Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Anh hùng Vô lệ - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 20
5 sao 5 / 5 ( 117 đánh giá )

Anh hùng Vô lệ - Cổ Long - Hồi 14 - Lò sát sinh

↓↓
Hai mươi bốn tháng hai.


Trường An.


Trước rạng đông.


Bầu trời một màn hắc ám, hắc ám nhất so với bất kỳ lúc nào trong ngày. Cao Tiệm Phi một mình ngồi trong hắc ám, lạnh đến mức cả máu cũng phảng phất đã đông đặc.

bạn đang xem “Anh hùng Vô lệ - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


"Ta không sai". Chàng một mực không ngừng tự nhủ:


"Ta không làm gì sai đối với Châu Mãnh, cũng không làm gì sai đối với nàng, ta không sai".


Bản thân của "yêu" tịnh không sai. Vô luận bất cứ người nào yêu một người khác đều không sai trái.


Lúc chàng yêu Điệp Vũ căn bản không biết Điệp Vũ là nữ nhân của Châu Mãnh, chàng cả tưởng cũng không tưởng đến bao giờ.


Nhưng mỗi khi chàng nhớ đến biểu tình của Châu Mãnh lúc nhìn Điệp Vũ, trong tâm chàng lại có nỗi hối hận tiếc nuối như dao cắt.


Cho nên chàng đã đi.


Chàng vốn cũng muốn phóng tới, ôm lấy Điệp Vũ giữa vũng máu, bỏ hết tất cả, ôm lấy nữ nhân duy nhất trong đời chàng, chiếu cố nàng cả đời, yêu nàng cả đời, không cần biết chân nàng có cụt chân hay không vẫn yêu.


Nhưng Châu Mãnh đã phóng tới trước ôm lấy nàng, cho nên chàng lẳng lặng bỏ đi.


Chàng chỉ còn nước bỏ đi.


-- Chàng có thể đi bao xa ? Nên đi đến nơi nào ? Phải đi bao xa mới có thể quên những chuyện này ?


Những câu hỏi đó có ai có thể trả lời cho chàng ?


Khoảng cách cho đến lúc trời sáng càng gần, mặt đất phảng phất càng tăm tối.


Tiểu Cao nằm dài, nằm trên mặt đất phủ tuyết giá buốt, ngửa mặt nhìn khung trời hắc ám.


Sau đó chàng nhắm mắt lại.


-- Mở mắt trừng trừng cũng chỉ có thể nhìn thấy một màn hắc ám, nhắm mắt lại làm chi ?


"Làm như vậy có thể chết đó". Chàng mới nhắm mắt lại, đã nghe thấy một người lạnh lùng nói:


"Mùa đông năm nay trong thành Trường An tối thiểu cũng có bốn năm người đã bị chết cóng, cóng lạnh đến mức còn cứng hơn cả đá, cả chó hoang cũng không nhai nổi".


Tiểu Cao không lý gì đến y.


-- Sống đã khổ nhọc như vậy, chết thì đã sao ?


Nhưng người đó lại khơi khơi không để cho chàng chết.


Hàm dưới của chàng đột nhiên bị banh ra, đột nhiên cảm thấy một thứ nước cay cay nóng nóng chui vào yết hầu mình, chảy vào bao tử.


Trong bao tử chàng lập tức giống như có một ngọn lửa đang thiêu đốt, khiến cho toàn thân chàng ấm áp trở lại.


Chàng mở mắt, nhìn thấy một người đang ngồi trước mặt như một thạch tượng, trong tay khiêng một cái hòm.


Một người không bình phàm, một cái hòm không bình phàm.


Người đó nếu quả muốn người ta sống dậy, vô luận là ai đều khó lòng chết được, cũng như nếu y muốn người ta chết, vô luận là ai đều khó lòng sống sót.


Tiểu Cao minh bạch điểm đó.


"Rượu ngon". Chàng nhảy bật dậy, tận lực làm ra vẻ không để ý gì:


"Hồi nãy có phải ngươi cho ta uống rượu Hỗ Châu Đại Khúc ?


- Hình như vậy.


