Polaroid
Ảo kiếm linh kỳ - Lương Vũ Sinh

Ảo kiếm linh kỳ - Lương Vũ Sinh


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 20
5 sao 5 / 5 ( 150 đánh giá )

Ảo kiếm linh kỳ - Lương Vũ Sinh - Hồi 15 - Khó lòng khó mở, lệ đẫm lam y

↓↓

Vẫn không có tiếng hồi đáp.

bạn đang xem “Ảo kiếm linh kỳ - Lương Vũ Sinh” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Tề Tấu Ngọc cả kinh kêu lên:


- Đinh đại thúc! Đinh đại thúc!


Sở Thiên Thư nói:


- Nếu có Đinh đại thúc ở trong thì lão đã sớm nghe thấy rồi. Chúng ta vào trong xem thử đi.


Tề Tấu Ngọc lẩm bẩm:


- Xưa nay gia gia không hạ sơn. Đinh đại thúc từ Dương Châu đã khởi hành trước chúng ta, cước trình của lão nhanh hơn chúng ta nhiều nên không thể đến muộn được. Vậy tại sao không có ai ở nhà?


Sở Thiên Thư trấn an:


- Đừng vội, thế nào thì Vương bà bà cũng có ở nhà.


Tề gia là "thiên hạ võ học đệ nhất gia", Sở Thiên Thư cũng giống như Tề Tấu Ngọc, đều không nghĩ Tề Yến Nhiên cũng có khả năng gặp chuyện bất trắc.


Bọn họ đến phòng của Tề Yến Nhiên và Đinh Bột nhưng không thấy một ai. Tề Tấu Ngọc đầy bụng hoài nghi, nghĩ:


- "Đinh đại thúc có thể vì gặp chuyện giữa đường nên bị cản trở, nhưng gia gia lại vì chuyện gì mà phải hạ sơn?".


Nàng ôm nỗi nghi ngờ và vội vàng chạy đến phòng Vương bà bà gọi lớn:


- Vương bà bà! Vương bà bà!


Vừa bước vào phòng Vương bà bà thì Tề Tấu Ngọc bất giác sững người, miệng lưỡi bỗng nhiên cứng đơ lại. Thì ra Vương bà bà đang nằm dài trên giường, sắc diện vàng như nghệ, song mục nhắm nghiền.


Nhất thời nàng cho rằng bà ta đã chết, nhưng vẫn buột miệng kêu:


- Vương bà bà, người làm sao thế? Xin bà hãy mở mắt ra nhìn tiểu nữ trở về này!


Bỗng nhiên Vương bà bà khẽ động, hai mắt từ từ mở ra.


Tề Tấu Ngọc vội kêu lên:


- Bà có nhận ra tiểu nữ không? Tiểu nữ là A Ngọc đây!


- Tiểu thư, là tiểu thư và Vệ thiếu gia trở về phải không?


Giọng nói tuy yếu ớt nhưng vẫn có thể nghe được. Và tuy nhận lầm người nhưng dẫu sao vẫn nhìn thấy là hai người.


Tề Tấu Ngọc nói:


- Vương bà bà, sao người lại bệnh nặng như thế này?


Vương bà bà nói:


- Tiểu thư có gặp mẫu thân không? Tạ.. ta rất nhớ...


Tề Tấu Ngọc nói:


- Bà bà cứ yên tâm, sớm muộn gì gia mẫu cũng về thăm bà bà thôi. Gia gia đâu rồi?


Vương bà bà nói:


- Đinh... Đinh đại thúc, hắn... hắn...


Tề Tấu Ngọc cảm thấy kỳ quái là tại sao bà ta không nói tung tích của gia gia mà lại nói chuyện Đinh đại thúc, nhưng nàng vẫn không ngăn cản.


Vương bà bà tiếp tục nói bằng giọng yếu ớt:


- Đinh đại thúc, hắn... hắn đã chết rồi.


Tề Tấu Ngọc kinh hãi không thôi, nàng ngẩn người hồi lâu rồi mới kêu lên:


- Tại sao lão ta chết?


