XtGem Forum catalog
Anh hùng xạ điêu - Kim Dung

Anh hùng xạ điêu - Kim Dung


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 40
5 sao 5 / 5 ( 137 đánh giá )

Anh hùng xạ điêu - Kim Dung - Hồi 36 - Đại quân Tây chinh

↓↓

Âu Dương Phong sửng sốt, cười nhạt nói:

bạn đang xem “Anh hùng xạ điêu - Kim Dung” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Té ra con tiểu nha đầu toàn đặt chuyện lừa người.


Hoàng Dung nói:


- Ban đầu thì tự nhiên là có ý lừa ngươi. Cha ta là loại người nào, há lại bị bọn đạo sĩ thối tha phái Toàn Chân vây khốn? Nếu ta không nói chuyện Cửu âm chân kinh thế nào, thì ngươi cũng không cho ta hỏi han cô Ngốc.


Lúc ấy Kha Trấn ác vừa rất khâm phục, vừa rất thương yêu Hoàng Dung, chỉ mong nàng mau nghĩ ra cách nào hay để thoát thân trốn chạy. Chợt nghe Âu Dương Phong nói:


- Trong những lời bịa đặt của ngươi cũng có ba phần sự thật, nếu không Lão Độc vật cũng không dễ mà mắc câu. Được rồi, ngươi đem đoạn văn dịch của cha ngươi đọc lại từ đầu đến cuối cho ta nghe, không được giấu diềm nửa câu.


Hoàng Dung nói:


- Thế nếu ta nhớ không được thì sao?


Âu Dương Phong nói:


- Tốt nhất là ngươi nên nhớ. Nếu không thì con tiểu nha đầu xinh đẹp lanh lợi ngươi bị con quái xà của ta cắn cho vài nhát, thì quả là một cảnh tượng rất không đẹp.


Lúc Hoàng Dung từ sau tượng thần nhảy ra, vốn đã có ý quyết chết, nhưng lúc ấy nhìn thấy thảm trạng của Dương Khang lúc lâm tử, bất giác run sợ nghĩ thầm:


- Cho dù mình nói cho y biết đoạn kinh văn mà Nhất Đăng đại sư truyền thụ y vẫn không thể nào tha mình, làm thế nào nghĩ cách thoát thân đây?


Nhất thời bàng hoàng không có cách nào, nghĩ chỉ còn cách trước tiên bôi bác với y vài câu rồi sẽ tính, bèn nói:


- Ta thấy được nguyên bản kinh văn thì hoặc giả có thể dịch ra được. Ngươi cứ đọc từng câu từng câu để ta nghe thử.


Âu Dương Phong nói:


- Những lời líu la líu lo ấy, ai mà nhớ được? Ngươi không cần qua mắt ta nữa.


Hoàng Dung nghe y không đọc ra được, linh cơ chợt động, đã nghĩ ra kế, nghĩ thầm:


- Y đã không nhớ được tự nhiên phải coi kinh văn là tính mạng.


Lúc ấy bèn nói:


- Được thôi, ngươi lấy kinh ra mà đọc.


Âu Dương Phong quyết ý bắt nàng giải thích, lập tức lấy trong bọc ra một gói giấy dầu, mở liên tiếp ba lớp, mới lấy ra quyển kinh văn mà Quách Tĩnh viết cho. Hoàng Dung cười thầm:


- Tĩnh ca ca viết bừa một hơi mà Lão Độc vật y lại cho là thật.


Âu Dương Phong đánh hỏa tập lên, tìm được nửa cây nến trên bệ thờ châm vào, soi kinh văn vào đọc:


- Hốt bất nhĩ, khẳng lý đa đắc, tư căn lục phố.


Hoàng Dung nói:


- Giỏi xem tướng, chuyển vận mười hai hơi thở.


Âu Dương Phong cả mừng, lại đọc:


- Cát nhĩ văn hóa tư, thạp hổ.


Hoàng Dung nôi:


- Có thể thoát khỏi họa hoạn, đạt tới chỗ thông thần.


Âu Dương Phong đọc:


- Thủ đạt biệt tư thổ, ân nê khư.


Hoàng Dung nói:


- Sai rồi, ngươi đọc sai rồi?


Âu Dương Phong nói:


- Không sai, đúng là trong này viết như thế .


Hoàng Dung nói:


- Vậy thì lạ đấy, câu này không sao hiểu được.


