Old school Swatch Watches
Ân thù kiếm lục - Cổ Long

Ân thù kiếm lục - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 60
5 sao 5 / 5 ( 59 đánh giá )

Ân thù kiếm lục - Cổ Long - Chương 52 - Cực hình tĩnh mịch

↓↓
Vạn lão phu nhân hết sức lấy làm lạ, không hiểu tại sao một mỹ nhân lại có thể tha thiết với lão to đầu.


Từ cổ chí kim, gái sắc phải sánh với trai tài, gái sắc cũng phải có học, trai tài cũng phải khôi ngô.


Trai tài, không khôi ngô cũng đừng mong có mắt xanh để ý.


Huống chi, Thủy Thiên Cơ từng nổi tiếng là vô tình?

bạn đang xem “Ân thù kiếm lục - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Một nữ nhân vô tình, khi động tình hẳn phải có một động cơ phi thường chứ?


Con người được lọt vào mắt xanh của nàng hẳn phải phi phàm về tài, cũng như về mạo.


Người trong vuông phòng kia, về tướng mạo cầm như dưới mức bình thường.


Còn về tài?


Bà lẩm bẩm:


- Thì ra hắn!.... Hừ!.... Hắn thông minh, hắn trầm tĩnh, hắn biết gây hoan hỉ nơi người... Hắn xứng đáng cho một thiếu nữ giao phó trọn cuộc đời trong tay hắn!


Bà nói thế nghĩa là làm sao?


Bà có mỉa mai chăng hay bà vuốt ve tự ái của Thủy Thiên Cơ? Dù sao nàng không bao giờ thấu đáo nội tâm và ý của mụ hồ ly này.


Bởi giọng nói của bà êm dịu quá, thái độ của bà thành thật quá!


Thủy Thiên Cơ thốt:


- Tôi chẳng biết làm sao tôi lại có thể...


Vạn lão phu nhân mỉm cười:


- Làm gì cô nương hiểu được tại sao mình bỗng nhiên lại có cảm tình tha thiết với hắn? Loại cảm tình đó, đến với chúng ta bất ngờ hơn một tiếng sét nữa cô nương ơi! Chính những lúc bất ngờ nhất, nó lại đến với ta! Cho nên, có những trường hợp thiếu nữ ghét cay ghét đắng một nam nhân, bỗng chốc phát hiện ra mình không thể thiếu vắng nam nhân đó được. Và thời thường thì quá muộn, bởi nam nhân kia, có gan đâu chịu đựng sự phũ phàng của thiếu nữ mà ôm ấp sự khinh miệt chờ đợi một ân huệ bố thí?


Thủy Thiên Cơ mơ màng:


- Tôi như vậy có là bạc không hở bà?


Vạn lão phu nhân vội trấn an nàng:


- Không đâu, cô nương không lầm! Chỉ cần biết tình yêu có chân thành hay không, chính đó là điểm chánh, chứ còn việc chọn người, đứng ngoài cuộc còn ai dám có ý kiến gì? Huống chi đã chắc đâu ý kiến của người người là đúng? Cho nên luận tình nên luận chân hay giả, và điều đó chỉ có mỗi một cô nương biết cho cô nương thôi, già đành chịu?


Rồi bà hỏi:


- Tại sao hắn tự giam mình trong phòng kín suốt bảy năm dài?


Thủy Thiên Cơ không đáp câu đó, chỉ thở dài:


- Tôi sợ khi ra ngoài rồi hắn không sống nổi!


Vạn lão phu nhân trố mắt:


- A! Tại sao?


Thủy Thiên Cơ thốt:


- Vuông phòng đó là kho sách của Tử Y Hầu!


Vạn lão phu nhân kêu lên:


- Kho sách?


Bà lộ vẻ khích động mạnh, run giọng tiếp:


- Nếu thế trong đó hẳn có những bí kíp võ công của Tử Y Hầu?


Thủy Thiên Cơ gật đầu:


- Sở học bình sanh của Tử Y Hầu đều thu gọn trong gian phòng đó!


Vạn lão phu nhân biến đổi thần sắc đến không còn là bà nữa.


Trên thế gian, những người học võ có ai nghe tin đó mà chẳng rung động cả tâm thần?


