tiêu vuốt cằm, nhìn Lão Ngoan Đồng Nhi nói :


- Đúng là Vô Địch chưởng.


- Ngươi chỉ nói được như thế thôi à?


- Chưa nói hết.


- Chỉ cần ngươi nói ra sự ảo diệu khác thường của Vô Địch chưởng, Lão Ngoan Đồng Nhi sẽ gọi ngươi là Ngạn ca ca.


- Chắc chứ.


- Nhất ngôn ký xuất tứ mã nan truy.


- Tốt, nếu như Ngạn Kim Tiêu nói không đúng, thì sẽ trao hết cả võ công cho lão huynh. Còn nói rõ hết võ công của Ngạn Kim Tiêu học từ ai.


Kim Tiêu bước đến đặt tay vào vò rượu xoa nắn mọi phía rồi mỉm cười nhìn lại Lão Ngoan Đồng Nhi.


- Lão huynh là một đại cao thủ hiếm có trên đời, xem ra khu vực mà Đổng gia cho hạng bần nhân du thủ du thực đều là những kỳ tài có một không hai của võ lâm Trung Nguyên.


- Lão đâu cần nghe mấy lời đó, ta cần nghe ngươi nói cho ta biết sự ảo diệu của "Vô Địch chưởng".


Kim Tiêu chắp tay sau lưng nhìn Lão Ngoan Đồng Nhi ôn nhu nói :


- Phàm kẻ phát chưởng thì phải đánh vỡ một thứ gì đó, hoặc đánh trọng thương đối phương. Người phát động chưởng công đạt tới cảnh giới đó chỉ là hạng hạ đẳng còn người phát chưởng uy lực san non lấp đồi chỉ đạt ở hạng trung đẳng. Còn người phát chưởng mà khiến được nội lực phát ra theo ý mình. Đó mới là thượng đẳng. Vô Địch chưởng của lão huynh đã đạt tới cảnh giới thượng đẳng, có thể dùng nội lực uốn nắn vò rượu theo ý của lão huynh. Điều đó trên đời khó ai làm được.


- Ngươi...


Kim Tiêu khoát tay :


- Chưa nói hết. Nhưng lão huynh dụng "Vô Địch chưởng" chưa đạt tới cảnh giới lư hỏa thuần thanh.


- Chỗ nào chưa đạt tới cảnh giới lư hỏa thuần thanh, ngươi nói thử xem.


Kim Tiêu chỉ vò rượu :


- Nếu nhìn thoáng qua chẳng phát hiện sự thay đổi nào trên vò rượu vừa hứng chưởng khí của lão huynh. Nhưng nếu xem xét kỹ, sẽ thấy ngay.


- Thấy cái gì?


- Vò rượu sáng hơn bóng hơn lúc trước. Nếu như lão huynh dụng khí chưởng uốn vò rượu mà khi nắn nó trở lại hình thường, nó vẫn như cũ thì lúc đó mới gọi là cảnh giới tối thượng của người dụng chưởng.


Lão Ngoan Đồng Nhi trố mắt nhìn Kim Tiêu.


- Ngươi là ai?


- Ngạn Kim Tiêu.


- Ta biết là Ngạn Kim Tiêu rồi, nhưng ta muốn biết hơn thế nữa.


- Muốn biết hơn thì Kim Tiêu là Ngạn ca ca của Lão Ngoan Đồng Nhi.


- Ngươi...


- Nhứt ngôn ký xuất tứ mã nan truy.


Mặt Lão Ngoan Đồng Nhi sa sầm. Kim Tiêu mỉm cười.


- Hay lão huynh không muốn giữ lời. Nói như thế thôi, Ngạn Kim Tiêu vẫn kính lão huynh là kẻ bề trên của mình. Kính lão đắc thọ mà.


Chàng vừa nói dứt câu thì Lão Ngoan Đồng Nhi ôm quyền trịnh trọng nói :


- Ngạn ca ca...


Chàng mỡ to mắt hết cỡ nhìn lão :


- Hê... Kim Tiêu đâu có buộc lão huynh.


- Ngoan Đồng Nhi nói là giữ lời. Ngạn ca ca, Lão Ngoan Đồng Nhi này tâm phục khẩu phục...


- Cần gì lão huynh phải tâm phục, khẩu phục bởi một lời nói. Coi như không có chuyện gì xảy ra đi.


Ngạn Kim Tiêu kéo Lão Ngoan Đồng Nhi đến bàn, chàng chuốc rượu vào hai chén.


- Hôm nay Kim Tiêu và Lão Ngoan Đồng Nhi uống thật say nhé.


