Ân thù kiếm lục - Cổ Long

Ân thù kiếm lục - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 60
5 sao 5 / 5 ( 144 đánh giá )

Ân thù kiếm lục - Cổ Long - Chương 30 - Thủ túc tương tàn

↓↓

Họ nêu ý kiến lên, giọng oang oang:

bạn đang xem “Ân thù kiếm lục - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Mưa to như thế này chúng ta làm sao tiếp tục tìm? Đừng tìm nữa vô ích! Phương Bửu Ngọc chẳng phải một ngốc tử, giết người rồi lại còn lảng vảng quanh đây chờ bị tìm? Dù cho kẻ nào ngu xuẩn đến đâu, hành động tàn ác xong là chuồn ngay, huống hồ một tay man trá thành danh như hắn?


Nhiều người phụ họa:


- Phải! Phải! Có lý lắm! Chúng ta về phòng thôi. Tội gì phải tắm mưa!


Tiếng gọi nhau còn vang rền, nhưng xa dần, nhỏ dần. Trong khoảnh khắc, khu rừng hoa chỉ còn tiếng mưa rơi.


Phương Bửu Ngọc nhếch môi điểm nụ cười vừa khổ vừa lạnh.


Thì ra cái bồng bột nhất thời của con người rất dễ biểu hiện! Đã là bồng bột, đã dễ biểu hiện tự nhiên phải chóng tan.


Con người trong số trăm, phỏng có được một kẻ chẳng tự tư, tự lợi chăng? Chung quy hầu hết đều hùa, khi niềm khích động bừng dậy, một người hô hào, ngàn người phụ họa, hưởng ứng, lúc đó họ ngây, họ hăng tiết. Qua phút giây hứng khởi họ trở lại bản tính thông thường tự tư tự lợi, họ trở về cái ta, nhận biết việc làm không mảy may ích lợi cho bản thân, hơn nữa, lại rất có thể nguy hại cho bản thân thì tội gì mà họ phải vất cả?


Sự bồng bột như lửa đóm, chóng nhóm lại chóng tàn, và sự kết hợp vội vàng bừa bãi bốc đồng đó tự động tan rã.


Con người là hùa, còn mãi mãi là đê tiện.


X Cơn mưa càng lúc càng lớn, sự khó chịu đã qua, sức chi trì lắng xuống, Phương Bửu Ngọc cầm thấy mệt mỏi vô cùng.


Đồng thời chàng nghe mí mắt như đeo chì, cố nhướng lên nhưng không làm sao nhướng nổi.


Chàng muốn ngủ, dù có ngủ một giấc dài lâu đài vô tận chẳng bao giờ thức dậy nữa cũng mặc, giá như không ngủ được, có thể chàng sẽ thết vì đuối.


Và chàng ngủ thật!


X Ngày mười ba tháng tám.


Chỉ còn một đêm thôi là đến tiết Trung Thu. Trong một năm dài, chỉ có đêm Trung Thu trăng tròn, sáng nhất.


Đêm Trung Thu năm nay là một đêm đặc biệt. Đêm Trung Thu năm nay cũng là một đêm lịch sử. Bất cứ ai cho mình là phần tử võ lâm quan trọng hay không quan trọng đều phải chú ý.


Đại hội Thái Sơn sẽ khai diễn. Đó là một biến cố có tầm quan trọng phi thường. Từ bao nhiêu năm qua trên giang hồ chưa từng có một đại hội nào khai diễn có tầm quan trọng đến mức độ đó.


Đỉnh Thái sơn, trong hai hôm nữa sẽ là đài vinh quang của một người mà là mồ chôn bao nhiêu người.


Đêm nay, đêm mười ba, trăng vẫn sáng, cảnh vẫn êm đềm.


Bên chân Thái Sơn có một tòa trang viện, tên Vạn Phúc sơn trang nơi quần hùng đang tụ hội chờ ngày lịch sử.


