pacman, rainbows, and roller s
Âm Dương tam thư sinh - Ngọa Long Sinh

Âm Dương tam thư sinh - Ngọa Long Sinh


Tác giả:
Đăng ngày: 12-07-2016
Số chương: 27
5 sao 5 / 5 ( 149 đánh giá )

Âm Dương tam thư sinh - Ngọa Long Sinh - Chương 13 - Cứu thế Dương Oa

↓↓

- Lãnh nha đầu đã là Quỷ lâm Lâm chủ mà lại dám phản bội bổn lâm, tội đáng chết.

bạn đang xem “Âm Dương tam thư sinh - Ngọa Long Sinh” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Đông Phương Thanh Vân sau thoáng kinh ngạc, quay phắt lại búng người tung mình qua cửa sổ. Bên ngoài tịnh không một bóng người, chỉ nghe cách hai mươi trượng về phía tây văng vẳng truyền lại tiếng Phật hiệu :


-A di đà Phật, kính thỉnh Thiếu chủ tạm thời trấn tĩnh lại, canh ba sắp tới, Thiếu chủ hãy lưu tâm phòng bị.


Lời vừa dứt, tiếng trống canh ba vang lên khiến Đông Phương Thanh Vân sực thỉnh, vội quay về phòng. Trong phòng trống trơn, tử thi cùng Tiêu Phụng Hoàng đã biến mất. Đông Phương Thanh Vân tuy gắng gượng trấn tĩnh nhưng nhất thời cũng bất giác gầm lên giận dữ. Cùng lúc hai bóng đen lao vào, họ chính là Tiêu Phụng Hoàng và Bạch Sa lão nhân. Đông Phương Thanh Vân vội hỏi :


- Thi thể của Lãnh Tuyết Quyên đâu rồi?


Tiêu Phụng Hoàng nghẹn ngào :


- Đã bị cướp mất rồi.


- Sao?


- Khi Thiếu chủ truy đuổi kẻ hạ sát Lãnh cô nương thì có một bóng đen lao vào, thân pháp như quỷ mị, kịp khi tì nữ phát giác thì thi thể của Lãnh cô nương đã bị người nọ cướp đi, tì nữ vội đuổi theo nhưng không kịp, sau gặp Bạch Sa lão nhân, bèn quay trở lại.


- Cô nương có nhận ra người cướp là ai không?


- Không, thân pháp khinh công của y quá cao siêu nên tì nữ chỉ thấy y vận một trường bào dài quét đất.


Đông Phương Thanh Vân bỗng hạ giọng :


- Canh ba đã sang, các vị hãy rời khỏi đây để một mình ta ứng phó.


Tiêu Phụng Hoàng biến sắc :


- Thiếu chủ...


Đông Phương Thanh Vân lạnh giọng :


- Các vị có đi hay không?


Bạch Sa lão nhân vội quì xuống nói :


- Thiếu chủ có thể để thuộc hạ nói vài câu chăng?


Đông Phương Thanh Vân cũng cảm thấy khẩu khí của chàng quá gay gắt vội dịu giọng :


- Bạch Sa lão nhân hãy nói đi.


- Bẩm Thiếu chủ, địch nhân đến đây còn chưa rõ ít nhiều, song có một điều dám chắc là võ công của chúng cao thâm khôn lường, chỉ e...


- Ta biết tâm ý của các vị, ta thực vô cùng cảm kích. Nhưng các vị cũng nên hiểu tâm tình của ta lúc này mới phải. Xin hãy rời khỏi đây mau?


- Bẩm Thiếu chủ, ân sư đã có lệnh, thuộc hạ chỉ có thể lui qua một bên mà không được rời khỏi đây, như vậy Thiếu chủ kêu thuộc hạ phải làm sao đây?


- Ý ngươi muốn nói là gia phụ đã lệnh cho các vị như vậy?


