XtGem Forum catalog
Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 51
5 sao 5 / 5 ( 9 đánh giá )

Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh - Chương 17 - Thượng vân nghinh phong

↓↓

- Hai người mới gặp nhau, xem ra đã rất tâm đắc rối đó.

bạn đang xem “Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Mộng Di Hoa nói rồi điểm nụ cười mỉm với Ngạn Kim Tiêu. Nàng quay lại nói với Đổng Kỹ Thượng :


- Đổng công tử, chúng ta đi chứ?


Kỹ Thượng gật đầu.


Nhìn lại Kim Tiêu, Kỹ Thượng ôn nhu nói :


- Ta rất mong Kim Tiêu đến đối ẩm ngâm thơ vời ta.


Kim Tiêu ôm quyền :


- Kim Tiêu sẽ không bỏ qua cơ hội này.


Kim Tiêu đưa Đổng Kỹ Thượng và Mộng Di Hoa ra đến tận cửa mộc xá, chờ cho hai người đi hẳn rồi, mới quay vào.


Lão Ngoan Đồng Nhi nhìn Kim Tiêu giả lã nói :


- Lão huynh đoán không lầm, ngay từ đầu ta đã đoán ra hảo huynh đệ không] phải là hạng người bần hàn như ta. Phong thái của Ngạn Kim Tiêu nói cho lão Ngoa Đồng Nhi này biết ngươi là người sang cả. Nếu lão Từ Quảng không lầm để Ngạn công tử vào ngụ với Lão Ngoan Đồng Nhi thì chẳng bao giờ lão có thể gặp được Đổng Kỹ Thượng đại công tử và cả trang giai nhân tuyệt sắc Mộng Di Hoa.


- Lão huynh đừng tâng bốc Kim Tiêu như vậy.


- Sự thật rành rành như vậy, lão đâu có tâng bốc.


- Có cái gì đó không bình thường chút nào.


Kim Tiêu vuốt cằm, chàng nhìn Lão Ngoan Đồng Nhi nói tiếp :


- Có thể Đổng Kỹ Thượng đại công tử bị người nào đó thúc ép thôi. Chứ trong tâm thì không muốn Kim Tiêu lưu lại Đổng phủ.


Nói rồi Kim Tiêu điểm nụ cười mỉm.


Lão Ngoan Đồng Nhi nhướng mày hỏi chàng :


- Ngươi nói ai ép được Đổng đại công tử nào.


- Kim Tiêu làm sao biết được. Nhưng lúc đầu thì Mộ Lĩnh võ phu đuổi Kim Tiêu, sau đó thì Đổng đại công tử và Mộng Di Hoa thì níu chân lại. Chuyện đó không thấy lạ à?


Lão Ngoan Đồng Nhi vuốt râu, khoát tay :


- Cần gì ngươi quan tâm đến cái gã võ phu Mộ Lĩnh đó. Hắn chỉ là một gã võ phu đâu có quyền hạn gì trong Đổng phủ.


- Y không có quyền hạn gì, nên nhất định phải có người ra lịnh cho y, y mới dám đến đây đuổi Ngạn Kim Tiêu.


Lão Ngoan Đồng Nhi vuốt râu.


- Ờ hé... Nhưng bây giờ Đổng đại công tử đã có lời rồi, ngươi còn sợ ai nữa chứ.


Lão Ngoan Đồng Nhi đặt hai vò rượu xuống bàn, nhìn Kim Tiêu nói :


- Còn một chuyện này nữa.


Kim Tiêu nhướng mày.


- Chuyện gì?


- Khi nãy lão thấy ngươi giao đấu với Mộ Lĩnh. Xem ra ngươi không phải là hạng người tầm thường, nếu không nói là rất cao cường, Ngạn Kim Tiêu, võ công của ngươi là môn phái nào vậy.


- Lão huynh hỏi để làm gì?


Lão Ngoan Đồng Nhi vuốt râu :


- Ta muốn biết đó mà.


- Muốn biết, hay muốn Ngạn Kim Tiêu truyền thụ cho lão huynh.


Lão Ngoan Đồng Nhi khoát tay :


- Không không. Ta là hạng bần nhân, du thử, thì cần gì võ công chứ. Người luyện võ công thường là những người có danh có phận, nếu không cũng là người có cơ nghiệp đồ sộ, sợ người khác hại mình, còn như ta thì ai mà hại đến luyện võ công làm gì.


- Thế sao lão huynh thắc mắc về võ công của Kim Tiêu.


- Ta tò mò.


Kim Tiêu cười khẩy :


- Tò mò quá không tốt đâu.


- Ơ... Ta muốn hiểu hơn về ngươi đấy mà.


- Để làm gì?


- Bởi vì ta nghe Đổng đại công tử nói ngươi là bằng hữu của Tống Thừa Ân.


Kim Tiêu nhíu mày :


- Lão Ngoan Đồng Nhi biết Tống huynh?


Lão Ngoan Đồng Nhi giả lả cười :


- Biết thì thú thật ta không biết nhưng phiêu bạt mọi nơi thi có nghe tiếng Tống Thừa Ân Tiêu Diện khách nên rất ngưỡng mộ Tống Thừa Ân.


- Lão huynh nghe tiếng Tống huynh như thế nào mà ngưỡng mộ.


