Ảo kiếm linh kỳ - Lương Vũ Sinh

Ảo kiếm linh kỳ - Lương Vũ Sinh


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 20
5 sao 5 / 5 ( 79 đánh giá )

Ảo kiếm linh kỳ - Lương Vũ Sinh - Hồi 15 - Khó lòng khó mở, lệ đẫm lam y

↓↓

Ngọc Hư Tử thở dài rồi nói:

bạn đang xem “Ảo kiếm linh kỳ - Lương Vũ Sinh” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Đáng tiếc là Đinh Bột đã chết rồi.


Dao Quang kinh ngạc hỏi:


- Tại sao chết?


- Bị yêu nhân ở Bạch Đà Sơn hại chết.


- Tề Yến Nhiên đâu?


- Đi Bạch Đà Sơn báo thù cho Đinh Bột rồi.


- Đạo trưởng có tận mắt nhìn thấy không?


- Bần đạo chỉ vừa mới đến.


- Vậy làm sao lại biết rõ như thế?


- Tề Yến Nhiên lưu lại cho Vệ Thiên Nguyên một phong thư, bên ngoài không đề tên nên bần đạo mở ra xem.


Lúc này Thanh Loan đã cho Sở Thiên Thư uống một viên Quỳnh Hoa Đan Lộ Ngọc và giúp chàng vận chân khí qua kinh mạch.


Hồi lâu sau Sở Thiên Thư nửa mê nửa tỉnh, mắt nhắm miệng nói:


- Ngọc muội, Ngọc muội, nếu phải chết thì chúng ta cùng chết!


Dao Quang lạnh lùng nói:


- Ngươi nghe thấy không, cả lúc mê mà hắn vẫn không quên Ngọc muội của hắn.


Thanh Loan không nói gì, nàng để Thiên Thư nằm ngay ngắn rồi quay sang cứu trị cho Tề Tấu Ngọc. Có thể vì Tề Tấu Ngọc trúng độc nặng hơn và được cứu trị chậm hơn một chút nên tay chân nàng đã lạnh như băng. Thanh Loan phải cạy miệng mới có thể cho nàng uống dược hoàn.


Dao Quang thở dài, nói:


- Thanh Loan, sao ngươi lại khổ thế?


Ngọc Hư Tử nói:


- Nếu bần đạo có một đồ đệ như đạo cô thì cũng cảm thấy kêu ngạo được rồi đấy.


Dao Quang nói:


- Không sai, tâm địa của ả nha đầu này tốt hơn ta gấp trăm lần, còn ta thì không thể tha thứ cho lỗi lầm của người khác, đạo trưởng không biết sao?


Ngọc Hư Tử thầm nghĩ:


- "Ta biết là trước mặt ta ngươi cố ý làm vậy thôi, kỳ thực ngươi là người mặt lạnh lòng ấm.".


Chợt nghe Thanh Loan kêu lên:


- Sư phụ, xin người phát chút từ bi.


Dao Quang hỏi lại:


- Ngươi muốn ta làm gì?


Thanh Loan nói:


- Tính mạng của Sở công tử thì hình như không cần phải lo, nhưng Tề cô nương nàỵ.. cô tạ.. cô tạ.. Xin sư phụ lại xem thử.


Dao Quang Tán Nhân nói:


- Ta không cần xem cũng biết, công lực của cô ta kém hơn Sở Thiên Thư nhiều mà Quỳnh Hoa Đan Lộ Ngọc không phải là giải dược đối chứng nên tối đa thì chỉ có thể bảo vệ sinh mạng trong ba ngày thôi.


Thanh Loan nói:


- Sư phụ không thể cứu cô ta sao? Đệ tử biết sư phụ có phép giải độc bằng kim châm thích huyệt mà?


Dao Quang nói:


- Trúng độc nặng như cô ta thì mỗi ngày phải châm cứu ba lần, tối thiểu cũng ba lần bảy hai mốt ngày, rồi còn phải chăm sóc cô ta cẩn thận... Nhưng ta không phải là người thân của cô tạ..


Thanh Loan bật khóc thành tiếng, nàng vừa khóc vừa nói:


- Sư phụ, ngườị.. người hãy nể tình đệ tử mà cứu cô ta đi.


Dao Quang thản nhiên nói:


- Ngươi vội vàng gì thế, cô ta vẫn còn sống trong ba ngày mà. Việc gì phải hối thúc ta châm cứu cho cô ta ngay bây giờ?


Thanh Loan lại reo lên:


- A, sư phụ hứa với đồ nhi rồi đấy nhé. Sư phụ thật là...


Nàng chưa kịp nói hai chữ "người tốt" thì Dao Quang đã cướp lời, nói:


- Ta không như ngươi nói đâu!


Ngọc Hư Tử chợt đứng lên và nói:


- Dao Quang đạo hữu, bần đạo muốn nói với đạo cô mấy câu, chúng ta đi ra ngoài được chăng?


Dao Quang nói:


- Có việc gì không nói tại đây được sao?