"Chuyện như vậy ngươi không giấu được ta đâu, lúc người khác còn bú là ta đã bắt đầu uống rượu". Tiểu Cao cười lớn, chừng như thật sự cười rất khoan khoái:


"Có người trời sinh là anh hùng, có người trời sinh là kiếm khách, còn có những người trời sinh là tửu quỷ".


"Ngươi không phải là tửu quỷ". Người đó lạnh lùng nhìn Tiểu Cao:


"Ngươi là tên khốn nạn".


Tiểu Cao lại cười lớn:


- Khốn nạn thì khốn nạn, khốn nạn và tửu quỷ có gì là khác chứ ?


- Có một điểm khác biệt.


- Điểm gì ?


- Ngươi nhìn là biết.


"Nhìn cái gì ?" Tiểu Cao hỏi:


"Đi đâu nhìn ?".


Người đó bỗng kéo chàng theo, mang chàng phóng người ba lên, vượt qua vô số nóc nhà mới dừng chân.


"Ở đó". Y nói:


"Tới đó mà nhìn !".


Đó là nóc của một tòa cao lâu, cao lâu trong một khu vườn rộng rãi.


Tòa cao lâu đó là đệ nhất lâu Trường An Cư.


Trời đã gần sáng, từ giữa bình minh mờ mịt xám ngoét, hoa vẫn đỏ hồng cao ngạo làm sao, diễm lệ làm sao, kỳ quái làm sao, trên mặt đất tuyết phủ phảng phất cũng rơi đầy hoa.


"Nếu quả ngươi nghĩ đó là hoa, ngươi lầm rồi". Người khiêng hòm nói:


"Đó không phải là hoa, đó là máu".


Tâm Tiểu Cao trầm hạ.


Chàng biết đó là máu, cũng biết đó là máu của ai.


Lúc Châu Mãnh đến, đã đem đám tử sĩ thuộc hạ của hắn mai phục ở đó, chuẩn bị quyết một trận tử chiến với Trác Đông Lai.


"Nhưng các ngươi nên biết rằng Trác Đông Lai cũng không thể không có chuẩn bị".


Người khiêng hòm nói:


"Ở đây không có người của hắn chỉ vì người của hắn đều ở bên ngoài, hắn biết các ngươi mai phục nhân thủ trong đây, cho nên đã bao vây các ngươi từ bên ngoài".


Lần này thuộc hạ của Trác Đông Lai tổng cộng có ba trăm hai chục người, đều là những nhân thủ giỏi nhất mà hắn có thể điều động trong vòng hai ngày nay.


- Bọn chúng tuy đông gấp mấy lần các ngươi, Trác Đông Lai lại vẫn không dám khinh cử vọng động.


- Bởi vì hắn biết người của Hùng Sư Đường lần này đến đều là những hảo hán không sợ chết, đều đến để liều mạng.


"Liều mạng ?" Người khiêng hòm cười lạnh:


"Ngươi nghĩ liều mạng nhất định hữu dụng sao ?" Y hỏi Tiểu Cao:


- Nếu quả ngươi liều mạng với ta có hữu dụng không ? Ta có kinh sợ đến mức không dám động thủ sao ?


Câu hỏi của y vừa chua cay, vừa vô tình, khiến cho người ta căn bản vô phương hồi đáp, y cũng không chuẩn bị chờ Tiểu Cao hồi đáp.


"Có lúc liều mạng chỉ bất quá là đi tìm chết". Y nói:


"Người Trác Đông Lai sợ tuyệt không phải là những người đó".


- Hắn sợ ai ?


- Ngươi !


Tiểu Cao cười, cười khổ:


- Ngươi lẽ nào đã quên trận chiến giữa ta và họ Tư Mã dưới Đại Nhạn Tháp ?


- Nhưng họ Tư Mã không đang ở Trường An.


- Y đang ở đâu ?


"Ở Lạc Dương". Người khiêng hòm đáp:


"Y không phải loại người như Trác Đông Lai, y cũng có hào khí như Châu Mãnh, chỉ bất quá y bị kềm chế quá mức".


- Ồ ?


