Polly po-cket
Ân thù kiếm lục - Cổ Long

Ân thù kiếm lục - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 60
5 sao 5 / 5 ( 36 đánh giá )

Ân thù kiếm lục - Cổ Long - Chương 60 - Đỉnh vinh quang (Hết)

↓↓
Thời khắc trôi chầm chậm, lâu, lâu lắm rồi.


Chẳng biết đã bao lâu từ lúc Thủy nương nương bỏ đi, và bao lâu đã trôi qua khi bà trở lại. Chỉ biết hiện giờ bà đang đứng lặng nhìn Phương Bửu Ngọc.


Bà nhìn chàng, thần sắc thản nhiên vô chừng.


Phương Bửu Ngọc thở ra mấy hơi dài, cất giọng trầm buồn thốt:

bạn đang xem “Ân thù kiếm lục - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Tại hạ lầm!


Bạch Thủy Cung chủ hỏi:


- Ngươi lầm? Lầm như thế nào?


Phương Bửu Ngọc từ từ trình bày:


- Có thể dung hợp chiêu thứ nhất và chiêu thứ hai làm một, nhưng nếu gộp luôn chiêu thứ ba vào đó thì hình như không thể được rồi. Trừ phi lúc động thủ, mình nhân cái vị trí chết của chiêu thứ ba mà xuất ra hai chiêu đầu. Cho nên, chỉ có thể lấy chiêu thứ ba làm bàn đạp để xuất hai chiêu kia, chứ khó mà dung hợp cả ba chiêu làm một được.


Bạch Thủy Cung chủ nói:


- Có phải ngươi muốn nói, đặt mình trong cái nhược để phát huy cái cường, làm như thế đối phương khinh cái nhược mà không phòng ngừa cái cường xuất phát sau đó bất thình lình, và nhờ đó mà mình có thể chiếm được cơ hội thủ thắng chăng?


Phương Bửu Ngọc gật đầu:


- Đúng thế! Nếu mình vừa vào cuộc đã đánh ra hai chiêu đầu thì đối phương có thể hoàn thủ, dù thắng dù bại cũng hoàn thủ được và như thế đối phương có cơ hội giành cái sống với mình. Còn nếu như thoạt đầu mà mình sử ngay chiêu thứ ba, đối phương sẽ hoang mang không biết thực lực của mình ra sao. Thừa dịp đó mà chuyển nhanh sang hai chiêu kia thì cầm chắc là đắc thủ.


Bạch Thủy Cung chủ lại hỏi:


- Nghĩa là ngươi cho rằng không thể dung hợp trọn ba chiêu thành một?


Phương Bửu Ngọc lắc đầu:


- Chắc chắn không thể được!


Bạch Thủy Cung chủ trầm ngâm một lúc:


- Trên thế gian này chẳng có một sự việc gì mà con người không thể làm được. Bất quá chỉ là việc khó và dễ, đã làm được và chưa làm được mà thôi. Ngươi thử suy nghĩ kỹ lại xem. Ta tin rồi ngươi sẽ làm được. Còn nếu như ngươi chưa nghĩ ra thì tốt hơn hết ngươi đừng rời khỏi Bạch Thủy Cung.


Phương Bửu Ngọc la lên:


- Tại sao?


Bạch Thủy Cung chủ lạnh lùng:


- Chẳng tại sao cả. Lẽ đơn giản là ngươi nếu không nghĩ ra được cách dung hợp ba chiêu, ngươi sẽ không làm sao đủ sức thoát khỏi nơi này!


Phương Bửu Ngọc cao giọng:


- Cung chủ, bà...


Chàng khỏi cần nói tiếp. Bởi vì chẳng có ai nghe chàng nói cả.


Bạch Thủy Cung chủ đã đi xa lắm rồi. Lần này, bà đi rất nhanh, không như lần trước-bà đi ung dung thong thả. Bà không muốn nghe chàng nói gì cả.


Không ra được, thì Phương Bửu Ngọc phải suy nghĩ, phải cố gắng suy nghĩ mà tìm ra cách dung hợp ba chiêu. Chàng nghiên cứu hết hai ngày ba đêm nữa.


