XtGem Forum catalog
Âm Dương tam thư sinh - Ngọa Long Sinh

Âm Dương tam thư sinh - Ngọa Long Sinh


Tác giả:
Đăng ngày: 12-07-2016
Số chương: 27
5 sao 5 / 5 ( 74 đánh giá )

Âm Dương tam thư sinh - Ngọa Long Sinh - Chương 13 - Cứu thế Dương Oa

↓↓

- Huynh đài đừng khách sáo.

bạn đang xem “Âm Dương tam thư sinh - Ngọa Long Sinh” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Thiếu niên thư sinh ngồi xuống nói :


- Kính thỉnh tôn tánh đại danh cùng quí canh.


Trong tình huống này Đông Phương Thanh Vân không nên để lộ thân phận, song chàng là người ngay thẳng, lại nghĩ mình đường đường là một nam tử hán, hà tất phải thay đổi tên họ, do vậy bèn cười lớn nói :


- Tại hạ Đông Phương Thanh Vân, năm nay vừa tròn mười tám, còn huynh đài?


Thiếu niên thư sinh cười nói :


- Tại hạ Ngô Tú Giang, năm nay đã hai mươi hai tuổi, như vậy huynh đài có thể gọi là lão đệ của tại hạ rồi.


- Không dám, tại hạ gọi Ngô huynh là tiểu huynh thì được rồi.


- Nếu huynh đài không hiềm thì tại hạ quả là có ý này.


- Đa tạ hảo ý của huynh đài, tại hạ được cùng tiểu huynh làm bằng hữu thực là hân hạnh lắm.


Sau khi nói mấy lời khách sáo, Đông Phương Thanh Vân lại chú ý tới mỹ nhân bên bàn đối diện, mỹ nhân vừa dùng cơm vừa liếc mắt nhìn chàng, khiến chàng càng lúc càng thêm nghi hoặc. Đã nghe Ngô Tú Giang cười lớn :


- Tiểu lão đệ, dường như lão đệ rất chú ý đến vị cô nương ngồi phía sau tiểu huynh phải không?


Đông Phương Thanh Vân cười đáp :


- Đúng vậy.


Câu nói của chàng lại tựa như sấm giữa trời quang, khiến Ngô Tú Giang ngẩn người, hồi lâu mới cười ha hả nói :


- Lão đệ quả là người ngay thẳng, dám hỏi lão đệ vì sao lại chú ý tới nàng?


Đông Phương Thanh Vân đương nhiên không thể nói rõ, bèn lấp lửng :


- Dường như nàng giống muội muội của một vị bằng hữu.


- Giống lắm ư?


- Đúng vậy.


- Giống muội muội của vị nào, lão đệ có thể nói được không?


Đông Phương Thanh Vân vốn chẳng phải là người giỏi bịa đặt, trầm tư hồi lâu mới nói :


- Vị đó là Trung Nguyên thần kiếm.


Ngô Tú Giang chợt lộ vẻ kinh dị :


- Quí hữu phải chăng là Trung Nguyên thần kiếm Hoàng Thiên An?


Đông Phương Thanh Vân giật mình, lòng nghĩ :


"Lần này hỏng rồi, mình đã nói ra một cái tên có thực, xem ra gã họ Ngô này dường như có quen biết, không khéo gã có thể biết mình nhiếp tạo hoang ngôn."


Song chàng không còn cách nào khác, bèn nói :


- Đúng vậy.


Đoạn chàng đứng lên cung tay nói :


- Ngô huynh, lượng thứ tiểu đệ không thể phụng bồi. Tại hạ có việc riêng phải đi trước, hẹn gặp lại.


Ngô Tú Giang cũng đứng lên nói :


- Xem ra lão đệ bịa đặt, không thể ứng phó nên muốn thoái lui phải không?


Một câu nói trúng tim đen, khiến Đông Phương Thanh Vân điếng hồn còn chưa biết nói sao, đã nghe thanh âm nữ nhân dịu dàng vang bên tai :


- Dám hỏi tướng công có phải là Đông Phương Thanh Vân không?


Đông Phương Thanh Vân đưa mắt nhìn, thấy người vừa nói chính là thiếu nữ ngồi bên bàn đối diện, lòng đã kinh lại quái, vội đáp :


- Đúng là tại hạ.