Và bất cứ ai cũng phải biến đổi thần thái như Vạn lão phu nhân cả.


Lâu lắm bà mới lấy lại bình tĩnh.


Rồi bà từ từ thốt:


- Cô nương nói phải! Giam mình trong suốt bảy năm đó, hẳn hắn học hết những sách của Tử Y Hầu, hắn sẽ đọc hết sở học của Tử Y Hầu, hắn am tường tất cả tinh túy của võ công, có điều công lực của hắn kém phần nào đó. Một khi hắn ra khỏi phòng, thì Già Tinh đại sư sẽ hạ thủ đoạn, hắn sẽ không thoát khỏi tay lão ấy. Thật ra chẳng phải một mình Già Tinh đại sư có ý đó mà thôi, già sợ tất cả những luyện võ trên thế gian này...


Thủy Thiên Cơ thở dài:


- Ai ai cũng có ý sát hại hắn. Chính tôi đây ngày sau có cơ hội trở lại lục địa, tôi cũng không dám để cho hắn trở về.


Vạn lão phu nhân gật đầu:


- Vậy là chu đáo! Hiện tại chỉ có mỗi một mình Già Tinh đại sư có ý sát hại hắn, nhưng khi trở về Trung Thổ rồi cái số người mong tàn diệt hắn không nhỏ đâu, nếu già chẳng nói là có thể tất cả hào kiệt võ lâm đều có ý đó!


Ánh mắt của Thủy Thiên Cơ ngời tia sáng kỳ dị, chẳng rõ trong tâm tư nàng có những ý niềm gì đột hiện.


Nàng ngẩng đầu lên nhìn ra ngoài, cánh buồm ngũ sắc lộng gió phần phật, mơ màng một lúc, sau cùng thong thả buông từng tiếng:


- Tuy nhiên khi hắn lãnh hội trọn vẹn sở học của Tử Y Hầu thì trên thế gian này có ai thừa sức lấy tánh mạng của hắn? Đành là như bà nói, công lực cũng dự một phần trong cái thế bại thành, song võ thuật vẫn thắng võ lực!


Vạn lão phu nhân cười nhẹ:


- Và đến lúc đó, hắn đương nhiên trở thành một môn đệ tiếp nhận y bát chân truyền của Tử Y Hầu, hắn sẽ trương cánh buồm ngũ sắc lộng gió khơi... hắn sẽ giương oai khắp giang hồ!


Thủy Thiên Cơ thở dài:


- Chỉ mong được như lời bà!


Vạn lão phu nhân tiếp:


- Cho nên, cô nương cam tâm chờ đợi, âm thầm với tịch mịch mà chờ đợi. Thọ nhận mọi gian khổ mà chờ đợi. Cô nương không oán hận phong ba bão táp đưa đẩy mình đến hoang đảo này, đương đầu với mọi thiếu thốn, chẳng qua niềm hy vọng đẹp trong tâm kia tạo nghị lực cho cô nương!


Thủy Thiên Cơ mơ màng:


- Thật ra tôi không tha thiết chi lắm đến một viễn ảnh huy hoàng... mà chỉ vì tôi...


Vạn lão phu nhân mỉm cười:


- Làm sao cô nương không tha thiết? Tất cả những gì thuộc về tương lai hắn, phải có liên hệ đến cô nương chứ! Khi cái danh của hắn gây chấn động bốn phương trời, thì nơi chiếc thuyền có cánh buồm ngũ sắc phải có một nữ chủ nhân!


Thủy Thiên Cơ thở ra:


- Nhưng tôi... tôi lại...


Vạn lão phu nhân cười khanh khách:


- Ngôi vị nữ chủ nhân, ngoài cô nương ra còn ai chiếm được?


Đột nhiên Thủy Thiên Cơ thoáng đỏ mặt.


Rồi nàng cúi đầu.


Vạn lão phu nhân chớp liền ánh mắt mấy lượt vụt thốt:


- Còn một vài điểm già chưa được hiểu!


Thủy Thiên Cơ hỏi:


- Những điểm chi đó bà?


Vạn lão phu nhân tiếp:


- Già Tinh đại sư sợ có người tranh đoạt bí kíp võ công của Tử Y Hầu nên cam tâm tình nguyện ở lại hoang đảo này, chịu khổ, chịu cực suốt bảy năm qua, không chịu trở lại Trung Nguyên.


