Teya Salat
Âu Dương Chính Lan - Ưu Đàm Hoa

Âu Dương Chính Lan - Ưu Đàm Hoa


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 16
5 sao 5 / 5 ( 123 đánh giá )

Âu Dương Chính Lan - Ưu Đàm Hoa - Chương 1 - Hủ nho phùng mỹ nữ. Đào hoa ngộ cuồng phong

↓↓

Tử Quỳnh sung sướng thỏ thẻ:

bạn đang xem “Âu Dương Chính Lan - Ưu Đàm Hoa” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Thiếp là người võ lâm chứ nào phải gái khuê môn? Bước chân vào chốn giang hồ thì ngay tử sinh của bản thân cũng còn chưa biết rõ. Chỉ cần được cùng nhau sánh đôi, dẫu chỉ vài tuần trăng thiếp cũng mãn nguyện. Nếu chàng vắn số, thiếp sẽ đi theo làm bạn, sao gọi là quả phụ được?


Chính Lan nghe lòng sôi sục yêu thương, hôn lên mắt lên môi nữ nhân. Lời nói chí tình kia đã phá tan lớp băng giá trong hồn chàng. Tử Quỳnh ngượng ngùng lắng nghe tâm hồn bay bổng trong hạnh phúc của kẻ được yêu. Xuân tiêu nhất khắc thiên kim, hai người ngụp lặn trong bể ái ân, đưa nhau đến bờ hoan lạc. Cuối canh tư, Tử Quỳnh mới rón rén trở lại phòng mình.


Chính Lan tắm rửa xong, nằm thao thức với mối gia cừu. Chàng linh cảm rằng lão Chữ Công Sinh kia là người mình tìm kiếm ba năm qua. Và có thể lão ta cũng chính là Đào Hoa cung chủ. Trong võ lâm người duy nhất đả bại được cha chàng trong vòng trăm chiêu chỉ có lão mà thôi.


Trận ái ân nồng thắm lúc nãy đã đem lại cảm giác mệt mỏi dễ chịu. Chàng nhắm mắt nhớ đến thân hình nóng bỏng, nuột nà của Tây Môn Tử Quỳnh rồi chìm vào giấc ngủ.


Sáng hôm sau, trong bữa điểm tâm, tam ngốc Hồ Phùng Tường oang oang nói:


- Tây Môn cô nương uống có mấy chén rượu mà sáng nay vẫn còn đỏ mặt, thật là quá tệ!


Nhị ngốc Hồ Giả tiếp lời:


- Đâu chỉ có thế! Chắc nàng ta vẫn còn say nên mắt long lanh, chẳng dám mở miệng nói tiếng nào cả.


Quả thực giờ đây Tử Quỳnh e ấp như hoa mới nở, bẽn lẽn ngồi cạnh Chính Lan. Nàng là người bộc trực nên chẳng giấu được cảm giác hạnh phúc của người đàn bà được yêu. Hai gã ngốc kia vô tình ngộ nhận, nói ra chẳng chút kiêng kỵ, khiến nàng càng thêm hổ thẹn.


Chính Lan lạnh lùng hừ nhẹ, ba gã ngốc sợ hãi nói lảng sang chuyện khác.


Chu Thục Nghi là nữ nhân nên hiểu ngay đêm qua hoa đào kia đã nở rộ. Nàng chua chát nói:


- Tiểu muội thấy Quỳnh tỷ xinh đẹp phi thường, chẳng hiểu sao lại không được Đào Hoa cung chủ để ý đến?


Tử Quỳnh đâu hiểu ẩn tình, thản nhiên đáp:


- Năm ngoái, Âu Dương đại ca đã làm khách Hoàng Cúc lâu ba tháng, cùng ngu thư dạo chơi khắp phủ Hà Nam. Việc này nhiều người biết, nên Đào Hoa cung cho rằng hoa đã có chủ, không để ý đến nữa.