- Ơ... Tống Thừa Ân là lãng tử Tiêu diện, một hiệp khách luôn đem đến cho mọi người sự công bằng. Giúp người cô thế, diệt kẻ ác nhân.


Kim Tiêu khoát tay ngăn không cho Lão Ngoan Đồng Nhi nói.


- Lão huynh tin không.


- Tin, có mấy ai được tiếng thơm vang dội như Tống Thừa Ân.


- Lão huynh sẽ còn phải ngưỡng mộ nhiều người nữa. Ngạn Kim Tiêu cũng là hiệp khách giang hồ này... lão huynh có ngưỡng mộ Kim Tiêu.


Lão Ngoan Đồng Nhi trố mắt nhìn chàng :


- Ta đâu có nghe tiếng tăm của ngươi đâu.


- Bây giờ không nghe mai mốt nghe, nhưng ngay bầy giờ lão huynh ngưỡng mộ trước được rồi.


- Có làm được điều gì đó người ta mới ngưỡng mộ. Tự dưng ngươi bắt ta ngưỡng mộ ngươi. Lạ thật đó.


- Kim Tiêu đâu bắt lão huynh ngưỡng mộ mà chỉ nói từ từ ngưỡng mộ được rồi đó, kẻo sau này lão huynh ngưỡng mộ thì đã muộn. Ngay bây giờ Ngạn Kim Tiêu muốn là thượng môn khách cũng được mà.


- Hê... nhắc đến điều này, ta hỏi ngươi, sao ngươi lại từ chối không dọn qua dãy biệt lầu dành cho thượng môn khách. Ngủ trong biệt lầu thượng môn khách, ngươi chẳng thiếu thứ gì. Ngày ba bữa rượu thịt, tối nghe đàn ca ngắm vũ công thi nhau uốn lượn. Ai cũng mơ được như vậy cả, nhưng sao ngươi từ chối.


- Thà lam con cú được tự do phóng khoáng, còn hơn tự biến thành con chim quí nhưng bị nhốt trong lồng vàng.


Lão Ngoan Đồng Nhi vuốt râu, im lặng nhìn Ngạn Kim Tiêu lão khẽ gật đầu.


- Ngạn Kim Tiêu nói cũng có lý. Nhưng ngươi chưa cho ta biết ngươi thuộc môn phái nào.


Kim Tiêu vuốt cằm nhìn lão :


- Vẫn còn tò mò à?


Lão Ngoan Đồng Nhi gật đầu :


- Ta rất hay mò mò.


- Vậy Kim Tiêu sẽ nói cho lão huynh hết tò mò.


- Có vậy chứ, ngươi hỏi gì ta cũng trả lời, đến lượt ta thì ngươi úp mở, như vậy đâu phải là tri kỷ của nhau, đúng không nào?


- Nói rất đúng.


- Vậy hãy nói cho lão huynh biết..


- Ngươi thuộc môn phái nào?


- Chẳng thuộc môn phái nào cả.


- Không thuộc môn phái nào là sao?


- Thì không thuộc môn phái nào chứ là sao. Nói đúng hơn võ công của Ngạn Kim Tiêu có được là do học lỏm người ta.


Lão mở to mắt hết cỡ nhìn Kim Tiêu.


- Quái...


- Cái gì mà lão huynh ngạc nhiên như vậy?


Lão Ngoan Đồng Nhi cứ nhìn Kim Tiêu chầm chậm :


- Ngươi học lỏm.


- Có gì lạ không?


- Ngươi nói xạo với ta, kẻ học lỏm thì sao có được võ công như ngươi.


Kim Tiêu nhíu mày :


- Nghe lão huynh nói, hình như lão huynh cũng biết võ công.


- Ơ...


Lão nhún vai giang rộng hai tay :


- Ta hổng biết.


- Vậy Ngạn Kim Tiêu cũng học lóm.


Lão Ngoan Đồng Nhi lườm Kim Tiêu.


Lão mở nắp vò rượu, rồi ôm cả vò rượu tu luôn một hơi dài. Chờ lão đặt vò rượu xuống bàn, Kim Tiêu mới hỏi :


- Rượu ngon chứ?

Chương trước | Chương sau

↑↑
Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Giới thiệu: "Tru Tiên " là tiểu thuyết huyễn tưởng thuộc thể loại tiên hiệp của

09-07-2016 258 chương
Liên Thành quyết - Kim Dung

Liên Thành quyết - Kim Dung

Giới thiệu: Liên thành quyết là câu chuyện kể về chàng trai Địch Vân thật thà,

08-07-2016 49 chương
Lời xin lỗi nho nhỏ

Lời xin lỗi nho nhỏ

Tự dưng Trâm đi ngang qua tôi trên phố đông người, thản nhiên không hề biết. Tôi hơi

28-06-2016
Chút hương tình đầu

Chút hương tình đầu

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") Muốn khắc

27-06-2016
Thiên Tỏa

Thiên Tỏa

Thiên Tỏa được sáng tác dựa trên những tình tiết có thật trong quá trình phá án của

27-07-2016 34 chương
Mặt trời tĩnh lặng

Mặt trời tĩnh lặng

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện ''Tháng năm không trở lại''.) Có người

27-06-2016