Chỉ thấy Vương bà bà khẽ máy môi nhưng không nghe được gì nữa.


Sở Thiên Thư vội bước tới án thủ chưởng vào giữa lưng bà ta rồi vận lực đẩy vào.


Tề Tấu Ngọc áp sát tai vào miệng bà ta mới nghe được, nhưng bà ta không trả lời vấn đề nàng vừa hỏi, mà nói:


- Vệ thiếu gia, lão giạ.. lão gia bảo thiếu hiệp...


Bà ta vẫn lầm Sở Thiên Thư là Vệ Thiên Nguyên.


Tề Tấu Ngọc biết bà ta không thể nói nguyên nhân cái chết của Đinh Bột nên vội hỏi:


- Gia gia thế nào?


Vương bà bà chợt nói lớn hơn một chút:


- Lão gia không việc gì. Lão bảo Vệ thiếu hiệp đị.. đi Bạch Đà Sơn!


Tề Tấu Ngọc biết Sở Thiên Thư hiểu chút ít y thuật và nghe tổ phụ không việc gì nên thở phào một hơi rồi nói:


- Kỳ quái, tại sao Vương bà bà lại bệnh nặng như thế này? Đại ca, chàng xem bà ta bị bệnh gì vậy?


Chợt nghe Sở Thiên Thư kêu lên:


- Không xong rồi!


Tề Tấu Ngọc kinh ngạc, hỏi:


- Không xong cái gì?


Thiên Thư nói:


- Hình như bà ta trúng độc!


Tề Tấu Ngọc lay Vương bà bà và hỏi:


- Vương bà bà, bà bà nói mau, kẻ nào hạ độc?


Vương bà bà đã nhắm nghiền hai mắt và bất động rồi.


Đột nhiên có tiếng người nói:


- Là ta!


Tiếp theo chỉ nghe ầm một tiếng, hình như có vật gì phát nổ, nhất thời toàn gian phòng đầy khói mù.


Sở Thiên Thư ngửi thấy hương vị giống như mê hương mà trước đây Kim Hồ ám toán chàng ở Thiên Xích Trảng của Hoa Sơn. Trong đám khói mờ mịt nhưng vẫn thấy hai bóng người nhảy bổ vào phòng, tuy không nhận ra bộ dạng rõ ràng nhưng đó không phải là Kim Hồ.


Sở Thiên Thư lập tức vung song chưởng đánh ra vù vù.


Tề Tấu Ngọc cũng xuất kiếm đâm tới, nhưng đáng tiếc là trong khói mù nhìn chẳng rõ nên xuất chiêu không chuẩn xác.


Mũi kiếm của nàng vừa đâm sượt qua tay áo của đối phương thì đã bị chưởng phong quét qua một bên rồi.


Cước bộ của nàng loạng choạng suýt muốn ngã. Sở Thiên Thư tả chưởng hộ thân, hữu chưởng đỡ lấy nàng rồi xông thẳng ra ngoài phòng.


Hai người kia cũng đuổi theo như hình với bóng, ngoài sân viện lúc này cũng tràn ngập khói mù.


Thì ra hai hung thủ này đã sớm mai phục ở trong nhà. Bọn chúng cố ý không giết Vương bà bà là muốn dùng hơi thở tàn của bà ta để ám toán người của Tề gia từ bên ngoài trở về.


Hai kẻ này vừa phóng ra ngoài thì cười ha ha, nói:


- Sai thì đã sai rồi, tiểu tử này là nữ tế của Tề Cẩn Minh, thân phận cũng không kém gì Vệ Thiên Nguyên.


Sở Thiên Thư cắn chặt môi, chàng vừa bảo vệ Tề Tấu Ngọc vừa khổ đấu với đối phương.


Võ công của chàng vốn cao cường hơn hai gã kia nhưng lúc này vừa vận công kháng độc nên chỉ có chống đỡ chứ không thể công.


Cũng may là chàng đã qua một lần trúng độc nên năng lực kháng độc đã mạnh hơn trước, tuy chỉ chống đỡ nhưng nhất thời vẫn miễn cưỡng cầm cự được.


