XtGem Forum catalog
Ân thù kiếm lục - Cổ Long

Ân thù kiếm lục - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 60
5 sao 5 / 5 ( 43 đánh giá )

Ân thù kiếm lục - Cổ Long - Chương 12 - Bang hội tranh phong

↓↓

- Đại ca ở đây chờ tiểu muội một chút, tiểu muội qua thuyền nhẹ kia, đi tìm dễ hơn!

bạn đang xem “Ân thù kiếm lục - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Chiếc thuyền của thiếu nữ đã đến gần. Phương Bửu Nhi định nói gì đó, nhưng không rõ nghĩ sao lại thôi.


Ngưu Thiết Oa gật đầu:


- Lan muội có đi, hãy nhớ trở lại liền nhé!


Ngưu Thiết Lan mỉm cười, nhún chân nhảy qua chiếc thuyền của thiếu nữ nhẹ nhàng như cánh én.


Phương Bửu Nhi giật mình, tuy không biết võ công, hắn vẫn có nhận xét đúng. Trong mấy hôm vừa qua, từ lúc rời gia đình ngoại tổ, hắn luôn luôn tiếp xúc với bọn người trong võ lâm, từng mục kích họ thi triển võ công, hắn không còn lạ gì nghề nghiệp của giới giang hồ, cho nên nhìn thoáng qua thân pháp của Ngưu Thiết Lan là hắn có chủ ý ngay.


Người chẳng biết võ công làm gì có thân pháp đó?


Ngưu Thiết Lan vừa đáp chân xuống, là con thuyền của thiếu nữ đã tách xa rồi, thuyền ra giữa giòng sông, xuôi theo nước bon bon, đứng trên thuyền, Ngưu Thiết Lan quay nhìn Phương Bửu Nhi ánh mắt như thăm dò...


Ngưu Thiết Oa nhìn theo em gái, vụt cười lớn:


- Cái nàng đó ăn mặc giống tam muội của tiểu đệ quá, phải không đại ca? Cho đến con thuyền cũng không khác! Lạ thật chứ!


Phương Bửu Nhi giật mình lượt nữa.


Sự kiện do Ngưu Thiết Oa vừa nêu lên, rành rành trước mắt, ai nhìn qua cũng có thể nhận được vậy mà hắn không lưu ý.


Hắn hận mình hôm nay không thông minh bằng mọi hôm, nếu Ngưu Thiết Oa không nêu lên điều đó, chắc hắn cũng chẳng hề lưu ý đến. Tuy chẳng quan hệ gì, song hắn hận, bởi hắn cho rằng sự nhận xét của mình còn khuyết điểm quá.


Hắn ạ lên một tiếng, rồi gật đầu:


- Phải đấy!


Ngưu Thiết Oa được hắn đồng tình, mừng rỡ, nhắc lại:


- Giống quá chứ, hở đại ca?


Phương Bửu Nhi phải gật đầu lần nữa.


Hắn nghĩ thầm:


- Nhất định là em gái của Ngưu Thiết Oa có gia nhập vào bang, hội bí mật nào đó! Và bang hội đó hẳn có rất nhiều thiếu nữ, cỡ tuổi nàng, suy qua cái vẻ bí mật của nàng, ta tưởng là hoạt động của bang hội không được chánh đáng lắm!


Hắn càng suy luận về trường hợp của Ngưu Thiết Lan càng cảm thấy nhức đầu. Trong khi hắn đang miên man suy nghĩ, Ngưu Thiết Oa lái con thuyền của gã vào bờ sông.


Phương Bửu Nhi bỗng hỏi gã:


- Em gái ngươi có học võ công không?


Ngưu Thiết Oa lắc đầu:


- Không!


Phương Bửu Nhi cau mày:


- Nhưng hiện tại thì nàng biết võ công!


Ngưu Thiết Oa cười hì hì:


- Thật vậy à? Vậy thì hay lắm! Sau này tiểu đệ bảo nó dạy lại cho tiểu đệ!


