XtGem Forum catalog
Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Anh hùng Vô lệ - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 20
5 sao 5 / 5 ( 56 đánh giá )

Anh hùng Vô lệ - Cổ Long - Hồi 17 - Trên cao lạnh không chịu nổi

↓↓

"Hôm nay ta muốn đến trả nợ, bởi vì ngươi là Châu Mãnh, ta là Tư Mã Siêu Quần, điểm đó vô luận dưới bất cứ tình huống nào đều bất biến".

bạn đang xem “Anh hùng Vô lệ - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Tư Mã Siêu Quần nói:


- Cho dù đầu rơi máu chảy, gia hủy nhân vong, điểm đó cũng bất biến.


-- Phải, là như vậy.


-- Đầu có thể rơi, máu có thể chảy, tinh thần lại vĩnh viễn không thể khuất phục, cũng vĩnh viễn không thể hủy diệt.


Đó là nghĩa khí của giang hồ nam nhi, đó là huyết tính của giang hồ nam nhi.


Châu Mãnh ngưng thị nhìn Tư Mã Siêu Quần, trong thần tình cũng ngập tràn vẻ tôn nghiêm bất khả xâm phạm.


"Ngươi là tử địch cả đời ta, oan cừu giữa ngươi và ta tương kết thâm sâu, không biết có bao nhiêu người vì vậy mà chết đi". Châu Mãnh nói:


"Vì oan hồn của những người đã chết, ngươi và ta cũng khó lòng cùng tồn tại".


- Ta hiểu rõ.


"Ta Châu Mãnh tung hoành giang hồ cả đời, huy đao sát nhân, không để ý tới tư thù, chưa từng để bất cứ người nào trong mắt". Châu Mãnh thốt:


"Chỉ có ngươi, Tư Mã Siêu Quần ngươi".


Thanh âm của hắn vì kích động mà phát run:


- Tư Mã Siêu Quần ngươi hôm nay xin chịu một bái của Châu Mãnh ta.


Hắn thật sự bái. Nam tử hán vĩnh viễn không khuất tất đó thật đã bái lạy dưới đất, bái lạy trước mặt Tư Mã Siêu Quần.


Tư Mã Siêu Quần cũng bái lạy.


"Ta bái ngươi là anh hùng chân chính, là nam tử hán chân chính". Châu Mãnh khàn giọng:


"Nhưng sau một bái đó ta và ngươi chia cách vĩnh viễn".


Hắn gằn từng tiếng:


- Bởi vì ta vẫn phải giết ngươi, ta không còn đất chọn lựa nào khác.


Tư Mã Siêu Quần thản nhiên thốt:


- Phải. Người ở giang hồ vốn là như vậy. Ngươi và ta đều không còn đất chọn lựa nào khác.


"Ngươi hiểu thì tốt". Thanh âm của Châu Mãnh càng tê dại:


"Ngươi hiểu thì tốt".


Hắn đứng lên, lại nhìn đám thuộc hạ của mình.


"Con người đó là Tư Mã Siêu Quần, là người đã hủy diệt Hùng Sư Đường của bọn ta". Châu Mãnh nói vừa trầm hùng, vừa chậm rãi:


"Vì con người đó muốn tạo thành bá nghiệp không tiền khoáng hậu, huynh đệ bọn ta không biết đã có bao nhiêu người thảm tử trên đường, cả thi thể cũng vô phương an táng, thư muội của bọn ta cũng không biết có bao nhiêu người trở thành quả phụ, có người vì muốn kiếm miếng ăn, thậm chí đã lặn lội đi làm gái điếm".


Mọi người lẳng lặng lắng nghe, trong ánh mắt nhòa lệ nổi đầy tia máu đỏ ngầu, trên quyền đầu đột khởi gân xanh.


"Bọn ta mỗi một người đều từng phát thệ trong tâm, không chém được đầu của y xuống, thề không trở lại cố hương". Châu Mãnh nói:


"Cho dù bọn ta toàn bộ đều chết trận, cũng phải hóa thành quỷ dữ đến đoạt hồn phách của y".


