Old school Swatch Watches
Âm Dương thần chưởng - Trần Thanh Vân

Âm Dương thần chưởng - Trần Thanh Vân


Tác giả:
Đăng ngày: 12-07-2016
Số chương: 17
5 sao 5 / 5 ( 108 đánh giá )

Âm Dương thần chưởng - Trần Thanh Vân - Hồi 7

↓↓

− Nghịch nhi thật là đáng chết.

bạn đang xem “Âm Dương thần chưởng - Trần Thanh Vân” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


***


Hồ Sơn chưa kịp đỡ lấy Lâm Bình, ngụm máu tươi từ miệng lão bắn ra ướt đẫm cả ngực áo của chàng.


− Sư phụ xin hãy bình tâm.


Lâm Bình mở mắt, ngoẹo đầu vào vai chàng yếu ớt:


− Hồ Sơn, con hãy tha lỗi cho ta, ta sanh con mà chẳng biết dạy con.


Hồ Sơn hốt hoảng sụp quỳ:


− Sư phụ xin đừng để con đắc tội.


Lâm Bình ngước lên nhìn Châu Đạt:


− Châu Đạt, con hãy ra bảo các môn đệ của mình, chiều nay thầy mệt không đến võ đường được nên hãy tự ôn luyện với nhau.


− Vâng!


Châu Đạt bước đi vội vã.


Lâm Bình nắm tay Hồ Sơn nói nhanh:


− Thảo Sương thật ngông cuồng. Rồi đây như Giang Lâm, nó sẽ phải trả một giá rất đắc. Thầy mong con vì thầy mà tha thứ cho tội của Thảo Sương.


Hồ Sơn cảm động nắm tay sư phụ:


− Sư phụ, con đã nguyện xem Thảo Sương như là em ruột thì chẳng có lý do gì để giận hờn nàng được.


Lâm Bình nở nụ cười mãn nguyện:


− Thầy cảm ơn con. Hồ Sơn, con hãy kịp lên đường, tìm đến Tuyệt hồn nhai. Một là bắt Thảo Sương về đây lập tức. Hai là mau tìm lấy lưỡi kiếm vàng để củng cố quyền vị tân chưởng môn nhân.


Hồ Sơn lắc đầu:


− Con không dám cãi lời sư phụ nhưng con không thể ra đi vào lúc này vì thầy đang bệnh hoạn, mà bên cạnh lại không có Thảo Sương.


Lâm Bình nghiêm giọng:


− Đừng cãi lời ta, ở đây ta còn có Châu Đạt và bao nhiêu là đồ đệ. Họ chẳng bỏ mặc ta trong cơn bệnh hoạn đâu mà con lo sợ.


Hồ Sơn nghẹn ngào:


− Con biết, nhưng con chỉ an tâm khi chính tự tay con dâng thuốc cho thầy.


Cứng rắng đến mấy Lâm Bình cũng không thể không đánh rơi giọt nước mắt:


− Thầy sẽ vì con mà bảo trọng sức khỏe. Hãy đi đi, con đừng yếu mềm như nhi nữ mà làm vỡ tan việc lớn.


Không thể cãi lời thây, Hồ Sơn đành phải từ giã:


− Vâng! Con xin nghe lời thầy dạy. Mong thầy cố tịnh dưỡng, con đi đây.


Hồ Sơn vào thu xếp hành trang, tất cả chỉ có vỏn vẹn một chiếc túi con con, tiễn chân chàng xuống đến bậc thềm, Lâm Bình còn căn dặn:


− Đi đường nên cẩn trọng và cố gắng luyện cho thành pho bí kíp thứ hai nhé.


Lâm Bình chưa kịp quay lưng thì lại được tin có khách, mà hai vị khách đặc biệt đó không ai khác hơn là chị em Doanh Doanh, người đã báo tin dữ hôm nào.


Thấy Doanh Doanh, bao nỗi u buồn trong lòng Lâm Bình đều tan biến, ông cất tiếng vui vẻ:


− Ôi! Ngọn gió lành nào đưa nhị vị cô nương đến đây thật là đúng lúc.


Đang thẩn thờ dưới một cội tùng già, nghe động, hai nàng vội quay lại sụp mình thi lễ:


− Tham kiến lão tiền bối.