Phương Bửu Nhi thốt, theo cái ý của hắn:


- Ai dạy nàng võ công? Nàng đã nói là lấy nghề hạ bạc làm kế sinh nhai, tại sao lại có người truyền võ công cho nàng? Ngươi có thấy kỳ quái không?


Ngưu Thiết Oa cười lớn hơn một chút:


- Có gì kỳ quái đâu, đại ca?


Phương Bửu Nhi thở dài, không đáp:


Qua một lúc lâu, chưa thấy Ngưu Thiết Lan trở lại. Ngưu Thiết Oa đứng tại bờ, nhìn đăm đăm ra giòng nước, chốc chốc lại nhướng cao đầu lên, rồi nhìn lên phía ngược giòng. Nhìn một lúc lại nằm xuống, rồi ngủ luôn, tiếng ngáy vang ồ ồ.


Phương Bửu Nhi lắc đầu, thở dài lẩm nhẩm:


- Đúng là con người có phúc khí! An nhàn vô sự quá!


Màn đêm đã xuống sao sớm bắt đầu lập loè trên nền trời.


Nhưng Ngưu Thiết Lan vẫn chưa trở lại.


Hắn lại nghĩ:


- "Hay là nàng sợ ta đến nhàn dọ dẫm điều bí mật, nhân dịp nầy chuồn luôn?".


Tuy còn nhỏ tuổi, hắn có rất nhiều tâm sự, những tâm sự đó do tao ngộ trong mấy ngày qua tạo nên, giờ đây gặp Ngưu Thiết Lan thêm một đầu để cho hắn suy nghĩ nữa. Hắn chưa tìm được một giải đáp nào cho bất cứ thắc mắc nào đã hiện lên trong tâm não. Hắn cảm thấy khó chịu vô cùng.


Nghĩ mãi chẳng thấy một tia sáng nào về trường hợp Ngưu Thiết Lan hắn bước đến một tảng đá gần đó, ngồi xuống, xuất thần.


Rồi, chốc chốc, hắn lẩm nhẩm:


- Lạ thật! Lạ thật! Khó hiểu quá!.... Ở đâu chứ? Ở đâu?...


Bỗng có tiếng cười vang lên sau lưng hắn, kế tiếp một giọng nói chế giễu:


- Ở đây!....


Phương Bửu Nhi giật mình, suýt rơi xuống chân tảng đá, hắn vội quay đầu lại.


Không rõ xuất hiện từ lúc nào. Một bóng người đứng đó, một người có thân vóc cao, lớn ngang với thân vóc của Ngưu Thiết Oa tướng mạo uy nghi, y phục cực kỳ hoa lệ, chỉ có tóc buông xõa.


Người đó có râu, hàm râu dính đầy bùn. Bộ y phục hoa lệ cũng vấy bùn và đẫm nước, mường tượng một người bị ngã xuống sông vừa được vớt lên.


Phương Bửu Nhi kêu lên:


- Ngươi... ngươi là ai?


Người đó lạnh lùng thốt:


- Ngươi còn nhỏ tuổi quá, đừng hỏi đến lai lịch của ta!


Cử chỉ và giọng nói của y tỏ ra cái oai khí trang nghiêm của con người tôn quý, trông thấy y, chẳng ai dám khinh thương.


Y không cho hỏi lai lịch, Phương Bửu Nhi lại nhìn y một lúc rồi hỏi tiếp:


- Có điều gì chỉ giáo chăng?


Đại hán đó đưa tay chỉ con thuyền của Ngưu thiết Oa, hỏi lại:


- Phải thuyền của các ngươi không?


Phương Bửu Nhi lại đưa tay chỉ Ngưu Thiết Oa:


- Của gã đúng hơn!


Đại hán buông gọn:


- Đánh thức gã dậy ngay!