Thủy Thiên Cơ gật đầu:


- Bà đoán đúng thâm ý của lão ta!


Vạn lão phu nhân tiếp:


- Tại sao lão vâng lời cô nương như một tên nô lệ? Điều khiển được một người cỡ đó, nào phải dễ dàng?


Thủy Thiên Cơ mỉm cười:


- Tự nhiên là phải khó khăn, song tôi có phương pháp!


Không đợi Vạn lão phu nhân hỏi. nàng giải thích luôn:


- Già Tinh đại sư dù cao cường, vẫn còn dục vọng. Khi lão muốn chiếm đoạt một cái gì, lão phải thủ đắc vật đó, nếu vật chưa về tay, lão không chịu bỏ cuộc!


Vạn lão phu nhân trố mắt:


- Cô nương muốn nói đến bí kíp võ công của Tử Y Hầu?


Thủy Thiên Cơ gật đầu:


- Phải! Nếu lão ta không vâng lời tôi, tôi bảo Hồ Bất sầu hủy diệt những bí kíp đó ngay. Trước khi lão nhìn qua những bí kíp đó, vô luận làm sao lão không để bất cứ ai hủy diệt. Cho nên lão nhẫn nại, chờ đến khi nào thấy được rồi hãng hay!


Vạn lão phu nhân thở dài:


- Đợi như vậy khi Hồ Bất Sầu ra khỏi phòng kín, chẳng những lão không mong chiếm đoạt gì, mà đến tánh mạng lão cũng chẳng bảo toàn nổi!


Thủy Thiên Cơ cười khổ:


- Biết vậy rồi, song lão còn làm sao khác hơn?


Nàng dừng lại một chút đoạn tiếp luôn:


- Bỏ nơi đây, về lục địa là không hy vọng được gì. Ở lại đây lão còn hy vọng, dù là mỏng manh. Miễn có hy vọng là đủ, lão cần gì mỏng manh hay vững chắc? Bởi có hy vọng bao giờ cung dễ chịu hơn là vô vọng!


Vạn lão phu nhân thở dài:


- Cô nương nói đúng? Con người có dục vọng là có nhược điểm. Vì dục vọng, họ phô bày rõ rệt nhược điểm cho đối phương lợi dụng dễ dàng. Sở dĩ thế, Già Tinh đại sư mới bị cô nương chế ngự.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Giới thiệu: "Tru Tiên " là tiểu thuyết huyễn tưởng thuộc thể loại tiên hiệp của

09-07-2016 258 chương
Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Giới thiệu: Giọng ca của ca nữ, điệu múa của vũ giả, kiếm của kiếm khách, bút

11-07-2016 20 chương
Mẹ kế

Mẹ kế

Có lẽ trong tâm thức của mỗi người khi nhắc đến dì ghẻ chắc chắn là một người

23-06-2016
Món quà của cha

Món quà của cha

Tức giận, anh ta nói lớn tiếng: "Với tất cả tiền bạc mà cha có sao lại chỉ có thể

01-07-2016
Nắng lên rồi em đi nhé

Nắng lên rồi em đi nhé

Em có thói quen mỗi khi giận anh thì viết một status trên Facebook. Facebook của em vỏn vẹn

26-06-2016
Thức tỉnh

Thức tỉnh

Yêu hay không yêu, trái tim bạn rõ ràng điều đó nhất, đừng vì cô đơn mà chọn sai

24-06-2016
Tổ ấm

Tổ ấm

Hùng đút lá thư vào miệng và nhai ngấu nghiến như thể hắn đang nhai những uất ức

26-06-2016
Đôi Cánh

Đôi Cánh

Đôi Cánh là một câu chuyện kể về cuộc đời của cô, những thử thách, những sóng

22-07-2016 50 chương
Thư gửi chị dâu...

Thư gửi chị dâu...

Gửi chị dâu... Người ta thường nói: "Con gái sinh ra rồi sẽ làm con người khác, con

23-06-2016
Đem nắng ra hong

Đem nắng ra hong

Chẳng có một đứa con nào đủ lớn trong mắt cha mẹ cả. Nhất là những đứa con trai

25-06-2016