Chu Thục Nghi biến sắc, định nói nữa thì bị Chu lão cướp lời, lão cười ha hả bảo:


- Chính Lan lấy được vợ đẹp như Tây Môn cô nương, lão phu rất hoan hỉ. Nhưng phải về Trường An sinh sống lão phu mới hài lòng.


Đầu giờ tỵ tiếng chim ưng lảnh lót rít vang. Chu Điện Kiệt vội cùng mọi người bước ra. Tám con đại bàng to lớn đậu trên ngọn cây trước sân nhưng người thì chỉ có bảy. Như vậy, con thứ tám dành cho cô dâu.


Đúng như lời Hách Thiết Xuyên đã mô tả, bảy gã sứ giả áo hồng kia đều rất nhỏ bé. Nhưng gương mặt già dặn đầy râu chứng tỏ tuổi họ đã khá cao. Trên tay mỗi người là một hộp gỗ nhỏ, có lẽ là sính lễ.


Lão râu dài lạnh lùng bảo:


- Bọn lão phu vâng lệnh cung chủ đem sính lễ đến rước Trường An đại mỹ nhân Chu Thục Nghi. Xin Chu trang chủ nhận lễ cho.


Chu Điện Kiệt cười nhạt:


- Phải chăng quí cung chủ cũng lùn như quý vị. Nếu vậy, lão phu cũng chẳng thể nhận lời được.


Lão lùn giận tím mặt đáp:


- Không phải đâu. Cung chủ là người cao lớn, tuấn tú, khác hẳn bọn lão phu.


Chu lão đã được Chính Lan dặn dò nên giả đò tươi cười:


- Thế thì được! Nhưng xin hỏi quí cung chủ tuổi tác thế nào và danh tính ra sao? Lão phu sắp làm nhạc phụ nên cũng muốn biết rõ hiền tế của mình.


Lão lùn ấp úng:


- Danh tính thì không tiện nói ra, còn tuổi tác thì người khoảng thất tuần, nhưng nhờ công lực thâm hậu nên trông như mới bốn mươi!


Đại Ngốc cười hì hì:


- Quả là đáng khâm phục! Nếu quý cung chủ đừng có nốt ruồi đen xấu xí, xui xẻo trên trán thì hay biết mấy.


Một lão buột miệng cãi:


- Ngươi lầm rồi, đó chỉ là vết sẹo nhỏ mà thôi.


Nói xong lão mới biết mình lỡ lời, biến sắc hỏi:


- Vì sao ngươi lại dám dọ hỏi dung mạo cung chủ? Đã thế thì không cưới hỏi gì nữa cả, sẽ chẳng một ai được sống sót.


Cả bảy lão rút đoản kiếm ra và tấn công ngay. Tây Môn Tử Quỳnh cười khanh khách xuất thủ trước, tay tả của nàng rải ra một nắm phấn mịn, tỏa rộng phủ kín cả bảy sứ giả. Nhưng bọn họ vẫn thản nhiên tiếp tục xông đến.


Hách Thiết Xuyên và Hán Trung Tam Ngốc Hiệp vội lao ra cản đường. Thanh trường kiếm của họ Hách dài hơn kiếm thường cả gang tay, rít lên những tiếng như xé lụa. Còn đơn đao của ba gã ngốc cũng nặng gấp hai đường đao thường, kình lực vô cùng mãnh liệt. Hoàng Hoa Ma Nữ rút kiếm nhập cuộc và Chu lão cũng chẳng thể đứng nhìn người khác chết thay cho mình. Lão vẫn thường xuyên luyện tập nên bản lĩnh không hề giảm sút.


Chu Thục Nghi định tham gia thì bị Chính Lan cản lại. Nàng bực bội nói:


- Biểu huynh quá xem thường tiểu muội rồi đấy! Hoàng Hoa Ma Nữ đánh nhau được thì Trường An đại mỹ nhân cũng vậy.


Nói xong nàng tung mình về phía đấu trường.


