80s toys - Atari. I still have
Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Anh hùng Vô lệ - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 20
5 sao 5 / 5 ( 127 đánh giá )

Anh hùng Vô lệ - Cổ Long - Hồi 10 - Điệp Vũ

↓↓
Mùng tám tháng hai.


Trường An.


Bốn con bồ câu đưa thư từ Lạc Dương bay đi, có một con lạc mất phương hướng trong đêm đen, có một con bị băng tuyết hàn phong đông cứng chết giữa cùng sơn nơi biên cảnh Quan Lạc, lại vẫn còn hai con bay về đến Trường An, tới sáng sớm mùng tám tháng hai đã bay đến Trường An.


"Thái Sùng đã chết". Trác Đông Lai rất bình tĩnh nói với Tư Mã Siêu Quần:

bạn đang xem “Anh hùng Vô lệ - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


"Dương Kiên chết ở đây, thêm hai người chết trong trận đột tập lần này, Tứ Đại Kim Cương thủ hạ của Châu Mãnh hiện tại không còn người nào".


Họ Tư Mã đang hưởng thụ cục thịt bò nướng. Cục thịt giống như đã thành nguồn sinh lực của y cho cả ngày. Lúc đó cũng chính là lúc tinh thần y mạnh bạo nhất, đầu óc y thanh tỉnh nhất trong ngày.


"Thái Sùng chết hồi nào ?" Y hỏi Trác Đông Lai.


"Chết sáng sớm hôm qua". Trác Đông Lai trả lời:


"Tôi mới nhận được tin tức trước đây một canh giờ".


Thuộc hạ của hắn có một người là chuyên gia huấn luyện phi cáp truyền thư, người hắn phái đến Lạc Dương thám thính tin tức thông thường đều mang theo một hai con bồ câu đưa thư. Thời đó tuyệt đối không có bất kỳ phương pháp truyền tin nào có thể nhanh hơn cách đó.


"Ta hình như nghe nói Thái Sùng đã hoàn toàn khống chế Hùng Sư Đường, làm sao lại chết đột ngột như vậy ?" Họ Tư Mã hững hờ hỏi:


"Một người như gã hình như không nên chết quá mau chóng như vậy".


- Nếu quả có một thanh kiếm đâm xuyên qua tim, không cần biết là người nào cũng đều chết rất mau chóng.


"Nhưng muốn đâm một kiếm xuyên tim gã tịnh không phải là chuyện dễ". Tư Mã Siêu Quần hỏi:


"Thanh kiếm đó của ai ?".


"Là Tiểu Cao". Trác Đông Lai đáp:


"Cao Tiệm Phi".


"Lại là y !" Họ Tư Mã dùng thanh loan đao của mình cắt một khối thịt:


"Y đã đến Lạc Dương ?".


- Đại khái đã đến vào ngày trước đó.


Họ Tư Mã nhai từ từ, cho đến khi hương vị của thịt đã hoàn toàn dung nhập vào cảm giác của y mới mở miệng:


- Bằng vào kiếm thuật của Cao Tiệm Phi, Thái Sùng đương nhiên không phải là đối thủ, nhưng Thái Sùng đã khống chế cả Hùng Sư Đường, bên cạnh nội trong khoảng năm chục bước còn có hảo thủ bảo hộ mới đúng.


"Nghe nói lúc đó là ở trên một con đường". Trác Đông Lai đáp:


"Lúc đó trên đường không những bài bố đầy đệ tử Hùng Sư Đường, hơn nữa còn có mười mấy sát thủ mà gã đã mướn về. Đối thủ của gã nếu quả muốn đi trên con đường đó, chỉ e còn nguy hiểm hơn cả một con cừu lọt vào giữa đám lang sói".


- Nhưng Tiểu Cao đã đến ?


"Không sai, Tiểu Cao đã đến, đến một mình". Trác Đông Lai đáp:


"Một mình, một kiếm, giống như một lão thái bà xách giỏ đi chợ vậy, thoải mái bước đều trên con đường đó".


- Sau đó ?


- Sau đó y dùng thanh kiếm đó đâm xuyên tim Thái Sùng, từ trước ngực đâm xuyên ra sau lưng.


- Thái Sùng sao lại có thể để cho y đến gần ? Tại sao không hạ lệnh xuất thủ giết chết y ?


