Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Ân thù kiếm lục - Cổ Long

Ân thù kiếm lục - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 60
5 sao 5 / 5 ( 6 đánh giá )

Ân thù kiếm lục - Cổ Long - Chương 16 - Gió vụt mây vần

↓↓

Vừa lúc đó, nơi cửa sổ chiếc thuyền hoa mỹ, một người thò đầu ra, người đó ụa ụa mấy tiến, nhả ra một búng đàm, rãi nổi lên lều phều trên mặt nước.

bạn đang xem “Ân thù kiếm lục - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Một cánh tay trắng nõn nà ló ra, nơi bàn tay có vuông khăn lụa, người đó chúp lấy vuông khăn, vừa lau qua má vừa càu nhàu:


- Sao nước hồ hôm nay tanh tưởi thế? Chắc chắn là có tục khách đang khuấy động chứ gì!


Có lẽ người đó định ám chỉ con thuyền nghèo nàn, dơ dáy của Ngưu thiết Oa chăng! Con thuyền đó thì đâu xứng đáng neo bên cạnh Hoàng hạc lâu, một nơi chỉ dành cho hạng mã thượng, phong lưu, thanh kỳ, tuấn nhã!


Châu Phương vụt cất cao giọng:


- Không tanh tưởi làm sao được! Ngươi vừa làm cái gì đó mà bảo sao nước chẳng dơ? Cái dơ từ ngươi mà ra, nào phải nước hồ tự nó dơ muôn đời! Nếu nó đã dơ, thì nó chẳng nuôi sống dân địa phương từ khai thiên lập địa!


Người đó nổi giận, quát to:


- Ngươi, ngươi là ai mà dám...


Y ngẩng mặt, đảo mắt qua thuyền Ngưu thiết Oa, vụt bật cười lên ha hả, cơn giận tiêu tan, y kêu lên:


- Tại hạ cứ tưởng kẻ nào to gan dám vuốt râu hùm, không ngờ lại chính là Châu huynh! Cơn gió nào đưa Châu huynh đến? Sang đây Châu huynh, mình làm mấy chén mừng nhau sau thời gian xa cách!


Người đó, chính là Bạch Mã Tướng Quân Lý Danh Sanh.


Châu Phương áp sát thuyền lại, rồi cùng Phương bửu Nhi và Ngưu thiết Oa sang thuyền của Lý Danh Sanh.


Khoang thuyền trần thiết cực kỳ tráng lệ, có rèm châu, màn gấm, đôn bọc nhung. bàn gỗ trầm, một đoàn thiếu nữ xinh tươi lòe loẹt trong y phục muôn màu, tuy phấn sáp thô sơ nhưng cũng tạo được cái vẻ kiều diễm cho chúng.


Trong khung cảnh đó, bỗng nhiên xuất hiện một già, một lớn, một nhỏ, lam lũ quê mùa, bảo sao chúng chẳng kinh ngạc tròn mắt nhìn như nhìn quái vật? Và tự nhiên chúng chẳng thể có cảm tình với hạng người mà chúng chắc chắn là túi rỗng.


Lý danh Sanh đã kịp thời cứu vãn tình hình, y vừa cười vang vừa thốt:


- Đây là Châu lão gia, vị đệ nhất phú ông tại Giang Nam có cái tật quái dị là thích giả dạng kẻ bần hàn, với cái dạng đó, lão gia ngao du khắp bốn phương trời, không nơi nào là không bước đến...


Bọn thiếu nữ cùng ạ lên một tiếng, cùng ào đến, vây quanh, săn đón, mỗi nàng một tiếng, tíu tít, líu lo, tạo thành một âm thanh rất lạ tai, song nghe rất thích thú.


Chúng không còn khinh miệt bọn Châu Phương nữa, chúng xem Châu Phương như một thần tài và chắc chắn trong chốc lát đây, thần tài sẽ ban bố cho chúng tiền của mỹ mãn.