Lâm Bình đưa tay:


− Mời nhị vị cô nương vào khách sảnh đàm đạo.


Tiểu Yến vội xua tay:


− Không cần tiền bối phải bận tâm đâu ạ, bọn cháu thuộc hàng con cháu tiền bối, bất tất phải nhọc lòng trà nước. Hơn nữa cháu thích cảnh thiên nhiên, xin tiền bối cho phép được ở ngoài này nói chuyện thích hơn.


Lâm Bình cảm thấy mến ngay cô bé lý lắc này, lão dịu giọng:


− Còn vị công tử đẹp trai hôm nào sao không ghé thăm lão già này?


Doanh Doanh đỡ lời hộ cho Tiểu Yến, bởi nàng còn đang bối rối:


− Thưa tiền bối, Đỗ huynh bận việc, bọn cháu đi không có rủ người cùng theo.


Lâm Bình quay sang Doanh Doanh chợt nhớ:


− À, cô nương đây có cái bay mình thật đẹp. Hôm ấy lão phu này cứ nhớ mãi.


Doanh Doanh cả thẹn đỏ mặt:


− Tiền bối quá khen, hôm đó vì bất ngờ nên cháu nhảy mình tự nhiên mà thành, chứ cháu có biết gì về võ công đâu?


Lâm Bình tỏ vẻ không tin:


− Cô nương đừng giấu lão, cử chỉ hôm rồi không phải của kẻ chẳng biết võ công đâu? Hơn nữa thủ pháp "Miêu gia linh pháp" rất tinh vi và khó luyện. Do đó không thể nói là tình cờ mà làm được.


Doanh Doanh ngạc nhiên:


− Ồ, tiền bối cũng biết sư phụ của cháu nữa sao?


Lâm Bình hỏi dập dồn:


− Cháu nói sao? Miêu Gia Linh là sư phụ của cháu à? Nàng ở đâu? Có mạnh khỏe không?


Doanh Doanh nhỏ nhẹ:


− Sư phụ cháu không phải là Miêu Gia Linh mà là Tuyết Hoa Nương, còn môn phái của người mới là Miêu Gia Linh phái.


− Tuyết Hoa Nương ư?


Lâm Bình thở ra thất vọng:


− Có lẽ nàng đã chết rồi? Nhưng trên đời này còn ai ngoài nàng ra có thể luyện thành Miêu Gia Linh pháp? Ôi ...


Lâm Bình vỗ trán:


− Ta lẩn thẩn thật, ai cấm nàng nhận đệ tử chứ, có lẽ Tuyết Hoa Nương là bạn của nàng cũng nên.


Doanh Doanh không hiểu:


− Tiền bối nói gì? Cháu chẳng hiểu gì cả? Sư phụ của cháu là bạn của nàng nào?


Nàng đó là gì của tiền bối?


Lâm Bình ngó xa vời:


− Miêu Gia Linh, nếu Tuyết Hoa Nương không phải là nàng thì nàng chính là tổ sư của cháu, người sáng lập ra môn phái Miêu Gia Linh và cũng là người luyện thành độc chiêu "Miêu sát thủ" đến mức thượng thừa.


Doanh Doanh tròn mắt:


− Theo lời tiền bối thì năm nay tổ sư của cháu hẳn là đã già ghê lắm phải?


− Không, năm nay nàng bốn mươi lăm tuổi, trời ơi làm sao ta quên được đôi mắt của nàng. Đôi mắt buồn đẫm đầy nước mắt. Dung nhan nàng xinh đẹp biết bao nhiêu.


− Đúng rồi!


Doanh Doanh hét lên mừng rỡ:


− Sư phụ cháu trông hãy còn trẻ và đẹp lắm, nhưng không hiểu sao tóc của người phải nhuộm một màu sương tuyết.


Lâm Bình vụt nắm lấy tay Doanh Doanh hỏi nhanh:


− Sư phụ cháu ở đâu? Ta muốn gặp nàng?


Doanh Doanh buồn bã cúi đầu kể lại cho Lâm Bình nghe tất cả chuyện buồn của cuộc đời mình, đến cả mối thù mẹ cha chưa làm sao trả được. Kể xong nàng rưng rưng kết luận:


− Từ sau đêm biến cố đó cháu không còn biết tông tích của sư phụ cháu ở đâu nữa.


