Snack's 1967
Ân thù kiếm lục - Cổ Long

Ân thù kiếm lục - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 60
5 sao 5 / 5 ( 137 đánh giá )

Ân thù kiếm lục - Cổ Long - Chương 29 - Hoặc thị hoặc phi

↓↓

Phương Bửu Ngọc cau mày :

bạn đang xem “Ân thù kiếm lục - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Nhưng bà có thể tóm lược cho tôi được biết qua sự tình như thế nào chứ?


Vạn lão phu nhân tiếp :


- Sau ngày Thủy Thiên Cơ thất tung, Thủy Tiên Nương ngày đêm tưởng nhớ đến con gái yêu, đau khổ vô cùng. Càng đau khổ vì con, bà càng phẫn nộ. Bà chẳng biết phẫn nộ ai, đành đổ trút sự phẫn nộ lên đầu bọn Mộc Lang Quân, Kim Hà Vương, Hỏa Ma Thần, Thổ Long Tử.


Trong thời gian năm năm, bà dùng võ công trác tuyệt và trí tuệ siêu phàm của bà bức đuổi chủ nhân bốn cung Kim Mộc Hỏa Thổ, ngoài ra còn bắt con cái của những vị cung chủ đó giam cầm làm con tin. Các vị cung chủ hết sức bất bình, nhưng chẳng ai dám làm gì bà ta!


Phương Bửu Ngọc giật mình :


- Một mình bà ta lại có thể bức đuổi cả bốn người?


Vạn lão phụ nhân mỉm cười :


- Thực ra, già có tiếp chiêu bà ấy phần nào!


Phương Bửu Ngọc kêu lên :


- Bà?


Vạn lão phu nhân gật đầu :


- Đúng vậy! Già theo bà ta, đến từng cung một, cùng cung chủ vừa giao đấu vừa tìm bắt con cái của họ. Khi họ vừa thấy con cái của họ bị quản thúc rồi, thì ương ngạnh đến đâu họ cũng phải vâng theo những gì Thủy Tiên Nương muốn. Họ phải rời khỏi cung. Tuy nhiên, con trai của Hỏa Ma Thần không sa vào tay già và Thủy Tiên Nương...


Phương Bửu Ngọc chợt tỉnh ngộ, thầm nghĩ :


- Con trai của Hỏa Ma Thần mấy tháng trước đây có đến khu rừng Kim Tổ Lâm, toan bức bách Vân Mộng Đại Hiệp Vạn Tử Lương và bẩy vị thúc bá của ta, cung khai hạ lạc ngoại công, bị ta và Ngưu Thiết Oa phá hỏng mưu định đó. Hành động của đứa con trai tuyệt nhiên Hỏa Ma Thần không hay biết. Và lão cứ tưởng con trai mình bị Thủy Tiên Nương quản thúc thành ra lão cúi đầu vâng theo sự sai sử của bà ta!


Đáng tiếc là lão ấy không hỏi ta!


Chàng nảy sinh một ý niệm, từ từ hỏi Vạn lão phu nhân :


- Thủy Tiên Nương cứ giam giữ mãi con cái của bốn vị cung chủ không sợ một ngày nào đó, họ phục thù sao?


Vạn lão phu nhân mỉm cười :


- Trừ khi nào trong bốn cung dó, có một người dám làm như Thủy Tiên Nương, là xâm nhập vào Bạch Thủy Cung, cùng đánh cuộc bằng lối giao đấu với bà ấy thì thôi. Chứ nhất định Thủy Tiên Nương chẳng bị một lý do nào khác mà buông tha những kẻ hiện đang làm con tin trong cung của hà. Nhưng đến bao giờ, bốn cung đó sản xuất được một người thừa bản lãnh đánh cuộc với Thủy Tiên Nương?


Phương Bửu Ngọc mơ màng :


- Thì ra là thế!


Bây giờ, chàng đã hiểu vì sao Hỏa Ma Thần tìm đủ mọi cách dẫn dụ, hăm dọa chàng.


Chàng tìm hiểu cái điều lão muốn yêu cầu chàng làm.


Và cái quyền đó là xâm nhập Bạch Thủy Cung, đánh cuộc bằng lối giao đấu với Thủy Tiên Nương, chàng thắng thì Thủy Tiên Nương sẽ phóng thích những con tin, chàng bại thì mặc chàng gánh chịu mọi hậu quả.


Sự việc đó hiển nhiên chỉ có một mình chàng dám làm, và làm nổi.


Trong thiên hạ ngày nay, ngoài chàng ra còn ai có hy vọng thắng nổi Thủy Tiên Nương?


Chàng trầm ngâm một chút đoạn hỏi :


- Tiểu công chúa đã biết bà là người của Bạch Thủy Cung, tại sao nàng còn...