Rồi đưa tay trái lên chống cằm, làm như đang khó nhọc suy nghĩ. Âu Dương Phong vô cùng sốt ruột, nhìn nàng chằm chằm, chỉ mong nàng nghĩ ra cho mau.


Qua hồi lâu, Hoàng Dung nói:


- À, phải rồi, chắc là gã tiểu tử ngốc Quách Tĩnh viết sai, đưa ta xem nào.


Âu Dương Phong không nghĩ gì khác, đưa kinh văn qua.


Hoàng Dung đón lấy, tay trái cầm nến như đọc kỹ kinh văn, đột nhiên hai chân nhảy vọt lên lui ra hơn một trượng, kề mấy trang giấy vào cách ngọn lửa nửa thước, quát:


- Âu Dương bá bá, kinh văn này là giả để ta đốt cho xong.


Âu Dương Phong cả sợ vội nói:


- Này, này, ngươi làm gì thế? Mau trả lại cho ta.


Hoàng Dung cười nói:


- Ngươi muốn lấy kinh văn hay muốn lấy mạng ta?


Âu Dương Phong nói:


- Lấy mạng ngươi làm gì, mau trả lại cho ta.


Giọng nói cấp bách khác hẳn lúc bình thời, lấy thế định nhảy lên cướp lại. Hoàng Dung kề kinh văn vào cách ngọn nến hai tấc, nói:


- Đứng lại! Ngươi mà động đậy một cái ta sẽ đốt, chỉ cần cháy mất một chữ thì suốt đời ngươi sẽ phải hối hận đấy.


Âu Dương Phong nghĩ thấy không sai, hừ một tiếng, nói:


- Ta không đấu nổi với con quỷ ranh mãnh nhà ngươi, đặt kinh văn xuống rồi ngươi đi cho xong.


Hoàng Dung nói:


- Ngươi là bậc tôn sư trên đời, không được nuốt lời đấy.


Âu Dương Phong sầm mặt nói:


- Ta nói mau đặt kinh văn xuống rồi ngươi đi đường ngươi.


Hoàng Dung biết y là kẻ rất có thân phận, tuy tính tình độc ác xấu xa nhưng không nuốt lời với người khác, lập tức đặt cả kinh văn lẫn ngọn nến xuống đất, cười nói:


- Âu Dương bá bá, xin lỗi nhé.


Rồi nhấc ngọn Đả cẩu bổng lên quay người định đi.


Âu Dương Phong cũng không ngoảnh lại, đột nhiên nhảy bật lên lật tay ra chưởng, bùng một tiếng vang dội, đã đánh vỡ một nửa tượng thần Thiết thương Vương Ngạn Chương, quát:


- Lão mù họ Kha kia, ra đây mau.


Hoàng Dung cả kinh, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Kha Trấn ác đã từ sau tượng thần nhảy ra, vung ngọn thương sắt bảo vệ trước mặt. Hoàng Dung lập tức hiểu ra "Với bản lĩnh của Lão Độc vật thì Kha đại gia núp sau lưng thần tượng há lại qua mặt được y? Có lẽ y nghe được tiếng thở. Chỉ là y không coi Kha đại gia vào đâu, nên nảy giờ cứ ẩn nhẫn không nói ra."


Lập tức tung người vọt tới, ngọn trúc bổng khẽ đưa ra cùng thủ thế, nói với Âu Dương Phong:


- Âu Dương bá bá, ta không đi đâu, ngươi thả y đi đi.


Kha Trấn ác nói:


- Không, Dung nhi, ngươi đi đi, ngươi đi tìm Tĩnh nhi bảo y trả thù cho sáu anh em ta.


Hoàng Dung buồn rầu nói:


- Nếu y tin lời ta thì đã tin rồi. Kha đại gia, nếu ngươi không đi thì nỗi oan khuất của cha con ta không bao giờ được sáng tỏ. Ngươi nói với Quách Tĩnh rằng ta không hề trách y, bảo y đừng khó xử.


Kha Trấn ác đời nào chịu để nàng xả thân cứu mình, hai người cãi cọ không thôi.


Âu Dương Phong sốt ruột, mắng:


- Con nha đầu, ta đã ưng thuận để ngươi đi, ngươi còn lằng nhằng cái gì?


Hoàng Dung nói:


- Nhưng ta không thích đi. Âu Dương bá bá, ngươi đuổi lão mù này đi đi, ta sẽ nói chuyện vui vẻ cho ngươi đỡ buồn, chứ đừng làm hại y.


Âu Dương Phong nghĩ thầm:


- Ngươi không đi là tốt nhất chứ gã mù này sống hay chết có can hệ gì tới ta?