Lâm Bình thở dài:


− Tội cho cháu phải sớm lao thân vào gió bụi. Nào cháu hãy đưa tay cho ta xem công lực của cháu tiến triển đến đâu rồi.


Doanh Doanh đưa tay cho Lâm Bình, ông nắm rồi khẽ bảo nàng:


− Cháu hãy vận công cho ta xem thử.


Doanh Doanh chẳng dám chối từ, vận công lên.


Xem xong, ông lắc đầu chán nản:


− Nội lực của cháu hãy còn quá yếu, hầu như chưa có gì cả. Doanh Doanh, đây là lời thành thật của ta, từ nay cháu hãy đến đây ta sẽ thay sư phụ cháu tiếp tục chỉ dẫn cho cháu để hoàn thành giai đoạn thứ hai.


Tim Doanh Doanh nhảy nhanh trong lòng ngực:


− Nhưng cháu không phải là đệ tử của Thái Bình giáo.


Lâm Bình lắc đầu:


− Cháu đừng nói vậy, với ta môn phái nào cũng là bạn cả, đừng ích kỷ độc chiếm đồ đệ làm của riêng mình. Ta không cần cháu phải bái sư nhập phái, vì đệ tử của nàng cũng là đệ tử của ta thôi.


Doanh Doanh vội sụp đầu bái lạy:


− Đa tạ sư bá. Nếu không có gì bí mật con muốn được biết mối quan hệ giữa sư bá và sư phụ của con.


Lâm Bình cười buồn bã:


− Hai mươi năm về trước nàng là vợ của ta và là mẹ của Thảo Sương. Còn bây giờ thì ta không biết dùng từ gì để gọi nàng cho đúng. Người yêu? Không phải, vợ? Không phải, bạn? Không đúng. Thù thì sai, muốn gọi là cố nhân thì chẳng được nào.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Trích đoạn: Dưới Địa Song, là một sơn cốc hình như cái bồn, từ miệng động nhìn

11-07-2016 72 chương
Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Giới thiệu: "Tru Tiên " là tiểu thuyết huyễn tưởng thuộc thể loại tiên hiệp của

09-07-2016 258 chương
Liên Thành quyết - Kim Dung

Liên Thành quyết - Kim Dung

Giới thiệu: Liên thành quyết là câu chuyện kể về chàng trai Địch Vân thật thà,

08-07-2016 49 chương
Sáng ba tối bốn

Sáng ba tối bốn

Ở Tống Quốc có một người rất thích nuôi khỉ, nên người ta đặt cho anh ta cái tên

24-06-2016
Lạc lối - Phần 2

Lạc lối - Phần 2

Vỡ Giả sử, chỉ là giả sử thôi, bạn không còn nhớ gì về cội nguồn của mình,

24-06-2016
Cao thủ

Cao thủ

- Mày có thấy ai... khả nghi trên xe không? Trà chun mũi lại: "Khả nghi ư? Làm gì có!"

28-06-2016
Là chính mình

Là chính mình

“Tuổi trẻ lạc lối. Cuộc đời này, gặp nhau đã là một mối duyên...”. *** Phương

23-06-2016
Hay Là Anh Cưới Em Đi

Hay Là Anh Cưới Em Đi

Hắn thoát khỏi vẻ uy nghiêm của một công tử nhà giàu ban nãy, khoác vào một vẻ phong

23-07-2016 45 chương
Sao Mày Chậm Hiểu Thế?

Sao Mày Chậm Hiểu Thế?

Sao Mày Chậm Hiểu Thế? là tác phẩm truyện teen hài hước kể về nó - Phạm Băng Du,

21-07-2016 21 chương
Tìm thánh tăng

Tìm thánh tăng

Tại một ngôi chùa Trung Quốc ngày xưa, có một vị sư nổi tiếng về hạnh ở

30-06-2016
Người đàn bà trong anh

Người đàn bà trong anh

(khotruyenhay.gq - tham gia viết bài cho tập truyện ngắn: "Những thiên thần ngồi trên cán

25-06-2016