Vạn lão phu nhân cười nhẹ chận lời chàng :


- Con người đến cái tuổi già, có một tâm cơ như già khi hành động thì còn ai biết như thế nào nữa? Không đâu, nàng chẳng hiểu già có nhúng tay vào vụ này, cũng như nàng làm sao biết được già cấu kết với Thủy Tiên Nương? Mặc dù nàng có biết được đi nữa, có khi nàng ngờ là già có một âm mưu gì, thừa gian lợi dụng Thủy Tiên Nương thôi, chứ không tin già chú tâm vào việc đó.


Bà dừng lại một chút, đoạn tiếp :


- Luôn luôn, già nấp trong bóng tối hành sự!


Phương Bửu Ngọc nhìn sững bà :


- Đã nấp trong bóng tối hành sử, tại sao bà còn ra mặt...


Vạn lão phu nhân chận lời :


- Lần này, già ra mặt để thăm dò tin tức về bốn cung Kim Mộc Hỏa Thổ, xem họ động tĩnh như thế nào? Trong một dịp may bất ngờ, già biết được bốn cung chủ định chọn ngươi đối phó với Thủy Tiên Nương.


Phương Bửu Ngọc giật mình :


- Sao bà biết được?


Vạn lão phu nhân bật cười khanh khách :


- Nàng muốn già đánh ngã ngươi, nàng lại cấm già làm thương tổn đến ngươi, dù chỉ chạm vào một cái lông, cái tóc của ngươi! Nàng muốn bảo toàn sinh mạng ngươi trong khi nàng tìm mọi cách làm bại hoại thanh danh ngươi, có như vậy ngươi mới trở về với nàng, và quay về lành lặn. Bởi nếu ngươi thọ thương thì sao giao đấu với Thủy Tiên Nương? Nàng cũng như người trong bốn cung, tin quyết là khi chẳng còn con đường nào đi tới, ngươi phải trở về với họ và ngươi sẵn sàng làm mọi việc khó khăn cho họ để phục hồi võ công đã tán thất.


Bà lại cười thêm mấy tiếng :


- Ngươi thấy đó, sự tình đơn giản quá! Dễ hiểu quá!


Phương Bửu Ngọc thở dài :


- Tựu trung cũng chỉ là vậy thôi, bà ạ!


Vạn lão phu nhân tiếp :


- Ngươi đã nhìn nhận sự việc như vậy đó thì không lẽ ngươi cứ cho là tiểu công chúa đối tốt với ngươi? Ngươi tưởng nàng có ý tốt với ngươi nên cấm già thương tổn đến ngươi? Ngươi đa tình thật đấy, nhưng lại là một gã đa tình đáng thương hại, một gã ngốc, không hơn không kém?


Phương Bửu Ngọc cắn răng :


- Đã thế, sao vừa rồi bà không hạ sát tôi cho dứt hậu hoạn đi. Giá như tôi chết dưới ngọn trượng của bà, thì bốn cung chủ cầm như tuyệt vọng, và vĩnh viễn họ cam tâm khuất phục dưới mệnh lệnh của Thủy Tiên Nương!


Vạn lão phu nhân mỉm cười :


- Nếu già giết ngươi, thì bọn Mạc Bất Khuất sẽ chẳng để cho già yên, già có dại gì chuốc lấy phiền phức vào mình trong khi già cần hưởng gấp, hưởng đầy đủ chuỗi ngày còn lại chẳng bao nhiêu hạt nữa?


Huống hồ tiểu công chúa đã dặn dò như thế, tất nàng có ẩn nấp đâu đây, theo dõi già chắc gì nàng cho già hạ thủ? Chắc gì sau này nàng sẽ lờ đi cho già? Giết ngươi, mà đổi lấy bao nhiêu phiền phức, thì giết làm chi?


Bà dừng lại một chút.


Bà lại cười. nụ cười của bà hiền từ quá.


Bỗng nụ cười biến đổi, đang hiền từ, liền quái đi trông ghê rợn vô cùng.


Phương Bửu Ngọc giật mình lùi lại mấy bước!


Rồi bà trầm giọng thốt :


- Nhưng giờ đây nếu già giết ngươi, thì đến thần cũng không hay, quỷ cũng chẳng biết. Hàng trăm hàng ngàn cao thủ võ lâm đã mục kích già bị ngươi đánh bại, dù nằm mộng cũng chẳng ai tin được là sau cuộc chiến một giờ, ngươi lại bị già sát hại. Bọn Mạc Bất Khuất có muốn báo thù cho ngươi, chắc chắn họ tìm bóng ma bóng quỷ trên khắp bốn phương trời chứ chẳng hề tìm già. Nơi đây, chẳng có một bóng người, thì già còn sợ ai trông thấy già hạ thủ? Giết ngươi tại cuộc chiến, sao bằng giết ngươi lúc này?


