- Bổn cô nương có trách nhiệm bẩm báo cho chủ nhân biết danh tánh cùng thân phận của hai vị, được không?
bạn đang xem “Âm Dương tam thư sinh - Ngọa Long Sinh” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!
Hoàng Liên Hoa nói :
- Đương nhiên được rồi?
Lâm Nhật Hoa nói :
- Bẩm Thiếu chủ, vị cô nương này chính là Cừu Thế Dâm Oa, sư phụ của Hận Thiên Nữ Tổng giáo chủ Ma cung, Quỷ lâm.
Dứt lời nàng lại chỉ Ngô Tú Giang tiếp :
- Bẩm Thiếu chủ, vị này là cao thủ của Mê điện.
Đông Phương Thanh Vân cười lớn :
- Tại hạ thực có mắt như mù không biết các vị lại có thân phận cao như thế. Lâm cô nương, hãy lui ra.
Lâm Nhật Hoa đứng lên nói :
- Tì nữ xin cáo lui.
Sau đó nàng quay lại thi lễ với hai người kia rồi rời khỏi tửu điếm. Đông Phương Thanh Vân tuy tâm can rúng động, song lại vẫn chẳng tỏ vẻ gì khiếp sợ. Đã nghe Hoàng Liên Hoa cười nói :
- Tai mắt của Tam Bí thực rộng khắp thiên hạ, bái phục, bái phục.
Đông Phương Thanh Vân cười nhạt :
- Nhị vị cô nương quả là khiến tại hạ kinh ngạc, đã không phải là Cừu Thế Dâm Oa, cũng không phải cao thủ của Mê điện, vậy tại sao vẫn công nhiên thừa nhận?
Hoàng Liên Hoa khẽ nhướng mày liễu :
- Các hạ vì sao biết ta không phải là Cừu Thế Dâm Oa?
Đông Phương Thanh Vân sắc diện bỗng sa sầm, lạnh lùng nói :
- Các vị rốt cục tói đây là có ý gì?
Hoàng Liên Hoa cười nói :
- Chính là Diêm Vương đã định canh ba chết, há dám lưu người tới canh năm, bổn cô nương muốn lấy mạng ngươi.
Ngô Tú Giang lại tiếp :
- Chỉ tiếc rằng, một mạng mà có tới hai người muốn lấy, không biết phải làm sao?
Đông Phương Thanh Vân cười nhạt :
- Bao giờ các vị tới lấy?
Ngô Tú Giang cười :
- Đúng canh ba, còn địa điểm thì sao? Theo ý bổn cô nương, địa điểm sẽ là trong phòng Đông Phương tướng công được không?
Hoàng Liên Hoa cười đáp :
- Cứ quyết định như vậy đi?
Dứt lời cả hai cùng đứng lên lẳng lặng rời khỏi tửu điếm.
Vừa sang canh ba, hiện tại vạn vật đều ngủ yên, chỉ còn vầng trăng tròn tỏa ánh sáng dịu cùng với Đông Phương Thanh Vân. Chàng ngồi vận công điều tức và chờ đợi.
Đột nhiên nơi cửa sổ một bóng trắng lao vút vào phòng. Đông Phương Thanh Vân liếc mắt nhìn thì đây chính là đại hán bịt mặt tự xưng là Bạch Sa lão nhân, đã nghe y nói :
- Bạch Sa lão nhân tham kiến Thiếu chủ?
Đông Phương Thanh Vân nói :
- Xin hãy đứng lên, rồi nói?
Bạch Sa lão nhân nói :
- Bẩm Thiếu chủ, hiện địch nhân mai phục tứ phía, Thiếu chủ nên rời khỏi nơi đây.
- Vì sao?
- Theo Quỷ Tinh Linh và Tiêu cô nương, khi Thiếu chủ vừa rời khỏi núi Võ Đang thì có hai thiếu nữ theo dõi Thiếu chủ, Quỷ Tinh Linh còn nói y đã xuất hiện ngăn chặn, nhưng võ công của đối phương quá cao, thiếu chút nữa Quỷ Tinh Linh bỏ mạng.
- Có phải là hai vị cô nương ngồi với ta hồi tối không?
- Đúng vậy?
- Được, vậy cứ để ta tự ứng phó, ngươi hãy đi đi.
Bạch Sa lão nhân bỗng quì xuống :
- Thiếu chủ, vốn thuộc hạ phải tuân lệnh, nhưng việc đã đến thế này đành phải nói thẳng với Thiếu chủ, Thiếu chủ có muốn thuộc hạ bỏ chiếc khăn che mặt này xuống không?
- Được, ngươi hãy bỏ xuống đi.
Bạch Sa lão nhân đưa tay lên lột vuông vải che mặt, Đông Phương Thanh Vân sững sờ, ngẩn người hồi lâu không nói ra lời. Nguyên Bạch Sa lão nhân lúc này đã biến thành Đông Phương Thanh Vân thứ hai. Bạch Sa lão nhân vội nói :
- Bẩm Thiếu chủ, diện mạo của thuộc hạ giống Thiếu chủ khiến Thiếu chủ kinh ngạc, phải không?
Đông Phương Thanh Vân đáp :
- Đúng vậy.