Lão Ngoan Đồng Nhi gật đầu :


- Uống thật say. Hôm nay Lão Ngoan Đồng Nhi này có bao nhiêu tửu lượng sẽ uống với Ngạn Kim Tiêu bấy nhiêu.


Lão Ngoan Đồng Nhi bưng chén chìa tới Ngạn Kim Tiêu.


- Mời.


Lão vừa toan áp chén vào miệng thì Tống Thừa Ân bước vào.


- Tống mỗ uống với được không?


Lão Ngoan Đồng Nhi và Kim Tiêu nhìn Thừa Ân.


Kim Tiêu nhỏ giọng nói với Lão Ngoan Đồng Nhi :


- Người mà lão huynh ngưỡng mộ đến rồi đó.


Thừa Ân bước đến bàn, nhìn lướt qua Ngạn Kim Tiêu và ngoan Đồng Nhi. Thừa Ân nói :


- Hai người đối ẩm, thêm người thứ ba hẳn sẽ vui hơn.


Lão Ngoan Đồng Nhi phá lên cười rồi bưng vò rượu chuốc ra chén thứ ba cho Tống Thừa Ân. Lão đặt vò rượu xuống bàn :


- Lão bần nhân này hôm nay sao gặp may mắn thế chứ. Ta gặp toàn là những người ta ngưỡng mộ.


Thừa Ân nhìn Kim Tiêu :


- Võ Đang Đồng Tử Trình Nhuận vừa mất tích trong đêm hôm qua.


Kim Tiêu bưng chén rượu giả lả nói :


- Đã có Tống huynh chúng ta sẽ uống thật say. Không bàn đến chuyện gì khác ngoài rượu. Mời.


Cả ba người cùng bưng chén.


Uống nửa tuần rượu, bất ngờ Tống Thừa Ân nhìn ra ngoài Mộc xá :


- Nếu các hạ muốn uống rượu thì cứ vào uống, đứng ngoài đó lấp ló làm gì. Trong này có đủ rượu cho bốn người.


Kim Tiêu tò mò nhìn ra cửa, trong khi Lão Ngoan Đồng Nhi thì bưng vò rượu chuốc ra ba chén.


Từ ngoài, Đổng Ngọc Lan bước vào.


Nàng nhìn qua mọi người rồi nói :


- Là Ngọc Lan đây...


Nàng nói rồi bước thẳng đến bàn rượu ngồi xuống bên Tống Thừa Ân. Kim Tiêu nhìn nàng mỉm cười.


Nụ cười của Kim Tiêu khiến Ngọc Lan sượng nhặt, nàng chau mày nói :


- Ngạn nhìn Ngọc Lan cười cái gì vậy?


- Thấy vẻ mặt của tiểu thư rất hoan hỷ nên tại ha bất giác hứng khởi mà mỉm cười đó thôi.


Ngọc Lan lườm Kim Tiêu :


- Chuốc rượu đi.


Kim Tiêu nhướng mày :


- Tuân lịnh tiểu thư.


Kim Tiêu bưng vò rượu nhưng Lão Ngoan Đồng Nhi đã giành lấy :


- Hây... Ngạn ca ca để Lão Ngoan Đồng Nhi chuốc rượu cho Ngạn ca ca.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Giới thiệu: Giọng ca của ca nữ, điệu múa của vũ giả, kiếm của kiếm khách, bút

11-07-2016 20 chương
Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Giới thiệu: "Tru Tiên " là tiểu thuyết huyễn tưởng thuộc thể loại tiên hiệp của

09-07-2016 258 chương
Ván bài lật ngửa

Ván bài lật ngửa

Phụ nữ, nếu đã yêu thì dù sống chết, dù có phải xuống địa ngục cũng không từ

23-06-2016
Hà Nội về đêm

Hà Nội về đêm

(khotruyenhay.gq)  Viết cho một đêm mất ngủ... *** Tôi chưa từng yêu Hà Nội, quá

29-06-2016
Có bồ không?

Có bồ không?

- Anh có bồ không đấy? Hùng nói: - Không hề có! My nói: - Một người đàn ông như

30-06-2016
Tình cha

Tình cha

Tránh cái nhìn của cả lớp, Tùng ngoảnh ra cửa sổ. Không thấy mặt Tùng nhưng có thể

29-06-2016
Già cả rồi

Già cả rồi

Bà khẽ cầm tay ông bằng đôi tay đã nhăn nheo của bà. Tay ông to và thô ráp. Cánh tay anh

25-06-2016