Lý danh Sanh vỗ nhẹ lên vai Phương bửu Nhi hỏi:


- Bình an chứ, tiểu huynh đệ?


Giờ đây trong cái lốt mới cao sang, Lý danh Sanh nghiễm nhiên là một trang hảo hán đường đường lẫm lẫm, không lếch thếch lôi thôi như ngày nào gặp gỡ tại Thiên phong trại, hắn cười, nhẹ đáp:


- Cũng may, tôi chẳng hề bị lửa đốt, dù chạy chậm, và chạy sau cùng!


Câu đáp của hắn hàm ý mỉa mai Lý danh Sanh úy tử tham sanh, thấy nguy là bất chấp đồng bạn, bỏ chạy đi liền, chạy rồi giờ đây lại hỏi han an nguy.


Lý danh Sanh cười lên ha hả để khỏa lấp câu nói hàm chứa cái ý mỉa mai của hắn, y cũng chẳng dám nói gì thêm, sợ nói một, Phương bửu Nhi sẽ vin vào đó mà nói mười khiến y càng ê mặt hơn.


Y đến ngồi xuống chiếc ghế đối diện với Châu Phương, y điểm một nụ cười ve vuốt, hỏi:


- Trong nửa năm nay, Châu huynh đã làm gì? Có được thư thái lắm không?


Châu Phương cười nhẹ:


- Thư thái thì cũng có thật, song gẫm lại chưa bằng lão huynh!


Lý danh Sanh lại bật cười vang:


- Sông có khúc, người có lúc, khi mình, khi tạ..


Y đảo mắt nhìn quanh, đột nhiên ngưng cười, thấp giọng, tiếp:


- Nghe nói, lần này Phương công tử mang theo hai vạn lượng bạc đi du học không rõ Châu huynh làm sao đi cùng với hắn...


Vừa lúc đó, bọn thiếu nữ lại bỏ Châu Phương, quay qua vây quanh Phương bửu Nhi, trì, níu, kéo, hôn mặt, hôn mày, vuốt lưng, nẹo cổ, tất cả đều kêu lên:


- Mê quá! Cái vị tiểu huynh này sao hấp dẫn lạ! Trông thấy là muốn nâng niu, ôm ấp liền.


Châu Phương chưa đáp câu sau bật cười ha hả, đáp lại câu trước:


- Hay! Hay quá! Lão huynh chỉ nói một câu là cứu vãn tại hạ khỏi nguy cảnh từ chỗ thấp lên chỗ cao, từ chỗ tối ra chỗ sáng, từ chỗ thúi ra chỗ thơm thọ..


Lý danh Sanh cũng cười phụ họa đoạn tiếp:


- Thì tại hạ cũng dụng cái thuật cứu người, cứu đúng lúc phải cứu...


Cả hai khi cao giọng thì nói những chuyện đâu đâu, mơ hồ, vô nghĩa, nhưng khi thấp giọng thì họ trở về điểm chánh của họ.


Đang cười nói oang oang, Lý danh Sanh vụt thì thầm:


- Tại hạ có ý tìm Châu huynh, mình thương lượng với nhau. Châu huynh có biết chăng, gần đây, trong võ lâm, có nhiều việc lạ xảy ra, thiên hạ giang hồ vì những việc đó mà xao xuyến phi thường. Riêng theo ý tại hạ thì lúc này chính là lúc mình vươn mình lên được rồi đó, nếu Châu huynh chấp thuận hợp tác với tại hạ, thì chắc chắn là cả hai cùng thu lợi to!


Châu Phương đưa tay vuốt nhẹ chòm râu, mỉm cười thốt:


- Lão huynh thử cho biết, gần đây, những việc gì đã xảy ra trong võ lâm, quan trọng đến độ làm xao xuyến thiên hạ giang hồ?


