The Soda Pop
Ân thù kiếm lục - Cổ Long

Ân thù kiếm lục - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 60
5 sao 5 / 5 ( 103 đánh giá )

Ân thù kiếm lục - Cổ Long - Chương 12 - Bang hội tranh phong

↓↓

Giọng nói trong trẻo, nghe êm dịu vô cùng, nếu y không xưng là tiểu sanh, chắc ai nghe cũng phải cho y là một nữ nhân tuổi không cao lắm.

bạn đang xem “Ân thù kiếm lục - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Bên trong một thuyền lớn, có tiếng đáp vọng ra:


- Ngươi chưa xứng đáng cho ta ra mặt nghinh tiếp.


Người áo lam lại cười ha hả:


- Khá lắm! Khá lắm! Núi chẳng chịu xê dịch đến ta, ta phải cất bước tìm đến núi, đương nhiên là như vậy rồi! Nhưng chẳng biết Khương đại trại chủ có chấp nhận cho ta làm một vị khách bất ngờ chăng?


Tiếng cười ngạo mạn vô cùng, mà giọng nói cũng khinh túng không kém, tỏ ra y chẳng xem người trong thủy trại ra gì.


Y tiếp:


- Làm một vị khách bất ngờ, đã đành, mà vị khách đó lại được ngang nhiên xâm nhập phòng the. Đại trại chủ họ Khương nghe rõ chứ?


Phương Bửu Nhi cười thầm:


- "Nếu Khương đại trại chủ nào đó chẳng phải là nữ nhân, thì có khi nào hắn lại nói mấy tiếng phòng sâu phòng kín được?" Quả nhiên, từ nơi thuyền lớn có tiếng quát vọng ra:


- Câm ngay! Chuột nhắt sao dám nói càn?...


Câu nói ngưng bặt, không phải người phát thoại tự ngưng nói mà là có người ngăn chận, tiếp theo đó, một giọng thấp và trầm trầm vang lên:


- Tiêu đà chủ từ xa đến, nếu có điều gì chỉ giáo xin cứ nói ra!


Giọng nói tuy thấp, tuy trầm, song sung mãn chân khí tạo nên âm vang dài, mỗi tiếng rõ ràng, câu nói dứt lâu mà âm vang còn ngân mấy phút giây, như tiếng chuông loang trong không gian.


Người áo lam đứng trên mặt trống, lộ vẻ kinh dị, trầm ngâm một lúc, đoạn từ từ thốt:


- Không ngờ trong thủy trại Thiên Phong này, lại có rồng nằm cọp nấp, tiểu sanh thất lễ, xúc phạm đến cao nhân.


Từ trong chuyền ra, một âm thanh đầy căm phẫn vọng ra:


- Đừng dài dòng, muốn nói cứ nói! Nói mau.


Người áo lam cười lớn:


- Khương trại chủ là con người mau mắn, làm nhanh, nói nhanh không muốn mất thời gian! Được rồi, tiểu sanh cứ nói tiểu sanh đến đây, vì ba việc mà đến, thiết tưởng Khương trại chủ thừa hiểu ba việc đó như thế nào rồi!


Hắn dừng lại.


Ngưu Thiết Oa thì thầm bên tai Phương Bửu Nhi:


- Tiểu đê..... thực tình... không còn kiên nhẫn nổi nữa... tiểu đệ muốn cất tiếng...


Phương Bửu Nhi hỏi:


- Ngươi nóng về việc gì chứ?


Ngưu Thiết Oa đáp:


- Trong bọn đứng dưới nước làm trụ nâng thuyền lên cao đó có nhị đệ của tiểu đệ! Đại ca nghĩ có kỳ lạ chăng? Tại sao hắn có mặt trong vụ này?


Phương Bửu Nhi sửng sờ, hắn cũng không ngờ sự việc tấu xảo lạ lùng như vậy, hắn còn hoang mang hơn Ngưu Thiết Oa một bậc, nhưng sau phút giây hoang mang hắn suy diễn sự tình chừng như đã thấy một vài tia sáng trong vụ này.


Tình hình trước mắt, cho hắn thấy có hai bang hội bí mật, hai bang hội đó lại có mối thù lớn lao với nhau. Ngưu Thiết Lan vì hận chị dâu lại biết rõ chị dâu là bang đồ của bang họ Tiêu cho nên nàng gia nhập vào bang hội của họ Khương. Để đối lập với chị dâu hòng chống chỏi nhau cho hả giận.