Tề Tấu Ngọc thì kém hơn chàng nhiều, nàng chỉ thấy bóng người lờ mờ trước mắt đang nhe nanh vung trảo chụp về phía mình nên chỉ có thể vung kiếm phòng thân thôi.


Trong khi kịch đấu thì hô hấp của Sở Thiên Thư càng tăng nhanh vì vậy mà chàng hít phải độc khí càng nhiều. Chẳng bao lâu thì chàng đã thấy đầu quáng mắt hoa rồi.


Ngay lúc đó, bỗng nhiên chàng nghe bên ngoài cổng hình như có tiếng người nói:


- Kỳ quái, không có ai mở cửa, bên trong hình như có tiếng binh khí giao nhau!


Dường như người này không dám tin vào tai mình nên thầm nghĩ:


- "Quái lạ, Tề gia là thiên hạ võ học đệ nhất gia, kẻ nào to gan dám đến đây sinh sự?".


Nghĩ đoạn hắn kêu lên:


- Sư phụ, người có nghe thấy không?


Sư phụ của hắn nói:


- Ta nghe rồi. Tề lão tiền bối không muốn người ngoài giúp đỡ, chúng ta không được thất lễ. Đợi lão ta phát lạc...


Lão biết tính khí của Tề Yến Nhiên, nếu chưa được mời mà tự tiện xông vào thì e rằng Tề Yến Nhiên sẽ trách cứ.


Nhưng lão nói chưa hết câu thì chợt cảm thấy không đúng.


Bởi vì trong lúc sư đồ lão nói chuyện thì lão đoán bên trong đã quá mười chiêu rồi, nếu Tề Yến Nhiên thì đâu có lý nào lão để cho đối phương xuất đến mười chiêu?


Lão buột miệng kêu lên:


- Tề lão tiền bối! Tề lão tiền bối!


Đồ đệ của lão cũng kêu lên:


- Có ai ở bên trong không? Có ai ở bên trong không?


Sở Thiên Thư tuy bị trúng độc nhưng thần trí còn minh mẫn, chàng lắng tai nghe thì nhận ra giọng người này.


Chàng tự hỏi:


- "Kỳ quái, chẳng phải là Bào Lịnh Huy sao? Tại sao hắn lại đến nơi này?

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Trích đoạn: Mặt trời sắp lặn, đàn quạ đang bay về tổ. Trên con đường cái quan

11-07-2016 1 chương
Phong Vân - Đan Thanh

Phong Vân - Đan Thanh

Giới thiệu: Bạn là người yêu thích truyện kiếp hiệp? Bạn là người yêu thích đến

09-07-2016 70 chương
Đồ mặt đểu

Đồ mặt đểu

Tôi mở tin nhắn, những con chữ cứ nhấp nhô như sóng trước mắt làm tôi lại... say:

30-06-2016
Ký vãng

Ký vãng

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải

25-06-2016
Guitar màu tím

Guitar màu tím

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") Người ta nói,

27-06-2016
Bạn thân khác giới

Bạn thân khác giới

Hai đứa im lặng không nói gì nữa. Lặng lẽ ngồi xuống bãi cát. Ngân đưa tay ra nắm

24-06-2016
Kết thúc hoàn hảo

Kết thúc hoàn hảo

(khotruyenhay.gq) Hắn đứng trầm ngâm nhìn chàng trai tội nghiệp đang nằm sõng soài trên

01-07-2016
Tha hương

Tha hương

(khotruyenhay.gq) Mấy năm trước, Hồng làm công nhân ở khu công nghiệp của thành phố.

27-06-2016
Đôi mắt và hàng mi

Đôi mắt và hàng mi

"Đôi mắt có thể nhìn thấy phong cảnh ở rất xa, rất xa, thế nhưng đôi mắt lại

30-06-2016
Một lần nữa lại yêu

Một lần nữa lại yêu

Tôi nói với Ly, khi lần đầu chúng tôi gặp nhau: "Dù thế nào tôi cũng sẽ đợi V, sẽ

29-06-2016