Lý danh Sanh nghiêm giọng:


- Việc thứ nhất là Cái Bang đã thay đổi bang chủ, mà hai bang chủ, cựu cũng như tân, đều có lai lịch bất minh. Cái bang từ bao lâu nay, là một tổ chức thành lập rất lâu đời, người đông như kiến, rải rác khắp bốn phương trời, thinh danh trọng đại, vậy mà giờ đây chỉ là một tổ chức hết sức hỗn tạp ảnh hưởng lan sang đến cả Cùng gia bang tại Hoài Nam, Mộc côn bang tại Phụng dương, Bào ca bang tại Xuyên Trung, Linh Thủy bang tại Tương Tây và Phá Bát bang ở Ngạc Đông. Những bang đó có liên quan mật thiết với Cái bang từ nhiều đời, hiện tại cũng đang trải qua tình trạng nội bộ hỗn loạn. Điều đáng chú ý nhất là trong bất cứ bang nào, chẳng một ai được bình tâm yên trí. Nghe nói, vị tân bang chủ Cái bang nuôi dưỡng dã tâm rất lớn, định thôn tính tất cả các bang kia, quy tụ tất cả dưới quyền lãnh đạo duy nhất của Cái bang.


Tuy đang bị bọn thiếu nữ bao vây, mỗi nàng một câu rối rít lên như đàn ong vỡ tổ, Phương bửu Nhi vẫn cố gắng nghểnh một tai nghe ngóng câu chuyện trao đổi giữa Châu Phương và Lý danh Sanh.


Hắn nghe đến đó, chừng như quá bực tức, không dằn được, buột miệng kêu lên:


- Không ngờ Vương đại Nương lại trở thành Bang chủ Cái bang!


Không ngờ sau khi trở thành Bang chủ, bà ta lại gây sóng gió hãi hùng!


Còn Vương bán Hiệp và các vị Trưởng lão Cái bang ra sao?


Lý danh Sanh nhìn hắn, ánh mắt y ngời niềm quái dị, hẳn y không tưởng nổi là một tiểu tử như hắn lại am tường sự việc trong võ lâm như vậy. Tuy nhiên y cũng đáp:


- Vương bán Hiệp và bọn Diệp Lãnh, trước kia là những người cảm tử của Bang chủ Cái bang, đáng lý ra, phải xem Vương đại Nương như kẻ tử thù, nhất định không đội trời chung. Nhưng Vương đại Nương tâm cơ ảo diệu quá, bố trí vô cùng chặt chẽ, thành ra họ chẳng làm sao phản kháng được! Họ đành khoanh tay nhìn sự đã rồi!


Chẳng nghe ai bình luận gì, y tiếp:


- Trước hết bà ta dùng kế bắt cựu bang chủ. Bà ta dành cho cựu bang chủ số phận nào, chẳng ai biết được, thành ra, bang đồ chưa biết bang chủ của họ sống chết ra sao, chết thì chẳng nói làm chi, nếu sống mà họ cứ đối đầu mãi với bà ta, thì có khác nào chọc giận bà ta, rất có thể trong một phút giây bốc đồng nào đó, bà hạ sát bang chủ của họ đi!


Họ bị kẹt trong cái thế liệng chuột sợ bể đồ. Đang khi họ kẹt như vậy, thì bà ta lại dùng oai bức hiếp, vừa dùng lợi dụ dẫn, những thủ đoạn của bà trở tráo bất đồng, bà làm cho toàn thể bang đồ Cái bang trong bảy tỉnh miền Nam và sáu tỉnh miền Bắc phải nhộn nhạo một lúc rồi cùng quy phục bà ta. Sau cùng, bà ước hẹn Vương bán Hiệp và bọn Diệp Lãnh gặp nhau bên bờ sông, dùng võ công tranh chấp ngôi vị bang chủ.


Sau cuộc chiến, Vương đại Nương trở thành bang chủ, còn Vương bán Hiệp thì mang trọng thương...