- Đúng vậy, ân sư sớm đã biết rõ tánh khí của Thiếu chủ, nhưng địch nhân võ công cao siêu thực không thể khinh thị, cho nên phái Ngũ Dũng cùng Tiêu cô nương đến trợ chiến. Hơn nữa Thụ Thi, Thần Quan và Tích Thư ba vị sư huynh cũng sắp tới đây.


Đông Phương Thanh Vân thoáng chút trầm tư, nói :


- Gia phụ đã an bài như vậy thì các vị cứ theo đó mà thi hành.


Bạch Sa lão nhân nói :


- Đa tạ Thiếu chủ.


Dứt lời Bạch Sa lão nhân vỗ tay mấy cái, bốn bóng trắng nhanh chóng tiến vào.


Bạch Sa lão nhân cùng bốn người kia quì xuống nói :


- Ngũ Dũng tham kiến Thiếu chủ.


Đông Phương Thanh Vân nói :


- Các vị bình thân, ai nấy chuẩn bị ứng địch.


Năm người đồng thanh đáp :


- Tuân lệnh...


Rồi cả năm cùng ẩn mình vào sau màn trướng che sau giường. Vừa hay lúc ấy, hai bóng trắng nhanh như chớp xuyên qua cửa sổ nhảy vào phòng, hai người chính là Hoàng Liên Hoa và Ngô Giang Tú. Đông Phương Thanh Vân cười nói :


- Hai vị cô nương quả là đúng hẹn, mời ngồi?


Ngô Giang Tú cười ha hả :


- Đông Phương tiểu đệ đừng khách khí, chúng ta hãy bàn tới đại sự.


Đông Phương Thanh Vân lạnh lùng nói :


- Mời?


Hoàng Liên Hoa bèn nói :


- Đông Phương tướng công, sự tình như thế này, trên suốt dọc đường tướng công tới đây, tiểu nữ cùng vị cô nương đây cũng theo sát, cô nương đây muốn đoạt mạng tướng công, tiểu nữ cũng muốn, nhưng thủy chung không nghĩ cách nào ổn thỏa. Lúc ngồi trong tửu phòng, tiểu nữ chợt nghĩ rằng tốt hơn là nên hợp tác...


Đông Phương Thanh Vân cười nhạt :


- Nghe hay lắm.


Lúc này Ngô Giang Tú lên tiếng :


- Bọn ta đã quyết định xẻ đôi đệ ra thành hai nửa, nhưng Đông Phương tiểu đệ tướng mạo khôi ngô tuấn tú, do vậy lại thương lượng nghĩ ra cách khác.


Đông Phương Thanh Vân đứng bật lên gằn giọng :


- Không còn cách nào khác?


Đột nhiên một giọng nói lạnh lẽo vang lên :


- Đâu có giản đơn như vậy, sanh mạng của y đã được Mê điện chủ định đoạt rồi.


Lời vừa dứt một bóng người đã xuất hiện trong phòng.


Đông Phương Thanh Vân cười ha hả nói :


- Một mạng chia ba người, ha ha... Các vị lầm rồi, mỗi người các vị sẽ được chia hai mạng.


Dứt lời từ trong màn trướng sau giường bước ra năm người, năm người này tướng mạo cùng thân hình không khác gì Đông Phương Thanh Vân. Điều khiến mọi người kinh hãi hơn cả chính là một thanh âm lạnh lẽo vang lên sau lưng sáu người :


- Đáng tiếc, lại còn Thần Quan Tú Sĩ ở đây, ta sẽ không để một ai phải thất vọng?


Sự tình diễn biến quá nhanh khiến mọi người cùng sững sờ, ngẩn người nhìn, bỗng Hoàng Liên Hoa khẽ quát lên một tiếng, huy động song thủ, vung chưởng công kích. Bạch Sa lão nhân lúc này đeo mặt nạ giả làm Đông Phương Thanh Vân vội nhảy ra vung chưởng nghênh tiếp, đã nghe Thần Quan Tú Sĩ quát :


- Dừng tay?


Tiếng quát tuy không lớn nhưng lại khiến cả hai cùng thu chưởng thối lui, lại nghe Thần Quan Tú Sĩ nói :


- Tam Bí Ngũ Dũng hãy thối lui?