Thiếu nữ mỉm cười nói :


- Tiểu nữ chính là Hoàng Liên Hoa, muội muội của Trung Nguyên thần kiếm Hoàng Thiên An.


Ngô Tú Giang nghe vậy bèn cười lớn :


- Đông Phương đệ, nay đã gặp muội muội của cố nhân, dù có việc gì trọng đại, cũng nên tạm gác lại, hãy ngồi xuống thêm chút nữa.


Đông Phương Thanh Vân đành cười gượng, miễn cưỡng ngồi xuống. Ngô Tú Giang lại nói :


- Thỉnh Hoàng cô nương?


Thiếu nữ tự xưng Hoàng Liên Hoa ngồi xuống, nói :


- Đông Phương tướng công, tiểu nữ thường nghe gia huynh nói về tướng công, nên đã hâm mộ tướng công từ lâu, chỉ tiếc rằng...


Hoàng Liên Hoa nói tới đây, sắc diện biến vẻ đau thương không nói tiếp. Đông Phương Thanh Vân càng cảm thấy kỳ quái. Ngô Tú Giang bỗng nói :


- Lẽ nào lệnh huynh...


Y bỏ lửng giữa chừng, đã thấy Hoàng Liên Hoa rưng rưng lệ nói :


- Phải, gia huynh đã...


Xem ra hai người này đang có ý đồ gì, chỉ khổ Đông Phương Thanh Vân không biết phải nói thế nào, trầm ngâm hồi lâu, mới nói :


- Đáng tiếc, Hoàng huynh thật là...


Kỳ thực Đông Phương Thanh Vân cũng không biết sau câu này cần phải thế nào nữa. Ngô Tú Giang đã thở dài :


- Đáng tiếc lệnh huynh chết quá nhanh, vốn tại hạ tiên liệu rằng Hoàng huynh có thể an nhiên sống qua cái tuổi một trăm hai mươi bảy này?


Đông Phương Thanh Vân la lên :


- Ngô huynh muốn nói Hoàng...


Ý chàng muốn nói chẳng lẽ Trung Nguyên thần kiếm đã một trăm hai mươi bảy tuổi rồi ư, song chàng vội nghĩ rằng không ổn bèn bỏ lửng.


Hoàng Liên Hoa đưa khăn lau nước mắt, nói :


- Gia huynh là...


Lại chỉ có ba chữ, khiến Đông Phương Thanh Vân mỗi lúc một thêm hàm hồ, không hiểu gì cả. Ngô Tú Giang lại tiếp :


- Phải, Hoàng huynh...


Đến lúc này Đông Phương Thanh Vân thực chẳng còn biết phải nói sao nữa. Vừa hay, điếm tiểu nhị bước tới nói :


- Bẩm quan nhân, gian phòng mà quan nhân đặt đã được thu dọn tề chỉnh.


Đông Phương Thanh Vân vội thừa cơ thối lui, chàng nói :


- Được, vậy thì thỉnh Hoàng cô nương và Ngô huynh ngồi đây, tại hạ đi trước.


Đúng lúc chàng đứng lên, đã nghe Hoàng Liên Hoa nói :


- Đông Phương tướng công, tiểu nữ có việc muốn thỉnh giáo tướng công, ý tướng công thế nào?


Đông Phương Thanh Vân đành cười gượng :


- Vốn tại hạ có sự gấp tại thân, song Hoàng cô nương có sự, Ngô huynh lại là bèo nước tương phùng, thực là hữu duyên thiên lý lai tương ngộ, tại hạ xin bồi tiếp hai vị.


Nói rồi chàng thản nhiên ngồi xuống, vì sao chàng đột nhiên thay đổi chủ ý vậy?


Thì ra chàng đã rõ chân tướng của hai người này. Thứ nhất : trên võ lâm thực chẳng có ai là Trung Nguyên thần kiếm Hoàng Thiên An. Thứ hai : Ngô Tú Giang và Hoàng Liên Hoa đều có ý đồ riêng, hiển nhiên không phải đồng mưu. Thứ ba : Hoàng Liên Hoa lại tự mạo danh, hơn nữa lại là người Tiêu Phụng Hoàng ám chỉ, thị có ý giám sát chàng, vậy nhân cơ hội này chàng nên thăm dò xem ý của hai người mới được. Do vậy Đông Phương Thanh Vân ngồi im không nói gì chờ xem hai người diễn tiếp tấn tuồng.