Một nơi nhóm tụ hào kiệt bốn phương hẳn phải nhiệt náo chứ?


Tại sao trong tòa Vạn Phúc Sơn Trang, đêm nay cận ngày khai diễn đại hội lại im lìm?


Không! Quần hùng không đi đâu cả, trái lại còn đông hơn những ngày qua.


Vạn Phúc Sơn Trang im lìm là vì cận ngày tranh thủ ngôi vị độc tôn, ai ai cũng dưỡng tinh thần, súc nhuệ khí. Họ cùng nghỉ sớm.


Vạn Trúc Sơn, một ngọn núi phụ thuộc vùng Thái Sơn, lợp toàn rừng trúc, gió đêm từng cơn thổi qua, khua động cành trúc xạc xào, nghe âm u huyền ảo lạ.


Tuy khung cảnh im ắng, không một tiếng cười tiếng nói, không một bóng người rõ rệt, song ánh đèn còn chiếu sáng ở mọi khung cửa Sơn Trang.


Quanh một ngọn đèn mờ. Mạc Bất Khuất, Công Tôn Bất Trí và Thạch Bất Vi ngồi đối diện nhau, cả ba cùng im lặng.


Cả ba cùng nhăn mày, chốc chốc lại nhướng lên. Mỗi lần nhướng là niềm u uất như tỏa mạnh ra, vờn qua không khí làm cho ánh đèn thêm mờ.


Gương mặt của người nào cũng trầm đọng, họ ngồi đó mà chừng như tâm tư đã hướng tận nơi đâu...


Lâu lắm, Mạc Bất Khuất buột miệng thở dài cất giọng trầm buồn thốt:


- Trước hết Dương thất đệ thọ thương, tình trạng còn trầm trọng.


Kế đến, Kinh lão nhị uống rượu trúng độc, gần đây, Tây môn lục đệ bỗng nhiên bị người ám toán, hứng ba mũi ám khí tuyệt độc chỉ còn chờ cái chết đến nay mai... Tám anh em chúng ta kết thân với nhau từ ngày nhập môn bái sự.. Hồ bát đệ chưa biết hạ lạc phương trời nào, trong khi đó thì đã có người lần lượt ra đi, sắp sửa ra đị.. Đi không bao giờ trở lại!


Niềm cảm xúc dâng tràn, lệ thảm cài mi, Thạch Bất Vi run run giọng:


- Nếu tôi cần phải sống, là sống để báo thù... chứ lòng tôi thì...


Công Tôn Bất Trí lẩm bẩm:


- Báo thù!.... Phải? Nhưng Dương thất đệ đã bị Phương Bửu Ngọc hạ sát rồi, còn lão nhị, lão lục? Cả hai cũng bị hắn hạ thủ đoạn nữa sao?


Nói đến việc báo thù, chúng tất phải biết kẻ thù là ai. Không biết được kẻ thù thì làm sao báo thù?...


Mạc Bất Khuất trầm giọng:


- Nói như sư đệ, chừng như cái chết của lão nhị, lão lục chẳng có liên quan gì đến Phương Bửu Ngọc?


Công Tôn Bất Trí lắc đầu:


- Theo tôi nghĩ, thì không!


Mạc Bất Khuất cau mày:


- Ngoài Phương Bửu Ngọc ra còn ai có thể ám toán cả hai? Phải, còn ai ám toán nổi?


Công Tôn Bất Trí nghiêm sắc mặt:


- Lão Mạc nên chú ý đến điểm này. Họ bị hại âm thầm không có dấu vết nào chứng tỏ họ có phản ứng. Hiển nhiên lúc bị hại, họ hoàn toàn không đề phòng. Suy theo sự kiện đó, chúng ta có thể lập luận rằng, kẻ hạ thủ hãm hại họ, phải là một người hết sức quen mặt.