Lời vừa dứt năm người giả Đông Phương Thanh Vân nhất tề lui lại, gở bỏ mặt nạ.


Đông Phương Thanh Vân cười nhạt nói :


- Nơi đây là khách điếm, nếu động thủ khó tránh khỏi kinh động tới người khác, các vị đã vì tại hạ mà tới đây, mà tại hạ tuy bất tài cũng phải phụng hồi các vị, chúng ta hãy rời khỏi đây, ra ngoài thành động thủ được không?


Ngô Giang Tú gật đầu :


- Có đạo lý?


Kẻ mặc áo bào cũng gật đầu :


- Đạo lý tuy đúng nhưng bổn tòa muốn ngươi sống, nên bổn tòa sẽ bồi tiếp các vị.


Hoàng Liên Hoa cười khanh khách :


- Hãy rời khỏi đây rồi nói cũng chưa muộn, tướng công, mời?


Đông Phương Thanh Vân hiểu rõ dụng ý của Hoàng Liên Hoa, thị sợ chàng đào tẩu, chàng chỉ cười nhạt :


- Hoàng cô nương xem thường tại hạ rồi?


Dứt lời chàng phi thân lao đi. Thần Quan Tú Sĩ vội nói :


- Ngũ Dũng hãy theo bảo vệ Thiếu chủ?


Vừa nói Thần Quan Tú Sĩ vừa thi triển khinh công đuổi theo Đông Phương Thanh Vân, Hoàng Liên Hoa cũng không chậm trễ lướt theo, Ngũ Dũng lập tức bám sát. Chỉ còn Ngô Giang Tú và kẻ tự xưng người của Mê Điện lưu lại. Lúc ấy kẻ tự xưng người của Mê Điện khẽ nói :


- Hãy nghĩ cách lưu y lại càng lâu càng tốt.


Ngô Giang Tú vội đáp :


- Đại ca, mau đuổi theo.


Cả hai nhất tề thi triển khinh công lao đi. Lúc này Đông Phương Thanh Vân đã ra tới ngoài thành, chàng đảo mắt quan sát, bốn bề không một bóng người, lập tức dừng lại. Thần Quan Tú Sĩ cũng đuổi đến nơi, chỉ nghe y nói :


- Bẩm Thiếu chủ dường như Thiếu chủ phát hiện mấy người này có âm mưu gì?


Đông Phương Thanh Vân gật đầu :


- Tựa hồ đây là kế điệu hổ ly sơn, nhưng ta vẫn chưa hiểu nhằm mục đích gì?


Thần Quan Tú Sĩ nói :


- Chúng muốn làm cỏ bảy đại môn phái?


- Vậy sao? Chúng ta phải đi tới đó ngay?


- Thiếu chủ đừng lo, đã có Thụ Thi và Tích Thư ở đó.


- Hãy phái thêm Ngũ Dũng đi.


- Tuân lệnh.


Lúc này Hoàng Liên Hoa và Ngũ Dũng đã tới Thần Quan Tú Sĩ bèn nói :

Chương trước | Chương sau

↑↑
Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Giới thiệu: Lộc Đỉnh Ký là bộ truyện tranh hành động nói về một cậu bé sống

09-07-2016 248 chương
Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Giới thiệu: Giọng ca của ca nữ, điệu múa của vũ giả, kiếm của kiếm khách, bút

11-07-2016 20 chương
Cỏ dại

Cỏ dại

Thôi. Anh không cần nói gì nữa đâu. Em hiểu hết. Anh cũng phải nghĩ gì cả. Em tôn

29-06-2016
Những ván cờ caro

Những ván cờ caro

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bào cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") An biết, Huy

27-06-2016
Hạnh phúc

Hạnh phúc

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện: "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Hạnh

25-06-2016
Anh yêu em bao nhiêu?

Anh yêu em bao nhiêu?

Ném những lời cay đắng nhất có thể nghĩ ra trong lúc ấy vào mặt anh bằng cái giọng

30-06-2016