Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Anh hùng xạ điêu - Kim Dung

Anh hùng xạ điêu - Kim Dung


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 40
5 sao 5 / 5 ( 92 đánh giá )

Anh hùng xạ điêu - Kim Dung - Hồi 36 - Đại quân Tây chinh

↓↓

Quách Tĩnh chợt nói:

bạn đang xem “Anh hùng xạ điêu - Kim Dung” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Mẹ. Nếu cha con gặp chuyện này thì ông sẽ làm sao?


Lý Bình không ngờ y đột nhiên có câu hỏi kỳ lạ như thế, ngẩn ra hồi lâu, nhớ lại tính tình của chồng lúc còn sống, lập tức hiên ngang nói:


- Cha ngươi nhất sinh thà mình chịu đau khổ chứ quyết không chịu có nửa điểm phụ lòng người khác.


Quách Tĩnh đứng lên, quả quyết nói:


- Hài nhi tuy chưa gặp mặt cha nhưng cũng học theo cha làm người. Nếu Dung nhi bình an, hài nhi sẽ giữ lời hẹn cũ, thành thân với công chúa Hoa Tranh. Nếu Dung nhi có gì bất trắc, thì kiếp này hài nhi quyết không lấy vợ nữa.


Lý Bình nghĩ thầm:


- Nếu đúng thế thì dòng dõi nhà họ Quách ta há chẳng tới con là dứt sao? Nhưng tính tình thằng nhỏ này không khác gì cha nó, vô cùng cố chấp, nếu đã định chủ ý thì người ngoài có nói nhiều cũng vô dụng.


Lúc ấy bèn hỏi:


- Vậy con bẩm cáo với đại hãn thế nào?


Quách Tĩnh nói:


- Con cũng nói với đại hãn mấy câu vừa rồi.


Lý Bình có ý muốn thành toàn ơn nghĩa cho con, bèn nói:


- Được, chỗ này cũng không thể ở lâu, con đi tạ lỗi với đại hãn, mẹ con ta sẽ lập tức lên đường về nam.


Quách Tĩnh gật đầu khen phải.


Hai mẹ con đêm ấy thu thập hành lý, ngoài quần áo vật dừng tùy thân và một ít vàng bạc, còn tất cả những thứ đại hãn ban cho đều niêm phong lại trong lều.


Quách Tĩnh chuẩn bị đã xong, nói:


- Con đi từ biệt công chúa.


Lý Bình ngần ngừ nói:


- Chuyện này làm sao nói ra miệng được? Con rón rén trốn đi là được để cô ta khỏi phải đau lòng.


Quách Tĩnh nói:


- Không, con muốn đích thân nói chuyện với cô ta.


Rồi bước ra khỏi lều, tìm tới thẳng lều Hoa Tranh.


Công chúa Hoa Tranh và mẹ ở trong một gian lều, mấy hôm ấy đang vui vẻ tưng bừng lo lắng chuyện đám cưới, chợt nghe Quách Tĩnh ngoài lều kêu, mặt chợt đỏ bừng, kêu lên:


- Mẹ!


Mẹ nàng cười nói:


- Còn mấy ngày nữa là thành thân rồi, cả ngày không thấy mặt cũng không nên. Được thôi, con ra gặp y đi.


Hoa Tranh cười khẽ bước ra, hạ giọng nói:


- Quách Tĩnh ca ca.


Quách Tĩnh nói:


- Muội tử, ta có câu muốn nói với cô.


Rồi dắt nàng đi qua phía tây.


Hai người đi được vài dặm, cách đại doanh khá xa mới ngồi xuống bãi cỏ.


Hoa Tranh nép vào người Quách Tĩnh, hạ giọng nói:


- Tĩnh ca ca, ta cũng đang có chuyện muốn nói với ngươi.


Quách Tĩnh thoáng hoảng sợ nói:


- À, cô đã biết rồi à?


Nghĩ thầm nàng biết thì càng hay, nếu không thì quả thật không biết mở miệng thế nào. Hoa Tranh nói:


- Biết chuyện gì? Ta đang muốn nói với ngươi, là ta không phải là con gái đại hãn.


Quách Tĩnh ngạc nhiên nói:


- Cái gì?


Hoa Tranh ngẩng đầu nhìn vầng trăng non vừa lên ở chân trời, thong thả nói:


- Sau khi ta thành thân với ngươi, ta sẽ quên mình là con gái của Thành Cát Tư Hãn, ta chỉ là vợ của Quách Tĩnh. Ngươi muốn đánh mắng ta thì cứ đánh mắng. Đừng vì nghĩ tới cha ta là đại hãn mà ngươi phải chịu ủy khuất.


Quách Tĩnh trong lòng chua xót, nhiệt huyết trào lên, nói:


- Muội tử, cô đối với ta quá tốt, chỉ đáng tiếc là ta không xứng đáng với cô.


Hoa Tranh nói:


- Cái gì mà không xứng đáng? Ngươi là người tốt nhất trên đời, ngoài cha ta ra không ai bằng được ngươi. Bốn vị ca ca của ta cũng không bằng một nửa ngươi.


Quách Tĩnh ngẩn ra hồi lâu, việc sáng sớm ngày mai mình đã rời Mông Cổ về nam lại càng không sao nói ra được.