Nhưng chị dâu nàng là người trong bang hội bí mật, sao lại lấy nhị ca nàng làm chồng? Và sau khi thành hôn rồi, nàng ấy vẫn ưng liên lạc với bạn đồng môn chứ? Tại sao? Nếu cho rằng chị dâu nàng có chỗ lợi dụng trong cuộc hôn nhân thì nàng ấy lợi dụng gì, bởi nhị ca nàng là một gã ngư phủ, chất phác, thật thà, nếu không là đần độn? Cho dù gã ấy có một thân hình hộ pháp, như đại ca của hắn là Ngưu Thiết Oa đi nữa, cái thân hộ pháp không mảy may võ công kia phỏng có ích lợi gì cho chị dâu nàng?


Bí mật! Hoàn toàn bí mật!


Người áo lam cao giọng đáp:


- Tiểu sanh đến đây có mấy điều cần trình bày, điều thứ nhất là yêu cầu Khương Bang chủ hãy phân chia cho tiểu sanh một số lợi tức thu hoạch được trong cuộc doanh lý vừa qua, cho đôi bên cùng vui vẻ, đúng theo quy tắc ăn đồng chia đều. Còn như Tiểu Bửu Nhi, thực sự chính là đệ tử bang ngăn chận nó, song nó sống sót lại lọt vào tay bang chủ, vậy bang chủ cũng giao hoàn nó luôn cho tệ bang.


Khương Phong từ trong thuyền, hừ một tiếng hỏi:


- Còn điều thứ hai?


Ngươi áo lam tiếp:


- Hai bang của chúng ta, lực lượng tương đồng, quanh năm suốt tháng cứ tranh chấp nhau mãi, bên nào cũng có tổn thương, không bên nào chiếm được phần thắng, chi bằng chúng ta kết liên với nhau, vừa tạo niềm hoà khí giữa nhau lại vừa tương trợ lẫn nhau. Hai lực lượng chúng ta liên kết với nhau rồi, thì chúng ta còn lo gì không áp đảo nổi cái lão Tử Nhiêm Long ngoài khơi Đông Hải?...


Y dừng lại một chút rồi tiếp nối:


- Tiểu sanh thốt lên những lời chí thành, mong Khương bang chủ suy nghĩ kỹ lại!


Chừng như Khương Phong bị khích động phần nào trước sự trình bày của người áo lam, lão im lặng một lúc lâu, sau cùng hỏi:


- Còn điều gì nữa chăng?


Người áo lam mỉm cười:


- Còn, điều thứ ba một điều tốt đẹp vô cùng. Trong quý bang có rất nhiều nữ nhân thanh xuân có, trung niên có, tất cả đều cô đơn sống cái cảnh phòng không chiếc bóng, lạnh lẽo quanh năm, mà trong tệ bang thì chẳng thiếu chi nam chân chưa vợ. Nếu hai bang của chúng ta liên kết với nhau, đem bọn trai độc thân phối hợp với gái cô phòng, họ thành đôi thành bạn với nhau, thì đúng là một giai thoại trong võ lâm.


Riêng về tiểu sanh thì đối với bang chủ...


Khương Phong hét lên một tiếng lớn, chận câu nói của y:


- Câm ngay!


Liền theo đó, một vật thể từ trong thuyền bay vút ra, lao thẳng đến người áo lam.


Vật thể không nhỏ lắm như những ám khí thường được xử dụng trên giang hồ, khỏang cách giữa song phương phỏng độ bốn năm mươi trượng, bay đến gần người áo lam mà đà bay không suy giảm, đủ biết người phóng ra có công lực phi thường.


Người áo lam khẽ nghiêng mình, vươn tay đón bắt vật đó.


Thì ra, chính là một bình trà, một vật như vậy được lao đi xa hằng bốn mươi năm mươi trượng kể ra là một sự kiện hạn hữu.


Phương Bửu Nhi kinh hãi vô cùng.


Đứng trên mặt trống người áo lam cười ha hả:


- Bang chủ chấp nhận ba điều đó, là một sự rất tốt đẹp, bằng chẳng chấp nhận thì thôi, có gì đâu mà phải nổi nóng như vậy?


Khương Phong gầm lên:


- Công cuộc làm ăn của ta, có can gì đến ngươi, dựa vào đâu mà ngươi đòi chia phần? Còn vị tiểu muội kia ngươi đừng có hòng có cái diễm phúc mó đến chân lông nàng. Cái hạng người gian hoạt xảo trá như ngươi lại hòng kết liên với Thiên Long Bang thì đúng là ngươi nuôi mộng! Bang hội của ngươi gồm những đầu trâu, mặt ngựa, lòng chó dạ heo, phối hợp làm sao được với đám tiên nữ trong bang của ta? Hãy thức ngộ đi là vừa, đừng toan đội đá vá trời!


Lão thốt một câu, đáp đúng ba điều do người áo lam đề nghị, đáp với tất cả phẫn hận, đáp với một thành kiến nuôi dưỡng từ lâu cái thành kiến khinh thường bang hội nào đó do người áo lam họ Tiêu sáng lập.