Đã nghe Hoàng Liên Hoa nói :


- Đông Phương tướng công, tiểu nữ thường nghe gia huynh nhắc tới, tướng công xuất sinh nhập tử, vốn là đại hiệp lừng danh, tiểu nữ ngưỡng mộ từ lâu, nay được kết giao thực là tam sinh hữu hạnh.


Đông Phương Thanh Vân đành thuận thủy đẩy thuyền, kịch giả hát thật, nói :


- Lệnh huynh đơn thương độc mã, bôn tẩu khắp giang hồ, danh chấn thiên hạ có đâu bất tài vô năng như tại hạ.


Ngô Tú Giang chỉ cười nhạt :


- Trung Nguyên thần kiếm Hoàng Thiên An tuổi đã ngoài một trăm, chẳng hay Hoàng cô nương là muội muội thứ mấy chục của ông?


Đông Phương Thanh Vân thầm nghĩ :


"Ồ, chiêu này đâm trúng tim đen không chết cũng bị thương, hỏi hay lắm, xem Hoàng Liên Hoa phá giải như thế nào?"


Hoàng Liên Hoa cười nhạt :


- Ngô huynh, tiểu nữ cũng ngạc nhiên không rõ vì sao huynh lại cố ý cải trang thành nam nhân?


Đông Phương Thanh Vân ngồi im nghe hai người đối đáp, thầm nghĩ :


"Hai người này lai lịch bất minh, chỉ xem cách họ đối đáp với nhau chứng tỏ cả hai đều rất lịch duyệt giang hồ, khi bị đối phương vạch rõ chân tướng mà sắc không đổi, giọng không run, vẫn nói cười như không"


Bỗng lúc ấy tửu điếm lại có một thiếu nữ bước vào, người này chính là Lâm Nhật Hoa. Lâm Nhật Hoa thướt tha đến trước bàn Đông Phương Thanh Vân kéo ghế ngồi xuống chẳng đếm xỉa gì tới hai người kia.


Đã nghe Ngô Tú Giang nói :


- Xin hỏi cô nương có điều chi chỉ giáo?


Lâm Nhật Hoa lãnh đạm nói :


- Bổn cô nương tới bẩm báo với chủ nhân của mình vài sự tình.


Hoàng Liên Hoa nói :


- Đông Phương tướng công, có thực cô nương đây là người của tướng công không?


Lâm Nhật Hoa cười nhạt :

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Trích đoạn: Dưới Địa Song, là một sơn cốc hình như cái bồn, từ miệng động nhìn

11-07-2016 72 chương
Âm công - Cổ Long

Âm công - Cổ Long

Lời tựa: Bạch Bất Phục, người con hiếu thảo, lấy việc "đổi của chôn người"

12-07-2016 1 chương
Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Giới thiệu: "Tru Tiên " là tiểu thuyết huyễn tưởng thuộc thể loại tiên hiệp của

09-07-2016 258 chương
Phong Vân - Đan Thanh

Phong Vân - Đan Thanh

Giới thiệu: Bạn là người yêu thích truyện kiếp hiệp? Bạn là người yêu thích đến

09-07-2016 70 chương
Chết thử!

Chết thử!

Bước vào lớp, khuôn mặt hớn hở của tôi lập tức ỉu xìu khi nhìn thấy hai đứa

24-06-2016
Hoa hồng cho anh

Hoa hồng cho anh

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") "anh luôn mong

27-06-2016
Bài học nhớ đời

Bài học nhớ đời

Gấu lớn cứ bắt nạt Thỏ nhỏ. Chẳng chi cả mà nó cứ tóm lấy Thỏ rồi bạt tai

24-06-2016
Anh đồng ý

Anh đồng ý

Cô muốn nói điều gì với anh nhưng cổ họng cứ nghẹn đắng, có thứ gì đó chực

24-06-2016