Ring ring
Ân thù kiếm lục - Cổ Long

Ân thù kiếm lục - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 60
5 sao 5 / 5 ( 55 đánh giá )

Ân thù kiếm lục - Cổ Long - Chương 29 - Hoặc thị hoặc phi

↓↓
Người áo xanh bật tiếng cười trong trẻo, đưa tay lột chiếc mũ, suối tóc đen huyền buông xuống, suối tóc lan rộng ra như áng mây vờn quanh mặt.


Đúng như đã tự nhận, người đó là nữ nhân, mà một nữ nhân đang lúc xuân thời, nàng cười nhẹ hỏi:


- Bây giờ, bà nhìn ra tôi chưa?


Vạn lão phu nhân đã đứng lên rồi. Trước mặt bà là một thiếu nữ diễm kiều, một tấm nhan sắc mà bình sanh bà chưa từng thấy trên giang hồ, gót chân đã in dấu khắp nẻo đường trần, nghe cũng lắm, thấy cũng nhiều, bà phải nhìn nhận nàng là một trang tuyệt đại giai nhân.

bạn đang xem “Ân thù kiếm lục - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Bà sững sờ một lúc rồi lẩm nhẩm :


- Già có thấy ngươi một lần, nhưng thấy tại đâu thì già không nhớ rõ. Kỳ quái cho già thật, đáng lẽ già phải nhớ chứ, một kiều nữ diễm lệ như vầy, tại sao già lại quên được?...


Thiếu nữ mỉm cười :


- Cố nhớ đi, bà! Tôi xin giúp bà nhớ lại nhé?... Sáu năm trước đây...


trên một chiếc thuyền to có cánh buồm ngũ sắc... lúc đó, tôi còn là một đứa bé con. Tuy bà không nhìn thẳng vào mặt tôi, song tôi nghĩ có liếc thoáng quạ..


Vạn lão phu nhân kêu lên thất thanh :


- Tiểu công chúa! Ngươi là tiểu công chúa?...


Tiểu công chúa gật đầu :


- Đúng vậy bà! Tôi biết thế nào bà cũng nhận ra tôi?


Vạn lão phu nhân cao giọng :


- Già với ngươi không oán không cừu, già hy vọng ngươi đừng tìm cách hãm hại già! Ngươi hãy buông tha cho mụ già đáng thương hại này đi, vĩnh viễn già chẳng hề quên ơn trọng của ngươi.


Tiểu cũng chúa vụt thở dài :


- Bà muốn đi, tự nhiên tôi không ngăn cản nhưng... tiếc thay cơ hội trước mắt, sao bà lại vội bỏ đi đâu?


Vạn lão phu nhân sáng mắt lên :


- Cơ hội tốt? Cơ hội gì?


Tiểu công chúa chớp mắt:


- Bà có muốn đánh bại Phương Bửu Ngọc chăng?


Vạn lão phu nhân đáp nhanh :


- Đánh bại hắn, là một vinh hạnh lớn lao, trên giang hồ còn ai không thích! Chỉ vì... chỉ vì, đánh bại hắn là một việc khó hơn lên trời, cho nên cái vinh hạnh đó chắc chắn chỉ có trong giấc mơ.


Tiểu công chúa từ từ thốt:


- Không đâu bà! Chỉ cần tôi tiết lộ bí mật với bà, bà sẽ đánh bại hắn dễ dàng. Sau đó bà mới thấy việc bà cho là khó, bất cứ ai trong cõi phàm trần này cũng làm được, chẳng đợi gì võ công phải như bà!


Vạn lão phu nhân như hân hoan ra mặt:


- Bí mật như thế nào? Nói đi, nói mau đi ta muốn biết gấp. Nghe nói có thể thắng được con cáo non đó, già này cảm thấy ngứa ngáy chân tay rồi!


Tiểu công chúa mỉm cười :


- Phải lắm bà ạ! Hắn là con cáo non, con cáo đó chưa già mà đã lợi hại rồi, nếu hắn còn sống mãi với thời gian, một ngày nào đó, thế gian này sẽ bị đặt dưới quyền thống trị của một con cáo già!


Nàng dừng lại một chút, đoạn trầm giọng tiếp :


- Bà biết chăng, giờ đây, võ công của hắn hoàn toàn tán thất!....