"Một điểm đó tôi cũng có nghĩ tới". Trác Đông Lai đáp:


"Tôi nghĩ nguyên nhân trọng yếu nhất là Thái Sùng không những muốn lợi dụng Tiểu Cao đi dẫn dụ Châu Mãnh, hơn nữa lại không coi trọng y mấy, nhất định nghĩ rằng y tuyệt không dám xuất thủ dưới tình huống đó".


"Vậy Thái Sùng chết cũng không oan uổng". Họ Tư Mã lạnh lùng thốt:


"Vô luận là ai đánh giá đối thủ của mình quá thấp đều đáng chết".


Thái Sùng không những đánh giá thấp võ công và tốc độ xuất thủ của Tiểu Cao, cũng đánh giá nhân cách và dũng khí của chàng quá thấp.


Họ Tư Mã chợt thở dài:


- Nhưng Tiểu Cao nhất định cũng chết chắc. Lúc y đến nhất định đã biết mình chết chắc. Châu Mãnh có thể giao hảo với một bằng hữu như y thật là may mắn.


"Người như y hiện tại quả thật không nhiều, chết một người là ít mất một người".


Trác Đông Lai thốt:


"Nhưng hiện tại vẫn không thiếu mất".


- Tiểu Cao còn chưa chết ?


"Chưa". Trác Đông Lai điềm đạm đáp:


"Hiện tại y sống có lẽ còn khoan khoái hơn đại đa số người trên thế gian này nhiều".


Họ Tư Mã hiển lộ vẻ kinh ngạc:


- Tại sao vậy ?


"Bởi vì y cũng không kết bằng hữu một cách lầm lẫn". Trác Đông Lai đáp:


"Châu Mãnh tịnh không để y một mình liều mạng".


"Lẽ nào Châu Mãnh cũng đã đến ?" Họ Tư Mã càng kinh ngạc:


"Hắn tận mắt thấy Thái Sùng dẫn toàn bộ người của hắn đi, mình thì trốn chạy như một con chó hoang, vậy lúc đó hắn làm sao có thể xông vào nơi đó ?".


- Vốn tôi cũng nghĩ như vậy, chừng như đã bị bọn ta đập vỡ ngoại biểu cứng cỏi của hắn như một cây búa đập vỡ vỏ ngoài của quả hạch, chỉ còn dư lại nhân bên trong mà cả một đứa bé chưa mọc răng cũng nuốt được.


- Hiện tại cái vỏ của hắn có phải đã mọc lại ?


- Chừng như vậy.


- Sao lại có thể mọc lại ?


Trong mắt Trác Đông Lai mang theo vẻ trầm tư mặc tưởng, trầm mặc một hồi rất lâu mới từ từ đáp:


- Có những gốc cây vào mùa đông nhìn có vẻ đã hoàn toàn héo chết, nhưng vừa đến trời xuân, tiếp thụ gió mưa, không khí ấm áp và ánh dương quang của mùa xuân, bất chợt lại biến thành tràn trề sinh cơ, lại nhú lộ mầm xanh, hoa lá tươi tắn.


Thanh âm của hắn phảng phất rất xa vời:


- Có những người ảnh hưởng đối với bằng hữu cũng giống như gió xuân, mưa xuân, không khí ấm áp mùa xuân, và dương quang mùa xuân vậy. Đối với Châu Mãnh mà nói, Cao Tiệm Phi là loại bằng hữu đó.


Tư Mã Siêu Quần thở dài nhè nhẹ:


- Y quả thật là vậy, không cần biết đối với người nào cũng như vậy.


Trác Đông Lai chợt trầm mặc, trong đôi mắt xám xịt đột nhiên lộ xuất một thứ biểu tình mà bất cứ người nào cũng đều không thể liệu giải, cũng vô phương giải thích, tia sáng trong mắt cũng dần dần ảm đạm đi.


Tư Mã Siêu Quần lại chừng như không chú ý đến, lại tiếp tục nói:


- Người Thái Sùng mai phục trên đường, đại đa số là bộ hạ cũ của Châu Mãnh, nhìn thấy Châu Mãnh đột nhiên lại trùng chấn hùng phong ngày trước, nhất định đã bị khí thế của hắn chấn nhiếp. Hà huống Thái Sùng đã chết dưới kiếm của Tiểu Cao.