Hoa Tranh lại nói:


- Mấy hôm nay quả thật ta vui lắm. Nhớ tới lúc trước ta nghe nói ngươi chết, quả thật rất hận là mình không thể chết theo cho xong. Cũng nhờ Đà Lôi ca ca giật lấy thanh đao trên tay ta, nếu không thì làm sao ta còn lấy ngươi được nữa? Quách Tĩnh ca ca, nếu không làm vợ ngươi được thì ta thà chết còn hơn.


Quách Tĩnh nghĩ thầm:


- Dung nhi thì không nói với mình như thế, có điều hai ngươi đối xử với mình đều rất tốt.


Nghĩ tới Hoàng Dung, không kìm được tiếng thở dài.


Hoa Tranh ngạc nhiên nói:


- Ờ, tại sao ngươi lại thở dài?


Quách Tĩnh ngần ngừ nói:


- Không có gì.


Hoa Tranh nói:


- Ô, đại ca và nhị ca của ta không thích ngươi, nhưng tam ca và tứ ca lại rất tốt với ngươi. Trước mặt cha ta cứ nói đại ca và nhị ca không tốt, tam ca và tứ ca tốt, ngươi không cần lo.


Quách Tĩnh nói:


- Sao thế?


Hoa Tranh rất đắc ý, nói:


- Ta nghe mẹ nói cha đã lớn tuổi, hiện đang nghĩ việc lập Hãn thái tử, ngươi đoán là lập ai?


Quách Tĩnh nói:


- Tự nhiên là đại ca Truật Xích rồi. Y lớn tuổi nhất, công lao lại lớn nhất.


Hoa Tranh lắc đầu nói:


- Ta đoán sẽ không lập đại ca, quá nửa là lập tam ca, nếu không thì là tứ ca.


Quách Tĩnh biết con trưởng Thành Cát Tư Hãn là Truật Xích tinh minh tài giỏi, con thứ hai sát Hợp Đài dũng cảm thiện chiến, hai người so ra không thua kém gì nhau, trước nay vẫn tranh giành nhau. Con thứ ba là Oa Khoát Đài thì thích uống rượu săn bắn, tính tình rộng rãi, y biết tương lai sau khi phụ vương chết thì người kế thừa ngôi vị đại hãn nếu không phải là đại ca ắt là nhị ca, nhưng trong bốn anh em phụ vương vẫn yêu thương em mình là Đà Lôi nhất, người mà đại hãn lập quyết không phải là mình, vì vậy xưa nay không hề tranh giành với ai, ba người kia đều đối xử tốt với y Quách Tĩnh nghe Hoa Tranh nói thế cảm thấy khó tin, nói:


- Chẳng lẽ bằng vào mấy câu của cô mà đại hãn lại thay Hãn thái tử à?


Hoa Tranh nói:


- Ta cũng không biết nữa, ta chỉ đoán mò thôi. Có điều cho dù đại ca hay nhị ca trong tương lai làm đại hãn, ngươi cũng không cần lo. Nếu họ làm khó ngươi, ta sẽ động đao liều mạng với họ.


Hoa Tranh từ nhỏ được Thành Cát Tư Hãn sủng ái bốn người anh trước nay đều nhường nàng ba phần. Quách Tĩnh biết nàng nói được là làm được, cười khẽ một tiếng, nói:


- Không cần thế đâu.


Hoa Tranh nói:


- Đúng đấy, nếu các anh đối xử với chúng ta không tốt thì chúng ta cùng về nam.


Quách Tĩnh buột miệng nói:


- Ta đang muốn nói với cô là ta phải về nam.


Hoa Tranh sửng sốt, nói:


- Chỉ sợ cha mẹ ta không rời được ta.


Quách Tĩnh nói:


- Ta chỉ đi một mình... .


Hoa Tranh nói:


- Ờ, ta vĩnh viễn nghe lời ngươi, ngươi nói về nam, thì ta cũng đi với ngươi. Nếu cha mẹ không cho, hai chúng ta sẽ lén trốn đi.


Quách tĩnh lại nhịn không được nữa, nhảy bật dậy kêu lên:


- Là hai mẹ con ta về nam.


Câu ấy vừa nói ra, một người đang đứng, một người đang ngồi, bốn mắt nhìn nhau, đột nhiên đều cứng đờ như tượng gỗ, Hoa Tranh nước mắt vòng quanh, nhất thời không rõ ý y.


Quách Tĩnh nói:


- Muội tử, ta xin lỗi cô! Ta không thể thành thân với cô.


Hoa Tranh vội nói:


- Ta làm việc gì sai trái? Ngươi trách ta không tự sát theo ngươi phải không?

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Trích đoạn: Mặt trời sắp lặn, đàn quạ đang bay về tổ. Trên con đường cái quan

11-07-2016 1 chương
Hồ xanh phẳng lặng

Hồ xanh phẳng lặng

Sinh nhật 18 tuổi, trong sự ngạc nhiên của tôi, thằng bé chủ động xin tôi được làm

27-06-2016
Cát và đá

Cát và đá

Có hai người bạn đang dạo bước trên sa mạc. Trong chuyến đi dài, hai người nói

01-07-2016
Ba viên bi màu đỏ

Ba viên bi màu đỏ

Có hai cậu bé nữa như thế ở làng này. Chúng nghèo lắm. Ông Jim nhà tôi cứ thích đổi

29-06-2016
Hương lúa

Hương lúa

Lụa tựa lưng bên anh tút từng cọng rơm vàng óng hít hà mùi thơm của hoa đồng cỏ

28-06-2016