Mạc Bất Khuất hừ một tiếng:


- Cho nên tôi mới đoán chính là Phương Bửu Ngọc.


Công Tôn Bất Trí từ từ luận tiếp:


- Nhưng từ khi biết được Phương Bửu Ngọc sát hại Dương Bất Nộ, thì lão nhị và lão lục xem hắn như rắn như rết. Chỉ cần trông thấy hắn là cả hai hét mắng ầm lên, rồi thì cả hai phải khai chiến với hắn, tại sao họ lại yên tịnh được? Tổng kết những lý luận do tôi vừa bày giải, người ám toán lão nhị và lão lục phải là người rất thân, nhưng người rất thân đó chẳng phải Phương Bửu Ngọc!


Mạc Bất Khuất giật mình.


Y phải công nhận Công Tôn Bất Trí có lý, nhưng chẳng dám nói ra.


Thạch Bất Vi gật đầu:


- Lão Công Tôn luận đúng!


Lâu lắm, Mạc Bất Khuất buông tiếng thở dài đoạn thốt:


- Người hạ thủ chẳng phải Phương Bửu Ngọc mà lại là người rất thân với chúng ta! Ai? Chẳng lẽ...


Mạc Bất Khuất có nghi ngờ ai chăng?


Dù có thể nghi, y cũng chẳng dám nghi. Bởi những người thân đều là quân tử, đều là những con người chánh đại quang minh, chẳng khi nào hành động tán tận lương tâm được?


Y có nghĩ rồi nghĩ lại không thể nghi. Không nghi được song vẫn hoài nghi. Y muốn nói lên sự hoài nghi đó, lại chẳng nói được, đành thở dài nín lặng.


Công Tôn Bất Trí lại chầm chậm tiếp:


- Đại ca cứ nghĩ xem trong anh em chúng ta ai dễ bị lợi dụng nhất?


Và cái chết của lão nhị, lão thất, ai phát hiện trước nhất?


Mạc Bất Khuất giật bắn mình như chạm phải lửa. Y suýt nhảy dựng lên, y trợn tròn đôi mắt, há rộng mồm hét:


- Ngươi muốn ám chỉ đến Ngụy ngũ đệ? Tại sao ngươi hoài nghi Ngụy ngũ đệ? Ngươi đừng quên hắn là người thân nhất của chúng ta, hắn với chúng ta chẳng khác nào những huynh đệ đồng huyết mạch!


Công Tôn Bất Trí trầm giọng:


- Trong hoàn cảnh hiện tại, chúng ta có thể hoài nghi bất cứ người nào, thân cũng như sơ nhưng sơ chẳng đáng nghi bằng thân. Thà nghiêm mà chẳng bỏ, thà oan nhưng chẳng buông...


Thạch Bất Vi gật đầu:


- Phải, để tôi đi xem...


Mạc Bất Khuất đứng lên ngăn chận, song Công Tôn Bất Trí kéo y ngồi xuống thốt:


- Tứ đệ hành sự rất cẩn thận, hắn lãnh cái việc đi xem đó nhất định không bao giờ để sơ xuất đâu!


Cả hai im lặng chờ Thạch Bất Vi trở lại.


Một lúc sau, Thạch Bất Vi trở lại, gương mặt y chẳng biểu lộ cảm nghĩ nào. Y trầm giọng bảo:


- Đi theo tôi!


Đoạn y quay mình đi trước...


Mạc Bất Khuất, Công Tôn Bất Trí chẳng làm sao hiểu rõ ý tứ của y qua thần sắc lạnh lùng. Họ tự hỏi, y có thu thập được kết quả chi chăng, vừa tự hỏi vừa đứng lên theo sau y.


Họ đi gấp, sợ chần chờ thì một biến cố sẽ xảy ra, mà lúc này thì họ rất sợ biến cố. Bởi họ cần mọi sự việc như thế nào, cứ như thế ấy, đừng có gì thay đổi. Được vậy họ để tiến hành cuộc điều tra.