Phương bửu Nhi hét lên:


- Trọng thương! Trọng thương cái quái gì? Thủ đoạn của họ quả thật cao minh đấy! Họ hành động như vậy thì còn ai nghi ngờ họ được!


Lý danh Sanh giương tròn đôi mắt:


- Hoài nghi việc gì chứ?


Châu Phương khỏa lấp:


- Chẳng có việc gì cả. Lý lão huynh cứ nói tiếp đi!


Đúng là lão muốn ngăn chặn Phương bửu Nhi, không để cho hắn nói thêm điều gì.


Lý danh Sanh cau mày, suy nghĩ một chút, rồi nói tiếp:


- Bọn Diệp Lãnh không phục. Nhưng lẽ thứ nhất, giữa song phương đã có lời giao ước trước, lẽ thứ hai, Vương bán Hiệp đã bại rồi, mà họ thì còn lâu mới là địch thủ của Vương đại Nương, lẽ thứ bạ.. Vương bán Hiệp tuy khắp mình máu me bê bết, cũng cố lấy sức thều thào với họ, là làm sao cũng phải tuân lời giao ước, nếu bội tín thì giang hồ sẽ sỉ tiếu, đệ tử Cái bang xưa nay là những con người trọng tín nghĩa hơn sinh mạng, thì hôm nay chẳng nên vì lý do gì mà để mất thanh danh đó. Bởi ba lẽ vừa kể, bọn Diệp Lãnh đành ôm hận...


Phương bửu Nhi chua xót quá, thầm nghĩ:


- Bất cứ làm việc gì, Vương bán Hiệp cũng khoác cái tác phong nhân nghĩa, đạo đức, lão đúng là một con người lợi hại bậc nhất!


Chính hắn nhận thấy Lý danh Sanh cũng hết lòng khâm phục Vương bán Hiệp, thành ra hắn muốn nói gì thêm, dù Châu Phương không ngăn chặn, hắn cũng chẳng chịu nói.


Lý danh Sanh tiếp luôn:


- Trong tình huống đó, bọn Diệp Lãnh không còn làm cách nào khác hơn là cúi đầu khuất phục, cam tâm thọ chế nơi Vương đại Nương.


Bà ta bổ nhiệm Vương bán Hiệp vào chức vị đệ nhất Hộ pháp trong Cái bang, chức vị này chỉ nhỏ hơn bang chủ mà thôi. Nghĩ ra, bà ta hết sức lợi hại, biết rằng tự mình hành lịnh trong đầu hôm sớm mai vừa nắm quyền bang chủ, tất bang đồ không ai chịu phục tùng. Cho nên, bà chỉ ngầm đưa cái ý cho đệ nhất hộ pháp, sau đó đệ nhất hộ pháp sẽ truyền ra khắp nơi. Đệ tử Cái bang thấy là lệnh của Vương bán Hiệp, nên tuân theo răm rắp. Thương hại cho Vương bán Hiệp quá, thảm hại dưới tay bà ta rồi, lão quyết tâm thủ tín, bà ta bảo gì, lão làm nấy, không hề phản kháng! Một con người biết trọng tín nghĩa như lão, thật khó kiếm trong võ lâm ngày nay!


Phương bửu Nhi uất tức tràn lòng, khí uất dồn lên mặt, mặt ửng hồng, nhưng uất hận mà làm gì?


Hắn thầm nghĩ:


- Ngươi cứ tán dương Vương bán Hiệp đi! Càng tán dương là càng tỏ lộ cái ngốc của ngươi! Đã ngốc thế mà còn đua đòi xuôi ngược giang hồ!


Ngươi có biết đâu họ là đôi vợ chồng, và đôi vợ chồng đó đang hí lộng hào kiệt anh hùng trong đất nước!


Hắn càng nghĩ, càng tức uất, đến lúc hắn không dằn được lòng suýt hét lên, thì một thiếu nữ tống ngay vào miệng hắn mấy hạt dưa, làm hắn không nói được.