Cho nên hắn kết luận:


- Một khi Châu Mãnh vừa hiện thân, những người đó hơn phân nửa không dám xuất thủ, bởi vì Châu Mãnh còn có Khí.


Trác Đông Lai bảo trì vẻ trầm mặc.


Họ Tư Mã lại nói:


- Đám người được Thái Sùng mướn về đương nhiên càng không thể xuất thủ.


- Sao vậy ?


"Bởi vì bọn chúng đều là người vì tiền". Họ Tư Mã đáp:


"Thái Sùng có thể mướn bọn chúng, Châu Mãnh cũng có thể mướn".


Trong thanh âm của hắn tràn ngập vẻ khinh miệt:


- Một người nếu quả có giá tiền có thể mua được, là không đáng tiền nữa, cả một cắc cũng không đáng.


Trác Đông Lai vẫn ngậm miệng.


"Bởi vì Thái Sùng đã quên hai điểm đó, cho nên Châu Mãnh và Tiểu Cao mới có thể sống đến bây giờ". Họ Tư Mã thở phào, đối với suy luận của mình hiển nhiên cảm thấy rất mãn ý.


Trác Đông Lai lại hoàn toàn không có phản ứng gì, Họ Tư Mã nhịn không được lại hỏi hắn:


- Lẽ nào ngươi không có ý kiến gì ?


Trác Đông Lai lắc đầu.


Tư Mã Siêu Quần nhíu mày:


- Sau khi Châu Mãnh đến, lẽ nào còn xảy ra chuyện gì ?


- Không biết.


"Không biết ?" Tư Mã Siêu Quần cơ hồ giật mình:


"Ngươi sao lại không biết được chứ ?".


Lại trầm mặc một hồi rất lâu, Trác Đông Lai mới lạnh lùng đáp lời:


- Bởi vì những tin tức đó tịnh không phải do người đưa đến, là phi cáp truyền thư, bồ câu không thể nói chuyện, chỉ có thể mang thư. Bồ câu cũng không phải chim ưng.


Lộ trình từ Lạc Dương đến Trường An cũng không gần, muốn bồ câu đưa thư, không thể mang thư quá dài.


Trong thanh âm của Trác Đông Lai hoàn toàn không có cảm tình:


- Chuyện này lại nhất định phải cần một phong thư rất dài mới có thể mô tả rõ ràng, cho nên bọn họ chỉ còn nước đem phong thư đó chia làm bốn đoạn, giao cho bốn con bồ câu đưa thư.


- Ngươi đón được bao nhiêu con ?


"Hai". Trác Đông Lai đáp:


"Hai con bồ câu, hai đoạn thư".

Chương trước | Chương sau

↑↑
Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Giới thiệu: "Tru Tiên " là tiểu thuyết huyễn tưởng thuộc thể loại tiên hiệp của

09-07-2016 258 chương
Ngọn hải đăng

Ngọn hải đăng

"Đừng bao giờ rời mắt hay buông tay khỏi người mình yêu nhé. Bởi chỉ một tíc tắc

24-06-2016
Xe bus tình yêu

Xe bus tình yêu

Tôi cuống cuồng chạy theo xe buýt đang từ từ lăn bánh rời khỏi bến. Lên đến nơi,

26-06-2016
Em tiễn anh đi

Em tiễn anh đi

(khotruyenhay.gq) "Thật ra điều gì mới là có ý nghĩa với em, Vivian?". Gia Huy vừa nói

01-07-2016
Chiến mã và con lừa

Chiến mã và con lừa

Một con chiến mã – đã sẵn sàng ra chiến trường với bộ yên cương lục lạc tuyệt

24-06-2016
Cành hồng có gai

Cành hồng có gai

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Những thiên thần ngồi trên cán

26-06-2016
Vở của mẹ

Vở của mẹ

Mùa thu... *** Mùa thu. Cô học trò nhỏ dọn dẹp sách vở. Đi lên đi xuống. Mướt mải

27-06-2016
Người con hiếu thảo

Người con hiếu thảo

Tôi chuyển nhà đến nơi ở mới không bao lâu, cứ mỗi ngày vào lúc trời gần sáng ở

01-07-2016