Đúng hai ngày ba đêm sau, Bạch Thủy Cung chủ trở lại. Bà hỏi ngay:


- Đã tìm ra cách chưa?


Phương Bửu Ngọc lắc đầu:


- Tại hạ cho rằng không thể được. Dù thật sự có cách nào đó, tại hạ thú thật, không thể nghĩ ra!


Bạch Thủy Cung chủ điềm nhiên:


- Tốt! Vậy ngươi nên nghỉ đi một lúc cho tâm thần ổn định lại.


Chúng ta sẽ bàn tiếp sau.


Bà bước ra liền sau khi câu nói ngắn ngủi dứt. Khi bà trở lại lần thứ ba, Phương Bửu Ngọc còn đang ngủ. Chàng ngủ ngay trên nền tẩm cung, tuy ngủ nhưng mắt chàng vẫn mở trao tráo. Bạch Thủy Cung chủ vừa bước vào, chàng nhận thấy ngay. Bà lại hỏi:


- Đã tìm ra cách chưa?


Phương Bửu Ngọc nhìn chân bà chứ không dám nhìn lên mặt:


- Tại hạ vẫn...


Bỗng chàng tung mình lên, xoay người đáp xuống kêu lớn:


- Rồi! Tại hạ đã nghĩ ra rồi! Nghĩ ra rồi!


Mừng vui quá đỗi, chàng chạy lòng vòng trong tẩm cung như trẻ nhỏ. Đoạn chàng dừng lại trước mặt cung chủ, thở hào hển, nói:


- Phải! Hai chiêu đầu không hẳn là phải đứng trong một vị trí mà đánh ra. Cũng có thể đứng trong vị trí như chiêu thứ ba. Bất quá ta chỉ cần thay đổi tư thế một chút. Với tư thế mới đó, bất luận từ góc độ nào mình cũng có thể đánh rạ..


Đến lượt cung chủ kêu lên:


- Thật thế sao?


Phương Bửu Ngọc cao giọng:


- Giả làm sao được cung chủ?


Bạch Thủy Cung chủ trầm lặng một lúc lâu, ánh mắt bà mơ màng vọng hướng nơi vô định. Trong ánh mắt đó ẩn giấu cả quá khứ và tương lai... Cuối cùng, bà nói:


- Tốt lắm!.... Tốt lắm!.... Tốt lắm!....


Bà nói hai chữ đó đến sáu bảy lượt. Đoạn cao giọng hỏi:


- Ngươi đã hợp nhất được ba chiêu thành một, như vậy có thể nói bây giờ ngươi đã là vô địch thiên hạ rồi! Đã là vô địch sao ngươi còn chưa chịu đi? Còn ai có thể ngăn cản ngươi nữa?


Phương Bửu Ngọc gật đầu:


- Cung chủ nói rất đúng!


Chàng quay mình bước ra cửa cung. Bạch Thủy Cung chủ không ngăn cản. Bà nhẹ buông một tiếng thở dài.


Tiếng thở dài ấy tuy nhẹ, song Phương Bửu Ngọc đã nghe thấy.


Chàng dừng chân, quay mình lại nói:


- Tại hạ chưa đi được!


Bạch Thủy Cung chủ hỏi:


- Ngươi còn việc chi nữa chăng? Ta đã nói rồi, hiện giờ dù ngươi muốn hỏi gì ta cũng không trả lời đâu. Tuy nhiên, một ngày nào đó ngươi trở lại đây, rất có thể tạ..


Phương Bửu Ngọc chặn lời:


- Không phải việc đó, cung chủ! Điều tại hạ muốn nói là... tại hạ không phải đến một mình, thì cũng không thể một mình ra đị..


Tấm sa mỏng trên mặt Bạch Thủy Cung chủ khẽ lay động, không hiểu có phải bà cười nhẹ hay không. Bà dịu dàng hỏi:


- Ngươi định chờ tiểu công chúa?


Phương Bửu Ngọc nói từng tiếng:


- Đúng như vậy!


Bạch Thủy Cung chủ lắc đầu:


- Nàng chưa đi được đâu. Nếu ngươi đợi nàng, chỉ sợ sẽ phải chờ lâu lắm.