Ngọc Hư Tử nói:


- Nơi này có hai bệnh nhân, vả lại thầy thuốc và bệnh nhân cũng cần yên tĩnh đúng không?


Dao Quang nói:


- Đạo trưởng không định tranh cãi với ta đấy chứ?


Ngọc Hư Tử mỉm cười, nói:


- Điều đó cũng không chừng, nếu đạo cô sợ cãi không lại bần đạo thì nên nghe theo bần đạo thôi.


Dao Quang nói:


- Đánh nhau ta cũng không sợ nữa là!


Ngọc Hư Tử nói:


- Tốt, không sợ thì đi thôi!


Hai người đi về phía rừng tùng ở hậu thất, Dao Quang nói:


- Nơi này không có ai nghe rồi, cãi nhau hay đánh nhau là tùy đạo trưởng.


Ngọc Hư Tử nói:


- Bần đạo không muốn cả hai!


Dao Quang hừ một tiếng rồi nói:


- Thế đạo trưởng muốn gì?


- Bần đạo muốn hỏi đạo cô một chuyện.


- Chuyện gì?


- Nghe nói gần đây đạo cô có đi Dương Châu một chuyến, vậy xin hỏi có du ngoạn nhị thập tứ kiều không?


Dao Quang không ngờ "chuyện" mà Ngọc Hư Tử muốn hỏi là như vậy, bà nói:


- Ta làm gì có thời gian để du sơn ngoạn thủy?


Ngọc Hư Tử mỉm cười, nói:


- Không có thời gian hay là không có tâm tình?


Dao Quang trầm mặc không trả lời.


Ngọc Hư Tử thở dài khẽ ngâm:


- "Nhị thập kiều nãi tại, lãng tâm mang, lãnh nguyệt vô thanh. Niệm kiều biên thanh liễu, niên niên trị vị thùy sinh? (Nhị thập tứ kiều vẫn còn đó, sóng lòng mênh mang, trăng lạnh không lời. Nhớ làng liễu xanh bên cầu mà năm tháng luôn tự hỏi sống vì ai đây?".


Sắc diện của Dao Quang Tán Nhân chợt ửng hồng, tuy nhiên song mục vẫn lạnh lùng hàm chứa vẻ oán hận.


Ngọc Hư Tử nói tiếp:


- Còn nhớ chăng lần đầu tiên chúng ta hò hẹn tại nhị thập tứ kiều ở Dương Châu. Khi đó đạo cô vì ta mà ngâm khúc từ của Khương Bạch Thạch, còn ta thì thổi sáo phụ họa.


Dao Quang Tán Nhân nói:


- Những chuyện xa xưa, ta đã sớm quên rồi.


Ngọc Hư Tử nói:


- Lần hẹn cuối cùng cũng là nhị thập tứ kiều. Lần đầu tiên, có thể đạo cô quên, nhưng lần cuối cùng thì không thể nào quên được!


Dao Quang kêu lên:


- Đừng nói nữa. Nếu ngươi muốn đánh nhau thì cứ nói ra cho sướng miệng đi!


Ngọc Hư Tử mỉm cười, nói:


- Quả nhiên là đạo cô không quên. Đúng vậy, lần hẹn cuối cùng đó chúng ta vì cãi nhau mà chia tay. Nhưng muốn chia tay với ta là đạo cô, còn ta vẫn chưa nghĩ...


- Bây giờ ngươi nói những điều đó thì đã quá muộn rồi, ta không cần nghe!


- Đương thời, ta cũng đã từng nóị..


- Đương thời, ta không cần nghe thì bây giờ cũng không cần nghe!


- Đạo cô không muốn nhắc lại chuyện xưa thì nghe ta nói một cố sự được chăng?

Chương trước | Chương sau

↑↑
Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Giới thiệu: Giọng ca của ca nữ, điệu múa của vũ giả, kiếm của kiếm khách, bút

11-07-2016 20 chương
Liên Thành quyết - Kim Dung

Liên Thành quyết - Kim Dung

Giới thiệu: Liên thành quyết là câu chuyện kể về chàng trai Địch Vân thật thà,

08-07-2016 49 chương
Phong Vân - Đan Thanh

Phong Vân - Đan Thanh

Giới thiệu: Bạn là người yêu thích truyện kiếp hiệp? Bạn là người yêu thích đến

09-07-2016 70 chương
Bà tôi

Bà tôi

"Cháu ơi cháu ngủ với bà Mẹ cháu mót cà đến tận non trưa Cháu ơi cháu đã ngủ

23-06-2016
Cô gái của mùa thu

Cô gái của mùa thu

Tôi vẫn nhớ mùa thu đã cũ. Một mùa thu vàng rực lá me bay. Em rẽ lối hay mùa thu rẽ

24-06-2016
Trôi

Trôi

Có những thứ có thể thay đổi được nhưng cũng có những thứ sẽ mãi luôn ở đó

23-06-2016
Điệu múa thiên thần

Điệu múa thiên thần

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Những thiên thần ngồi trên cán

26-06-2016

XtGem Forum catalog