Hắn chỉ Tư Mã Siêu Quần:


- Hiện tại y đã đến, lời nói của y các ngươi đều đã nghe rất rõ.


Châu Mãnh nói tiếp:


- Y đến trả nợ, nợ máu nhất định phải dùng máu để trả.


Mục quang của hắn như đao phong quét lên mặt đám thuộc hạ:


- Y chỉ đến một mình, y cũng giống như bọn ta, cũng bị chúng bạn bỏ rơi, gia phá nhân vong, nhưng bọn ta ít ra còn có đám huynh đệ mình, bọn ta muốn báo thù, hiện tại đã là cơ hội tốt nhất, một mình y tuyệt không phải là đối thủ của bọn ta.


Châu Mãnh hét lớn:


- Trong tay các ngươi đều có đao, hiện tại có thể bạt đao, chém y chết trong loạn đao.


Không ai bạt đao.


Mọi người vẫn lẳng lặng lắng nghe, thậm chí cả nhìn cũng không nhìn Tư Mã Siêu Quần tới một lần.


Châu Mãnh hét lớn:


- Các ngươi tại sao còn chưa động thủ ? Lẽ nào tay các người đều đã mềm yếu ? Lẽ nào các ngươi đều đã quên làm sao để giết người ?


A Căn chợt xông tới, quỳ phục trước mặt Châu Mãnh và Tư Mã Siêu Quần, vập đầu dưới đất.


"Lão tổng, tôi biết ông theo tôi đến đây là đã chuẩn bị tìm chết". A Căn thốt:


"Lão tổng, tôi nhờ có ông mà thành người, chết cũng không hối hận, sau khi ông chết, A Căn nhất định trước hết an bài hậu sự cho ông tốt đẹp, sau đó nối gót theo ông".


Tư Mã Siêu Quần cười lớn:


- Tốt, huynh đệ tốt. Hay cho cái câu nhờ người mà thành người, chết không hối hận.


Đột nhiên "keng" một tiếng, một thanh đao từ trong tay một người rơi xuống, rơi thõng xuống đất.


Châu Mãnh nhìn người đó hét lớn:


- Man Ngưu, ngươi luôn luôn là một hảo hán, sát nhân chưa từng mềm tay, hiện tại sao lại cả đao cũng cầm không vững ?".


Man Ngưu cúi đầu, huyết lệ rưng rưng:


- Đường chủ, ông biết tôi vốn trong mộng cũng muốn chém đầu người đó, nhưng hiện tại ...


"Hiện tại thì sao ?" Thanh âm của Châu Mãnh càng tê dại:


"Hiện tại ngươi lẽ nào không muốn giết y ?".


- Tôi vẫn muốn, nhưng kêu tôi đi giết y như vậy, tôi thật vô phương động thủ.


- Tại sao ?


"Tôi cũng không biết tại sao". Man Ngưu cũng quỳ xuống, dùng lực tát vào mặt mình, tát đến đỏ mặt:


"Tôi đáng chết, tôi là tên hèn nhát đáng chết, trong tâm tôi tuy biết, nhưng Đường chủ nếu kêu tôi nói ra, tôi lại nói không được".


"Tên hèn nhát ngươi, ngươi nói không được, ta nói được". Châu Mãnh thốt:


"Ngươi vô phương động thủ chỉ vì ngươi chợt phát hiện con người mà bọn ta muốn lấy mạng cũng là một hảo hán. Y đã một mình đến gặp bọn ta, bọn ta cũng nên dùng lễ hảo hán mà đối đãi y, bọn ta nếu giết y như vậy, cho dù có báo thù được, cũng không còn mặt mũi để đi gặp anh hùng thiên hạ".


Hắn hỏi Man Ngưu:


- Ngươi nói coi, trong tâm ngươi có phải nghĩ như vậy không ?


Man Ngưu vập đầu, trên mặt ràn rụa huyết lệ.


Mục quang như đao phong của Châu Mãnh lại quét ngang trên mặt đám thuộc hạ.


"Còn các ngươi ?" Hắn hỏi đám huynh đệ đã theo hắn thân kinh bách chiến, cửu tử nhất sinh, không còn gì khác ngoài cái mạng:


"Trong tâm các ngươi có phải nghĩ như vậy không ?".