Ba anh em họ Ở riêng một ngôi nhà, còn Ngụy Bất Tham thì ở chung với Ngưu Thiết Oa và Kim Tổ Lâm.


Họ đến ngôi nhà có Ngụy Bất Tham tạm ngụ.


Họ đẩy cửa bước vào, nhìn thoáng qua gian nhà, cả ba cùng biến sắc.


Ngưu Thiết Oa ngáy như trâu xịt nước, Kim Tổ Lâm tuy chẳng ngáy vang, song đã ngủ vùi.


Còn Ngụy Bất Tham? Y nằm dài trên nền tay chân run run bọt mồm sủi ra hai bên mép, kéo thành vệt dài. Bên cạnh y một bình trà vỡ vụn, những mảnh vụn văng tứ tung.


Mạc Bất Khuất kêu lên:


- Lão ngũ trúng độc?


Công Tôn Bất Trí bước nhanh tới nâng Ngụy Bất Tham lên.


Y đưa tay banh mí mắt của Ngụy Bất Tham ra xem rồi điểm vào những huyệt đạo qua tâm mạch.


Thạch Bất Vi đốt đèn lên, rọi những mảnh bình trà xem một lúc đoạn thốt:


- Trà có độc!


Mạc Bất Khuất khóc ròng. Y vỗ tay lên mình Ngụy Bất Tham nức nở:


- Lão ngũ! Suýt nữa chúng ta nghi oan cho lão ngũ rồi?


Công Tôn Bất Trí trầm ngâm vô tưởng, nhưng y không khóc như Mạc Bất Khuất.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Âm công - Cổ Long

Âm công - Cổ Long

Lời tựa: Bạch Bất Phục, người con hiếu thảo, lấy việc "đổi của chôn người"

12-07-2016 1 chương
Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Giới thiệu: Một căn nhà đơn độc trong nghĩa địa của Tô Châu hoa lệ, một mẹ góa

11-07-2016 24 chương
Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Giới thiệu: Trung Nguyên Tứ Tuyệt là bốn người có võ công siêu tuyệt trong võ

11-07-2016 40 chương
Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Giới thiệu: Một căn nhà đơn độc trong nghĩa địa của Tô Châu hoa lệ, một mẹ góa

11-07-2016 24 chương
Thiên Thần của mẹ

Thiên Thần của mẹ

"Cái thai chưa được 3 tháng, cháu nên quyết định giữ lại đứa bé hoặc bỏ

23-06-2016
Viết về mẹ!!!

Viết về mẹ!!!

Viết về mẹ... đó là điều mà tôi chưa bao giờ nghĩ đến, cũng như chưa bao giờ thích

24-06-2016
Mật Mã Cuối Cùng

Mật Mã Cuối Cùng

Tên truyện: Mật Mã Cuối CùngTác giải: Ry Hanna (Lệ Quỳnh).Thể loại: Truyện Teen Hài,

27-07-2016 18 chương
Mẹ ơi, ba...

Mẹ ơi, ba...

Ba có thói quen hay nói một mình, mẹ đừng lấy làm phiền lòng mẹ nhé! Chẳng qua là vì

25-06-2016
Thanh Chương quê tôi

Thanh Chương quê tôi

Hà Nội mùa này đã vào Thu! Cái thời tiết se se lạnh làm cho lòng ta dẫy lên

23-06-2016
Viết về mẹ!!!

Viết về mẹ!!!

Viết về mẹ... đó là điều mà tôi chưa bao giờ nghĩ đến, cũng như chưa bao giờ thích

24-06-2016
Vì vợ rồi lại vì con

Vì vợ rồi lại vì con

(khotruyenhay.gq) Tôi không biết mình nên cảm ơn hay oán ghét Thanh Hải vô thượng sư, vì

30-06-2016

pacman, rainbows, and roller s