- Muốn làm một anh hùng bất bại tuyệt không dễ. Ngày tháng của Tư Mã Siêu Quần tịnh không tốt đẹp gì.


Người khiêng hòm thở dài giùm cho họ Tư Mã, bởi vì trong tâm y cũng có cảm giác tương tự.


- Tư Mã Siêu Quần không còn ở Trường An, bằng vào một mình Trác Đông Lai, làm sao có thể đối phó ngươi và Châu Mãnh ? Nếu quả thủ hạ của hắn động thủ trước, các ngươi có thể phóng tha cho hắn sao ?


Tiểu Cao nhìn huyết tích như hoa rơi trên tuyết, lòng bàn tay bỗng toát mồ hôi lạnh.


Nếu quả không phải vì Điệp Vũ, lúc đó chàng và Châu Mãnh đích xác có cơ hội rất tốt có thể chém chết Trác Đông Lai trước khi uống hết rượu.


"Lần này là cơ hội duy nhất của các ngươi, lại bị các ngươi cẩu thả buông rơi, bởi vì ngươi đã bỏ đi". Người khiêng hòm thốt:


"Ngươi đương nhiên nên đi, bởi vì ngươi là nam tử hán, đương nhiên không thể vì một nữ nhân mà trở mặt với Châu Mãnh".


Thanh âm của y lạnh sắc như mũi châm:


- Nhưng ngươi có nghĩ tới, lúc ngươi bỏ đi, chính là lúc Châu Mãnh cần ngươi nhất, ngươi để nữ nhân cụt chân lại cho Châu Mãnh, nghĩ rằng mình là một bằng hữu rất có nghĩa khí, nhưng ta lại nghĩ ngươi lại là một bằng hữu đầy nghĩa khí hơn đối với Trác Đông Lai, bởi vì ngươi đã giao cả Châu Mãnh lẫn tám mươi sáu huynh đệ Hùng Sư Đường cho hắn.


Tiểu Cao không nói nên lời, cả một chữ cũng không nói ra, y phục toàn thân đã ướt đẫm mồ hôi lạnh.


"Cho nên bọn họ chỉ còn nước liều mạng với người của Trác Đông Lai, chỉ tiếc liều mạng tịnh không nhất định hữu dụng". Người khiêng hòm nói:


"Sau khi ngươi đi, nơi đây đã biến thành một lò sát sinh".


Y hững hờ hỏi Tiểu Cao:


- Ngươi có biết cái lò sát sinh đó ra sao không ?

Chương trước | Chương sau

↑↑
Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Văn án: Mưa càng lúc càng nặng hạt. Đêm đã khuya, trên đường cũng đã vắng khách

10-07-2016 20 chương
Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Giới thiệu: Trung Nguyên Tứ Tuyệt là bốn người có võ công siêu tuyệt trong võ

11-07-2016 40 chương
Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Giới thiệu: "Tru Tiên " là tiểu thuyết huyễn tưởng thuộc thể loại tiên hiệp của

09-07-2016 258 chương
Cái Tết nghèo

Cái Tết nghèo

Một buổi chiều tà đang dần bao trùm lên khắp thành phố, thấp thoáng chiếc bóng thon

24-06-2016
Dưới Tán Cây Anh Đào

Dưới Tán Cây Anh Đào

Dưới Tán Cây Anh Đào là một truyện teen không chỉ có chút hài hước mà vô cùng, vô

24-07-2016 3 chương
Xin lỗi anh là Gay

Xin lỗi anh là Gay

Năm ngày trước khi cưới, anh quỳ xuống chân cô bật khóc: "Anh là gay. Ngân ạ, anh là

01-07-2016
Khi em bé ra đời

Khi em bé ra đời

"Thiên thần của con sẽ hát cho con nghe và sẽ cười với con suốt cả ngày. Con sẽ cảm

01-07-2016
Bầu trời sao

Bầu trời sao

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tuyển tập truyện ngắn "Ai cũng có một chuyện tình

28-06-2016
Phía đợi chờ

Phía đợi chờ

Hải mở hộp thư đi xem lại, nội dung tin cụt lủn. "Phiên ơi, chân em lạnh như xác

24-06-2016

Disneyland 1972 Love the old s