Vạn lão phu nhân kêu to :


- Thật vậy?


Tiểu công chúa cau mày :


- Tôi có lợi gì lừa dối bà?


Vạn lão phu nhân đưa tay vào một chiếc túi móc ra một nấm hạt đào, từ từ bỏ vào miệng, từng hạt, từng hạt, vừa nhai vừa lẩm bẩm :


- Con cáo con! Ngươi sẽ thấy già thu thập ngươi! Ngươi không còn cao mặt với già nữa đâu! Hà hà!


Tiểu công chúa tiếp :


- Tuy nhiên bà chỉ có thể đánh bại hắn thôi, bà không được làm gì hại đến hắn đấy! Nếu bà làm cho hắn rơi một sợi tóc, rụng một sợi lông, thì...


Nụ cười gắn trên môi lúc thốt, khi câu nói dứt, nàng tắt ngay nụ cười.


Đoạn nàng đưa tay vỗ nhẹ vào đỉnh giả sơn.


Vạn lão phu nhân chẳng nghe một tiếng động nào vang lên, dù rất khẽ, đỉnh giả sơn bằng đá, vỡ vụn ra như cám.


Tiểu công chúa thi triển một môn công âm nhu cực kỳ huyền diệu, cho Vạn lão phu nhân trông thấy.


Sự thi triển đó phải đi đôi với lời cảnh cáo vừa qua, và tùy Vạn lão phu nhân muốn xuất thủ đối phó với Phương Bửu Ngọc, nặng hay nhẹ do bà. Bà sẽ không hối hận sau này.


Vạn lão phu nhân biến sắc mặt xanh dờn.


Bà rung rung giọng hỏi :


- Tại sao già không nên gây thương tổn cho hắn?


Tiểu công chúa lạnh lùng :


- Dĩ nhiên phải có một nguyên nhân, và tôi nghĩ là bà không nên hiểu làm chi. Bà hãy nhớ lời tôi nói, việc này bà phải giữ bí mật, nếu bà vui miệng tiết lộ ra, chắc chắn tôi sẽ đi khắp bốn phương trời tìm.


Thái độ của nàng trầm tĩnh quá, thản nhiên quá, như chẳng có một điểm nhỏ tàn độc nào. Song nghe ra, Vạn lão phu nhân tưởng chừng như một luồng điện lạnh đang chuyền nhanh khắp cơ thể.


Bà cố gượng cười :


- Ngươi yên trí! Già đã sống đến từng tuổi này, thiết tưởng đôi môi cũng phải mất đi nhiều phần bén nhạy!


Tiểu công chúa bây giờ mới nở nụ cười :


- Được vậy là hay đó bà! Trong những ngày sắp tới sẽ còn nhiều cái hay chờ đợi bà? Cho bà biết lợi lớn cho bà đấy!


Nàng vẫy tay :


- Bà đi được rồi! Bà cứ đi, thực hiện những gì chúng ta vừa thảo luận!


Nàng quay mình, thoắt chốc đã mất dạng trong vùng tối.


Trong khi nàng thốt, Vạn lão phu nhân gầm đầu vâng vâng, lúc im tiếng nàng, bà ngẩng đầu lên thì nàng đã đi rồi...


X Dương Bất Nộ thì chung quy không buồn nhìn Phương Bửu Ngọc nửa mắt.


Chàng gọi y, y chẳng nghe chàng gọi mãi, y quay mặt đi nơi khác.


Chàng bước tới, y cố len lỏi trong rừng người lẩn tránh.


Tiếng gọi của Phương Bửu Ngọc càng lúc càng bi ai, thống khổ vô cùng, song chung quy chẳng lay chuyển được tâm tư của Dương Bất Nộ.


Dương Bất Nộ vờ điếc, vờ câm, nhưng nếu ai nhìn kỹ gương mặt của y một chút tất thấy niềm bi thương, thống khổ lẫn căm hờn hiện rõ.


Lãnh Băng Ngư đứng lặng ngoài xa, nhìn mọi diễn tiến, nụ cười lạnh nở trên môi y, nụ cười đó có phần nào khinh miệt.


Trong số những hiện diện tại cục trường, có một người xốn xang, bứt rứt nhất.


Người đó là Tề Tinh Thọ, chủ nhân Khoái Tụ Viên.