Phương Bửu Ngọc biến sắc mặt trắng nhợt, rít qua hai hàm răng cắn chặt :


- Độc ác thật! Chẳng ai độc ác bằng bà! Chẳng ai thâm hiểm bằng bà!


Vạn lão phu nhân lại cười khanh khách :


- Ngươi nhìn nơi cụm hoa kia, xem cái gì đấy!


Nơi đó, có một lỗ huyệt, đất còn phơi bày bên huyệt. Hiển nhiên, lỗ huyệt đó vừa được đào lên, không quá một giờ.


Phương Bửu Ngọc run giọng :


- Bà chuẩn bị chôn tôi?


Vạn lão phu nhân gật đầu :


- Đúng như vậy! Già giết ngươi, dập xác ngươi trong lỗ huyệt đó, cho thiên hạ anh hùng tưởng rằng ngươi đã len lén ra đi. Ngươi sợ không chứ?


Phương Bửu Ngọc vụt cười lạnh :


- Bà đã vờ chiến bại, bảo toàn thanh danh cho tôi, rồi bây giờ bà uy hiếp tôi? Bà có điều chi cần thỉnh cầu nơi tôi? Nói đi, bà!


Vạn lão phít nhân mỉm cười :


- Khá đấy tiểu Bửu nhi! Già khen ngợi ngươi thông minh đấy. Nếu ngươi chịu nghe theo già, thì già sẽ dung tha sinh mạng ngươi, nếu ngươi bất tuân già, thì...


Phương Bửu Ngọc hét lên một tiếng :


- Hỏa Ma Thần còn không uy hiếp nổi tôi, bà làm gì...


Câu nói không được buông trọn, bỗng chàng đưa tay ôm bụng gập lưng.


Vạn lão phu nhân lấy làm kỳ, hỏi nhanh :


- Ngươi làm sao thế?


Mồ hôi đổ ra rất gấp, đẫm ướt đầu, ướt trán Phương Bửu Ngọc, mồ hôi to bằng đầu ngón tay út, rơi trên má chàng bật thành tiếng sương rơi trên lá.


Ôm bụng, tất nhiên có đau, bởi gượng đau nên mồ hôi đổ gấp, răng cắn chặt, môi rung rung, chàng muốn nói một tiếng gì, cũng chẳng nói ra lời.


Vạn lão phu nhân biến sắc hấp tấp hỏi :


- Ngươi trúng độc? Hay thọ thương? ...


Phương Bửu Ngọc cố gắng lắm mới buông được mấy tiếng :


- Tôi... tôi...


Vạn lão phu nhân buông nhanh chiếc trượng xuống đất hoành tay đỡ chàng, tay kia điểm hơn mười huyệt đạo quanh đan điền của chàng.


Ngón tay bà điểm đến đâu, Phương Bửu Ngọc rên ư ừ đến đó.


Con người như chàng, phải là đau lắm mới buộc miệng kêu rên.


Vạn lão phu nhân hỏi :


- Ngươi đau như thế, từ bao giờ?


Phương Bửu Ngọc đáp :


- Trong hai hôm nay, cứ cách một khắc thời gian, là tôi đau như vậy một lần, mà lần sau đau nhiều hơn lần trước!


Có một điều, ít ai để ý là con người để mất tự chủ trong những cơn đau khốc liệt, đối đáp ngoài ý thức của mình, và dù cho có anh hùng hảo hán, lúc đau quá độ cũng trở thành nhu nhược.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Trích đoạn: Dưới Địa Song, là một sơn cốc hình như cái bồn, từ miệng động nhìn

11-07-2016 72 chương
Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Giới thiệu: Lộc Đỉnh Ký là bộ truyện tranh hành động nói về một cậu bé sống

09-07-2016 248 chương
Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Mở đầu: Bốn đại cao thủ Thiên giáo vận y phục bó chẽn, màu xám ngoét sầm sập

12-07-2016 50 chương
Âm công - Cổ Long

Âm công - Cổ Long

Lời tựa: Bạch Bất Phục, người con hiếu thảo, lấy việc "đổi của chôn người"

12-07-2016 1 chương
Lấy vợ sát thủ

Lấy vợ sát thủ

Audio - Cả nhà tôi ai cũng ghét nàng, khắp mọi người trong họ hàng ai cũng thất vọng

30-06-2016
Tình yêu và bao thuốc

Tình yêu và bao thuốc

"- Em và thuốc lá, anh chọn ai? - Cả hai. Em có cằn nhằn anh thì anh cũng không ngừng yêu

28-06-2016
Đi qua miền thương

Đi qua miền thương

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Trong

25-06-2016
Duyên phận trong đời

Duyên phận trong đời

Chuyện này giải thích cho những cuộc tình dù giữa họ quả thực không có vấn đề gì

24-06-2016
Hoa cúc dại

Hoa cúc dại

(khotruyenhay.gq) Cô giật mình, người lăng nhăng thì không nên yêu vội. Uh, nếu được

29-06-2016