Lý danh Sanh kết luận:


- Tình hình cứ thế mà tiếp diễn, cái gì sôi động lúc đầu, sau rồi cũng lắng dịu lại, mà trở thành trầm tĩnh dần dần. Cái bang được ổn định, nếu có kẻ còn oán hận thì cũng chỉ oán ngầm, bởi lòng người đã chia tam rẽ tứ, chẳng còn biết ai nhớ đến cựu bang chủ, ai xu phụng tân chủ...


Y thở dài, dừng lại một chút, lại thuật tiếp:


- Ngờ đâu, tháng trước đây, một sự kiện xảy ra, một sự kiện hết sức kỳ quái, gây ảnh hưởng rất lớn lao cho Cái bang!


Y lại dừng, y chờ đợi mọi người hỏi y một câu, y mong mỏi tất cả chú tâm nghe y thuật truyện, nghe đến xuất thần cho nên y nhấn mạnh mấy tiếng quái sự.


Ngờ đâu, nghe thì ai cũng lắng tai nghe, nhưng chẳng ai hỏi gì dù y dừng lại lâu hơn một chút, cốt nhóng mọi người, nhưng mọi người chẳng ai buồn hỏi một tiếng.


Có thể là y dừng lại đó, nửa hôm, một ngày, mọi người cũng chờ nửa hôm, một ngày. Chẳng ai biểu lộ tánh hiếu kỳ ra.


Không ai hỏi, thì y phải tiếp.


- Một hôm, có thuyền ngư phủ, bắt được một cái hũ, niêm phong cẩn thận, loại hũ đựng rượu...


Phương bửu Nhi giật mình, thầm nghĩ:


- Chắc là cái hũ của ta.


Nhưng sự việc về cái hũ, thì có lẽ Châu Phương chưa hay biết gì, chính lão trố mắt kinh ngạc hỏi:


- Một chiếc hũ con con, làm gì ảnh hưởng trọng đại đối với Cái bang?


Lý danh Sanh cười nhẹ, niềm tự đắc thoáng hiện trong ánh mắt.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Giới thiệu: "Tru Tiên " là tiểu thuyết huyễn tưởng thuộc thể loại tiên hiệp của

09-07-2016 258 chương
Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Giới thiệu: Trung Nguyên Tứ Tuyệt là bốn người có võ công siêu tuyệt trong võ

11-07-2016 40 chương
Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Giới thiệu: Trung Nguyên Tứ Tuyệt là bốn người có võ công siêu tuyệt trong võ

11-07-2016 40 chương
Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Giới thiệu: Giọng ca của ca nữ, điệu múa của vũ giả, kiếm của kiếm khách, bút

11-07-2016 20 chương
Hôn Ước Quý Tộc

Hôn Ước Quý Tộc

Tên truyện: Hôn Ước Quý TộcTác giả: BambooThể loại: Truyện TeenTình trạng: Hoàn

27-07-2016 40 chương
Một tiếng "em"

Một tiếng "em"

Trăm ngàn tình yêu đều sun cả lại, cụt cả hứng. *** Chồng thức suốt đêm chăm sóc

26-06-2016
Kẻ ngoại đạo

Kẻ ngoại đạo

Em là cô gái theo đạo Kito, hiền lành, khuôn mặt tròn với đôi mắt rất to. Tôi là kẻ

23-06-2016
Cơ hội

Cơ hội

Nếu vô tình đánh mất một cơ hội nào đó, ắt hẳn bạn sẽ tiếc ngẩn ngơ và tự

24-06-2016
Ngày ta im lặng

Ngày ta im lặng

Anh nhận ra anh đang ảo tưởng về mối quan hệ với Mai. Và khoảng trống trong anh, từ

24-06-2016
Chàng Guitar

Chàng Guitar

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Tôi đã

25-06-2016