Y phải làm sao cho thỏa đáng trước hiện tình?


Niềm xốn xang bứt rứt, càng lúc càng dao động mạnh tâm tư y. Bởi quần hùng cứ huyên náo, đêm càng xuống ánh đèn càng chiếu sáng hơn.


Khi con người có việc lo nghĩ nặng nề, ai lại chẳng thích được bình tĩnh? Ai lại chẳng thích ngồi một chỗ, âm thầm trong bóng tối, để tìm một giải pháp thích nghi?


Có yên tịnh có âm thầm mới có phương tìm giải pháp.


Nhưng làm sao y lên đi nơi nào, tìm yên tĩnh, tìm âm thầm khi y là chủ nhân. Bắt buộc phải có mặt mọi nơi phải đối đáp với mọi người?


Sau cùng, chừng như Dương Bất Nộ muốn tránh mọi người, nên từ từ bước về phía khu rừng trúc.


Phương Bửu Ngọc toan bước theo.


Bỗng một người cao giọng gọi :


- Phương Bửu Ngọc? Ngươi định chuồn đi phải không? Đi đâu mà được tiểu tử? Già trở lại đây, già giáo huấn ngươi đây! Đứng lại cho già giáo huấn!


Vạn lão phu nhân đã rời hòn giả sơn trở lại cục trường.


Bà trở lại là một sự kiện lạ lùng đối với quần hùng từng biết tâm tính bà.


Dường Bất Nộ bỏ ý định đi về phía rừng, y dừng chân lại.


Quần hùng đã rải rác tản mác khắp nơi bây giờ cũng quy tụ trở lại.


Lãnh Băng Ngư trố mắt, nhìn Vạn lão phu nhân như nhìn quái vật không tưởng tượng nổi là Vạn lão phu nhân có cái can đảm làm một việc mà bà bất chấp sự cười chê của mọi người để tránh né.


Tề Tinh Thọ cũng ngây người trước thái độ vô thường của bà.


Khi quần hùng trở lại đông đủ như trước, bao vây bên ngoài, Vạn lão phu nhân đã đứng trước mặt Phương Bửu Ngọc rồi.


Phương Bửu Ngọc hớp một hơi dài không khí, hỏi :


- Bà muốn động thủ?


Vạn lão phu nhân cười ha hả :


- Tự nhiên!


Phương Bửu Ngọc bình thản vô cùng :


- Thật vậy, hở bà?


Vạn lão phu nhân hừ một tiếng :


- Không thế thì già trở lại đây làm gì? Phương Bửu Ngọc, thiên hạ phục ngươi, chứ già xem ngươi rất thường, rất tầm thường. Trong vòng mươi chiêu trở lại, già sẽ cho ngươi bò la lết quanh cục trường, nhất định như vậy đó!

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Trích đoạn: Dưới Địa Song, là một sơn cốc hình như cái bồn, từ miệng động nhìn

11-07-2016 72 chương
Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Trích đoạn: Dưới Địa Song, là một sơn cốc hình như cái bồn, từ miệng động nhìn

11-07-2016 72 chương
Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Giới thiệu: "Tru Tiên " là tiểu thuyết huyễn tưởng thuộc thể loại tiên hiệp của

09-07-2016 258 chương
Lời xin lỗi muộn màng

Lời xin lỗi muộn màng

"Mẹ thương con biển hồ lai láng Con thương mẹ tính tháng tính ngày." *** Tại ngôi nhà

23-06-2016
Một đồng tiền vàng

Một đồng tiền vàng

Được, nếu bà đã nói thế thì bà hãy bảo nó thử đi kiếm tiền đi ! Dù chỉ kiếm

24-06-2016
Me hài ola ngày 28-06-2016

Me hài ola ngày 28-06-2016

Có lẽ những status hài hước mà me ola đả cập nhật chúng ta sẽ không bao giờ quên

28-06-2016
Một câu trả lời

Một câu trả lời

Một hôm, chú Gà Con cứ bám riết lấy anh Gà Trống to tướng mà hỏi. – Tại sao mỏ

24-06-2016
Những cánh hoa bay

Những cánh hoa bay

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Truyện kinh dị số 1") Có những lúc,

28-06-2016
Bầu trời sao

Bầu trời sao

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tuyển tập truyện ngắn "Ai cũng có một chuyện tình

28-06-2016