Không ai hồi đáp.


Nhưng bàn tay cầm đao của mỗi một người đều đã thụ thương.


Bọn họ tuy đã mất hết tất cả, lại còn chưa mất đi huyết khí, nghĩa khí, và dũng khí của bọn họ.


Châu Mãnh nhìn bọn họ, nhìn từng người một, trong đôi mắt to tròn mệt mỏi vô thần chợt lại phát sáng, chợt ngửa mặt mà nói:


- Tốt, đó mới là huynh đệ tốt, đó mới là huynh đệ tốt của Châu Mãnh, Châu Mãnh có thể kết giao huynh đệ với các người, chết cũng không oán tiếc.


Hắn quay mặt hỏi Tư Mã Siêu Quần:


- Ngươi nhìn xem, huynh đệ của Châu Mãnh ta là những huynh đệ ra sao ? Có phải là những tên hèn nhát không ?


Đôi mắt của Tư Mã Siêu Quần cũng đỏ ngầu, đã đỏ ngầu từ sớm.


Nhưng y không rơi lệ.


Y vẫn đứng thẳng như ngọn tiêu thương, qua một hồi rất lâu mới nói từng tiếng:


- Châu Mãnh, ta không bằng ngươi, cả gãi đít cho ngươi cũng không đáng. Bởi vì ta không có những huynh đệ như ngươi.


Câu nói đó không phải do người khác nói ra, câu nói đó là do Tư Mã Siêu Quần nói ra.


Anh hùng Tư Mã Siêu Quần thiên hạ vô song.


Trong mắt Châu Mãnh lại không có một nét đắc ý nào, trái lại lại ngập tràn nỗi bi thương, phảng phất đang tự hỏi tâm mình:


-- Bọn ta tại sao không phải là bằng hũu mà lại là thù địch ?


Câu nói đó đương nhiên không thể nói ra, Châu Mãnh chỉ nói:


- Không cần biết ra sao, ngươi đối tốt với bọn ta, bọn ta cũng tuyệt không thể không đối tốt với ngươi. Chỉ tiếc có một điểm vẫn bất biến.


Hắn nắm chặt song quyền:


- Ta vẫn là Châu Mãnh, ngươi vẫn là Tư Mã Siêu Quần, cho nên ta vẫn phải giết ngươi.


Đó cũng là Khí, giống như ái tình trọn đời chung thủy vậy, biển có thể cạn, đá có thể mòn, luồng Khí đó lại vĩnh viễn tồn tại.


Bởi vì có luồng Khí đó, cho nên đám nam nhi giang hồ cả cội nguồn cũng không có mới có thể vĩnh viễn sống trong tâm của những người có huyết tính.


Châu Mãnh lại nói:


- Ngươi hồi nãy cũng có nói qua, đây vốn là chuyện của hai chúng ta, vốn nên để cho hai ta tự giải quyết.


Hắn hỏi Tư Mã Siêu Quần:

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Giới thiệu: Trung Nguyên Tứ Tuyệt là bốn người có võ công siêu tuyệt trong võ

11-07-2016 40 chương
Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Giới thiệu: Lộc Đỉnh Ký là bộ truyện tranh hành động nói về một cậu bé sống

09-07-2016 248 chương
Hãy cứ im lặng đi

Hãy cứ im lặng đi

(khotruyenhay.gq) Cách đây 2 tuần, anh nhận ra mình chỉ là người thay thế. Anh quyết

28-06-2016
Khu vực cấm FA

Khu vực cấm FA

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp hết yêu nhau

26-06-2016
Ly hôn

Ly hôn

 Thể diện cái gì, giận dỗi cái gì, trong tình yêu không nên quá cố chấp. Khoan dung

24-06-2016
Em tiễn anh đi

Em tiễn anh đi

(khotruyenhay.gq) "Thật ra điều gì mới là có ý nghĩa với em, Vivian?". Gia Huy vừa nói

01-07-2016
Guitar màu tím

Guitar màu tím

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") Người ta nói,

27-06-2016