Bèn sãi chân bước lên một bước vung tay chụp vào ngực Kha Trấn ác. Kha Trấn ác vung ngang ngọn thiết thương ra bảo vệ trước ngực. Âu Dương Phong rung tay gạt một cái hai tay Kha Trấn ác tê chồn, trước ngực bị dội lại đau buốt lên, keng một tiếng, ngọn thiết thương đã tung lên chọc thủng mái ngói bay luôn ra ngoài.


Kha Trấn ác vội nhảy lùi lại, người đang trên không chưa rơi xuống đất thì trước ngực đã bị túm chặt, thân hình đã bị Âu Dương Phong nắm lấy nhấc lên. Y từng gặp nhiều đại địch, tuy giữa lúc nguy cấp vẫn không rối loạn, tay trái khẽ giơ lên, hai ngọn độc lăng bay thẳng vào giữa mặt đối phương. Âu Dương Phong không ngờ y lại có hiểm chiêu chuyển bại thành thắng này, khoảng cách quá gần, độc lăng bắn ra rất mau, quả thật khó lòng né tránh, lập tức ngửa người về phía sau thừa thế đẩy một cái, ném Kha Trấn ác lên cao.


Lúc Kha Trấn ác từ sau thần tượng nhảy ra thì mặt hướng ra cổng miếu, bị Âu Dương Phong ném cái ấy không tự chủ được, lại bay xuyên cửa ra ngoài. Cái ném ấy kình lực rất lớn, thân hình y lại bay ra phía trước độc lăng, hai ngọn độc lăng bay qua đầu Âu Dương Phong, sắp đánh vào người Kha Trấn ác. Hoàng Dung kêu lên:


- Ái chà?


Thì thấy Kha Trấn ác hơi nghiêng người đi một cái, tay trái nhẹ nhàng khéo léo chụp lại hai ngọn độc lăng, thuật nghe tiếng xét hình của y quả đã đạt tới hóa cảnh, so với người còn đủ hai mắt có khi còn thấy rõ ràng hơn.


Âu Dương Phong bật tiếng khen ngợi, nói:


- Ngươi giỏi lắm, lão mù họ Kha, tha cho ngươi đi đấy.


Kha Trấn ác rơi xuống đất vẫn còn ngần ngừ. Hoàng Dung cười nói:


- Kha đại gia, Âu Dương Phong muốn bái ta làm sư phụ để học tập Cửu âm chân kinh. Ngươi còn không đi, cũng định bái ta làm sư phụ sao?


Kha Trấn ác biết tuy nàng nói năng có vẻ nhởn nhơ nhưng hoàn cảnh quả thật mười phần nguy hiểm, cứ đứng trước miếu không chịu đi.


Âu Dương Phong ngẩng đầu nhìn trời, nói:


- Trời sắp sáng rồi, đi thôi?


Rồi kéo tay Hoàng Dung đi ra khỏi miếu. Hoàng Dung kêu lên:

Chương trước | Chương sau

↑↑
Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Mở đầu: Bốn đại cao thủ Thiên giáo vận y phục bó chẽn, màu xám ngoét sầm sập

12-07-2016 50 chương
Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Giới thiệu: "Tru Tiên " là tiểu thuyết huyễn tưởng thuộc thể loại tiên hiệp của

09-07-2016 258 chương
Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Nếu mọi nhà ở thành Lạc Dương nao nức chờ đến một ngày mới trong cái Tết ròng

11-07-2016 51 chương
Vì sao?...

Vì sao?...

Anh sẽ khóc chứ nếu em chết? Ừ, anh sẽ khóc Vì sao? Vì sao ư? *** Who can say for the

29-06-2016
Em gái bé bỏng

Em gái bé bỏng

Cô em gái nhõng nhẽo nhiều khi thật phiền phức nhưng như một thiên thần đáng yêu bên

01-07-2016
Chàng Guitar

Chàng Guitar

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Tôi đã

25-06-2016
Nocturne -1 Kí Ức Đẹp

Nocturne -1 Kí Ức Đẹp

Truyện kể về quãng thời gian trung học của iloveviu, một cậu học sinh không bình

23-07-2016 37 chương
Ít ra còn có anh

Ít ra còn có anh

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Minh

25-06-2016
Em là để yêu

Em là để yêu

"Phụ nữ là để yêu chứ không phải để hiểu" - Shakespeare - *** Em sinh tháng 2. Anh

30-06-2016