Phương Bửu Nhi lại trừng mắt nhìn y một chút, rồi bước tới cạnh Ngưu Thiết Oa lay gã dậy, lay mãi, Ngưu Thiết Oa vẫn ngay đều, hắn phải gọi. Rồi dùng chân đá nhẹ vào mình gã.


Ngưu Thiết Oa trở mình, ư ư mấy tiếng, rồi mở mắt, bật ngồi dậy, rồi đứng lên, rồi càu nhàu:


- Đang ngủ ngon quá, thức dậy thật uổng! Thế tam muội của tiểu đệ đã trở lại rồi à?


Chợt gã trông thấy đại hán, gã cao giọng hỏi:


- Ngươi... ngươi là ai?


Đại hán lạnh lùng:


- Ngươi chẳng cần phải biết ta là ai, hãy đẩy thuyền xuống nước đưa ta đến bên bờ kia. Bổn tướng quân sẽ trọng thưởng ngươi, bằng không tuân lời, thì... hừ... hừ...


Ngưu Thiết Oa cũng hừ hừ như y:


- Ngươi... ngươi là một vị tướng quân?


Đại hán lại hừ mấy tiếng:


- Đã biết ta là tướng quân thì hãy tuân lịnh ta!


Ngưu Thiết Oa bật cười vang:


- Ta thường nghe thiên hạ kể chuyện về những vị tướng quân ngày xưa. Không ngờ hôm nay lại được gặp một vị! Nhưng là một vị tướng quân không có oai phong như trong những chuyện ta nghe kể!


Đại hán xì một tiếng:


- Ngươi đúng là một ngốc tử! Những tướng quân trong chuyện xưa mà ngươi nghe kể, đâu sánh được với ta?


Ngưu Thiết Oa cười lớn hơn:


- Dù người là một tướng quân, ta cũng không thể khai thuyền!


Đại hán trừng mắt, gằn giọng:


- Tại sao?


Ngưu Thiết Oa rùn vai:


- Vì ta còn phải đợi một người.


Đại hán cau mày:


- Ngươi... ngươi đợi có phải là...


Ngưu Thiết Oa buột miệng chận ngang:


- Em gái ta, tên là Thiết Lan.


Đại hán phì cười:


- Thì ra ngươi chờ đợi nàng! Cho ngươi biết, nàng không trở lại nữa đâu! Hay đẩy thuyền đưa ta đi, bổn tướng quân sẽ dẫn ngươi đến gặp nàng!

Chương trước | Chương sau

↑↑
Liên Thành quyết - Kim Dung

Liên Thành quyết - Kim Dung

Giới thiệu: Liên thành quyết là câu chuyện kể về chàng trai Địch Vân thật thà,

08-07-2016 49 chương
Âm công - Cổ Long

Âm công - Cổ Long

Lời tựa: Bạch Bất Phục, người con hiếu thảo, lấy việc "đổi của chôn người"

12-07-2016 1 chương
Phong Vân - Đan Thanh

Phong Vân - Đan Thanh

Giới thiệu: Bạn là người yêu thích truyện kiếp hiệp? Bạn là người yêu thích đến

09-07-2016 70 chương
Ở trọ

Ở trọ

- Em đúng là đồ ngốc! Một con nhóc khờ khạo! Anh quay lưng bước. Những bước chân

26-06-2016
Em ngoan lắm!

Em ngoan lắm!

Mười năm qua đi, tôi mới hiểu hết những gì thầy muốn nhắn. Có những điều không

27-06-2016
Hiếu Gia Hoàng Hậu

Hiếu Gia Hoàng Hậu

Thái tổ Hoàng Đế hoàng triều Thượng Quan định ra Tổ luật rất rõ ràng, không chút

23-07-2016 47 chương
Cậu bé chăn cừu

Cậu bé chăn cừu

Một ngày nọ có một cậu bé chăn cừu buồn rầu ngồi trên sườn núi nhìn những con

24-06-2016
Đàn bà

Đàn bà

Cánh cửa phòng sinh đóng ập lại, như tương lai trước mắt chị. Bụng bự và đau.

24-06-2016