Người áo lam cười lạnh:


- Bang chủ không nghĩ là rất có thể tiểu sanh vô lễ?


Khương Phong hừ một tiếng:


- Ngươi vô lễ rồi làm gì ta? Ngươi có thủ đoạn gì? Cứ giở ra thi thố cho ta xem nào! Ta sẵn sàng tiếp nhận...


Một bóng người từ trong thuyền lao vút ra, chỉ nghe mấy tiếng ộc ộc, hai đại hán đứng nơi mũi thuyền ngã nhào xuống mặt hồ, nước bắn tung toé.


Phương Bửu Nhi cười thầm:


- "Cái lão Khương Phong này có tánh nóng nảy lạ!" Hắn nhìn kỹ, thấy người vừa lao ra, có thân vóc vừa ốm, vừa nhỏ, tóc xỏa phủ đầu vai, vì ánh đèn không sáng lắm, nên chẳng trông thấy rõ mặt mày như thế nào.


Ngươi áo lam cười lớn:


- Có lẻ hôm nay Khương bang chủ ước hẹn khá nhiều viện thủ, được lắm, tiểu sanh có dịp lãnh giáo các vị cao nhân đó một phen.


Khương Phong hét:


- Còn người? Vị tất ngươi đến đây một mình?


Ngươi áo lam cười hì hì:


- Bang chủ đoán đúng!


Một chiếc thuyền nhẹ lướt qua trước mặt Phương Bửu Nhi cách độ trượng.


Đột nhiên Châu Phương vỗ tay vào chiếc rương trước ngực. Từ chiếc rương xẹt ra một vệt trắng, vệt đó lao đến chiếc thuyền nhẹ, cấm phập vào ván thuyền.


Thì ra, vệt sáng đó là một đường giây bạc, nơi đầu giây có móc câu, giây và móc câu phỏng theo hình thức loại vũ khí câu liêm thương, phóng ra thu vào tùy ý.


Châu Phương đưa tay nắm đường giây, kéo mạnh chiếc thuyền con quay mũi lao thẳng vào bờ.


Đại hán đứng trên thuyền, sôi giận, vung chèo từ bên trên giáng xuống đầu Châu Phương.


Nhưng chèo vừa cử cao, chưa giáng xuống, từ nơi chiếc rương lại xẹt ra một đợt khói. Thay vì khói bừng lên cao, lại bay ngang chạm vào mình đại hán, đại hán ngã nhào xuống nước.


Khương Phong trông rõ sự tình, quát lớn:


- Kẻ nào đó? Từ đâu đến đây tự tung tự tác thế? bây đâu bắt hắn trói lại cho ta!


Bốn năm chiếc thuyền nhẹ khác, từ bốn phía, xuất hiện bao vây con thuyền nhẹ thứ nhất.


Lúc đó, Châu Phương đã phi thân nhảy lên thuyền rồi. Y cao giọng gọi:


- Khương bang chủ hãy thong thả một chút. Tại hạ có điều cơ mật muốn báo cáo với bang chủ!


Khương Phong do dự một lúc, đoạn trầm giọng hỏi:


- Điều gì?


Châu Phương chưa đáp, hoành tay nắm lấy Lý Danh Sanh kéo hắn lên thuyền theo y. Khi Lý Danh Sanh đứng vững rồi, y mới thốt:


- Chắc bang chủ muốn biết những nhân vật nào do Tiểu Phối Thu ước hẹn đến đây đêm nay chứ?


Khương Phong chưa kịp đáp, người áo lam hét lớn:


- Thì ra các ngươi! Hai gã vô liêm sỉ! Anh em đâu bắt chúng trói lại!


Khương Phong quát:


- Trong thủy vực Thiên Phong đường này, chẳng kẻ nào được vọng động. Kẻ nào chạm đến hai người đó, phải mất mạng với ta!


Lão vẫy tay:


- Hộ tống hai người ấy đến đây cho ta!

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Trích đoạn: Mặt trời sắp lặn, đàn quạ đang bay về tổ. Trên con đường cái quan

11-07-2016 1 chương
Người cha mù

Người cha mù

Tôi gạt tay bố ra và chạy lên gác, lúc ấy tôi ghét bố lắm, chỉ vì bố không còn

30-06-2016
Cậu thuộc về nơi ấy

Cậu thuộc về nơi ấy

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") An à,

25-06-2016
Sau một tình yêu

Sau một tình yêu

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Những thiên thần ngồi trên cán

25-06-2016
Trinh Nữ Báo Thù

Trinh Nữ Báo Thù

Mùa Xuân tháng 4 năm 1962 tại Cần Thơ, lúc bấy giờ Cần Thơ là một trong sáu tỉnh nhỏ

22-07-2016 30 chương