Phương Bửu Ngọc lạnh lùng:


- Dù là một năm, hay trọn đời này, tại hạ vẫn chờ.


Bạch Thủy Cung chủ trầm giọng:


- Ngươi chịu chờ nàng trọn đời? Thật như thế sao?


Phương Bửu Ngọc từ từ cúi đầu, giọng chàng ảm đạm:


- Chắc là phải vậy đó, cung chủ!


Chàng thở dài nói tiếp:


- Bao nhiêu việc trọng đại đang chờ đợi tại hạ ngoài chuyện cá nhân, nhất là cuộc chiến sắp tới với người áo trắng từ Đông Doanh tam đảo tới. Bất kể với giá nào, tại hạ không thể vắng mặt, tại hạ sao có thể để toàn thể võ lâm thất vọng được...


Chàng vụt ngẩng đâu, giọng run run nói tiếp:


- Muốn thắng cuộc chiến đó, tại hạ cần sự có mặt của nàng bên cạnh. Không có nàng, tại hạ không còn hy vọng!


Cung chủ điềm nhiên hỏi:


- Tại sao?


Phương Bửu Ngọc cười thảm:


- Tại hạ sống được tới hôm nay sở dĩ bởi hai người. Phải, chỉ có hai người thôi. Một là người áo trắng, tại hạ cần phải sống để thắng y, một người khác là nàng. Nếu trên đời này tại hạ có thể tạo dựng tiếng tăm sự nghiệp gì, thì đó là vì nàng, cho nàng. Nếu không có nàng thì tại hạ phải xây dựng sự nghiệp làm gì? Tại ha.....


Chàng khóc.


Đưa tay lau mấy dòng lệ không kìm nén nổi, chàng cao giọng nói tiếp:


- Nếu không có người áo trắng, tại hạ làm gì đạt được thành tựu võ công như thế này, nếu không có nàng, làm gì tại hạ còn tồn tại tới ngày hôm nay!


Bạch Thủy Cung chủ trầm ngâm một lúc lâu. Bà nhìn chàng rồi từ từ nói:


- Những lời nói đó tại sao ngươi không nói thẳng với nàng? Ta không ngờ, thế gian chắc cũng không ai ngờ được Phương Bửu Ngọc lại là kẻ si tình tới độ lấy ái tình làm lẽ sống như thế.


Phương Bửu Ngọc lại cúi đầu:


- Nàng có tính khí quật cường vô cùng. Luôn luôn không bao giờ chịu để tại hạ hơn nàng về bất cứ mặt nào. Nàng có biết đâu tại hạ phải sử tới trí thông minh là để chuẩn bị đối phó với người áo trắng, nào phải nhằm mục đích hơn nàng? Thực ra, dù có hơn nàng, tại hạ cũng vui lòng nhận thua, bất cứ việc gì tại hạ cũng sẵn sàng nhận thua nàng hết. Cung chủ thử nghĩ xem, những việc như vậy làm sao tại hạ có thể nói thẳng với nàng? Làm sao nàng tin tại hạ? Huống chi nếu nàng biết là vì yêu nàng mà tại hạ sẵn sàng chịu kém, thì điều đó càng khiến nàng tự ái hơn. Tự ái và tính khí quật cường ấy sẽ phân cách nàng với tại hạ, vĩnh viễn!....


Bạch Thủy Cung chủ thở dài:


- Nếu đổi lại là ta, ta sẽ tin ngay. Nếu đổi lại là ta, nhất định ta sẽ không hờ hững với mối chân tình như thế. Tiếc là...

Chương trước

↑↑
Nói Yêu Em Đi Anh

Nói Yêu Em Đi Anh

Tôi trở về nhà sau một ngày học mệt mỏi. Mình có nên đi đến buổi lễ đó không

22-07-2016 24 chương
Me hài ola ngày 25-06-2016

Me hài ola ngày 25-06-2016

Trước đây bạn có những điều tuyệt vời không chỉ me hài ola mà còn nhiều thứ khác

25-06-2016
Cha và con gái

Cha và con gái

Người cha nọ có 2 cô con gái. Ông vô cùng yêu quý 2 cô con gái của mình, luôn cầu xin

24-06-2016