Như vậy là mỗi phe có bảy người. Nhưng bọn sứ giả vẫn chiếm phần thượng phong. Họ di chuyển rất hợp lý, phối hợp nhịp nhàng theo kiếm trận nên công thủ đều lợi hại phi thường. Thân hình họ tuy nhỏ bé, chân ngắn ngủn, khinh công lại nhanh nhẹn và linh hoạt. Đoản kiếm trong tay họ như những con độc xà đáng sợ, uy hiếp các tử huyệt đối phương. Về công lực thì khỏi phải nói vì họ đều ở tuổi thất tuần, có không dưới bốn mươi năm tu vi.


Hán Trung Tam Ngốc đã bị trúng thương, giận dữ gầm vang, liều chết lao vào. Lối đánh cương mãnh của họ đã phần nào vãn hồi được cục diện. Vô Nhân Kiếm Khách thì khác, gã ung dung dùng thanh trường kiếm dài ngoằng tấn công và thỉnh thoảng lại đỡ đòn cho đồng bọn. Nếu không, Tử Quỳnh và Thục Nghi đã thọ thương từ lâu rồi.


Sau hai khắc rình rập, tìm hiểu, Hách Thiết Xuyên rú vang, bắt đầu sử dụng đến những đòn quyết định. Thân hình gã biến mất trong luồng kiếm quang, ập đến như cơn lốc. Lập tức có ba thanh đoản kiếm phối hợp với nhau mà chống đỡ. Tiếng thép chạm nhau chát chúa, Thiết Xuyên dội ra, ngực áo rách ba đường. Ngược lại, ba lão sứ giả cũng trúng đòn, máu nhuộm đỏ vai.


Thiết Xuyên cười lạnh, lao vào lần nữa. Thanh kiếm của gã chạm vào lưỡi kiếm của ba sứ giả, bắn ra những tia lửa. Bỗng gã nhận ra ba đôi mắt kia trợn ngược, giữa trán hiện ra một lỗ tròn đỏ tươi, và tất nhiên đường kiếm khựng lại. Thiết Xuyên mỉm cười chặt phăng ba chiếc thủ cấp.


Gần đấy, đối thủ của Tây Môn Tử Quỳnh cũng rùng mình gục ngã.


Chỉ còn lại có ba người nên kiếm trận hoàn toàn tan vỡ. Lão sứ giả cao tuổi nhận ra tử trạng của các tử thi, kinh hãi thét lên:


- Hồng⬦


Nhưng Hách Thiết Xuyên không để lão nói thêm, ập đến như cơn lốc. Chiêu thức mãnh liệt đẩy lão ta vào lưỡi đao của Hán Trung Tam Ngốc. Lão chết không êm đềm như các em mình vì thân hình bị chặt ra làm nhiều mảnh. Hai lão sứ giả cuối cùng cũng bỏ mạng dưới sự hợp công của bọn Thiết Xuyên. Bầy chim ưng kêu lên những tiếng bi thiết, bay cả về hướng đông.


Tây Môn Tử Quỳnh rắc thuốc bột vào bảy xác chết, lát sau chỉ còn lại những vũng nước vàng hôi hám.


Chu Thục Nghi tưởng Hoàng Hoa Ma Nữ đã tự tay giết được một sứ giả nên lòng càng thêm đố kỵ.


Lúc này, bọn gia đinh ùa ra chúc mừng Chu trang chủ. Lão cười ha hả, bảo:


- Nếu không có năm vị đây thì làm sao tiêu diệt được cường địch? Các ngươi mau vào sửa soạn đại yến mừng công.


Hán Trung Tam Ngốc nhơn nhơn đắc ý bảo nhau:


- Sau trận này, thanh danh của anh em ta sẽ nổi như cồn.


Hách Thiết Xuyên lạnh lùng nói:


- Vậy phiền tam vị ở lại Chu gia trang vài tháng để chờ Đào Hoa cung chủ đến phục hận. Giết được lão ta rồi tam vị sẽ được cả võ lâm ngưỡng mộ như thần thánh.