- Diện mạo của thuộc hạ giống Thiếu chủ là do thuộc hạ mang mặt nạ, phụng mệnh ân sư tới ứng phó với hai nữ nhân kia.
- Ngươi đã gặp gia phụ, phải không?
- Bẩm Thiếu chủ, đúng vậy.
- Gia phụ hiện ở đâu?
- Thỉnh Thiếu chủ hãy lượng thứ thuộc hạ không thể phụng cáo, vì sự tình giữa Thiếu chủ và Hận Thiên Nữ quá phức tạp nên ân sư phái thuộc hạ xuất đầu lộ diện phò trợ Thiếu chủ.
- Chẳng lẽ gia phụ biết rõ mọi việc ư?
- Ân sư thảy đều biết, hơn nữa còn biết rất nhiều việc, tỉ như sự sinh tử của Hận Thiên Nữ.
- Hận Thiên Nữ thế nào?
- Hận Thiên Nữ bị Cừu Thế Dâm Oa phế bỏ võ công, võ lâm huyết kiếp cũng sắp bắt đầu...
Bỗng một bóng đen lao vào phòng, người này chính là Tiêu Phụng Hoàng. Vừa vào phòng, Tiêu Phụng Hoàng vội thổi tắt đèn, bước tới nói :
- Thiếu chủ, chúng ta đi mau?
Đông Phương Thanh Vân tức giận :
- Hãy thắp đèn lên? Không được trái lệnh.
Tiêu Phụng Hoàng thở dài :
- Thiếu chủ không cần phải quát lên như vậy?
Dứt lời nàng vội thắp đèn lên, Đông Phương Thanh Vân nói với Bạch Sa lão nhân :
- Hãy nói tiếp đi?
Bạch Sa lão nhân vội nói :
- Cừu Thế Dâm Oa đã biết quan hệ giữa Thiếu chủ và Hận Thiên Nữ nên mụ đã phế võ công của Hận Thiên Nữ.
- Võ côngcủa Hận Thiên Nữ đã cao siêu như vậy lẽ nào Cừu Thế Dâm Oa lại có thể muốn phế thì phế sao?
- Đây quả là sự thực, hơn nữa Cừu Thế Dâm Oa còn muốn hạ thủ Thiếu chủ.
- Vì sao Cừu...
Đúng lúc ấy một giọng nói lạnh lẽo vang lên :
- Phụng tặng Đông Phương Thanh Vân món lễ kiến diện.
Lời còn chưa dứt đã thấy hai bóng đen bay vào trong phòng rớt bịch bịch xuống đất. Đông Phương Thanh Vân biến sắc, lao mình ra ngoài, bên ngoài vẫn im lặng như tờ, tịnh không một bóng người. Đông Phương Thanh Vân lập tức quay lại vào phòng, hai vật bay vào phòng chính là thi thể của Quỷ Tinh Linh và Ca Vương. Bạch Sa lão nhân vội ôm lấy hai thi thể, nói với Tiêu Phụng Hoàng :
- Thỉnh Tiêu cô nương hãy ở đây bảo vệ cho Thiếu chủ, tại hạ phải đi an bài thi thể của hai vị sư đệ.
Đã nghe Tiêu Phụng Hoàng nức nở :
- Cuối cùng chúng đã hạ thủ tàn nhẫn với huynh đệ ta, Thiếu chủ, chúng ta đi thôi.
Lúc này lẽ nào chỉ vì một câu nói mà phải mạo hiểm tới sinh mạng?
Đông Phương Thanh Vân bỗng cười gằn :
- Tiêu cô nương hãy đi đi, đêm nay mọi sự ở đây do ta ứng phó.
Kỳ thực trong khoảnh khắc vừa rồi ngọn lửa cừu hận đã đốt cháy tâm can Đông Phương Thanh Vân. Quỷ Tinh Linh cùng Ca Vương có tội gì mà bị hạ sát tàn khốc? Đã nghe chàng gầm lên :
- Bổn thiếu gia thề tìm ra hung thủ báo thù rửa hận?
Tiêu Phụng Hoàng vội lau nước mắt nói :
- Thiếu chủ, trước khi lâm đại địch chúng ta cần phải trấn tĩnh, phải không?
Hiện tại tiểu nữ sẽ đi thám sát tình hình bên ngoài một lượt.
Dứt lời nàng quay người bỏ đi. Đông Phương Thanh Vân nghĩ thấy lời của Tiêu Phụng Hoàng cũng có đạo lý bèn lập tức ngồi tĩnh tọa vận công.
Trống canh ba sắp điểm bỗng một thanh âm lạnh lẽo vang lên :
-Tặng thêm một tử thi nữa cho ngươi....
Lời còn chưa dứt một bóng đen đã bay vào phòng, lại là một tử thi nữa. Lúc này Tiêu Phụng Hoàng cũng xuất hiện, nàng nhìn xuống tử thi bỗng rú lên kinh hoàng. Thì ra tử thi này là nữ nhân, nữ nhân chẳng phải ai xa lạ mà chính là Lãnh Tuyết Quyên.
Tiêu Phụng Hoàng ôm lấy Lãnh Tuyết Quyên khóc ròng. Ngoài song thanh âm lạnh lẽo lại cất lên :
Chương trước | Chương sau