Chính Lan cũng mỉm cười tán thành:


- Hách huynh bàn rất phải. Mong tam vị ở lại bảo vệ giùm Chu gia trang vậy. Bọn tại hạ có việc phải rời Trường An ngay.


Ba gã ngốc thất kinh hồn vía, sụp xuống van xin:


- Xin Âu Dương bằng hữu đừng đẩy bọn ta vào chỗ chết. Không có chư vị, anh em ta làm sao kham nổi.


Tử Quỳnh cười khanh khách:


- Sao tam vị lại lạy lục, mất cả khí phách đại hiệp thế kia.


Chính Lan nghiêm giọng:


- Chư vị không vui lòng, xin cứ trở lại Hán Trung, tại hạ chẳng dám làm phiền.


Ba gã bật khóc như con nít, đại ngốc Hồ Đạo Tĩnh lải nhải:


- Bọn tiểu đệ đã nguyện theo hầu đại ca, dẫu chết cũng chẳng sờn lòng. Nhưng tông tộc họ Hồ chưa có ai nối dõi, mong đại ca thương tình.


Chu lão và Thục Nghi nhìn nhau nghi hoặc. Té ra Chính Lan lại là đại ca của ba gã hung thần này.


Chu Thục Nghi mang cảm giác bị lừa dối, cười nhạt bảo:


- Biểu huynh quả là bậc chân nhân giấu mặt, che mắt cả cha con tiểu muội. Việc của Chu gia trang, chẳng dám phiền đến biểu huynh nữa.


Chu Điện Kiệt cũng nổi giận, lạnh lùng bảo:


- Chính Lan, ngươi theo ta vào thư phòng một lát.


Lão hầm hầm bỏ vào hậu viện. Chính Lan vẫn thản nhiên đi theo.


Gần khắc sau hai người trở ra và sắc diện Chu lão đầy vẻ hân hoan. Lão vui vẻ nói:


- Mọi hiểu lầm đã được giải tỏa, mời chư vị ăn uống rồi lên đường.


Tiệc giữa chừng, Chu Điện Kiệt bảo tam ngốc:


- Tam vị cứ hết lòng phò tá Chính Lan báo thù gia cừu. Lão phu sẽ chọn ba tỳ nữ đẹp nhất để nâng khăn sửa túi và nối dõi hương hỏa họ Hồ.


Ba gã ngốc vui mừng đến mắc nghẹn, cố nuốt trôi rồi sụp xuống vái tạ.


Chính Lan nghiêm giọng:


- Ba người ở lại đây vài ngày để phụ giúp việc dọn nhà vào thành, đồng thời vui vầy với mỹ nhân, khi nào nhận được thư, lên đường tìm bọn ta.


Tam ngốc vâng dạ lia lịa, hứa sẽ phụng ý thi hành.


Cuối giờ mùi, Chính Lan, Tử Quỳnh và Thiết Xuyên rời Chu gia trang đi về phía đông nam. Lúc chia tay Thục Nghi viện cớ mệt mỏi nên không ra tiễn.


Chương sau

↑↑
Phong Vân - Đan Thanh

Phong Vân - Đan Thanh

Giới thiệu: Bạn là người yêu thích truyện kiếp hiệp? Bạn là người yêu thích đến

09-07-2016 70 chương
Bà Tư

Bà Tư

Mặt trời chưa kịp nhú lên khỏi đằng Đông thì bà Tư đã lom com chuẩn bị cho ngày

24-06-2016
Yêu thương thầm lặng

Yêu thương thầm lặng

- Cha không nghĩ rằng con có thể đền đáp được cho người đó đâu...Nhưng con vẫn

27-06-2016
Hoa độc

Hoa độc

Ẩn mình vào con hẻm tối, bên kia đường, mọi người đang vây quanh một cửa

24-06-2016